Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2035 - Chương 2290: Đại Quân Áp Cảnh, Giằng Co

Chương 2290: Đại quân áp cảnh, giằng co Chương 2290: Đại quân áp cảnh, giằng coChương 2290: Đại quân áp cảnh, giằng co

"Hiện tại cảm giác như thế nào?" Diệp Phong vội hỏi, muốn biết hiệu quả như thế nào.

"Pháp tắc của ta đạt được tăng cường và nâng cao, có hiệu quả, nhưng có thể tác dụng sẽ yếu hơn một nửa so với Tiên Đế tâng tám mươi mốt trở xuống." Vong Tình Tiên Đế nói như vậy.

"Nói cách khác, Cửu Chuyển Huyền Đan cũng có hiệu quả tương tự đối với Tiên Đế tâng tám mươi mốt trở lên, vậy ta an tâm." Diệp Phong cười cười.

Có hiệu quả cũng tốt hơn không có hiệu quả.

Chỉ cân Cửu Chuyển Huyền Đan đủ nhiều thì cũng có thể cưỡng ép tạo ra một Tiên Đế tâng một trăm.

"ỒI" Vong Tình Tiên Đế nhìn vào sâu trong Vũ Trụ, hai đầu lông mày hiện lên kinh ngạc, nói: "Ta cảm giác được bên kia có một số khí tức quen thuộc, hình như là chủ nhân Hắc Ngục và Tử Tịch Tiên Đế mà ngươi đã nói.'

Diệp Phong nhìn về phía la bàn màu đen trong tay.

Cây kim đang hướng về phía Vong Tình Tiên Đế đang chỉ, không ngừng chấn động, mà mặt ngoài la bàn màu đen còn có gần hai trăm điểm đỏ lấp lóe.

"Nhiều Tiên Đế Viễn Cổ như vậy!" Diệp Phong mặt mày hớn hở, không hoảng chút nào: "Bọn họ dám đến đại lục Thần Châu chúng ta gây chuyện thì chắc chắn phải chết."

"Cần ta xuất thủ không?" Vong Tình Tiên Đế hỏi.

"Tạm thời không cân." Diệp Phong lắc đầu: 'Để ta chiếu cố bọn họ trước đã, nếu không địch lại thì ngươi có thể giúp ta trấn áp chủ nhân Hắc Ngục là Tiểu Hắc Tử kia."

"Không thành vấn đề." Vong Tình Tiên Đế gật đầu.

Tinh không chỗ sâu, chủ nhân Hắc Ngục đạp lên một chiếc thuyền lớn màu đen, Tử Tịch Tiên Đế đứng bên cạnh, sau lưng thì có gần hai trăm Tiên Đế Viễn Cổ trên tâng năm mươi.

Bọn họ mang theo khí thế hùng hổ, vẻ mặt rất dữ tợn, nhìn qua giống như một đám sói đói xuất chinh.

"Gia tốc, đánh tới Thân Châu!" Chủ nhân Hắc Ngục vung cánh tay lên một cái, đám Tiên Đế Viễn Cổ sau lưng đều ngửa mặt lên trời tru lên, hưng phấn không thôi.

"Chiếm lĩnh Thân Châu!"

"Từ nay về sau, chúng ta chính là Chúa Tể của Thần Châu, nữ nhân ở nơi đó đều là của chúng ta, tài nguyên tu hành cũng là của chúng ta."

"Xông lên!"

Bọn Tiên Đế Viễn Cổ này rất hưng phấn, cùng thúc đẩy thuyền lớn, dùng tốc độ nhanh nhất để xé rách hư không, nhanh chóng tiến về đại lục Thân Châu, khiến tất cả thế lực lớn chú ý.

"Không xong!"

"Chủ nhân Hắc Ngục sống lại."

"Người này lại suất lĩnh gần hai trăm tên Tiên Đế Viễn Cổ xông thẳng về hướng đại lục Thần Châu, sợ là muốn tiến công đến Phiêu Miểu Tông, cũng không biết kết quả như thế nào."

Chủ nhân của tất cả thế lực lớn kinh hãi.

Trong Thượng Cổ Long đình, Lữ Thiên Tôn chậm rãi đi ra, bên cạnh là các cao tâng Thượng Cổ Long đình bọn Lữ Hà tôn giả đi theo.

"Cha, làm sao bây giờ?" Lữ Hà tôn giả thấp giọng hỏi thăm, lộ ra vẻ mặt lo lắng.

Tiên Đế tâng tám mươi mốt không phải chuyện đùa, một khi xuất thủ rất có thể sẽ san bằng Phiêu Miểu Tông, Diệp Phong cũng có khả năng ngã xuống, đây là điều mà Lữ Hà tôn giả không muốn nhìn thấy, cho nên lộ ra vẻ mặt tương đối lo lắng.

Hơn nữa chủ nhân Hắc Ngục ngóc đầu trở lại cũng không phải chuyện tốt đối với bọn họ.

"Sợ là một trận ác chiến." Lữ Thiên Tôn lắc đầu thở dài.

Ông ta cảm thấy Diệp Phong không thể nào là đối thủ của chủ nhân Hắc Ngục lên đến Tiên Đế tầng tám mươi mốt kia, nếu Lăng Thiên Đế hoặc là âm mưu gia phái chủ hoà không giúp đỡ thì sau ngày hôm nay e rằng Phiêu Miểu Tông sẽ không còn nữa.

"Hay là chúng ta xuất thủ cản trở?" Lữ Hà tôn giả nói.

Nàng ta vẫn luôn có thiện cảm với Diệp Phong.

"Nữ nhi, chủ nhân Hắc Ngục là Tiên Đế tâng tám mươi mốt đỉnh phong, vi phụ cũng không có tự tin tuyệt đối, xuất thủ cản trở sẽ trêu chọc đại họa cho chúng ta." Lữ Thiên Tôn lắc đầu.

"Vậy chúng ta cứ đứng nhìn sao?" Lữ Hà tôn giả trừng mắt: "Cho dù chúng ta không tham chiến, nhưng thể hiện thái độ của mình cũng được, chí ít cũng nên cản trở một chút."

"Được rồi!" Lữ Thiên Tôn gật gật đầu: "Đến lúc đó ta sẽ ra mặt ngăn cản chủ nhân Hắc Ngục, nhưng nếu hắn thật muốn tử chiến thì ta cũng ngăn không được."

"Được." Lữ Hà tôn giả lộ ra nụ cười.

Ở Tiên Giới, Lăng Thiên Đế đứng ở đó nhìn chiếc thuyền lớn dần dần tiếp cận đại lục Thần Châu, vẻ mặt hết sức bình tĩnh.

"Sư tôn, ngài muốn xuất thủ sao?" Năm đệ tử sau lưng hỏi.

"Tất nhiên." Lăng Thiên Đế gật đầu, mang theo năm đệ tử xé rách hư không, giáng lâm Thần Châu.

Ở mảnh đất xa xôi vô tận, Lôi Vô Đạo và người hộ đạo nhìn về hướng Thần Châu, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.

"Chủ nhân Hắc Ngục thật sự sống lại, hơn nữa đang cùng bọn người Tử Tịch Tiên Đế tiến về đại lục Thần Châu, xem ra thật sự muốn san bằng Phiêu Miểu Tông."

"Cần ta xuất thủ không?"

"Không cần, xem bọn họ chó cắn chó là được."

Lôi Vô Đạo nhe răng cười không ngừng.

Trong thế giới tinh không, Tiên Đế Viễn Cổ thuộc âm mưu gia phái chủ chiến và phái chủ hoà cũng đang quan sát cuộc chiến, không tính ra tay.

"Nếu Diệp Phong chết thì chẳng phải chúng ta không có Giới Nguyên bảo bình mới sao?"

"Không thể để hắn chết!"

"Nếu Diệp Phong chịu không được thì chúng ta lại ra tay trợ giúp, có thể thừa cơ đòi thêm một ít Giới Nguyên bảo bình."

Đám âm mưu gia lần lượt mở miệng.

Sâu trong Vũ Trụ, Lục Mệnh Tiên Đế, Thiên Vân Tiên Đế, Lôi Vân Tiên Đế biết được chủ nhân Hắc Ngục tiến về Thân Châu thì lập tức kết thúc hành trình du lịch Vũ Trụ, tiến về đại lục Thần Châu với tốc độ cao nhất. Bọn họ vốn đang du lịch trong Vũ Trụ dưới sự dẫn dắt của Lăng Thiên Đế, về sau Lăng Thiên Đế cần quay về Tiên Giới chỉ điểm đệ tử, cho nên song phương đã tạm biệt nhau. Trong tinh không, rốt cục thuyên lớn màu đen cũng đến chốn biên thuỳ của Thần Châu.
Bình Luận (0)
Comment