Chương 2291: Đại quân áp cảnh, giằng co (tt)
Chương 2291: Đại quân áp cảnh, giằng co (tt)Chương 2291: Đại quân áp cảnh, giằng co (tt)
"Diệp Phong, ngươi nhất định phải chết!"
Tử Tịch Tiên Đế dẫn đầu phát ra âm thanh, khống chế thuyền lớn đi qua tâng khí quyển của đại lục Thần Châu, giáng lâm trên không vương quốc Linh Diệu, quan sát Phiêu Miểu Tông phía dưới.
Trên đỉnh Phiếu Miểu phong, Diệp Phong hết sức bình tĩnh.
Ở bên cạnh hắn là Vong Tình Tiên Đế tóc tai bù xù và các cao tầng của Phiêu Miểu Tông bọn Hồ Phi Phi.
"Có vẻ không ai phát hiện ta." Vong Tình Tiên Đế nói.
Nàng là Tiên Đế tâng chín mươi mốt, thủ đoạn ẩn nấp khí tức rất mạnh, mặc kệ là người hộ đạo của Lôi Vô Đạo hay bọn người Lăng Thiên Đế cũng không phát hiện nàng.
Sâu trong Hằng Cổ thần quốc, trong đại điện cổ xưa kia.
"Đánh nhau đi, đánh túi bụi, đánh long trời lở đất, đánh đến cả Hắc Ngục cũng bị phá vỡ, làm suy yếu sức mạnh của con ma thú Hắc Ngục đáng chết kia."
"Hắc hắc, hắc hắc hắc hác!" Bóng người thần bí cười gắn.
Tại quốc đô của Hằng Cổ thần quốc, Quốc sư Hạ Dao vừa đột phá cảnh giới liền phát hiện tình hình bên ngoài, sắc mặt không khỏi thay đổi.
"Không xong!"
"Ta bế quan quá lâu, không chú ý tới chủ nhân Hắc Ngục muốn gây sự, phải đi ngăn cản mới được." Nói xong, nàng dẫn người lao ra ngoài.
Thân là Quốc sư của Hằng Cổ thần quốc, Hạ Dao gánh vác sứ mệnh giữ gìn hòa bình và sự phát triển ổn định của Vũ Trụ, cũng không muốn chủ nhân Hắc Ngục làm mưa làm gió ở nơi này.
"Nếu có người tội ác tày trời xuất hiện, cũng đã đến lúc khởi động lại Hắc Ngục, trấn áp những Ác Nhân này vào đó để chúng bị sợ hãi cắn nuốt mới được." Hạ Dao nói nhỏ. ...
Đại lục Thần Châu, Phiêu Miểu Tông.
Diệp Phong ngửa đầu nhìn chủ nhân Hắc Ngục, trên mặt không có chút e dè nào, mà còn cười nói: "Tiểu Hắc Tử, thì ra là ngươi, sao vậy, muốn giết ta à?"
Tiểu Hắc Tử?
Cái tên này vừa vang lên lập tức làm toàn trường kinh ngạc.
Trong mắc đa số mọi người thì hắn đang trào phúng chủ nhân Hắc Ngục, mà bọn người phe chủ nhân Hắc Ngục nghe thấy cái tên này lại làm bọn họ thay đổi sắc mặt.
"Sao ngươi lại biết tên hiệu của ta?" Chủ nhân Hắc Ngục cả kinh nói.
Đó là ngoại hiệu lưu truyền ra khi gã bị giam giữ trong Hắc Ngục, làm sao Diệp Phong biết được?
Hay là hắn đi qua Hắc Ngục?
Nghĩ đến đây, trong lòng chủ nhân Hắc Ngục run lên.
"Tiểu Hắc Tử, ngươi có hoài niệm thời gian dời gạch trên Hắc Ngục Phong hay không?" Diệp Phong cao giọng hỏi thăm.
Đồng tử của chủ nhân Hắc Ngục co rụt lại, nói: "Diệp Phong, quả nhiên ngươi đã từng đi đến Hắc Ngục, nếu không không có khả năng biết những việc trên Hắc Ngục Phong."
"Đúng vậy, gần đây ta có du ngoạn trên Hắc Ngục Phong, phát hiện tòa thành của các ngươi vẫn rất độc đáo, chắc hẳn đều là đám phạm nhân các ngươi đắp từng viên ngói từng viên gạch xây dựng nên? Ở trong đó dễ chịu không? Có hoài niệm lắm không?" Diệp Phong cười hỏi thăm.
Hắc Ngục Phong?
Phạm nhân xây tòa thành?
Người của tất cả các thế lực lớn đều rất mờ mịt, căn bản không biết đây rốt cuộc là chuyện gì.
Chủ nhân Hắc Ngục hừ lạnh một tiếng, không nói lời nào.
Diệp Phong nhìn xung quanh, phát hiện chỉ có chủ nhân Hắc Ngục là Tiên Đế tâng tám mươi mốt đỉnh phong, dưới trướng chỉ có Tử Tịch Tiên Đế là Tiên Đế tâng bảy mươi, còn lại đều là tầng năm mươi sáu mươi, đội hình cũng được, nhưng không tính là đỉnh cao.
Thế là Diệp Phong hỏi: "Ta nhớ Thanh Đồng Tiên Đế và Hắc Long Tiên Đế từng nói qua Hắc Ngục của các ngươi có vài Tiên Đế tâng tám mươi và một Tiên Đế tâng chín mươi tọa trấn, sao hiện tại chỉ có một mình ngươi là Tiên Đế tâng tám mươi mốt đỉnh phong, những người khác đâu?"
"Không phải không có đó chứ?"
nÀi"
"Ta đã hiểu, trong Hắc Ngục đúng là có những cường giả này, mà Hắc Ngục giả tạo của các ngươi căn bản không có, nhưng vì dọa người nên mới tuyên truyền như vậy."
"Tục xưng: Heo chọc hai cây hành vào lỗ mũi giả làm voi lớn, không sai đúng không?"
Nói đến đây, Diệp Phong lộ ra vẻ mặt đắc ý.
Sắc mặt của chủ nhân Hắc Ngục rất khó coi.
Trước đây sau khi chạy ra khỏi Hắc Ngục chân chính, gã dẫn người gây dựng nên thế lực Hắc Ngục này và tuyên bố với bên ngoài họ có Tiên Đế tâng chín mươi tọa trấn, cả Tiên Đế tâng tám mươi cũng có đến mấy người, làm vậy là vì làm bốn phương kinh sợ, để người ta kiêng kị.
Nói vậy cũng không ai có thể phân rõ thật giả.
Nhưng Diệp Phong đã đi qua Hắc Ngục chân chính, biết nội tình nên lập tức làm chủ nhân Hắc Ngục á khẩu không trả lời được.
"Thế nào, câm?" Diệp Phong cười khẩy và nói.
Chủ nhân Hắc Ngục vẫn không nói lời nào.
Diệp Phong lại nói: "Có lẽ chư vị đạo hữu còn không biết, trong vùng biển đông bộ Tiên Giới, đi qua một mảnh sương mù ngăn cách thần thức sẽ phát hiện trong đó có một tòa thành lâu màu đen đứng sừng sững, mà đó mới thật sự là Hắc Ngục."
"Đây là một ngục giam."
"Bên trong giam giữ phạm nhân Viễn Cổ trong vũ trụ, thấp nhất cũng là Tiên Đế tâng ba mươi bốn, mạnh nhất là một ít Tiên Đế trên tâng chín mươi."
"Cái tên tự xưng là chủ nhân Hắc Ngục này chỉ là một tên phạm nhân vượt ngục, Hắc Ngục mà hắn thành lập không phải Hắc Ngục thật, nhiều nhất chỉ là một đám ô hợp toàn những phạm nhân trong Vũ Trụ, không có tính tổ chức và kỷ luật gì cả."
"Bọn chúng không có Tiên Đế tâng chín mươi."
"Nhưng trong Hắc Ngục chân chính lại giam giữ một ít cường giả cấp bậc này, vào trước thời gian ta đã xâm nhập Hắc Ngục chân chính và biết được những bí mật này."
Giọng của Diệp Phong rất to, truyền khắp Vũ Trụ. Chuyện này lập tức làm bùng nổ oanh động.
Bọn người Thượng Cổ Long đình, âm mưu gia, Lăng Thiên Đế, Lôi Vô Đạo cũng là lần đầu biết được tin tức này.
"Hắc Ngục là một ngục giam cấp Vũ Trụ?" người của các thế lực lớn nghẹn họng nhìn trân trối.
Một Tiên Đế Tiên Giới lập tức xé rách hư không, xuất hiện trên hải vực đông bộ Tiên Giới rồi tiến hành điều tra kỹ ở chỗ này, quả thật phát hiện một khu sương mù.
"Thật sự có thành lâu màu đen, hai bên có tường thành, cứ như đi dọc theo ra ngoài từ một thời không khác.'