Chương 2293: Chủ nhân Hắc Ngục uất nghẹn
Chương 2293: Chủ nhân Hắc Ngục uất nghẹnChương 2293: Chủ nhân Hắc Ngục uất nghẹn
Trong hư không, hai tay Diệp Phong rũ xuống tự nhiên, ánh mắt bình tĩnh, cứ giằng co với chủ nhân Hắc Ngục trên đầu thuyền như vậy.
Cơn lốc xoáy im ắng cấp tốc bộc phát.
Hư không trước mặt hai người không ngừng nổ tung, bất cứ dao động nào cũng có thể làm Tiên Đế tầng sáu mươi trọng thương, khiến người của các thế lực lớn lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
"Đây chính là Tiên Đế tâng tám mươi mốt sao?"
“Thật là đáng sợi"
Đám người nhao nhao tránh lui, sợ bị lan đến.
Chủ nhân Hắc Ngục tiến lên ba bước, khí thế trên người tăng lên mấy lần, mang vẻ mặt lạnh lùng mà nói: "Diệp Phong, ngươi thật sự cho rằng bất tử chi thân là vô địch? Bản tọa cũng muốn phá bất tử chỉ thân này để ngươi thân vẫn đạo tiêu."
"Ta cũng muốn thử xem ngươi có thể phá được bất tử chi thân ta lấy làm kiêu ngạo hay không." Diệp Phong không e ngại chút nào.
Đây không phải là cậy mạnh, mà thật sự muốn thử xem bất tử chi thân của mình có bị người ta phá mất hay không, nếu như chủ nhân Hắc Ngục không cách nào phá giải bất tử chi thân thì cũng không có gì.
Nếu phá được thì hắn nhất định phải cẩn thận.
"Hỗn Độn Thần Quyên!"
Sau một lát chờ đợi, Diệp Phong dẫn đầu xuất kích, hàng tỷ quyền ảnh hung hãn được tung ra, ai cũng thấy sắp nện lên người chủ nhân Hắc Ngục.
"Chút tài hèn sức mọn." Chủ nhân Hắc Ngục cười nhạo, phất ống tay áo một cái đã tung ra một lốc xoáy màu đen quỷ dị, nhẹ nhàng bài trừ vô số quyền ảnh hỗn độn của Diệp Phong, trông có vẻ rất nhẹ nhàng thoải mái.
"Tiên Đế tâng tám mươi mốt quả nhiên không tâm thường." Diệp Phong tán thưởng.
Trong lòng hắn cảm thấy mình không bằng đối phương.
Dù sao hắn chỉ là Tạo Hóa cảnh tâng năm mươi lăm, thua kém đối phương hơn hai mươi tiểu cảnh giới, cứ như một con giun dế tranh phong với voi lớn, đã hoàn toàn rơi vào thế yếu.
"Diệp Phong, ngươi không tệ, Tiên Đế tâng năm mươi lăm lại có thể bộc phát ra sức mạnh của Tiên Đế tầng bảy mươi, phóng mắt nhìn khắp toàn bộ Vũ Trụ, ngươi là duy nhất." Chủ nhân Hắc Ngục nói: "Ta dám nói chiến lực của ngươi đặt trong tất cả Vô Địch Chí Tôn cũng không thẹn là đệ nhất. Chỉ đáng tiếc tu vi của ngươi không được, chỉ là Tiên Đế tâng năm mươi lăm, ta có thể diệt trong nháy mắt."
"Vậy ngươi diệt thử xem." Diệp Phong cười nói.
"Hắc Phong Bạo, Diệt Đạo Mail" Hai tay chủ nhân Hắc Ngục bấm niệm pháp quyết, dưới chân và đỉnh đầu Diệp Phong lập tức có hai vòng xoáy màu đen xuất hiện, giáp công trên dưới, trông rất giống hai cái cối xay.
Tạch tạch tạchl
Khi Diệt Đạo Ma xoay tròn về hai hướng khác nhau, Diệp Phong ở trong đó lập tức cảm thấy thân thể bị lực xé rách đáng sợ nghiền ép, trong nháy mắt đã sụp đổ thành bột mịn.
Đám người thấy thế đều hít hà một hơi. "Chưởng môn!" Các đệ tử của Phiêu Miểu Tông đều kinh hãi.
Trên đỉnh Phiếu Miểu phong, Vong Tình Tiên Đế nhíu nhíu mày, đang tự hỏi mình có nên xuất thủ hay không, nhưng nghĩ đến Diệp Phong từng nói hắn có thể đối phó, vì vậy nàng tiếp tục quan sát cuộc chiến.
Trong hư không, hai lốc xoáy của Diệt Đạo Ma đã biến mất.
Thân thể của Diệp Phong cấp tốc tụ lại, cứ bình tĩnh nhìn chủ nhân Hắc Ngục mà nói: "Thần thông của ngươi rất đáng sợ, cho dù là Tiên Đế tâng tám mươi bị đánh trúng, sợ là cũng thân vẫn đạo tiêu ngay lập tức?”
Chủ nhân Hắc Ngục gật đầu và nói: "Đúng vậy, ta đã từng sử dụng thần thông này giết năm tên Tiên Đế tầng tám mươi."
Lời này vừa nói ra, toàn trường xôn xao.
Từng giết tận năm vị Tiên Đế tâng tám mươi!
Kết quả chủ nhân Hắc Ngục lại nói chuyện hời hợt như thế, cứ như chỉ diệt sát mấy con sâu kiến.
Thực lực của người này thật sự quá đáng sợ.
Không khí ở hiện trường càng ngày càng áp lực.
"Thân thông này của ngươi rất mạnh, cũng có thể cắt nát thân thể của ta, nhưng không nên quên, ta có được bất tử chỉ thân, ngươi không giết được ta. Chờ chuyện này qua đi thì người chết sẽ là ngươi, mà không phải ta." Diệp Phong ôm cánh tay.
Ý của hắn rất rõ ràng, ngươi có thể đánh bại ta, nhưng không giết được ta, chờ về sau ta trưởng thành đến tu vi cảnh giới cực cao thì đến phiên ta giết ngươi.
"Diệp Phong, ngươi muốn giết ta?" Chủ nhân Hắc Ngục cười nhạo: "Ngươi thật cho là mình có được bất tử chi thân thì ta không có cách nào giết ngươi?"
"Vậy ngươi thử xem." Diệp Phong đứng tại chỗ, không muốn trốn tránh mà muốn nhìn xem chủ nhân Hắc Ngục có thủ đoạn gì mà tuyên bố có thể vô hiệu hoá bất tử chi thân của hắn.
"Diệp Phong, ngươi nhất định phải chết!" Chủ nhân Hắc Ngục lạnh lão nhìn Diệp Phong, gã đứng trong hư không, thân thể biến hóa thành một con ong độc màu đen dài đến năm mét, phần đuôi có độc châm sắc nhọn.
Nhìn từ xa xa thôi đã làm người ta kinh hãi.
Vèo!
Chủ nhân Hắc Ngục đã xé rách hư không, đánh tới trước mặt Diệp Phong, độc châm sắc nhọn kia đâm thủng hắn trong nháy mắt, mặt ngoài độc châm còn có một cây kim nhỏ bắn ra ngoài rồi đâm vào thân thể Diệp Phong, tiêm nọc độc vào.
Xuy xuy xuy!
Thân thể Diệp Phong bốc lên khói đen nồng đậm, giống như bị cường toan ăn mòn, khiến hắn run lên không ngừng.
"Diệp Phong, ngươi nhất định phải chết!" Chủ nhân Hắc Ngục nhe răng cười lần nữa.
Vô số năm trước, gã và một Tiên Đế tâng năm mươi có được bất tử chi thân đối chiến, đối phương giết hơn mười tướng tài đắc lực dưới trướng, nhưng cuối cùng vẫn bị nọc độc dịch của gã ăn mòn mất bất tử chi thân, bỏ mình ngay tại chỗ.
Bởi vậy, theo chủ nhân Hắc Ngục thì Diệp Phong không có khả năng chống đỡ được nọc độc của mình. "Có nên xuất thủ hay không?” Bọn người Lữ Thiên Tôn, Lăng Thiên Đế đứng trên không, bên cạnh còn có bọn người Lục Mệnh Tiên Đế, bọn họ nhìn Diệp Phong đang bị ăn mòn phía dưới thì trên mặt tràn đầy lo lắng.