Chương 2297: Linh Thú các tâng mười lăm
Chương 2297: Linh Thú các tâng mười lămChương 2297: Linh Thú các tâng mười lăm
Đúng lúc này, một cái chén lớn tràn đầy canh gà bay lên từ quảng trường tông môn, lơ lửng trước mặt Vong Tình Tiên Đế, bên cạnh còn có một cái thìa nổi lơ lửng.
"Đây là canh gà đưa cho ngươi." Giọng của Diệp Phong truyền đến.
Vong Tình Tiên Đế bưng lấy chén canh gà này, khóe miệng nhịn không được hơi nhếch lên, cứ đi chân trần ngồi bên vách núi uống từng muỗng từng muỗng canh gà như vậy.
Hương vị món canh lan toả giữa răng môi, làm nàng cảm thấy toàn thân ấm áp, rất dễ chịu.
"Tài nấu nướng của hắn thật tốt." Vong Tình Tiên Đế nhịn không được tán dương.
Trên quảng trường tông môn, Diệp Phong và đám người đang vui mừng uống canh, Bình Đầu Ca vẫn dùng loại bát cực lớn trước đó, làm bọn người Lục Mệnh Tiên Đế không ngừng bật cười.
"Hắn tên là Bình Đầu Ca?"
“Nhìn khù khù khờ khờ, thật là đáng yêu."
Bọn người Lục Mệnh Tiên Đế trêu chọc.
Bình Đầu Ca lại hoàn toàn không để ý đến chuyện này mà nhúng hết cả cái đầu vào canh gà, dáng vẻ tham ăn này làm đám người ôm bụng cười to.
Không khí ở hiện trường rất sung sướng.
"Tới tới tới, uống rượu." Tửu Cuồng và Lưu Phong lấy rượu thuốc của Long Nhân tộc ra, đổ đầy cho các Tiên Đế đang ngồi, bọn họ uống xong rượu thuốc, cảm thấy cảm giác rất đặc biệt nên khen không dứt miệng.
"Đây là rượu thuốc của Long Nhân tộc." Long Thiên Tinh giới thiệu, lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo.
Dù sao đây cũng là rượu thuốc của Long Nhân tộc, sau khi đưa vào Phiêu Miểu Tông, trải qua nhiều lần cải tiến thì cảm giác càng tốt hơn trước kia, dược hiệu cũng tăng cường rất nhiều lần.
"Rượu ngonl" Đám người vừa uống canh vừa uống rượu, ngẫu nhiên luận đạo ngay hiện trường, đều có thu hoạch riêng.
Nửa ngày sau, Diệp Phong lấy ra một vạn mảnh lá Thất Thải Ngộ Đạo Trà, rửa sạch sẽ rồi để vào nồi bắt đầu nấu, mùi thơm thất thải tản ra làm người ta vô cùng xao xuyến.
"Thất thải Ngộ Đạo trà!" Bọn người Lục Mệnh Tiên Đế nhìn nước trà trong nồi, nghĩ đến có thể uống loại trà này thì lập tức cảm thấy chuyến đi này không tệ.
Không bao lâu sau, nước trà đã được nấu xong, Diệp Phong nhẹ nhàng vung tay áo, chén trà của mỗi người đều được rót vào bảy phần nước trà.
"Oa rống!" Bình Đầu Ca vừa thấy nước trà ít vậy thì lập tức phẫn nộ vỗ mặt bàn, thể hiện bất mãn của mình.
Diệp Phong liếc xéo Bình Đầu Ca, nói: "Bảy phần trà tám phần rượu, trà đầy khinh người, rượu đầy kính người, ngươi rống cái gì mà rống? Coi chừng ta đạp bay ngươi đi."
"Oa rống?" Bình Đầu Ca nhíu mày, muốn đánh một trận với Diệp Phong, nhưng ngẫm nghĩ đành bỏ qua.
Hắn và Diệp Phong từng đánh một trận, thua.
Đánh nữa thì chắc chắn cũng thua.
So với lăng phí lực khí với hắn thì không bằng uống trà trước. Nhưng Bình Đầu Ca rất gian xảo, cấp tốc lấy ra mười chén trà rồi xếp thành một hàng trên mặt bàn, sau đó dùng lực đập mặt bàn làm Diệp Phong chú ý.
"Ta phục!" Khoé miệng Diệp Phong giật giật một cái, ngẫm nghĩ rồi vẫn đổ bảy phần nước trà vào mấy cái chén cho Bình Đầu Ca.
Thấy thế, Bình Đầu Ca lộ ra vẻ mặt thỏa mãn.
Bọn người Lục Mệnh Tiên Đế thấy cảnh này đều che miệng cười trộm, cảm thấy Bình Đầu Ca rất có tính cách riêng, là một người làm sao cũng không chịu thua thiệt.
"Chư vị đạo hữu, uống trà!" Diệp Phong giơ cao chén trà, uống trà luận đạo với những Tiên Đế Viễn Cổ và thành viên Phiêu Miểu Tông ở đây, xem như mở một hội trà Ngộ Đạo quy mô lớn lần nữa.
Trên đỉnh Phiếu Miểu phong, Vong Tình Tiên Đế vừa uống canh gà xong thì phát hiện một bàn trà nhỏ xuất hiện trước mặt, trên đó đặt một bình trà và một chén trà không đã rửa sạch sẽ.
"Uống trà." Giọng của Diệp Phong vang lên.
Thấy thế, Vong Tình Tiên Đế khẽ nhếch khóe miệng, đổ đầy một ly trà cho mình rồi nói nhỏ: "Bảy phần trà tám phần rượu? Nhưng ta uống trà một mình, đâu thèm giữ nhiều lễ nghi phiền phức như hắn, ta phải đổ đầy."...
Đêm đó, trăng sáng sao thưa.
Cuối cùng hội trà Ngộ Đạo lần này cũng kết thúc, các Tiên Đế Viễn Cổ bọn Lục Mệnh Tiên Đế lần lượt rời đi.
"Cung tiễn chư vị Tiên Đết" Đệ tử của Phiêu Miểu Tông cùng nhau đứng dậy, cung tiễn bọn người Lục Mệnh Tiên Đế tan cuộc, sau đó bọn họ từ biệt Diệp Phong, trở lại phòng của mình tiếp thu suy ngẫm vê thu hoạch trong tiệc trà xã giao lần này.
Trong nháy mắt đã trôi qua mấy ngày.
Trên đỉnh Phiếu Miểu phong, Diệp Phong đang luyện chế Cửu Chuyển Huyền Đan.
[ Đinh! Chúc mừng cuối cùng giá trị danh vọng của Phiêu Miểu Tông đột phá một ngàn tỷ, giải khoá Linh Thú các tầng mười lăm, ban thưởng cho chưởng môn năm cái túi may mắn đặc thù, xin chú ý kiểm tra và nhận. ]
Khi tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, hắn lập tức mở to hai mắt, cả khuôn mặt đều là kinh ngạc.
"Lúc này vượt qua một ngàn tỷ rồi?" Diệp Phong không nhịn được mà hô lên.
Sau đó hắn ngừng luyện đan, đặt sự chú ý vào bảng Linh Thú các, phát hiện khi nó đột phá đến tâng mười lăm thì lại giải khoá tác dụng mới.
[ Đinh, chúc mừng Linh Thú các tấn thăng lên tâng mười lăm, ban thưởng Yêu Đế Quang Hoàn bản chung cực cho toàn thể linh thú! ]
"Bản chung cực?"
Diệp Phong bất ngờ.
Khi Linh Thú các tấn thăng lên cấp mười bốn, Yêu Đế Quang Hoàn đã tăng lên tới bản cường hóa, hiện tại lại tới một bản chung cực, cũng không biết hiệu quả như thế nào.
Thế là Diệp Phong mở ra số liệu bảng.
[ Danh tự: Yêu Đế Quang Hoàn ]
[ Phẩm giai: Bản chung cực ]
[ Giới thiệu: Toàn bộ thuộc tính gia tăng gấp ba ] {1 Phạm vi sử dụng: Toàn thể linh thú của Linh Thú các] [ Ghi chú: Vĩnh cửu ]