Chương 2310: Cách nói thân thông Chứng Đạo
Chương 2310: Cách nói thân thông Chứng ĐạoChương 2310: Cách nói thân thông Chứng Đạo
Đám người nghe vậy đều cười.
"Tốt, rất tốt, phi thường tốt!" Có người nói ra lời kịch vạn năng.
"Rất hài lòng, nếu không phải Hạ quốc sư phát ra hình ảnh quá khứ của Vũ Trụ thì chúng ta còn không biết Khởi Nguyên sinh mệnh và con đường tu đạo trong Vũ Trụ, điều này mang đến dẫn dắt rất lớn cho ta, ta chuẩn bị đi dạo trong Vũ Trụ để rèn luyện bản thân."
Có người giống như đại diện công bố quan điểm làm đa số mọi người tán đồng.
"Đáng tiếc, thông qua hình ảnh nhìn thấy thì hiện tại các giới trong Vũ Trụ đang bị ngăn cách, phạm vi vũ trụ kém xa chín nguyên hội trước đây."
"Đúng vậy, thật đáng tiếc."
"Bây giờ Vũ Trụ căn bản không thích hợp tu luyện, mặc dù thịnh thế đã giáng lâm, nhưng ta cảm giác vẫn kém xa sự hoàn chỉnh của chín nguyên hội trước kia."
"Trong nguyên hội của chúng ta từng bùng nổ quá nhiều chiến tranh cấp Vũ Trụ, Giới Nguyên cũng bị hao tổn cạn kiệt."
"Nói đến Giới Nguyên, chưởng môn của Phiêu Miểu Tông - Diệp Phong đạo hữu thật là thần nhân, hắn sáng tạo ra Giới Nguyên bảo bình và phương pháp thông qua sáng tạo sinh mệnh để thu hoạch được năng lượng hư vô thật rất thần kỳ, giải quyết vấn đề về Giới Nguyên."
Đám người nhao nhao nhìn về phía Diệp Phong.
Một nháy mắt, hắn trở thành tiêu điểm của toàn trường.
"Khụ khụ!" Diệp Phong khoát tay áo: "Chư vị đạo hữu quá đề cao ta, ta chỉ là một người làm ăn, chỉ hi vọng thông qua Giới Nguyên bảo bình để kiếm tiền."
Đám người nghe vậy thì càng bội phục hắn.
"Diệp chưởng môn, người thành thật như ngươi quá ít, xin nhận cái cúi đầu của ta!"
"Diệp chưởng môn, ta có nữ nhi."
"Diệp chưởng môn, ta chuẩn bị bỏ phu quân."
Tất cả Tiên Đế Viễn Cổ nhao nhao biểu lộ thiện ý, chỉ là trong đó có một số từ ngữ như lang như hổ làm Diệp Phong suýt đã phun máu, trên mặt tràn đầy câm nín.
Lúc này, Hạ Dao lại nói lân nữa: "Chư vị đạo hữu, ta mời các ngươi đến đây tham gia thịnh hội tất niên, ngoại trừ cho các ngươi quan sát hình ảnh quá khứ của Vũ Trụ, chủ yếu nhất là hi vọng các ngươi có thể nhìn thẳng vào Vũ Trụ bây giờ, không cần thiết gây nên náo động nữa."
Nàng thả ra hình ảnh của các nơi trong Vũ Trụ bây giờ.
"Các ngươi xem, trước mắt khắp nơi trong Vũ Trụ đều là tinh hệ tĩnh mịch, tất cả đại thế giới căn bản đều không nằm ở trạng thái đỉnh phong, cũng không phồn hoa bằng Vũ Trụ thời kỳ viễn cổ."
"Bởi vậy ta hi vọng chư vị đạo hữu có thể ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng, có thể cái nhau, nhưng đừng động thủ, nếu làm hỏng Vũ Trụ thì cũng không có chỗ tốt đối với chúng ta."
Lời nói này nhận được sự tán thành của đa số mọi người.
Trên bàn tiệc, chủ nhân Hắc Ngục cúi thấp đầu, ánh mắt lạnh lão.
Ngoài vạn dặm, người vượn vực ngoại mặc áo choàng màu đen nghe lời nói của Quốc sư Hạ Dao thì trong mắt tràn đầy đùa cợt. "AI Ta cũng không phải người trong Vũ Trụ song sinh, đối với ta mà nói, Vũ Trụ của các ngươi càng loạn càng tốt, như thế thì Thần Viên tộc chúng ta mới có cơ hội để lợi dụng."
"Tính toán thời gian cũng đã sắp đến lúc rồi nhỉ?"
Gã nhìn về phía hội trường tổ chức thịnh hội.
Căn cứ vào ước định, chủ nhân Hắc Ngục đã sắp xuất thủ, nếu không sẽ bỏ qua thời cơ tốt nhất.
Trong hội trường tổ chức thịnh hội, người của các thế lực lớn cũng cảm thấy nên ký kết một vài thoả thuận trọng yếu để đảm bảo Vũ Trụ phồn vinh và hoàn chỉnh, chỉ có như vậy mới có đủ điều kiện để Chứng Đạo.
Nếu cứ đánh sống đánh chết, Vũ Trụ co lại thì ai cũng đừng mơ Chứng Đạo Thiên Tôn trong Vũ Trụ.
"Ta đề nghị chư vị đình chỉ chiến tranh." Hạ Dao cao giọng mở miệng: "Nếu thật sự có ân oán cá nhân thì có thể lên đài sinh tử, tận lực thu nhỏ phạm vi ảnh hưởng của cuộc chiến, có thể chứ?"
Lời này vừa nói ra, toàn trường yên tĩnh.
Rất nhiều tu hành giả đang tự hỏi ý nghĩa và tính khả thi của đề nghị này.
"Phòng ngừa chiến tranh quy mô lớn là chuyện tốt, nếu một số người và một số tông môn có ân oán thì có thể tự giải quyết với nhau, đừng làm ảnh hưởng đến những người khác."
"Ta đồng ý chuyện không thương tổn đến người vô tội."
"Ta cũng đồng ý."
Không ít tu hành giả mở miệng tán thành.
Nghe thấy lời này, trong lòng Hạ Dao thả lỏng.
Thân là Quốc sư của Hằng Gổ thần quốc, chức trách chủ yếu của nàng chính là giữ gìn cân bằng của Vũ Trụ, phòng ngừa Vũ Trụ bộc phát chiến tranh và xung đột quy mô lớn, trợ lực thịnh thế giáng lâm.
Bây giờ đa số mọi người đang nhao nhao biểu đạt ủng hộ cách nói của nàng, tất nhiên trong lòng rất vui mừng.
"Ta không hiểu." Lúc này lại có người mở miệng.
Đám người lập tức nhìn lại nơi phát ra tiếng động.
Chỉ thấy thủ lĩnh của âm mưu gia phái chủ hoà là Tử Linh Tôn giả đứng lên, nói: 'Nếu đã nói không hi vọng chiến tranh quy mô lớn, vậy năm đó lúc phái chủ chiến phát động đại chiến Vũ Trụ thì vì sao Hằng Cổ thân quốc không đứng ra ngăn cản?"
Vừa dứt lời, toàn trường hoàn toàn tĩnh mịch.
Không ít người nhao nhao nhìn về phía Hạ Dao.
Đúng thế, năm đó phái chủ chiến âm mưu gia phát động không ít lần chiến tranh cấp Vũ Trụ, vô số thế giới bị tác động đến mức hủy diệt, vì sao không ai ngăn cản?
Điểm này làm người ta nghi hoặc.
Trên bàn tiệc, Hạ Dao lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
Nàng đã sớm nghĩ tới sẽ có người nói đến chuyện này.
"Bởi vì lúc ấy Hằng Cổ thần quốc chúng ta không có Quốc sư, chức trách chủ yếu giữ gìn cân bằng của Vũ Trụ là nhiệm vụ của Quốc sư."
"Năm đó khi Vũ Trụ bộc phát chiến tranh quy mô lớn, Quốc sư tiền nhiệm của chúng ta vừa từ nhiệm không lâu, Quốc sư mới còn chưa được chọn ra. Cho nên không ai đứng ra ngăn cản." Hạ Dao giải thích.
Đa số mọi người lộ ra vẻ mặt ngơ ngác. Cái quái gìvậy? _
Quốc sư không có mặt liền không ngăn cản?
Chẳng lẽ những Tiên Đế Viễn khác của Cổ Hằng Cổ thần quốc đều là bài trí sao? Quá kỳ quái! Không ít người mang đầy bụng nghi hoặc.