Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2056 - Chương 2311: Náo Động, Giương Đông Kích Tây

Chương 2311: Náo động, giương đông kích tây Chương 2311: Náo động, giương đông kích tâyChương 2311: Náo động, giương đông kích tây

Hạ Dao tiếp tục nói: "Chư vị đạo hữu, Hằng Cổ thần quốc phát triển mười nguyên hội, đã không phải là thế lực siêu nhiên nóng lòng giữ gìn hòa bình của toàn bộ Vũ Trụ trước kia, ta nghĩ chắc các ngươi có thể đoán được điểm này."

Lời này vừa nói ra, toàn trường xôn xao.

Bọn họ không nghĩ tới Hạ Dao sẽ nói lời này.

"Quốc sư Hạ Dao, ngươi nói vậy là có ý gì?"

"Chẳng lẽ Hằng Cổ thần quốc đã không còn đơn thuần?"

"Có thể nói rõ hay không?”

Người của các thế lực lớn cũng rất hiếu kì.

Cả chủ nhân Hắc Ngục cũng nhìn về phía Hạ Dao, rất muốn biết thái độ của Hằng Cổ thần quốc.

Dù sao bọn họ cũng quá mạnh.

Đó chính là quốc gia cường đại có được chín vị Tiên Đế tâng một trăm, nếu mục đích không đơn thuần thì thế lực nào trong Vũ Trụ có thể chống lại bọn họ?

Hạ Dao thở dài và nói: "Trước đây rất lâu, khi Hằng Cổ thần quốc vừa mới thành lập thì mục đích của cả quốc gia chúng ta đúng là vì giữ gìn cân bằng của Vũ Trụ."

"Nhưng lòng người sẽ thay đổi. Theo sự phát triển của thời đại, rất nhiều tu hành giả trong Hằng Cổ thân quốc vi phạm dự tính ban đầu, đều muốn tham dự cạnh tranh vị trí Thiên Tôn đương đại."

"Đây là điều chúng ta không muốn nhìn thấy."

"Cũng may Hằng Cổ thần quốc có một người có thân phận địa vị gần với chín vị Chí Cao Thần Vương."

"Đó chính là Quốc sư!"

"Mỗi một vị Quốc sư trước khi nhậm chức đều sẽ lấy đạo tâm thề, không tham dự cuộc chiến tranh đoạt vị trí Thiên Tôn trong nguyên hội lần này, toàn tâm toàn ý giữ gìn cân bằng của Vũ Trụ."

"Trong nguyên hội trước, Quốc sư tiền nhiệm chính thức từ nhiệm, mà lúc đó ta còn chưa ra đời, càng không phải là Quốc sư, cho nên không người đi ra ngăn cản." Hạ Dao khẽ nói.

"Đúng rồi."

"Hễ trở thành Quốc sư của Hằng Cổ thần quốc sẽ đạt được quyền sử dụng Tử Hương Thần Vương Đỉnh, cũng như ta hiện tại, có được vật này ta có thể đối phó với Tiên Đế tâng một trăm."

"Cho nên ta không sợ bất cứ âm mưu nào."

"Nếu có người dám can đảm có ý định phá hư cân bằng của Vũ Trụ, dẫn đến thịnh thế không cách nào giáng lâm, khiến không ai có thể tại Chứng Đạo trong nguyên hội lần này, ta thân là Quốc sư sẽ nghiêm trị người phá hư cân bằng của Vũ Trụ."

"Cho nên xin chư vị đạo hữu an tâm tu đạo, không cần có ý định phá hư cân bằng của Vũ Trụ."

Nói đến đây, Hạ Dao nhìn xung quanh.

Sau khi nàng thông qua tầng tâng lớp lớp khảo hạch, chính thức được quốc gia vĩ đại Hằng Cổ thân quốc này thừa nhận, trở thành người kế nhiệm vị trí Quốc sư vê thì đã đạt được Tử Hương Thần Vương Đỉnh.

Vật này giấu trên người nàng, cho dù hiện tại nàng chỉ là Tiên Đế tâng năm mươi sáu mươi, chỉ dựa vào thực lực cá nhân thì hoàn toàn không phải đối thủ của những Tiên Đế tâng tám mươi kia, nhưng chỉ cần thôi động Tử Hương Thần Vương Đỉnh thì có thể giết được cả Tiên Đế tâng chín mươi.

"Quốc sư Hạ Dao yên tâm, chúng ta không phải loại người thích phá hoại như vậy." Lục Mệnh Tiên Đế mở miệng.

"Từ trước đến nay chúng ta luôn yêu quý hòa bình." Thiên Vân Tiên Đế khẽ vuốt râu dài, nói như vậy.

"Giữ gìn cân bằng của Vũ Trụ là trách nhiệm của người người."

Các Tiên Đế Viễn Cổ khác nói như vậy.

Trên bàn tiệc, tâm thân của Diệp Phong có chút không tập trung.

Hình như có đại sự gì đó sắp bùng nổ.

"Ha ha ha! Thật sự là buồn cười!"

Chỉ nghe chủ nhân Hắc Ngục ngửa mặt lên trời cười to, cả khuôn mặt đều là lạnh lẽo và coi nhẹ, gã nhìn xung quanh: "Cái gì mà giữ gìn cân bằng của Vũ Trụ chó má, trong mắt của ta, muốn Chứng Đạo Thiên Tôn thì phải học được không từ thủ đoạn."

Lời này vừa nói ra, toàn trường xôn xao.

Hạ Dao lạnh lùng nhìn trừng trừng vào chủ nhân Hắc Ngục.

Diệp Phong nhìn về phía người này, cứ cảm thấy lá gan của cái tên này cũng quá lớn, chẳng lẽ gã không biết nơi này là Hằng Cổ thần quốc, mà Hạ Dao cách đó không xa còn có được Tử Hương Thần Vương Đỉnh, có thể đánh giết gã bất cứ lúc nào sao?

Quấy rối vào thời điểm này không phải muốn chết sao?

Diệp Phong không hiểu nổi.

"Chủ nhân Hắc Ngục, ngươi có ý gì? Công nhiên làm trái lại bản Quốc sư sao?" Hạ Dao cả giận quát.

Chủ nhân Hắc Ngục nhếch miệng cười một tiếng, nhìn vê hướng bọn người Tử Tịch Tiên Đế bên cạnh rồi đột nhiên quát lên: "Động thủ!"

RẹtI

Chủ nhân Hắc Ngục dẫn đầu xuất thủ, không phải oanh kích Diệp Phong, cũng không phải nhắm thẳng vào Hạ Dao, mà là đánh ra một khí quang màu đen lạnh lẽo đến cực điểm, hung hăng chém về phía Lôi Vô Đạo không có chút phòng bị nào.

"Ngươi làm gì?" Lôi Vô Đạo lập tức rống to.

người hộ đạo bên cạnh hắn thì đồng tử co rụt lại, chắp tay trước ngực, cấp tốc tạo ra một lá chắn ngăn chặn khí quang màu đen mà chủ nhân Hắc Ngục bổ tới.

Chát!

Khí quang này đột nhiên quay ngược lại, bổ về phía ghế khách nhân cách đó không xa, trong nháy mắt đã chém giết hơn mười tên Tiên Đế Viễn Cổ và những thiên kiêu chuyển thế mà bọn họ bảo hộ.

Tử Tịch Tiên Đế và trên trăm tên Tiên Đế Viễn Cổ đến từ Hắc Ngục Ma Tông nhao nhao xuất thủ.

Không ít Tiên Đế xung quanh cũng bị đánh chết.

Toàn bộ hội trường bỗng đại loạn.

"Ngươi... Lớn mật!"

Hạ Dao há có thể trơ mắt đứng nhìn chủ nhân Hắc Ngục quấy rối, nàng lập tức thôi động Tử Hương Thần Vương Đỉnh đánh ra một mảnh hào quang màu tím nhạt, đâm xuyên qua chủ nhân Hắc Ngục và đám Tiên Đế Viên Cổ Tử Tịch Tiên Đế đang quấy rối. Ầm ầm!. Tiên Đế tâng tám mươi mốt đỉnh phong mạnh như chủ nhân Hắc Ngục cũng bị dễ dàng xóa bỏ, đám người quấy rối Tử Tịch Tiên Đế còn lại cũng không cách nào may mắn thoát khỏi.
Bình Luận (0)
Comment