Chương 2320: Tặng lễ, phục sức hoàn toàn mới
Chương 2320: Tặng lễ, phục sức hoàn toàn mớiChương 2320: Tặng lễ, phục sức hoàn toàn mới
Trên đỉnh Phiếu Miểu phong, Diệp Phong về tới nơi này.
Một mình Vong Tình Tiên Đế ngồi trước sân nhỏ rồi bắt đầu thêu thùa, tay của nàng nhanh đến kinh người, thời gian mới trôi qua giây lát mà đã thêu xong một bức tác phẩm.
"Lễ vật năm mới tặng cho ngươi." Nàng gỡ vải lụa xuống rồi đưa cho Diệp Phong.
"Ồ?" Diệp Phong nhận lấy mảnh vải lụa này, phát hiện trên đó có thêu một bức họa, nội dung là một người ngồi bên hồ thả câu, mà người này chính là bản thân hắn.
"Cám ơn!" Hắn rất hài lòng mà nhận lấy vải lụa.
"Ngươi đã thu nhận ta rồi còn tặng lễ vật năm mới cho ta, tất nhiên ta phải đáp lễ cho ngươi." Vong Tình Tiên Đế cười cười: "Đúng rồi, Hắc Ngục đã nổ tung, vô số phạm nhân chạy ra ngoài, cần ta giúp ngươi truy sát bọn chúng không?”
Diệp Phong lắc đầu và nói: "Không cần, ta sẽ cùng Quốc sư Hạ Dao của Hằng Cổ thần quốc truy sát bọn họ.”
"Được." Vong Tình Tiên Đế gật đầu, tiếp tục thêu thùa trong sân nhỏ của mình.
Diệp Phong không nói nhảm mà lập tức trở về tiểu viện.
Hiện tại nơi này chỉ còn hắn ở.
Lúc này Khí Linh Tiên Linh Nhi của Ánh Nguyệt thần tuyền đang tay trong tay với Hồ Phi Phi đi dạo trong Phiêu Miểu Tông, ngẫu nhiên tham gia liên hoan, chơi đến quên cả trời đất.
Diệp Phong rất hưởng thụ sự này yên tĩnh.
Nhưng hắn biết muốn tiếp tục giữ vững thì phải không ngừng mạnh lên, giải quyết tất cả kẻ địch mới có thể tiếp tục hưởng thụ sự an bình này trong tông môn.
"Nếu như ta vô địch thì tốt rồi." Diệp Phong gối đầu lên tay.
Nếu như hắn vô địch thì có thể lập tức giết chết Lôi Vô Đạo và người hộ đạo của hắn ta, đánh giết tất cả phạm nhân chạy ra khỏi Hắc Ngục, đánh giết người của Thâm Uyên tộc xâm nhập, ám sát những nội ứng khác của Hằng Cổ thần quốc...
Có lẽ hắn còn có thể tìm ra cường giả đáng sợ đánh giết Cửu Đại Thiên Tôn rồi đánh nổ đối phương.
Có lẽ...
"Ta còn có thể về nhà không?"
Làm một người xuyên việt, dù là kiếp trước đã không còn vướng bận, nhưng Diệp Phong vẫn muốn quay về Lam Tinh xem thử.
"Quê quán của ta nằm ở một Vũ Trụ khác sao?" Diệp Phong không khỏi suy đoán như vậy.
Lấy thực lực bây giờ của hắn thì cơ bản có thể xác định Vũ Trụ song sinh không phải Vũ Trụ chứa Lam Tinh, có nghĩa là hắn xuyên qua đến một Vũ Trụ hoàn toàn mới.
Muốn về nhà thì khởi bước phải đến Thiên Đạo cảnh.
Bởi vì chỉ khi nào đến cảnh giới này mới có khả năng đi ra khỏi Vũ Trụ song sinh, tiến về thế giới thần bí vực ngoại.
[ Đinh! Một năm mới đến, chúc chưởng môn tân xuân đại cát, vạn sự thuận ý, giải khoá quyền hạn mời chào đệ tử đời thứ mười, ban thưởng toàn thể thành viên tông môn một phần lễ vật năm mới, chúc các ngươi vui vẻ mỗi ngày! ] Tiếng nhắc nhở của hệ thống bỗng vang lên.
Hai mắt Diệp Phong lập tức tỏa sáng.
Hắn chờ ở đây là vì đợi hệ thống đổi mới quyền hạn mời chào đệ tử đời thứ mười.
Bây giờ rốt cuộc nó đã đến.
Xoạt!
Trên bầu trời bỗng có vô số hoa tươi rơi xuống, đó là lễ vật năm mới mà hệ thống tặng cho các thành viên tông môn, hoàn toàn khác với Diệp Phong, đó là một vài vật nhỏ đặc biệt.
Cả Diệp Phong cũng có một phần lễ vật.
"Rốt cuộc cũng đến."
Diệp Phong tiếp nhận lễ vật năm mới thuộc về mình, phát hiện bên trong là một viên kẹo, một cái thẻ tên có mấy chữ "Chưởng môn Diệp Phong Phiêu Miểu Tông ", một bộ phục sức chưởng môn đỏ lam giao nhau hoàn toàn mới.
Đây chính là lễ vật năm mới của năm nay.
"A... Cũng rất cao cấp."
Diệp Phong mở bao bì viên kẹo ra rồi ném kẹo vào miệng ngậm, vội vàng thay đổi phục sức chưởng môn hoàn toàn mới rồi lại dùng kim băng treo thẻ tên lên vị trí ngực bên trái.
Khí chất của hắn lập tức trở nên khác biệt, trông có vẻ tinh thân hơn.
"A, thì ra là đồ trưởng lão hoàn toàn mới."
"Của ta là đồ chấp sự mới."
"Đồ linh thú của ta cũng rất đẹp mắt."
"Lại là đồ đệ tử phục hoàn toàn mới!"
Các nơi trong tông môn thỉnh thoảng truyền đến tiếng nói tràn ngập mừng rỡ của các thành viên tông môn.
Bên bờ linh hô, Mặc Oanh đổi đồ đệ tử hoàn toàn mới.
Đây là một bộ váy dài trắng xanh giao nhau, thẻ trên đính trên ngực in mấy chữ "Đệ tử Mặc Oanh đời thứ nhất của Phiêu Miểu Tông”, phía dưới còn có một chuỗi con số "004", đại diện cho thân phận đệ tử thứ tư đời thứ nhất.
Giờ phút này, nàng không còn đội mũ rộng vành lụa đen nữa .
"Đây là ai?"
"Đó là Mặc Oanh sư tỷ!"
"Trời ơi, Mặc sư tỷ cũng quá đẹp!"
"Đây là lần đầu ta nhìn thấy dụng mạo thật của nàng."
Giờ phút này, Mặc Oanh lộ ra dung nhan tuyệt đẹp, cộng thêm khí chất thanh lãnh, dáng vóc hoàn mỹ, lập tức gây nên tiếng bàn tán xôn xao trong đám người.
Đây là lần đầu rất nhiều người nhìn thấy dung mạo thật của nàng.
"Mặc Oanh sư tỷ thật sự rất đẹp." Bọn người Giả Vũ Lam và Nhan Như Ngọc vây quanh Mặc Oanh, nhìn nàng từ trên xuống dưới rồi mặc cảm.
Trưởng Lão điện.
Cung Thanh Thu thay một đồ trưởng lão mới tinh, phát hiện bộ phục sức này giản lược khí thế, lại nhìn về phía thẻ tên trên ngực: mấy chữ "Thủ tịch trưởng lão Cung Thanh Thu của Phiêu Miểu Tông" lập tức đập vào mi mắt.
"Thủ tịch trưởng lão... Nàng lẩm bẩm, quyết định phải càng cố gắng, không thì có lỗi với thân phận này. ...
Giữa trưa hôm sau, Diệp Phong tìm đến Cung Thanh Thu.
"Chưởng môn, ngài tìm ta?"
"Đúng vậy, bây giờ đã đi tới năm thứ mười tông môn phát triển mạnh, đã đến lúc chúng ta tuyển nhận đệ tử đời thứ mười, ngươi liên thủ với Phi Phi, cứ dựa theo phương thức tuyển nhận đệ tử đời thứ chín, tận lực chiêu nhận đủ một vạn đệ tử đời thứ mười trước đầu tháng ba năm nay."
“Thuộc hạ tuân mệnh!"
"Giao chuyện chiêu nhận đệ tử cho các ngươi, tiếp theo ta phải đi săn giết những phạm nhân chạy ra khỏi Hắc Ngục, tạm thời phải rời khỏi tông môn."
"Chưởng môn, chú ý an toàn."
"Ta biết rồi."
Cung Thanh Thu trở lại Trưởng Lão điện, bên cạnh có Hồ Phi Phi đi theo, cấp tốc công bố nhiệm vụ cần tuyển nhận đệ tử đời thứ mười ra ngoài, khiến tất cả Đại trưởng lão chú ý.