Chương 2327: Nở hoa kết trái, kẻ địch đến (tt)
Chương 2327: Nở hoa kết trái, kẻ địch đến (tt)Chương 2327: Nở hoa kết trái, kẻ địch đến (tt)
"Chít chít!" Theo khối lập phương đi vào mảnh tinh hệ Viễn Cổ phong ấn số lượng lớn sinh linh vực ngoại này thì tròng mắt nó đột nhiên phun ra tia sáng rực rỡ, liếc nhìn xung quanh rồi trong mồm phát ra tiếng kêu hưng phấn.
Đối với nó mà nói, đây quả thực là Thiên Đường.
Sau một khắc, khối lập phương bắt đầu nghiên cứu học tập sở trường từ trên người các loại sinh linh vực ngoại ở nơi này, từ Thủy Tinh Linh, Đa Thối tộc đến sinh linh tương tự như Huyền Vũ, sau đó sáng tạo ra các loại giống loài hoàn toàn mới trong mảnh tinh hệ này.
Vũ Trụ song sinh, trong mảnh tinh hệ thần bí kia, Diệp Phong tiếp thu được cảm giác hưng phấn đến từ khối lập phương thì khóe miệng hơi nhếch lên.
Sở dĩ khối lập phương có thể tìm được mảnh tinh hệ tồn tại các loại sinh linh vực ngoại đó là bởi vì hắn âm thâm dẫn dắt để trợ giúp nó sáng tạo sinh vật mới.
"Giao cho ngươi!" Diệp Phong thu hồi ý thức, không quan tâm đến khối lập phương đang sáng tạo sinh vật nữa.
Nửa ngày sau, rốt cục Diệp Phong và Hạ Dao cũng thăm dò đại khái được mảnh tỉnh hệ thân bí này, hễ gặp phải sinh linh vực ngoại có thể dời đi thì Diệp Phong sẽ đưa bọn họ vào Tiểu Vũ Trụ và đặt ở tinh hệ chỗ khối lập phương đang ở.
"Nơi này chỉ có một cánh cửa Vực Ngoại." Hạ Dao nói.
Thông qua tìm tòi trong khoảng thời gian qua, nàng đã xác định điều này, bởi vì chỉ gặp phải cánh cửa Vực Ngoại một chiều trên lục địa cỡ nhỏ trước đó, bọn họ không cách nào rời khỏi Vũ Trụ, chỉ có sinh linh vực ngoại có thể đi vào.
"Nếu đã không có cánh cửa Vực Ngoại khác thì nơi này tạm thời không có giá trị nghiên cứu gì khác, không bằng chúng ta rời khỏi đây để tiếp tục săn giết phạm nhân Hắc Ngục đi." Diệp Phong mở miệng đề nghị.
"Được." Hạ Dao gật đầu.
Hai người muốn rời đi, nhưng một tiếng kêu chói tai bỗng truyền ra từ trung tâm lục địa cỡ nhỏ kia, nó làm chấn động mảnh tinh hệ Viễn Cổ phong bế này bằng hình thức dao động pháp tắc.
"Chuyện gì thế này?" Hạ Dao hơi nhíu mày, nhìn lại nơi phát ra tiếng động.
Chỉ thấy một chấm đỏ đi qua cánh cửa Vực Ngoại, sau đó không ngừng phóng đại trong tinh không, cấp tốc biến thành hình dạng một con chim, toàn thân thiêu đốt hỏa diễm.
"Một con Dục Hỏa Phượng Hoàng." Diệp Phong thản nhiên nói.
Trong tâm mắt hắn có mấy hàng chữ hiện hóa.
[ Danh tự: Hỏa Linh Kiều ]
[ Chủng tộc: Dục Hỏa Phượng Hoàng ]
[ Phẩm giai: Tiên Đế tâng sáu mươi lăm ]
[ Giới thiệu: Sinh linh bất tử đến từ Vũ Trụ vực ngoại lạ lãm nào đó, sau khi chết có thể Niết Bàn thành một quả trứng Phượng Hoàng ngay tại chỗ, trùng sinh vào một số năm sau, bởi vì Hỏa Linh Kiều đã đánh vỡ cực hạn thiên phú chủng tộc nên có thể gia tốc trùng sinh, hơn nữa kế thừa trí nhớ của kiếp trước ]}
[ Ghi chú: Bất tử bất diệt ] Nhìn thấy cái này, Diệp Phong có chút kinh ngạc.
Đó chính là sinh linh vực ngoại bất tử bất diệt!
Hơn nữa Dục Hỏa Phượng Hoàng tộc tên là Hỏa Linh Kiều này là thiên kiêu đỉnh cấp, còn có tu vi cường hãn là Tiên Đế tâng sáu mươi lăm, là một nhân vật khó giải quyết.
"Dục Hỏa Phượng Hoàng?" Hạ Dao nghe thấy câu nói của Diệp Phong thì lập tức nhíu mày, có thể cảm nhận được cảm giác áp bách to lớn đến từ Hỏa Linh Kiều.
Hình như đối phương là Vô Địch Chí Tôn!
"Đi qua xem một chút đi." Diệp Phong dẫn đầu bay đi.
"Được." Hạ Dao vội vàng đuổi theo.
Trong tinh không, con Phượng Hoàng kia đang kêu thảm, thần hồn bị ý chí của Vũ Trụ đánh nát sụp đổ, toàn bộ thân thể dần dần hòa tan cho đến khi trở thành một mảnh liệt diễm, lại tiếp tục tụ lại rồi hóa thành một hỏa cầu nóng bỏng.
Lúc này Diệp Phong và Hạ Dao cũng chạy tới.
Soạt! SoạtI
Hỏa cầu này không ngừng chấn động, bắt đầu xoay tròn cực nhanh, một lát sau bỗng nổ tung rồi toả ra làn sóng bằng lửa cực kỳ lộng lẫy.
"Li!' Tiếng kêu chói tai vang lên, một con Dục Hỏa Phượng Hoàng to lớn giương cánh đạt đến vạn mét xuất hiện, đôi mắt còn loá mắt hơn mặt trời vạn lần đang nhìn trừng trừng vào Diệp Phong và Hạ Dao cách đó gần nhất.
"Các ngươi là ai?"
"Đây là nơi nào?”
"Vừa rồi hình như có người xuất thủ với hồn phách của ta, khiến ta chết đi một lần, là ai ra tay?" Dục Hỏa Phượng Hoàng Hỏa Linh Kiều lạnh giọng chất vấn.
Nàng không phải nói tiếng Nhân tộc, cũng không phải ngôn ngữ nào trong Vũ Trụ song sinh, nhưng bởi vì hai bên là cường giả đỉnh cấp nên có thể thông qua dao động thần hồn phân tích ra ý đối phương muốn biểu đạt, có thể giúp họ giao lưu không chướng ngại.
Không chờ Diệp Phong và Hạ Dao đáp lại, Hỏa Linh Kiều đã nhìn chằm chằm vào Hạ Dao tuyệt đẹp, có thể cảm giác được uy hiếp cường đại từ trên người đối phương.
"Nhất định là ngươi!" Nói xong, Hỏa Linh Kiều đột nhiên xuất thủ, hai cánh ra sức vỗ mạnh, lập tức có trường đao liệt diễm nóng bỏng chém xuống, lao thẳng về hướng Quốc sư Hạ Dao.
"Khí tức thật kinh người!"
Hạ Dao cau mày lại, có thể cảm giác được Dục Hỏa Phượng Hoàng đối diện là Tiên Đế tâng sáu mươi lăm, trùng hợp nằm cùng một cấp bậc tu vi với nàng.
Thế là nàng lựa chọn xuất thủ, hơn nữa còn không mượn sức mạnh của Tử Hương Thần Vương Đỉnh.
“Ta chính là Vô Địch Chí Tôn, sao lại sợ ngươi?" Hạ Dao nghĩ như vậy trong lòng.
Mặc dù tên của nàng không được ghi trên Vô Địch Chí Tôn bảng, nhưng nàng là Quốc sư có chiến lực mạnh nhất cùng cấp từ xưa đến nay trong Hằng Cổ thần quốc.
Trong thế hệ trẻ, nàng xứng đáng để kiêu ngạo,
"Hằng Cổ Bảo Ấn!" Hai tay Hạ Dao bấm niệm pháp quyết, mười ngón linh động, mang theo một loại mỹ cảm tự nhiên.