Chương 2328: Dục Hỏa Phượng Hoàng Hỏa Linh Kiều
Chương 2328: Dục Hỏa Phượng Hoàng Hỏa Linh KiềuChương 2328: Dục Hỏa Phượng Hoàng Hỏa Linh Kiều
Bai
Một bảo ấn hoa mỹ ngưng tụ, va chạm với trường đao hỏa diễm của Hỏa Linh Kiều rồi đầu hóa thành hào quang vỡ vụn bắn tung toé ra xung quanh.
Hai nữ tử đều cùng lui về phía sau.
"ỒI" Hai nữ tử kinh ngạc lên tiếng.
Dù là Hỏa Linh Kiêu hay Hạ Dao đều cảm ứng được một khí tức cùng cấp từ trên người đối phương, mà hai người cũng rất tự tin đối với chiến lực của mình, lại không nghĩ rằng hai bên thật sự đánh ngang tay trong lần va chạm này.
Chuyện này có ý nghĩa gì thì không cần nhiều lời.
"Vô Địch Chí Tôn!" Hạ Dao không khỏi kinh ngạc nói.
"Lĩnh vực Cực Cảnh!" Hỏa Linh Kiều thì nói như vậy.
Trong tinh không, Diệp Phong đang ngồi xếp bằng, bên cạnh xuất hiện một bộ ấm trà, hắn bắt đầu tự rót tự uống, thưởng thức hai vị Vô Địch Chí Tôn cùng cấp này đọ sức.
"Khó trách có thể đánh lén giết chết ta, thực lực của ngươi thật sự rất mạnh, vì sao chưa bao giờ nghe nói đến thiên tài như ngươi trong Vũ Trụ của chúng ta?" Hỏa Linh Kiều hỏi.
"Đó là vì ta không phải sinh linh của Vũ Trụ các ngươi, hiểu không?" Hạ Dao liếc mắt.
Nàng đã nhìn ra Dục Hỏa Phượng Hoàng cách đó không xa căn bản không biết mình đã đi tới một Vũ Trụ hoàn toàn khác biệt.
"Ừm?" Hỏa Linh Kiều nhíu nhíu mày, thân hình to lớn dần dần thu nhỏ cho đến khi trở thành nữ tử cao gầy tuyệt đẹp cả người cao một mét tám, trên người nàng ta mặc vũ y màu vàng ròng, mái tóc dài có màu vàng kim nhạt đang tùy tiện xoả tung, nhìn lại từ xa giống như một ngọn lửa nóng bỏng.
"Nơi này là một Vũ Trụ khác?" Vẻ mặt Hỏa Linh Kiều hết sức mờ mịit.
"Không sai." Hạ Dao gật đầu: "Còn nữa, ta khinh thường chuyện đánh lén, vừa rồi đánh nổ thần hồn của ngươi là phản ứng tự nhiên của ý chí Vũ Trụ, không có liên quan gì đến ta và vị Diệp Phong chưởng môn này cả."
Lúc nói chuyện, nàng nhìn về phía Diệp Phong, thấy đối phương đang uống trà thì suýt đã phun máu ra.
"Khụ khụ!" Diệp Phong lộ ra vẻ mặt xấu hổ.
"Ngươi là ai?" Hỏa Linh Kiều nhìn chằm chằm Diệp Phong đang uống trà, cảm thấy hắn trông rất đẹp, còn là nam tử, chỉ là khí tức tu vi không rõ lắm.
"Vừa rồi Quốc sư Hạ Dao đã nói, ta chính là Diệp Phong, chưởng giáo của Phiêu Miểu Tông.' Diệp Phong từ tốn nói.
Mặc dù hắn chỉ là Tạo Hóa cảnh tâng năm mươi chín, cũng thấp hơn Hạ Dao và Hỏa Linh Kiều mấy tiểu cảnh giới, nhưng nếu thật sự đánh nhau thì hắn căn bản không sợ hai người.
"Cho nên ngươi tên là Hạ Dao?" Hỏa Linh Kiêu nhìn vê phía Hạ Dao.
"Ừm, ngươi tên gì?" Hạ Dao hỏi.
"Hỏa Linh Kiều, người có thiên phú mạnh nhất từ trước tới nay của nhất tộc Dục Hỏa Phượng Hoàng, lập chí trở thành Thiên Tôn Vũ Trụ, chỉ tiếc là ta sinh không gặp thời." Hỏa Linh Kiều bất đắc dĩ thở dài. "Sao lại nói như vậy?" Hạ Dao cảm thấy rất hứng thú.
"Xem ra các ngươi thật sự không phải người của Vũ Trụ chúng ta, không thì các ngươi không có khả năng chưa nghe nói đến chuyện náo nhiệt như vậy." Hỏa Linh Kiều lại thừa nước đục thả câu.
Diệp Phong và Hạ Dao nhìn nhau.
Hỏa Linh Kiều không giải thích với hai người mà phóng thích thần thức liếc nhìn xung quanh, phát hiện cánh cửa Vực Ngoại thì vội vàng bay đi, nhưng lại bị bắn ra nhiều lân.
"Không về được?" Hỏa Linh Kiều trợn tròn mắt.
"Vũ Trụ của chúng ta tạm thời không có thông đạo rời đi, mà lối đi này chỉ là thông đạo một chiều, chỉ có thể vào mà không thể ra, ngươi muốn đi rất khó." Hạ Dao cười cười rồi giải thích.
Diệp Phong thì cười không nói gì.
"Sao lại vậy được?" Hỏa Linh Kiều giật mình: "Vậy làm sao ta rời khỏi Vũ Trụ này?"
"Làm sao chúng ta biết được?" Hạ Dao nhún vai.
Diệp Phong nhún vai, tỏ ý mình không hiểu.
Bọn họ cũng đang nghiên cứu phương pháp rời khỏi Vũ Trụ, nhưng căn bản không tìm thấy, bây giờ sau khi Hỏa Linh Kiều đến đây thì có lẽ sẽ biết được cái gì đó từ trên người đối phương.
"Xong đời!" Hỏa Linh Kiều vỗ trán một cái, chợt cảm thấy không ổn.
Không thể trở về Vũ Trụ của bọn họ thì mình không cách nào nhìn thấy phụ mẫu thân yêu, không gặp được gia gia nãi nãi hiền hòa, càng không thấy được cảnh tượng rầm rộ khi phi thăng.
Vậy nàng phải làm sao bây giờ?
Nghĩ đến đây, Hỏa Linh Kiêu cực kỳ lo lắng.
"Ngươi muốn trở vê? Đáng tiếc chúng ta không giúp được gì, nhưng nếu ngươi nói cho chúng ta làm sao mình đến được Vũ Trụ này thì có lẽ chúng ta sẽ có được gợi ý rồi đưa ngươi rời đi." Diệp Phong nói như vậy.
"Thật sao?" Hỏa Linh Kiều nhíu mày.
"Ngươi nói ra thì chúng ta có thể giúp ngươi nghĩ cách." Diệp Phong gật đầu.
Hỏa Linh Kiều nhìn Diệp Phong từ trên xuống dưới, nói: "Mặc dù dung mạo của ngươi không tệ, nhưng Hỏa Linh Kiều này chỉ trở thành bằng hữu với cường giả, ngươi muốn biết tin tức thì đầu tiên phải đánh một trận với ta, để ta xem thực lực của ngươi thế nào."
"Phốc!" Hạ Dao lập tức phì buồn cười.
"Ngươi cười cái gì?" Hỏa Linh Kiêu nhíu mày, nhìn Hạ Dao mà nói: "Tu vi của ngươi ngang bằng với ta, chiến lực cũng là lĩnh vực Cực Cảnh, có thể trở thành bằng hữu với ta."
Nàng nhìn về phía Diệp Phong.
"Còn ngươi, muốn trở thành bằng hữu của Hỏa Linh Kiều này thì phải xem ngươi có bao nhiêu thực lực."
Nghe vậy, Diệp Phong cười không nói.
Hạ Dao thì không biết nên nói gì cho phải.
Nàng biết chiến lực của Diệp Phong rất mạnh, đánh nhau cùng cấp có thể ngăn chặn cả mình, hắn là cường giả Thượng Tầng trong Vô Địch Chí Tôn.
Có vẻ Hỏa Linh Kiều này không coi trọng Diệp Phong, một lát nữa nàng ta nhất định sẽ gặp thiệt thòi.
"Luận bàn đúng không? Thành toàn cho ngươi." Diệp Phong tiến lên một bước, lập tức toả ra khí tức Tạo Hóa cảnh tầng năm mươi chín.
"Tiên Đế tâng năm mươi chín? Ta đã đến tâng sáu mươi lăm rồi, nếu thật sự đánh nhau thì sợ là sẽ chụp chết ngươi chỉ bằng một bàn tay!" Hỏa Linh Kiều rất tự tin.
"Sẽ không, ta sợ ta sẽ đánh chết ngươi." Diệp Phong lắc đầu, bình tĩnh nói.
Hỏa Linh Kiều nghe vậy thì trừng to đôi mắt, đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì ôm bụng cười to.