Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2077 - Chương 2332: Phương Pháp Rời Khỏi Vũ Trụ

Chương 2332: Phương pháp rời khỏi Vũ Trụ Chương 2332: Phương pháp rời khỏi Vũ TrụChương 2332: Phương pháp rời khỏi Vũ Trụ

Hỏa Linh Kiều càng kinh ngạc, nói: "Trong Vũ Trụ còn cần người chuyên phụ trách giữ gìn cân bằng sao? Không phải đó chứ!"

"Vì sao không cần? Vũ Trụ Liệt Diễm của các ngươi không có tu hành giả như vậy sao?" Hạ Dao hỏi.

"Không có." Hỏa Linh Kiều lắc đầu liên tục.

Nghe vậy, Diệp Phong cảm thấy hệ thống tu luyện của Vũ Trụ Liệt Diễm và Vũ Trụ song sinh khá tương tự, nhưng quá trình Chứng Đạo Thiên Tôn lại có khác biệt rất lớn.

Vèol!

Diệp Phong thu thi hài Tam Cốt Tộc vào Tiểu Vũ Trụ, sau đó nhìn về phía Hỏa Linh Kiều.

"Trước đó ngươi nói là bởi vì hai vị Tiên Đế tâng một trăm bộc phát đại chiến, đánh ra khe hở Vũ Trụ nên mình bị hút vào... Ta nghĩ người của Tam Cốt Tộc vừa xuất hiện cũng là như thế đúng không? Cho nên đại chiến cấp bậc Tiên Đế tâng một trăm có thể mở ra thông đạo Vũ Trụ sao?" Diệp Phong không khỏi phỏng đoán như vậy.

"Trong Vũ Trụ Liệt Diễm chúng ta là như vậy, hễ bộc phát cuộc chiến đấu cấp Tiên Đế tâng một trăm thì bình thường sẽ quét sạch hơn phân nửa Vũ Trụ, đại biểu cho cuộc chiến tối cao tranh đoạt vị trí Thiên Tôn, cho nên có thể đánh phá hàng rào Vũ Trụ. Trong lịch sử, rất nhiều người sẽ bị khe hở Vũ Trụ bộc phát trong quá trình này cắn nuốt rồi không rõ tung tích." Hỏa Linh Kiều gật đầu.

Diệp Phong nhìn về phía Hạ Dao.

Nàng khẽ nhếch môi đỏ, cười nói: "Xem ra tập hợp sức mạnh của hai vị Tiên Đế tâng một trăm thì có thể giúp chúng ta rời khỏi Vũ Trụ."

"Không bằng như vây đi, chờ chúng ta trợ giúp ma thú của Hắc Ngục tiên bối khôi phục thực lực xong thì liên thủ với Tử Hương Thần Vương Đỉnh của ngươi, nhìn xem có thể đánh vỡ hàng rào Vũ Trụ hay không." Diệp Phong đề nghị như thế.

"Được." Hạ Dao gật gật đầu.

"Ma thú của Hắc Ngục? Tử Hương Thần Vương Đỉnh? Đó là cái gì?" Hỏa Linh Kiều cảm thấy rất tò mò.

"Tử Hương Thần Vương Đỉnh, chính là nó." Hạ Dao đưa tay phải ra, lòng bàn tay hiện ra một cái đỉnh màu tím, khí tức mênh mông kia khiến vẻ mặt Hỏa Linh Kiều thay đổi.

"Tiên Đế binh tâng một trăm!"

"Không sai, chính là nó." Hạ Dao thu hồi Tử Hương Thần Vương Đỉnh.

Diệp Phong đứng bên cạnh thì nói: "Ma thú của Hắc Ngục là chủ nhân của Hắc Ngục, chính là Tiên Đế tầng một trăm, nó bị tiểu hầu tử mà trước đó chúng ta đề cập tới làm bị trọng thương, thực lực hao tổn, hiện tại ta và Hạ Dao đang săn giết những phạm nhân chạy ra khỏi Hắc Ngục trong toàn bộ Vũ Trụ để ngưng tụ quả ác niệm, để giúp nó chữa thương."

Nói xong, hắn giải thích sơ vê những chuyện đã trải qua.

Tạm thời Hỏa Linh Kiều không thể rời khỏi Vũ Trụ song sinh, chỉ cần đi lại trong Vũ Trụ thì không bao lâu sau sẽ biết những chuyện kia.

Cho nên những điều này không phải bí mật.

"Săn giết phạm nhân, ta có thể giúp một tay!" Hỏa Linh Kiều biết được tiền căn hậu quả của chuyện này thì lập tức hưng phấn, muốn thông qua cách đánh giết phạm nhân để gia tăng năng lực thực chiến của mình. |

"Tốt!" Diệp Phong vui vẻ đồng ý.

"Vậy hoan nghênh ngươi gia nhập tiểu đội săn giết tạm thời của chúng ta." Hạ Dao đưa tay phải về hướng Hỏa Linh Kiều, mặt mỉm cười.

Chát -I

Hỏa Linh Kiều và Hạ Dao võ tay một cái, lại nhìn về phía Diệp Phong, hắn cũng đưa tay ra nhẹ nhàng vỗ, xem như đạt thành thoả thuận, vì thế đội ngũ săn giết phạm nhân Hắc Ngục từ hai người tăng lên thành ba người.

"Đi thôi, tạm thời mảnh tinh không bí mật này không có phạm nhân, chúng ta đi đến nơi khác đi: Diệp Phong nói.

Hắn lấy la bàn màu đen ra dẫn đường ở phía trước, Hạ Dao và Hỏa Linh Kiều theo sát phía sau. ...

Trong tinh không mênh mông vô ngần, Hỏa Linh Kiêu cứ như một đứa bé hiếu kì cố gắng đánh giá các nơi trong Vũ Trụ song sinh.

"Ta phát hiện Vũ Trụ của các ngươi rất lớn, lớn hơn Vũ Trụ Liệt Diễm của ta khoảng hai lần, nhưng không biết vì sao cứ cảm thấy lớn mà vô dụng." Nàng nhịn không được càm ràm.

"Lớn mà vô dụng?" Hạ Dao trừng mắt nhìn, nhớ tới hình như mình cũng đã nói ra câu này, nhưng không phải nói Vũ Trụ, mà là nói sinh linh vực ngoại.

"Sao lại nói như vậy?" Diệp Phong nhíu mày hỏi.

"Trước đó các ngươi nói qua, Vũ Trụ của mình là Vũ Trụ song sinh, có được hai mảnh bên Vũ Trụ là Tiên Giới và Tam Thiên giới, còn có thế giới tinh không làm bộ phận liên kết ở giữa, tương đương với lớn gấp hai lần Vũ Trụ Liệt Diễm của ta. Nhưng linh khí nơi này không đủ nông đậm, cổ tỉnh sinh mệnh trong tinh không cũng không đủ nhiều, mặc dù đi vào thịnh thế, nhưng cường giả vẫn còn quá ít." Hỏa Linh Kiều nói như vậy.

Diệp Phong và Hạ Dao lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.

Giai đoạn hiện tại trừ Hằng Cổ thần quốc ra thì những tu hành giả đỉnh cấp còn lại thật sự rất ít, Tiên Đế trên tầng chín mươi bên ngoài không cao hơn ba người.

Mà Vũ Trụ Liệt Diễm đang trong giai đoạn thịnh thế đỉnh phong, Tiên Đế trên tâng chín mươi lên tới khoảng mười người, còn có hai vị Tiên Đế tâng một trăm đang tranh đoạt vị trí Thiên Tôn, thấy thế nào cũng mạnh hơn Vũ Trụ song sinh hiện tại.

Hạ Dao cười khổ và nói: "Cũng hết cách, thịnh thế của chúng ta còn chưa có phát triển đến đỉnh phong, thịnh thế bên các ngươi kéo dài vạn năm, mà thịnh thế của Vũ Trụ song sinh lại lên đến trăm vạn năm. Trong thời gian này chỉ Tiên Đế tâng một trăm thôi cũng đã lên tới hơn cả chục người!"

Nghe xong lời này, Hỏa Linh Kiều không bình tĩnh.

Vũ Trụ song sinh rất lớn, thời gian thịnh thế đỉnh phong kéo dài lên đến trăm vạn năm, có thể sinh ra mấy chục đến cả trăm vị Tiên Đế tâng một trăm, nghe rất khủng bố.

Nhưng ngặt nổi một nguyên hội trong Vũ Trụ song sinh chỉ xuất hiện một Thiên Tôn.

Điều này thật sự làm người ta không hiểu nổi.

"Xem ra khác biệt giữa Vũ Trụ và Vũ Trụ cũng rất lớn." Hỏa Linh Kiều lại càm ràm.

Sau nửa canh giờ, đoàn người đi đến một cổ tinh hoang vu, phát hiện nơi này đã từng tồn tại vết tích sinh mệnh, nhưng bây giờ đã khô cạn, mặt đất bị lốc xoáy bao phủ, khắp nơi đều là tường đổ, hoàn toàn rơi vào tĩnh mịch. "Các ngươi có quá nhiều cổ tinh hoang phế" Hỏa Linh Kiều nói.
Bình Luận (0)
Comment