Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2078 - Chương 2333: Thủ Đoạn Khôi Phục Cổ Tỉnh

Chương 2333: Thủ đoạn khôi phục cổ tỉnh Chương 2333: Thủ đoạn khôi phục cổ tỉnhChương 2333: Thủ đoạn khôi phục cổ tỉnh

Trong Vũ Trụ Liệt Diễm của bọn họ, cổ tinh hoang phế rất thưa thớt, một khi xuất hiện sẽ bị tu hành giả của những cổ tinh sinh mệnh chung quanh chiếm cứ để khai phá lần nữa.

"Vũ Trụ quá lớn, sinh mệnh quá ít.' Diệp Phong nói như vậy.

Hạ Dao bổ sung: "Còn một nguyên do là Vũ Trụ song sinh của chúng ta có quá nhiều chiến tranh, tất cả đại chủng tộc không ngừng tranh đấu, làm người ta không biết phải nói gì."

"So ra thì Vũ Trụ Liệt Diễm hòa bình hơn nhiều, khó trách không cần người chuyên đi giữ gìn cân bằng của Vũ Trụ." Hỏa Linh Kiều che miệng cười trộm.

Lúc này Diệp Phong nhìn về phía la bàn màu đen trong tay, phát hiện cây kim chỉ thẳng vào trung tâm địa hạch của cổ tinh sinh mệnh hoang phế này.

"Nơi đó có một phạm nhân đang ẩn nấp." Hắn chỉ vào sâu dưới mặt đất mà nói.

"Giao cho ta đi!" Hỏa Linh Kiều vén tay áo lên, chuẩn bị xuất thủ.

"Ta đánh nát ngôi sao này trước, bức người kia đi ra rồi ngươi lại xuất thủ." Diệp Phong nói: "Đó là một Tiên Đế tâng năm mươi, không mạnh."

"Đánh nổ ngôi sao? Đừng làm như vậy!" Hỏa Linh Kiều vội vàng ngăn cản Diệp Phong.

"Vì sao?" Diệp Phong và Hạ Dao kinh ngạc.

"Đây là một cổ tinh từng có sinh mệnh, để ta tiến hành cải tạo một chút là có thể toả ra sự sống, tại sao lại phải đánh nổ nó? Quá lãng phí!" Hỏa Linh Kiều nói với giọng điệu giáo huấn.

Nghe vậy, Diệp Phong và Hạ Dao lộ ra vẻ mặt xấu hổ.

Trong Vũ Trụ song sinh, trên cơ bản cổ tinh hoang vu tương tự không có giá trị, bình thường đều sẽ đánh nổ, không có ai nguyện ý đi tiến hành cải tạo chúng cả.

"Ngươi biết phương pháp cải tạo sao?" Diệp Phong nghĩ tới điều gì đó nên lập tức hỏi.

"Đương nhiên là biết rồi." Hỏa Linh Kiều kiêu ngạo mà vỗ vỗ ngực: "Ta chính là thiên tài mạnh nhất của nhất tộc Dục Hỏa Phượng Hoàng, hiểu rõ Niết Bàn chi pháp nhất."

"Nếu như thế thì ngươi tiến hành cải tạo hành tinh cổ này đi, chúng ta trông coi ở bên ngoài, nếu phạm nhân Hắc Ngục kia trốn ra thì chúng ta sẽ trấn áp, sau đó giao cho ngươi luyện tập." Diệp Phong nói như vậy.

"Được." Hỏa Linh Kiều gật gật đầu.

Sau một khắc, không gian xung quanh xảy ra dao động rất nhỏ.

Hỏa Linh Kiều đứng bên ngoài hành tinh cổ kia, một tay dùng sức đập lồng ngực, phun ra một ngụm tiên huyết, khiến cho hư không trước mặt lộ ra đồ án Phượng Hoàng.

Nàng bắt đầu vươn hai tay bấm niệm pháp quyết.

Phượng Hoàng đồ án cấp tốc mở rộng, cho đến khi bao phủ mặt ngoài cả ngôi sao này, khiến nó lại xuất hiện tâng khí quyển thích hợp cho sinh mệnh sinh tồn.

Lốc xoáy bên ngoài tinh câu nhanh chóng ngừng lại.

Cuồng phong ban đầu cũng lập tức trở nên nhẹ nhàng đi.

Đôm đốp!

Trong tầng khí quyển xuất hiện sấm sét vang dội, khi một ít vật chất bị phân giải thì số lượng lớn hơi nước xuất hiện, ngưng tụ thành mây mưa, rơi xuống mặt ngoài cả cổ tỉnh. Sông hồ biển cả cấp tốc xuất hiện.

Không đến nửa ngày mà cổ tinh sinh mệnh hoang vu này đã khôi phục hoàn cảnh thích hợp cho sinh mệnh sinh tôn như ngày xưa, khi Hỏa Linh Kiều dùng sức vung vãi linh chủng thì mặt ngoài tinh cầu đã nhanh chóng mọc đầy thực vật xanh nhạt.

Cả cổ tỉnh trở nên dạt dào sinh cơ.

"Đem một số động vật từ nơi khác tới, lại di chuyển một vài tu hành giả vào, không bao lâu nữa hành tỉnh cổ này có thể khôi phục thịnh thế đỉnh phong trước kia." Hỏa Linh Kiều lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo mà nói.

Cho dù hao phí thời gian nửa ngày, nhưng nàng thật sự khôi phục một cổ tinh sinh mệnh đã triệt để hoang vu thành hoàn cảnh thích hợp cho sinh mệnh sinh tôn, thậm chí còn có cả linh mạch.

"Linh khí của ngôi sao này cũng rất nông đậm, không nghĩ tới ngươi có thể sáng tạo ra cả linh mạch." Trên mặt Hạ Dao tràn đầy kinh ngạc.

"Kỳ thật linh mạch là một loại địa mạch đặc thù liên thông với bản nguyên thiên địa, có thể phân giải vật chất bình thường thành năng lượng, trải qua nhiều lần chuyển đổi thì tất nhiên sẽ trở thành năng lượng cao cấp thích hợp cho tu hành giả hút vào, cũng chính là linh khí mà bình thường chúng ta hay nói tới." Hỏa Linh Kiều giải thích nguyên lý một lần.

Dù là Diệp Phong hay Hạ Dao đều cảm thấy Hỏa Linh Kiều rất lợi hại, nắm giữ rất nhiều thủ đoạn. Có lẽ nàng đến đây là một chuyện tốt.

"I"

Đúng lúc này, mặt ngoài cổ tinh vang lên một âm thanh tràn ngập kinh ngạc, khiến ba người Diệp Phong cùng quay qua nhìn sang, chú ý thấy trên đỉnh một ngọn núi có một lão giả mặc hắc bào đang đứng đấy đánh giá xung quanh.

Trên đỉnh núi, phạm nhân Hắc Ngục cấp độ Tiên Đế tâng năm mươi quay đầu quan sát chung quanh, lộ ra vẻ mặt ngơ ngác.

"Kỳ quái! Ta nhớ thời gian trước khi mới trốn tới đây, mặt ngoài cổ tinh là một mảnh hoang vu, sao hiện tại đã trở nên thích hợp tu hành? Chẳng lẽ ta ngủ một giấc đã trôi qua mấy ngàn, mấy vạn năm rồi sao?" Tên phạm nhân Hắc Ngục thầm nói.

Sau một khắc, người này ngẩng đầu, lập tức đối mặt với ba người Diệp Phong chân đạp mây trắng, trong mắt lập tức hiện đầy ý sợ hãi.

"Diệp Phong và Hạ Dao! Hỏng bét!" Người này xoay người bỏ chạy.

"Đó chính là phạm nhân Hắc Ngục?" Hỏa Linh Kiều chỉ vê hướng lão giả thoát đi mà hỏi.

"Đúng thế" Diệp Phong gật đầu.

"Lỡ nhận lầm thì làm sao?" Hỏa Linh Kiều nhíu nhíu mày, nàng ta không muốn giết lầm người.

"Ngươi có thể trấn áp hắn trước, sau đó ta sẽ để ngươi biết người này có tội ác tày trời cỡ nào." Diệp Phong lắc lắc cái la bàn màu đen trong tay.

"Được." Hỏa Linh Kiều gật gật đầu.

Rẹtl

Hư không đột nhiên bị đánh nát, Hỏa Linh Kiều hóa thành một con Dục Hỏa Phượng Hoàng nghiền nát hư không trong chớp mắt, đảo mắt đã đuổi kịp tên phạm nhân Hắc Ngục kia.
Bình Luận (0)
Comment