Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2079 - Chương 2334: Thủ Đoạn Khôi Phục Cổ Tỉnh

Chương 2334: Thủ đoạn khôi phục cổ tỉnh Chương 2334: Thủ đoạn khôi phục cổ tỉnhChương 2334: Thủ đoạn khôi phục cổ tỉnh

"Phượng Hoàng Cổ Chung!" Khi Hỏa Linh Kiều đuổi kịp đối phương thì cấp tốc mở miệng phun ra một ngọn lửa, bay ra với hình dạng xoắn ốc, tạo thành một cái chuông cổ bằng lửa bao vây tên phạm nhân Hắc Ngục lại.

"Thủ đoạn cao lắm!" Diệp Phong và Hạ Dao cùng vỗ tay.

"Tha mạng!" Phạm nhân Hắc Ngục lập tức quỳ xuống xin tha.

Diệp Phong không để ý đến người này mà dùng la bàn màu đen chiếu rọi ra quá khứ của lão ta.

Trong hình ảnh: Người này đốt nhà giết người gian dâm cướp bóc, việc ác gì cũng làm, còn thường xuyên bái sư, một khi tu vi cao hơn liên đánh giết sư phụ, chiếm lấy các nữ tử là sư nương và sư muội, chờ chơi chán lại cùng xóa bỏ.

"Người này quá ác độc, tội đáng chết vạn lần!" Hỏa Linh Kiều nhìn quá khứ của người nọ, tức giận đến toàn thân run rẩy, tràn ngập lửa giận và tinh thần trọng nghĩa.

"Lão già, ngươi cũng biết chơi lắm, khó trách bị trấn áp rồi ném vào Hắc Ngục." Diệp Phong nhìn người này, trong mắt tràn đầy lạnh lùng.

"Diệp Phong! Chúng ta đều là tu hành giả cao giai, mạng của những tu hành giả đê giai kia đáng là gì, ngươi dám nói trên tay của mình không dính sinh mệnh sao?" Lão đầu trừng mắt hỏi.

"Có lẽ sinh linh ta giết có thể dùng vạn làm đơn vị tính, nhưng bọn chúng đều là kẻ địch của ta hoặc là ác nhân, trừng phạt đúng tội.' Diệp Phong bình tĩnh nói.

"Đầu là rắm chó! Diệp Phong, chúng ta là Tiên Đế cao quý, sống thoải mái không được sao? Ngươi thả ta thì ta có thể làm chó cho ngươi, chỉ cân ngươi không giết ta, thậm chí ta có thể biến thành nữ tử song tu với ngươi. Ta cam đoan thủ đoạn mình biết còn nhiều hơn mấy thứ tâm thường kia nhiều." Lão đầu cười hắc hắc và nói.

Diệp Phong đột nhiên cảm thấy buồn nôn.

"Mẹ nó!" Hạ Dao cũng cảm giác rất buồn nôn nên bất chấp dáng vẻ thục nữ mà trực tiếp chửi tục.

"Ta làm thịt ngươi!" Hỏa Linh Kiều sớm đã nhịn không được, nàng hóa thành hình người rồi cấp tốc thi pháp, cổ chung hỏa diễm Phượng Hoàng cấp tốc co vào đốt cháy lão già này thành tro tàn.

Sau đó ác niệm nồng đậm toả ra, Diệp Phong cấp tốc lấy kết tinh ác niệm đã mọc quả ác niệm chưa chín ra để hấp thu ác niệm, khiến quả ác niệm to rõ lên một vòng.

"Đây chính là quả ác niệm?" Hỏa Linh Kiều trừng mắt nhìn, hỏi.

"Đúng vậy, muốn giúp ma thú của Hắc Ngục khôi phục trạng thái đỉnh phong thì phải trợ giúp hắn lấy được chín quả ác niệm, nếu không chúng ta sẽ tổn thất một vị Tiên Đế tâng một trăm." Diệp Phong nghiêm túc nói.

Lúc nói chuyện, hắn đã thừa cơ hội hấp thu năng lượng nhục thân và pháp tắc ở đây tên phạm nhân Tiên Đế tâng năm mươi này, khiến tu vi của mình cũng tiến thêm một bước.

Hắn cảm thấy mình sắp đột phá tâng sáu mươi.

Trong tinh không, Diệp Phong cẩn thận cảm nhận tu vi của bản thân.

Trong giai đoạn hiện tại, hắn đã tiếp cận Tạo Hóa cảnh tâng năm mươi chín đỉnh phong, chỉ cần tiếp tục cắn nuốt năng lượng nhục thân và pháp tắc của phạm nhân Viễn Cổ thì có thể đột phá.

"Đi thôi, đi tìm phạm nhân kế tiếp." Diệp Phong lợi dụng la bàn màu đen chỉ đường, khóa chặt một tên phạm nhân gần đây rồi dẫn đầu bay đi. Trên đường đi.

"Còn chưa kịp hỏi, có bao nhiêu phạm nhân trốn ra khỏi Hắc Ngục, một ngàn người? Hay là một vạn?" Hỏa Linh Kiều rất hiếu kì.

Diệp Phong duỗi một ngón tay ra và nói: "Mười vạn người, hơn nữa tu vi thấp nhất là Tiên Đế tâng ba mươi bốn, ta đã thấy phạm nhân cực mạnh lên tới Tiên Đế trên tâng tám mươi, còn phạm nhân cấp bậc Tiên Đế tâng chín mươi hình như cũng có, nhưng đối phương chạy quá nhanh, tạm thời không cách nào truy tung."

"Con mẹ nó!" Hỏa Linh Kiều nghẹn họng nhìn trân trối.

Mười vạn phạm nhân trên Tiên Đế tâng ba mươi bốn?

Tiên Đế trên tâng tám mươi, thậm chí cả tâng chín mươi cũng có?

Rốt cuộc Vũ Trụ song sinh xảy ra chuyện gì, tại sao lại có nhiều phạm nhân Viễn Cổ như vậy?

Hỏa Linh Kiêu không nghĩ ra nổi.

Nửa khắc sau, ba người đi đến một mảnh tinh hệ hoang vu, tìm được mấy tên phạm nhân Viễn Cổ trốn ở chỗ này.

"Nạp mạng đi"

Sau khi được chứng kiến lão phạm nhân tội ác chồng chất trước đó, tinh thân trọng nghĩa của Hỏa Linh Kiều bùng nổ, nhìn thấy mấy phạm nhân kia thì không nói lời nào đã vỗ một chưởng Phượng Hoàng hỏa diễm nóng bỏng ra để đốt bọn chúng thành tro tàn.

"Thật nhẹ nhàng!" Diệp Phong đứng bên cạnh dùng kết tinh ác niệm hấp thu ác niệm, đồng thời cũng hấp thu năng lượng nhục thân và pháp tắc, có thể cảm thấy tu vi đang chậm rãi tăng lên, trong lòng rất vui thích.

Không bao lâu sau, Hỏa Linh Kiều nhìn mảnh tinh hệ hoang vu này, trong mắt tràn đầy tiếc hận, lại kích phát tiềm năng của mình lần nữa để sử dụng Niết Bàn chi pháp cải tạo tinh hệ.

Trong nháy mắt lại trôi qua nửa ngày, mười mấy cổ tinh trong mảnh tinh hệ này lại khôi phục hoàn cảnh sinh tồn thích hợp tu hành của trước đây, trên mặt đất là một mảnh màu xanh biếc, sinh cơ dạt dào.

"Thật không tệ! Ta cảm giác tu vi của mình lại tăng lên một chút. Tiếp tục như vậy thì ta có thể đột phá Tiên Đế tâng bảy mươi trước khi trở lại Vũ Trụ Liệt Diễm." Hỏa Linh Kiều cười hì hì và nói.

"Ngươi cũng đang tu hành?" Hạ Dao đứng cạnh đó tràn đầy kinh ngạc.

Hỏa Linh Kiều cười nói: "Thế nào, rất kinh ngạc đúng không? Kỳ thật ta có thể tu hành trong quá trình trợ giúp những cổ tỉnh này khôi phục hoàn cảnh thích hợp sinh tồn, chỉ cần ta không ngừng khôi phục sinh mệnh của những ngôi sao tu vi có thể tăng lên."

Nghe vậy, cả Diệp Phong cũng cảm thấy kinh ngạc.

"Xem ra Hỏa Linh Kiều này là thiên tài mạnh nhất trong Vũ Trụ Liệt Diễm?" Diệp Phong thâm nghĩ trong lòng.

So với Hỏa Linh Kiều thì rất nhiều thiên tài đỉnh cấp trong Vũ Trụ song sinh đều còn kém xa.

"Đáng tiếc nàng là người của Vũ Trụ Liệt Diễm, cũng không biết có thích hợp gia nhập Phiêu Miểu Tông hay không." Diệp Phong không khỏi nghĩ như vậy.
Bình Luận (0)
Comment