Chương 2347: Lỗ hổng trong vũ trụ (tt)
Chương 2347: Lỗ hổng trong vũ trụ (tt)Chương 2347: Lỗ hổng trong vũ trụ (tt)
"Đây là mười vạn lá trà Ngộ Đạo thất thải, chia ra trăm phần. Đến cuối tháng, một ngàn môn đồ của Phiêu Miểu Tông đột phá tu vi nhanh nhất sẽ được chia đều số lá trà này."
Giọng nói của Diệp Phong vang lên.
Mọi người nghe vậy thì hưng phấn không thôi.
Ý của Diệp Phong là môn đồ trong tông môn, chứng tỏ không chỉ riêng gì các đệ tử, mà linh thú, chấp sự, trưởng lão, hộ pháp và Thái Thượng trưởng lão đều nằm trong đó.
"Nhanh, truyền tin tức ra ngoài!"
Khi nhận được tin, trên dưới Phiêu Miểu Tông đều khí thế hừng hực.
Mười vạn lá trà Ngộ Đạo thất thải đó!
Nếu chia đều, mỗi người một trăm lá, không những có thể vừa tăng ngộ tính mà còn tăng khả năng cảm ngộ pháp tắc, tăng cường tốc độ phá cảnh.
"Mau, cố gắng tu hành!"
Chúng đệ tử hướng về tháp Tu Hành và tháp Tụ Linh, tiến hành bế quan.
Trên một hòn đảo Phù Không, Hỏa Linh Kiều nghe được tin tức từ điện Trưởng lão thông qua lệnh bài đeo bên hông, đôi con ngươi mở lớn.
"Mười vạn lá trà Ngộ Đạo thất thải!"
Nàng võ đầu một cái, nhớ lại lúc nhìn thấy trà Ngộ Đạo thất thải, khi ấy gốc trà kia đã cao tới trăm trượng, hiển nhiên là có không ít lá rồi.
"Tìm cơ hội theo Diệp Phong tới nơi đó kiếm một ít lá trà Ngộ Đạo, dù sao hắn cũng không thiếu." Hỏa Linh Kiều lén cười.
Người khác có thể không biết, nhưng nàng lại rõ ràng hiện giờ trà Ngộ Đạo thất thải cao tới chừng nào. Tính bình quân, mỗi ngày hái một vạn lá cũng không thành vấn đề.
Diệp Phong là phú hào của phú hào!
"Đúng là hâm mộ mà!"
Hạ Dao có thái độ vừa khiển trách vừa hâm mộ đối với hành động này của Diệp Phong, chỉ hận không thể từ nhiệm vị trí quốc sư của mình ngay.
Khi đó, nàng có thể quang minh chính đại đòi trà Ngộ Đạo thất thải từ Diệp Phong rồi. ...
Trong Tiểu Vũ Trụ, Diệp Phong không để ý tới những thay đổi trong tông môn.
Hiện giờ, hắn còn đang niết pháp quyết, thi triển bí pháp mà Ngự Linh Thiên Tôn truyền thụ. Bỗng nhiên, nơi mi tâm của hắn hiện lên ấn ký của thiên nhãn, rọi sáng cả một vùng, tiến hành rà soát lỗ hổng trong vũ trụ.
"Mỗi vũ trụ đều tồn tại lỗ hổng, mà Tiểu Vũ Trụ của ta cũng tương tự. Nếu vậy, lỗ hổng ấy ở đâu?" Diệp Phong quan sát xung quanh.
Nửa khắc sau, cảnh tượng trước mặt hắn biến thành màu đen, bên trong lơ lửng không ít quâng sáng, có cái to như một hành tinh, nhỏ như cái bát cũng có, số lượng phải đến mấy trăm.
"Nhiều lỗ hổng vậy sao?" Diệp Phong hít một hơi thật sâu.
Hắn vốn nghĩ rằng Tiểu Vũ Trụ không tồn tại lỗ hổng, phát triển rất hoàn thiện. Nào ngờ, chỉ mới dùng bí pháp kiểm tra qua đã phát hiện mấy trăm lỗ hổng. Mà lỗ hổng lớn nhất còn to bằng một hành tinhI
Phạm vi này không hề nhỏ.
"Thật là, phải tai nghe mắt thấy mới biết được, tận mắt thấy giật cả mình!" Diệp Phong khẽ mắng.
Hắn đã hỏi qua Ngự Linh Thiên Tôn, nếu xem vũ trụ như một khí cầu cỡ lớn, thì lỗ hổng vũ trụ chính là điểm tương đối mỏng nằm ở bề mặt vũ trụ.
Có nơi lớn, có nơi nhỏ.
Nếu công phá ranh giới vũ trụ từ những điểm này sẽ dễ hơn nhiều so với những vị trí khác.
"Nói như vậy, lỗ hổng vũ trụ có thể tự phục hồi thông qua quá trình phát triển của vũ trụ. Mà vũ trụ của ta cũng đang trong giai đoạn này, cho nên ta có thể thử chủ động ngưng tụ năng lượng hư vô để khôi phục chúng." Diệp Phong lẩm bẩm.
Nếu không vá mấy lỗ hổng này lại, vũ trụ dễ bị kẻ khác tấn công từ bên ngoài. Mặc dù những kẻ ở ngoại giới chưa tìm ra vị trí chính xác của những lỗ hổng này, nhưng chẳng may mèo mù vớ phải chuột chết, đúng lúc đánh trúng mấy lỗ hổng này thì hỏng chuyện.
Rầm râm!
Diệp Phong chủ động tu luyện, kéo theo đó là Tiểu Vũ Trụ tự động hấp thu năng lượng hư vô từ ngoại giới, sau đó bị hắn phân bổ tới lỗ hổng lớn bằng hành tinh kia.
Sau nửa ngày, lỗ hổng kéo dài cả mười vạn dặm này đã được vá lại, trông chắc chắn chẳng khác gì những vị trí khác, rất khó để phá vỡ từ bên ngoài lẫn hai bên.
"Tiếp tục vá mấy lỗ hổng này thôi."
Diệp Phong chủ động tu hành, ngưng tụ vô vàn năng lượng hư vô, lần lượt xử lý những lỗ hổng vũ trụ.
Ba ngày sau, vốn dĩ có tới mấy trăm lỗ hổng, giờ chỉ còn lại một cái.
Hiện giờ, Diệp Phong đứng trên mặt ngoài một hành tinh cổ, quan sát trận cuồng phong cách đó khá xa.
Nhìn từ xa, đường kính trận cuồng phong kéo dài khoảnh trăm thước, phạm vi xung quanh trải dài chừng ngàn dặm. Mà lỗ hổng cuối cùng của Tiểu Vũ Trụ nằm chính giữa trận cuồng phong này, đường kính chừng mấy thước.
Xoet xoet! Vù vùi
Tiếng xé rách truyền ra từ trong trận cuồng phong, thi thoảng còn lộ ra mấy chục khe hở vũ trụ, thấy cả thứ nguyên hắc ám bên trong.
Đó là thứ nguyên hắc ám ngoài vũ trụ.
Chỉ ở trên lớp móng này mới mở được một tầng thứ nguyên hắc ám, rời khỏi Tiểu Vũ Trụ, lang bạt tại ngoại giới bí ẩn.
"Dựa theo tính toán, chỉ cần uy lực của Tiên Đế tâng bảy mươi là có thể mở được một tầng thứ nguyên hắc ám thông qua lỗ hổng vũ trụ." Diệp Phong nghiêm túc hẳn lên.
Vì không biết sau khi rời khỏi Tiểu Vũ Trụ sẽ tới nơi nào, nên hắn vừa mong đợi vừa khẩn trương.
"Ngự Linh Thiên Tôn từng nói, nơi khởi nguồn vạn vật có một gốc cây Thế Giới, sản sinh ra vô số vũ trụ.
"Cho nên...'
"Tiểu Vũ Trụ của ta, ở trên cây đó sao?"
Đây là vấn đề mà Diệp Phong quan tâm nhất. Âm! Hắn thi triển Hỗn Độn Thân Quyền, nện ra một khe nứt không gian ở trên mắt bão, nhưng chỉ phát huy uy lực của Tiên Đế tâng bảy mươi mốt.