Chương 2348: Một vùng hư vô hỗn mang
Chương 2348: Một vùng hư vô hỗn mangChương 2348: Một vùng hư vô hỗn mang
Loạt soạt!
Lớp thứ nguyên hắc ám ở bên trong bị đánh nứt ra, sau đó một lớp sương mù hỗn mang tràn tới, bị Diệp Phong dùng ngón tay út giữ lại.
Chỉ một giây sau, khe nứt vũ trụ tự động khép lại.
"Sương mù hỗn mang!"
"Ngự Linh Thiên Tôn có nói, trong vũ trụ đâu đâu cũng là khí hỗn mang. Vậy chẳng lẽ ngoài kia là biển vũ trụ thật sao? Nếu đúng như vậy, cấp bậc của Tiểu Vũ Trụ cũng chỉ ở Tiên Đế tâng sáu mươi sáu đỉnh phong. Lỡ như bị các Tiên Đế tầng một trăm phát hiện, chẳng phải lắc nhẹ tay là biến mất rồi à?" Diệp Phong hít ngược một hơi.
"Haizz, không đúng lắm!"
"Ta tạo ra Tiểu Vũ Trụ từ bên trong cơ thể. Theo lý thuyết, nó không nên xuất hiện trong biển vũ trụ mới đúng chứ?" Diệp Phong lắc đầu.
Bây giờ có đoán kiểu gì cũng không chứng thực được. Nếu muốn biết tình hình rõ ràng, phải điều động một phân thân đi tra xét. Có lẽ lúc ấy sẽ phát hiện ra điều gì đó."
Âm!
Diệp Phong lại nện ra một quyền, mở thứ nguyên hắc ám, để lộ ra khoảng không hỗn mang bên ngoài vũ trụ. Một tiếng "vèo" vang lên.
Một đạo "phân thân" của Diệp Phong xuyên qua đó. ...
Trong khoảng không hỗn mang, thân ảnh Diệp Phong bất thình lình xuất hiện, là bản thể một đạo phân thân của thần thức. Trong trạng thái bình thường, phân thân này bộc phá được uy lực của Tiên Đế tầng bảy mươi.
"Phạm vi không nhỏ, không biết là ở đâu." Phân thân của Diệp Phong đánh giá vị trí hiện tại của mình.
Đứng ở đây, hắn thấy lác đác vài luồng khí hỗn mang. Nếu nhìn ra sau, sẽ thấy một tấm màn ngăn cách khổng lồ, là ranh giới giữa Tiểu Vũ Trụ và vũ trụ bên ngoài.
Âm ầmI
Một tiếng động nặng nề vang lên.
Phân thân của Diệp Phong nhìn về nơi phát ra tiếng động, phát hiện ranh giới lại di chuyển ra phía ngoài một khoảng, tính sơ qua hẳn là một milimet.
Đừng tưởng rằng khoảng cách này nhỏ bé không đáng kể. Trên thực tế, nó tương đương với việc ranh giới dày hơn một milimet, khiến thể tích lớn hơn, ít nhất phải tương đương với thể tích và năng lượng của một hằng tỉnh cỡ lớn tương ứng.
Âm ầm!
Tiếng động lúc nãy lại vang lên.
Ranh giới của Tiểu Vũ Trụ lại dày hơn một milimet.
"Đây là tốc độ tu luyện của ta sao? Nhanh như vậy đã gia tăng bằng toàn bộ năng lượng của một hằng tinh cỡ lớn. Chỉ tiếc, nếu so số năng lượng này với tu vi của ta thì chẳng đáng kể." Phân thân của Diệp Phong lẩm bẩm.
Hắn thả thân thức quan sát xung quanh, phát hiện trên ranh giới vũ trụ có một khoảng lõm vào. Mà vị trí này cũng chính là lỗ hổng cuối cùng.
"Tới gần đó xem đã."
Phân thân đè tay lên lỗ hổng vũ trụ, lưu lại một đạo ấn ký, đảm bảo bản thân sẽ không lạc đường. Sau đó hắn bắt đầu phi hành và nghiên cứu khoảng không hư vô này.
Nửa ngày sau, phân thân đã đi được một khoảng khá xa, song chẳng bắt gặp vũ trụ hay các tu sĩ khác, vốn không giống với biển vũ trụ trong truyền thuyết.
"Ngự Linh Thiên Tôn từng nói, mỗi vũ trụ là một điểm sáng. Nếu quan sát từ trong biển vũ trụ, sẽ có cảm giác như đắm mình vào khoảng không mỹ lệ."
"Nhưng cảnh tượng lúc này lại không giống lắm."
Phân thân nhìn quan sát xung quanh.
Phía sau là ranh giới của Tiểu Vũ Trụ, còn trước mặt là một khoảng không mù mịt sương mù hỗn mang, vốn không tôn tại thứ gọi là điểm sáng trong vũ trụ.
"Cho nên, đây không phải là biển vũ trụ!" Diệp Phong kết luận.
Hắn tiếp tục bay về phía xa, đồng thời truyền ký ức về bản thể đang ở vị trí trung tâm của Tiểu Vũ Trụ.
"ô"
Diệp Phong nhận được ký ức từ phân thân. Lúc biết Tiểu Vũ Trụ không nằm trong biển vũ trụ, thoạt tiên hắn vui mừng không thôi, nhưng sau đó lại cảm thấy khó hiểu.
"Không phải biển vũ trụ, vậy chứng tỏ Tiểu Vũ Trụ của ta an toàn. Nhưng nếu ngoài kia không phải là biển vũ trụ, vậy là thứ gì?" Diệp Phong rơi vào trâm tư.
Hắn quyết định chờ lúc gặp lại Ngự Linh Thiên Tôn sẽ hỏi thăm về chuyện này.
"Được rồi, hồi tông thôi!"
Diệp Phong vá lại lỗ hổng ở vị trí mắt bão, khiến nó trở nên kiên cố hơn, sau đó phong ấn lại, xong xuôi mới quay về bản thể. Lúc này, bản thể của Diệp Phong ở Phiêu Miểu Phong chậm rãi mở mắt, nhìn vê phương xa.
"Cuối cùng cũng về rồi." Diệp Phong lắc cổ.
Hắn đã để đạo phân thân kia ở lại trong khoảng không hư vô hỗn độn, đang bay về những nơi xa hơn, thi thoảng sẽ truyên về một ít ký ức cho hắn.
"Hi vọng phân thân phát hiện ra được gì đó." Diệp Phong lẩm bẩm.
Hắn nghĩ hư vô hỗn độn là nơi là nhiều người không biết tới. Nếu tìm được gì đó, chắc chắn sẽ giúp tu vi hắn tăng vọt.
Diệp Phong quan sát tông môn nhà mình.
Hỏa Linh Kiều đã chọn ra đảo Phù Không cho mình, hiện giờ đang ngồi uống trà hàn huyên vơi Hạ Dao.
Cung Thanh Thu đang chủ trì hội nghị.
Đa phần các đệ tử tông môn đều đang nỗ lực tu hành, cũng có vài ba đệ tử ngồi câu cá bên linh hồ, nhưng không phải là lười biếng, mà đang hoàn thành nhiệm vụ của tông môn.
Bên linh hồ có không ít linh mạch, cho nên linh khí ở nơi này rất nông đậm, thậm chí còn ngưng tụ thành linh dịch, tạo ra một lượng lớn linh ngư. Nếu câu được linh ngư, có thể đem đổi thành điểm tích phân, qua đó mua Cửu Chuyển Huyền Đan.
"Tông môn vẫn như thường lệ." Diệp Phong khẽ nói. Hắn Suy nghĩ một lúc rồi đột nhiên biến mất.
Trong Tiểu Vũ Trụ, Diệp Phong xuất hiện gần vị trí của mắt bão, hồi tưởng lại sự tình đã xảy ra.
"Trước đó, sau khi phá vỡ ranh giới vũ trụ, có thể thu thập được không ít khí hỗn mang. Mà thứ này lại là năng lượng cấp cao, có khả năng gia tăng tốc độ tiến hóa của vũ trụ.
"Vậy thì...
"Sao ta không hấp thu năng lượng từ nơi đó?"
Nghĩ vậy, Diệp Phong xuất thủ ngay tắp lự.
Âm ầmI
Khi lỗ hổng ở vị trí trung tâm mắt bão bị Diệp Phong mở ra, khoảng không hư vô hỗn độn xuất hiện. Diệp Phong tận lực hút vào, lấy được không ít khí hỗn độn từ bên ngoài, truyền vào Tiểu Vũ Trụ.