Chương 2349: Mô phỏng Ngoại Vực Chi Môn
Chương 2349: Mô phỏng Ngoại Vực Chi MônChương 2349: Mô phỏng Ngoại Vực Chi Môn
Mỗi một luồng khí hỗn độn này đều có khả năng tạo thành một cường giả Tiên Cảnh.
"Chỉ tiếc số lượng có hạn." Diệp Phong cau mày.
Khe nứt vũ trụ tự động khép lại.
Từ lúc mở ranh giới đến khi hấp thu mấy vạn sợi khí hỗn độn, sau đó khe nứt vũ trụ tự động khép lại, toàn bộ quá trình không quá ba giây.
Hoàn thành không ít việc trong khoảng thời gian ấy, cũng được xem là rất nhanh rồi.
"Muốn thường xuyên hấp thu khí hỗn độn thì phải để lỗ hổng này luôn trong tình trạng mở." Diệp Phong nghĩ thâm.
Nhưng hắn nên làm thế nào đây?
Cũng đâu thể ngày nào cũng đánh vào lỗ hổng vũ trụ, lợi dụng khả năng tự lành của vũ trụ mà hấp thụ khí hỗn độn của ngoại giới? Hiệu suất của phương pháp này quá thấp.
Khi Tiểu Vũ Trụ dân mạnh lên, uy lực cần thiết để phá vỡ lỗ hổng vũ trụ cũng sẽ tăng.
Hiện tại cần thực lực của Tiên Đế tâng bảy mươi.
Có lẽ chẳng mấy chốc nữa sẽ là tầng tám mươi.
Lúc Diệp Phong đột phá cảnh giới Tiên Đế tâng một trăm, nếu không có thực lực của nửa bước Thiên Tôn, thì chưa chắc phá được lỗ hổng.
Tóm lại, vũ trụ càng mạnh thì lỗ hổng vũ trụ cũng sẽ càng mạnh.
"Phải rồi!"
Diệp Phong nhớ tới tinh hệ bí ẩn nằm trong vũ trụ song song kia có tồn tại Ngoại Vực Chi Môn, nhưng chỉ có vào mà không thể ra, có thể mô phỏng lại được.
"Được rồi, ta lại phải bế quan."
Diệp Phong quay về Phiêu Miểu Tông.
Tại tinh hệ bí ẩn nọ, khi đặt chân đến đây, Diệp Phong phát hiện nơi này lại xuất hiện thêm mấy sinh linh ngoại vực, yếu nhất cũng ở Tiên Cảnh, mạnh nhất là Tiên Tôn đỉnh phong.
"Xem ra, chỉ cần từ Tiên Cảnh trở lên là đã có thể ngao du trong vũ trụ. Chỉ có điêu, những tu sĩ cỡ này cũng chẳng khác gì pháo hôi cả."
"Chỉ có Tiên Đế mới được xem là cường giả."
Diệp Phong nghĩ thâm trong bụng.
Hắn đáp xuống cạnh Ngoại Vực Chi Môn, dung nhập vào cánh cổng lớn này, tiến hành nghiên cứu trận văn bên trong.
Nửa canh giờ sau.
"Khó quá rồi, chẳng có đầu mối nào cả."
Diệp Phong cau mày. Trận văn trên Ngoại Vực Chi Môn cực kỳ khó học, dẫu ngộ tính của hắn không hề yếu, nhưng vẫn không lý giải được sự huyền ảo bên trong.
"Xem ra, phải uống tách trà vậy."
Diệp Phong tự rót cho mình một tách trà Ngộ Đạo thất thải. Sau khi uống xong, ngộ tính tăng lên không ít, vì thế hắn tranh thủ nghiên cứu trận văn của Ngoại Vực Chi Môn. Đồng thời, hắn còn gia tốc thời gian.
Sau khi gia tốc một ngàn lần, hắn ở đây một năm, tương tương với bên ngoài một ngàn năm.
"Nhất định phải học được trận văn ở đây."
"Dù chỉ học được bề nổi."
Diệp Phong nghiêm túc đưa ra quyết định. ...
Thời gian dần trôi.
Hạ tuần tháng Giêng, trước Ngoại Vực Chi Môn.
Sau nửa tháng bế quan, cuối cùng Diệp Phong cũng chậm rãi mở mắt, sự mệt mỏi hiện rõ trên nét mặt.
"Cuối cùng cũng có tiến triển." Diệp Phong thở ra một hơi.
Vật liệu để tạo ra Ngoại Vực Chi Môn là một loại thiết màu trắng, tên gọi Bạch Nham Hư Không Thiết, có khá nhiều tại tinh hệ này, chắc phải gần hai vạn cân.
Song, thứ này lại phân bố dày đặc.
Dù gần tới hai vạn cân, nhưng thể tích cộng lại chỉ tương đương một cái chậu rửa mặt.
Nửa khắc sau, Diệp Phong tìm thấy mấy chục khối Bạch Nham Hư Không Thiết, cộng lại không chênh lệch so với kích cỡ chậu rửa mặt thường dùng là bao.
"Đi thôi."
Hắn xé rách hư không, quay về Phiêu Miểu Phong, sau đó tiến vào Tiểu Vũ Trụ, đứng lơ lửng gân mắt bão, cách nhau chỉ tâm mấy trăm thước.
"Tiến hành luyện chết"
Diệp Phong đặt toàn bộ Bạch Nham Hư Không Thiết ở trước mặt, hòa tan bằng đạo hỏa, biến chúng thành chất lỏng màu trắng lớn, kích cỡ bằng một cái chậu, thoạt nhìn trông chẳng khác gì nham thạch nóng chảy, chỉ có điêu loại nham thạch này lại có màu trắng.
"Ngưng!"
Sau khi niệm pháp quyết, Bạch Nham Hư Không Thiết ở thể lỏng dần trở nên thuần túy, tạp chất bên trong cũng được loại bỏ, dần ngưng kết thành hình dáng bệ cổng vòm màu trắng.
Đường kính của bệ cổng vòm chừng nửa thước, chiêu cao của cổng vòm không quá nửa thước.
Nếu nhìn qua, trông nó chẳng khác gì một cánh cửa thu nhỏ bỏ túi cả.
Diệp Phong lấy tay thay cho đại đao, tiến hành khắc họa lên cổng vòm vẫn chưa ngưng kết hoàn toàn. Trận văn mà hắn khắc họa đã được tỉnh giản hóa dựa theo trận văn bí ẩn trên Ngoại Vực Thiên Môn tại vũ trụ song song kia.
Lại nửa ngày trôi qua, cuối cùng cánh cổng vòm màu trắng cũng được khắc kín trận văn, được Diệp Phong cố định tại mắt bão, hợp thành một thể với Tiểu Vũ Trụ.
Loạt soạt!
Khi cả hai hợp nhất với nhau, khoảng không bên trong cánh cổng vòm màu trắng đột nhiên nứt ra một khe rãnh theo đường thẳng, dài khoảng một thước, chỗ rộng nhất là ba tấc.
Nhìn từ xa, trông hệt như một con mắt nằm dọc.
"Cuối cùng cũng hoàn thành." Diệp Phong thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi dựng xong Ngoại Vực Chi Môn ở Tiểu Vũ Trụ, khí hỗn độn dần dần bị hút vào Tiểu Vũ Trụ thông qua cánh cổng, bị ý thức của Tiểu Vũ Trụ luyện hóa để gia tăng sức mạnh. "Tốt lắm!" Diệp Phong gật đầu.
Nếu đặt giả thiết có sinh linh xâm phạm Tiểu Vũ Trụ thông qua Ngoại Vực Chi Môn, hắn sẽ là người biết đầu tiên và quyết định tiêu diệt hay lưu đày đối phương.
"Có thứ này, tốc độ tu luyện của ta cũng sẽ tăng lên không ít, giúp ta nhanh chóng đột phá cảnh giới." Diệp Phong thầm thì, sau đó quay người rời đi. ...
Tại Phiêu Miểu Phong.
Hiện giờ đã gân đến cuối tháng, Diệp Phong đến hòn đảo Phù Không của Hỏa Linh Kiều, tìm nàng và Hạ Dao.
"Đi thôi, tiếp tục săn lùng đám phạm nhân vượt Hắc Ngục."
"Được."
Tổ đội ba người cứ vậy mà lên đường.
"Chưởng môn, chờ ta với!" Hồ Phi Phi chui ra từ Phiêu Miểu Phong, ôm chặt cổ Diệp Phong, sống chết không chịu buông tay.
"Được rồi, ngươi cũng đi cùng đi." Diệp Phong bất đắc dĩ, chỉ đành để Hồ Phi Phi cùng đồng hành.