Chương 2350: Mô phỏng Ngoại Vực Chỉ Môn (tt)
Chương 2350: Mô phỏng Ngoại Vực Chỉ Môn (tt)Chương 2350: Mô phỏng Ngoại Vực Chỉ Môn (tt)
Đi được nửa đường.
"Ngươi vậy mà cũng sở hữu thân thể bất diệt?" Mặc dù tu vi của Hồ Phi Phi không cao, nhưng thiên phú của nàng lại khiến Hỏa Linh Kiều phải mở to mắt mà nhìn.
"Chẳng lẽ ngươi cũng có?" Hồ Phi Phi cau mày.
"Đương nhiên." Hỏa Linh Kiều gật đầu với vẻ đắc ý.
"Nói như vậy, nhóm chúng ta là tiểu cường đánh mãi không chết rồi?" Hồ Phi Phi che miệng cười trộm.
"Đúng vậy." Hỏa Linh Kiều gật đầu.
Hiện giờ nàng đã trở thành môn đồ của Phiêu Miểu Tông, chẳng mấy chốc sẽ trở thành bằng hữu với Hồ Phi Phi mà thôi.
Nửa ngày sau, trên một tinh hệ viễn cổ.
"Giết!"
Lần này, Hạ Dao không ra mặt, mà chỉ có Hồ Phi Phi và Hỏa Linh Kiều lên sàn, chém giết mấy gã phạm nhân vượt Hắc Ngục đang trốn chui trốn lủi trong một tòa thành cổ.
Nửa ngày sau, tổ đội ba người đáp xuống một hằng tinh trôi nổi trong dải ngân hà thần bí, phát hiện không ít phạm nhân viễn cổ, lập tức thay trời hành đạo, tiễn chúng về trời.
Những phạm nhân dưới cảnh giới Tiên Đế tâng bảy mươi đều sẽ bị Hỏa Linh Kiều và Hồ Phi Phi liên thủ tiêu diệt. Còn những kẻ vượt quá Tiên Đế tâng bảy mươi sẽ do Hạ Dao phụ trách.
Diệp Phong chịu trách nhiệm hấp thu ác niệm của bọn chúng.
Về phần năng lượng nhục thân và năng lượng pháp tắc của đám phạm nhân này sau khi bị đánh nổ thì bị Hồ Phi Phi cắn nuốt. Chẳng mấy chốc, nàng đã đột phá cảnh giới Tiên Đế tầng năm mươi.
Cũng chẳng biết tự lúc nào, Diệp Phong đã phá vỡ bình cảnh, bước vào Tạo Hóa Cảnh tầng sáu mươi bảy.
"Hiệu quả rõ rệt thật!"
Diệp Phong nhìn kết tinh ác niệm ở trong lòng bàn tay, phát hiện thứ này đã mọc mầm, nơi đỉnh chóp nhô lên một nụ hoa lớn cỡ hạt đậu nành.
Không lâu nữa nụ hoa này sẽ nở rộ.
"Ngươi là tộc nhân của tộc Thôn Phệ à? Vậy mà có thể đột phá nhờ năng lượng. Mấy cường giả khác sau khi đột phá đến cảnh giới Tiên Đế tâng ba mươi ba đều không cần tới năng lượng nữa." Hỏa Linh Kiều nhìn Hồ Phi Phi với ánh mắt kinh ngạc.
"Coi như vậy đi!" Hồ Phi Phi gật đầu.
Thành thực mà nói, nàng cũng không rõ bản thân là tộc gì, nhưng nếu dựa vào thiên phú tu luyện mà tính, thì hoàn toàn có thể gọi là tộc Thôn Phệ.
"Các ngươi cũng biến thái quá rồi đó, chỉ cân thôn phệ đối phương là có thể đột phá." Hỏa Linh Kiều hâm mộ không thôi.
Nàng cảm thấy Hồ Phi Phi vượt mặt bản thân chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Cũng may chiến lực của đối phương vẫn chưa bước vào lĩnh vực Cực Cảnh. Nếu hai người luận bàn, phần thắng của nàng vẫn lớn hơn. .... Khắp các hằng tỉnh, không ít phạm nhân viễn cổ bắt đầu tụ tập lại với nhau.
"Ta nghe nói, Diệp Phong và Hạ Dao dẫn theo một đám người bí ẩn săn lùng chúng ta. Đúng là xen vào việc của người khác, tức chết tat"
“Ta cũng nghe nói."
"Chư vị đạo hữu, giờ phải làm sao?"
"Chi bằng nhóm chúng ta liên thủ tấn công Phiêu Miểu Tông ở đại lục Thần Châu, để Diệp Phong cảm nhận cái gọi là nỗi thống khổ khi tông môn bị đồ sát."
"ý kiến hay."
"Nhưng Hạ Dao có Tử Hương Thần Vương Đỉnh, một khi chúng ta tấn công vào Thần Châu, chẳng phải dễ bị nàng dùng thứ này để phản kích sao?"
"Khỏi phải lo, bọn chúng không về nhanh như vậy được đâu."
"Nếu đã như vậy, chúng ta tranh thủ thời gian tập hợp nhân lực, trực tiếp tấn công Phiêu Miểu Tông."
"Được."
Hơn mười phạm nhân viễn cổ có mặt ở đây đều đồng loạt gật đầu, sau đó truyền tin ra ngoài.
Chỉ mấy ngày sau, mấy trăm phạm nhân viễn cổ liên thủ, tấn công vào Phiêu Miểu Tông tại Thần Châu, hòng san bằng Phiêu Miểu Tông. ...
Bên trong ngân hà.
"Đi chết đi!"
Hồ Phi Phi tiến vào hình thái chiến đấu cấp năm, phát huy lực phá hoại vô địch, dễ dàng nghiền nát hơn mười phạm nhân viễn cổ bên dưới.
"Lợi hại quá!" Hỏa Linh Kiều ở kế bên khen ngợi.
Chiến lực cực hạn của Hồ Phi Phi không hề tâm thường.
Nếu chỉ xét về sức tấn công, Hồ Phi Phi ngang ngửa với những thiên kiêu vừa bước vào lĩnh vực vô địch. Nhưng vì linh hồn của nàng không bằng với Chí Tôn vô địch chân chính, cho nên Hồ Phi Phi vẫn chưa được xem là bước vào lĩnh vực vô địch.
Dù vậy, nàng cũng rất lợi hại.
"Hút!"
Sau khi tiêu diệt đám phạm nhân viễn cổ, Hồ Phi Phi tranh thủ cắn nuốt căn nguyên của chúng để gia tăng thực lực của bản thân.
Còn Diệp Phong thì hấp thu ác niệm.
Dẫu sao Hồ Phi Phi cũng là môn đồ của Phiêu Miểu Tông. Nếu tu vi của nàng tăng thì đến cuối cũng có lợi cho Diệp Phong, cho nên nhường cho nàng hấp thu năng lượng của đám phạm nhân cũng chẳng Sao.
Với lượng ác niệm được hấp thu dần gia tăng, nụ hoa mọc trên kết tinh ác niệm cũng lớn dần.
"Giết thêm trăm gã phạm nhân nữa, sau đó hấp thu ác niệm của chúng là đủ để tạo ra trái ác niệm thứ hai rồi." Diệp Phong nghĩ thâm.
Đương nhiên chỉ là trái non, chưa thành thục. Muốn trái ác niệm thành thục, tốt thiểu phải cần ác niệm của trăm vị Tiên Đế viễn cổ.
"Giết!"
Bốn người xé rách hư không, tiếp tục dựa theo sự chỉ dẫn của la bàn, săn giết đám phạm nhân viễn cổ đang lẩn trốn ở đây.
Nửa ngày sau, hơn mười phạm nhân viễn cổ lại ngã xuống. Nụ hoa ác niệm nở dần dần, nhưng cách mức độ nở rộ vẫn còn khá xa, phải tiếp tục cố gắng.
"Tiếc là hiệu suất không cao." Diệp Phong bất đắc dĩ.
Vũ trụ song song quá lớn.
Dù số lượng phạm nhân viễn cổ lên tới mười vạn, nhưng bọn chúng lẩn lẩn trổn ở các nơi khác nhau, từ vũ trụ cho tới các hành tinh. Cứ mỗi dải ngân hà mới tóm cổ được hai ba gã, ngẫu nhiên mới bắt gặp được mười gã, nhưng xác suất cho vận may này không hề lớn.
"Diệp Phong, tới khu vực khác đi!" Hạ Dao thấy phạm nhân xung quanh nơi này đều đã vong mạng, liền thúc giục Diệp Phong.
"Để ta xem la bàn trước đã."
Diệp Phong nhìn la bàn, đang muốn khóa chặt vị trí của những phạm nhân gần mình nhất lại đột nhiên biến sắc.
"Sao thế?" Hạ Dao phát giác được điểm không ổn.
Diệp Phong rót linh khí vào la bàn, khiến một chùm sáng tỏa ra từ mặt ngoài la bàn, chiếu ra một tấm bản đồ vũ trụ mênh mông giữa không trung.
Trong bản đồ có hơn mười vạn điểm đỏ.
Mỗi một điểm đỏ là một phạm nhân.
Lúc đầu, mấy điểm đỏ này cố định tại một phạm vi nhỏ, dù có di chuyển nhưng cũng sẽ không xảy ra tình huống di chuyển với quy mô lớn trên phạm vi rộng.
Nhưng hiện tại lại khác biệt.