Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2098 - Chương 2353: Hội Trưởng Lão Tại Hằng Cổ Thân Quốc (Tt)

Chương 2353: Hội Trưởng lão tại Hằng Cổ thân quốc (tt) Chương 2353: Hội Trưởng lão tại Hằng Cổ thân quốc (tt)Chương 2353: Hội Trưởng lão tại Hằng Cổ thân quốc (tt)

Hằng Cổ thần quốc, Điện Trưởng Lão.

Đây là lần thứ ba Hạ Dao đặt chân vào nơi này.

Lần đầu tiên là lúc nàng tiếp nhận khảo hạch Quốc sư.

Lần thứ hai là thời điểm nàng thông qua khảo hạch, được Tử Hương Thần Vương Đỉnh nhận chủ, bước lên vị trí Quốc sư.

Lần thứ ba chính là hôm nay.

Bên trong đại điện, Hạ Dao thả lỏng hai tay, nhìn mười tám vị Tiên Đế tâng chín mươi ngồi ở hai bên.

"Bái kiến các vị trưởng lão."

Bây giờ nàng là Quốc sư của Hằng Cổ thần quốc, luận về địa vị, nàng cao hơn hội Trưởng Lão, gần với chín vị Tiên Đế tâng một trăm cấp bậc Thần Vương Chí Cao đang bế quan.

Vì vậy, lúc tham kiến, nàng chỉ chắp tay mà thôi.

"Quốc sư, cuối cùng ngươi cũng trở về." Một người phụ nữ trạc ngoài tứ tuần cười nói.

"Chư vị trưởng lão triệu hồi ta về, chẳng lẽ thần quốc phát sinh đại sự gì?" Hạ Dao nhìn xung quanh, cảm thấy Hằng Cổ thần quốc vẫn bình thường như xưa, trông không giống xảy ra chuyện lớn gì. Vậy cớ sao lại triệu hôi nàng về?

Nàng tỏ vẻ khó hiểu.

"Quốc sư, nghe nói dạo này ngươi luôn một mực ra mặt giết người cho Diệp Phong, chưởng giáo Phiêu Miểu Tông tại Thân Châu?" Người phụ nữ lúc nãy lên tiếng hỏi.

"Đúng vậy." Hạ Dao gật đầu.

"Quốc sư, có lẽ ngươi biết rõ chức trách của bản thân là đảm bảo sự cân bằng của vũ trụ chứ nhỉ? Sao giờ lại giúp thế lực này đánh thế lực kia? Chẳng lẽ ngươi không sợ khiến vũ trụ mất ổn định à?" Người phụ nữ nọ sẵng giọng.

"Bọn chúng đều là phạm nhân viễn cổ trốn thoát từ Hắc Ngục, tội ác tày trời, đáng chết vạn lần. Ta giúp Diệp chưởng môn tiêu diệt bọn chúng cũng là để bảo đảm sự cân bằng trong vũ trụ. Nếu không, một khi đám phạm nhân này làm xằng làm bậy, đồ sát sinh linh trong vũ trụ với quy mô lớn, thì đã muộn rồi." Hạ Dao nghiêm mặt nói.

"Hả? Bọn chúng là phạm nhân Hắc Ngục?" Một lão giả kinh ngạc thốt lên.

"Không sai." Hạ Dao gật đầu,

Nàng phất tay, chiếu lại những tội ác mà đám phạm nhân này đã làm.

Khi thấy những cảnh tượng ấy, trên dưới hội Trưởng lão đều có biểu cảm khác nhau.

"Quả nhiên là đám người không có nhân tính!"

"Loại như chúng chết không đáng tiếc."

"Quốc sư làm đúng lắm”"

Không ít trưởng lão đều tán thưởng cho hành động của Hạ Dao.

"Làm càn!" Người phụ nữ nọ lại vỗ mạnh tay ghế,'Quốc sư, dù bọn chúng là phạm nhân Hắc Ngục cũng không tới phiên ngươi ra mặt. Sau khi vượt ngục, bọn chúng còn chưa phát động đồ sát trên quy mô lớn. Ấy vậy mà ngươi lại trực tiếp hạ sát thủ với bọn chúng. Hành động như vậy dễ khiến người nghi ky. "Đúng vậy, đây không phải là hành động sáng suốt. Một khi có nhiều người nghỉ ky, danh dự của Hằng Cổ thần quốc sẽ bị tổn hại nghiêm trọng. Dù sao, chúng ta cũng là thế lực trung lập." Giọng nói khàn khàn của một nam tử trung niên vang lên.

"Ta đề nghị, Quốc sư nên ngừng việc giúp đỡ Diệp Phong trong chuyện này. Nếu Diệp Phong muốn nhắm tới phạm nhân Hắc Ngục, thì để hắn tự làm" Lại có người nói.

"Đúng vậy!" Không ít trưởng lão cũng nhảy vào phụ họa.

Chẳng mấy chốc, Điện Trưởng Lão đã chia thành hai phái. Một phe ủng hộ hành động của Hạ Dao, hi vọng nàng tiêu diệt được nhiều phạm nhân Hắc Ngục, phe còn lại thì muốn nàng thu tay.

"Hóa ra, chư vị trưởng lão triệu hồi ta là vì chuyện này?" Hạ Dao mỉm cười.

Kết hợp với cái chết của các Quốc sư đời trước cùng lời nói của một vài trưởng lão ở đây, Hạ Dao liên biết bên trong hội Trưởng lão có kẻ âm hiểm.

"Quốc sưu, ngươi phải nhớ kỹ, mặc dù hiện giờ ngươi là Quốc sư, nhưng chưa chắc sau này cũng sẽ như vậy."

"Hơn nữa, vị trí của ngươi là do bọn ta đề bạt."

"Quốc sư, chớ đi nhầm đường."

Lại có mấy vị trưởng lão đe dọa.

"Uy hiếp ta?" Hạ Dao liếc mấy vị trưởng lão kia với ánh mắt lạnh tanh.

Nàng hừ lạnh, sau đó bước ra khỏi Điện Trưởng Lão,"Ta mệt rồi."

"Hạ Dao, ngươi làm càn!"

Khi Hạ Dao bước ra khỏi đại điện, không ít trưởng lão quát âm lên. Nhưng khi nghĩ đến Tử Hương Thần Vương Đỉnh trên người nàng, bọn họ cũng không dám vọng động.

"Hạ Dao ngông cuồng quá rồi!"

"Đúng vậy, ngay cả lời đệ nghị của hội Trưởng Lão mà cũng dám từ chối. Nếu không phải nàng có Tử Hương Thần Vương Đỉnh, bản trưởng lão phải giáo huấn nàng một trận."

Mấy vị trưởng lão hô ầm lên.

Trong Điện Trưởng Lão, có người vẫn lạnh lùng như cũ, lại có người nhìn bóng lưng rời đi của Hạ Dao với ánh mắt lộ rõ sát ý.....

Phiêu Miểu Phong.

Hạ Dao quay lại.

"Nhanh vậy mà đã về rồi?" Diệp Phong ngạc nhiên nhìn Hạ Dao, thấy vẻ mặt đối phương không ổn lắm thì cau mày,'Có chuyện gì à?"

"Đúng vậy." Hạ Dao gật đầu.

"Dao Dao, xảy ra chuyện gì thế?" Hỏa Linh Kiều thả cá nướng xuống, đi tới hỏi.

Hạ Dao nghiêm mặt lại.

Diệp Phong, Hỏa Linh Kiều và Hồ Phi Phi dò xét gương mặt mĩ miều của Hạ Dao, nhìn ra được nỗi u sâu và sự tức giận hiện rõ trên từng nét mặt nên càng tò mò thêm tò mò.

"Xem ra, chuyến trở về Hằng Cổ thần quốc không vui vẻ mấy." Diệp Phong khẽ nói.

"Dao Dao, mau nói, rốt cùng ngươi gặp phải chuyện gì?" Hỏa Linh Kiều túm lấy bả vai của Hạ Dao mà lắc, nom hệt như đang làm nũng.

“Chuyện đại khái là như vậy...' Hạ Dao thuật lại quá trình.

Sau khi nhóm Diệp Phong biết trong Hằng Cổ thân quốc ngoại trừ chín vị Tiên Đế tâng một trăm cấp bậc Thần Vương Chí Tông và quốc sư quản lý Tử Hương Thần Vương Đỉnh, thì bên dưới còn có Hội Trưởng Lão gồm mười tám vị Tiên Đế tâng chín mươi thì người nào người nấy đều king ngạc không thôi.

"Hội Trưởng lão của Hằng Cổ thần quốc!" Diệp Phong cau mày.

Sau khi trốn thoát ra khỏi Hắc Ngục, vậy mà tiểu hầu tử của Thâm Uyên Tộc lại có thể trốn vào Hằng Cổ thần quốc, còn biết cách trộm bí pháp Trì Thủy của Hằng Cổ thần quốc, chứng tỏ nội bộ thần quốc có nội gián.
Bình Luận (0)
Comment