Chương 2354: Uy hiếp từ Hắc Sát
Chương 2354: Uy hiếp từ Hắc SátChương 2354: Uy hiếp từ Hắc Sát
Hiện tại, Diệp Phong nghi ngờ nội ứng này nằm trong Hội Trưởng Lão của Hằng Cổ thần quốc.
Còn về phía chín vị Thân Vương Chí Cao...
Bọn họ căn bản không thể nào là nội ứng.
Chín vị cường giả này đều được Phá Vọng Thiên Tôn đích thân dẫn dắt đến cảnh giới Tiên Đế tầng một trăm, ai trong số họ cũng một dạ trung thành, cho nên xác suất trở thành nội ứng cực kỳ thấp.
Trong khi đó, thành viên của Hội Trưởng Lão lại có hiêm nghi cao hơn.
"Ngươi nói sau khi biết tin ngươi truy giết phạm nhân Hắc Ngục, Hội Trưởng Lão của thần quốc vẫn yêu cầu dừng tay? Xem ra, đám người này có vấn đề!" Diệp Phong nhủ thầm.
Chức trách của Quốc sư Hằng Cổ thần quốc là giữ gìn sự cân bằng của vũ trụ, hiển nhiên thành viên của Hội Trưởng Lão phải biết rõ điều này.
Trong khi đó, phạm nhân trong Hắc Ngục đều là hạng người tội ác chồng chất, lúc nào cũng có khả năng đồ sát sinh linh trong tinh hệ, phá vỡ sự ổn định của vũ trụ.
Loại mâm mống như này nhất thiết phải diệt trừ.
Ấy vậy mà một vài thành viên trong Hội Trưởng Lão lại ngăn cản Hạ Dao động thủ, việc này quả thực rất kỳ quái.
"Ta nghi ngờ những cái chết của Quốc sư trước đó cũng liên quan tới Hội Trưởng Lão." Hạ Dao trâm giọng.
Thành viên của Hội Trưởng Lão cũng rất bí ẩn. Sau khi bước lên vị trí trưởng lão, hâu như bọn họ không bao giờ để lộ dáng vẻ thực sự của bản thân. Dù lúc tham gia hội nghị tại Điện Trưởng Lão, mỗi người bọn họ đều được sương mù bao phủ dung mạo.
Ngay cả Hạ Dao cũng không biết rõ diện mạo thực sự của đối phương.
"Có thể nghi ngờ, nhưng không có chứng cứ." Diệp Phong nói.
Hắn cũng hoài nghi Hội Trưởng Lão cấu kết với tiểu hầu tử của Thâm Uyên Tộc, nhưng... chứng cứ đâu?
Không có chứng cứ, mọi thứ đều chỉ là nói suông.
"Chẳng phải ta đi tìm chứng cứ là được à ? Nhân lúc còn là Quốc sư, có Tử Hương Thần Vương Đỉnh, trực tiếp trấn áp toàn bộ thành viên của Hội Trưởng Lão. Lúc đấy cứ ép cung từng người một, thể nào cũng tìm ra kết quả thôi."
Lời của Hạ Dao quả khiến mọi người sửng sốt.
"Không được!" Diệp Phong ngại không thôi, chỉ cảm thấy Hạ Dao quá hổ báo,'Chẳng may không tra được vấn đề gì, ngươi làm thế chỉ tổ đánh rắn động cỏ thôi."
"Vậy phải làm sao bây giờ?" Hạ Dao cau mày,'Dù sao ta cũng sẽ không làm theo lời bọn họ. Nếu ngươi muốn tiếp tục truy giết phạm nhân Hắc Ngục, nhất định ta sẽ giúp ngươi."
Nàng đã thông qua khảo hạch Quốc sư, vốn dĩ là một người cố chấp. Nếu đã chắc chắn điều gì, thể nào cũng sẽ làm cho bằng được.
"Tạm thời không vội." Diệp Phong lắc đầu,'Hiện giờ thực lực của ta vẫn khá ổn. Chỉ cần không đụng phải Tiên Đế tâng tám mươi, cơ bản đều giết được. Thời gian kế tiếp cứ để ta làm việc này là được."
Diệp Phong cũng không muốn làm khó Hạ Dao. Đương nhiên, nếu gặp phải Tiên Đế tâng tám mươi trở lên, chắc chắn hắn sẽ cần sự giúp đỡ của Hạ Dao để giữ lại con át chủ bài.
"Cũng được." Hạ Dao gật đầu.
"Ha ha, đừng nói mấy chuyện đau đầu này nữa. Tới đây, ăn cá nướng thôi." Hỏa Linh Kiều và Hồ Phi Phi đã nướng chín mấy con cá lớn, đã bày biện ra bàn, hương thơm tỏa ra nông nàn.
“Thơm quá đi!"
Hạ Dao ngửi thấy mùi thơm liên muốn thưởng thức món ăn. Phiên muộn lúc trước cũng trôi theo gió, biến mất sạch sành sanh. ...
Sâu trong vũ trụ, một gã phạm nhân cảnh giới Tiên Đế tâng chín mươi đang ngồi thưởng trà, mắt nhìn về phía trước.
Ở đó có người đang đi tới.
Người nọ là một tu sĩ bí ẩn, toàn thân phủ trong sương mù, thực lực mạnh mẽ tới mức gã phạm nhân này cũng phải cảm thấy thấp hơn một bậc.
"Sao ngươi lại tới đây?" Gã phạm nhân tức tối hỏi.
"Hạ Dao không nghe lời bọn ta, nàng muốn tiếp tục giúp Diệp Phong truy lùng các ngươi." Kẻ bí ẩn cất giọng khàn khàn, không phân biệt được là nam hay nữ.
"Chết tiệt!" Gã phạm nhân tầng chín mươi chửi ầm lên.
Hạ Dao có Tử Hương Thần Vương Đỉnh trong tay, nếu gã bị đối phương phát giác, chưa tới ba hiệp là phải bỏ mạng rồi.
"Chớ hoảng!" Kẻ bí ẩn trong sương mù châm chậm mở miệng,'Ngươi có thể tới đàm phán với Diệp Phong. Ta có cách khiến hắn phải đánh chuột sợ vỡ bình."
"Ồ?" Gã phạm nhân tầng chín mươi mở to hai mắt, vội hỏi,'Mau, mau nói cho tai"...
Mấy ngày sau, tại đỉnh Phiêu Miểu.
Mùi thơm nồng nàn tỏa khắp bầu không khí.
Diệp Phong nhìn trái ác niệm đã lớn bằng nắm đấm ở trước mặt, cười nói: "Ha ha, cuối cùng trái ác niệm thứ hai cũng chín rồi."
Hiện tại là cuối tháng Giêng.
Nói cách khác, hắn chỉ tốn một tháng đã làm chín hai trái ác niệm. Có lẽ hắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ thu thập trái ác niệm trước khi tham gia hội nghị mà vị Tiên Đế tâng chín mươi kia mời.
"Thu!"
Diệp Phong niết pháp quyết, trái cây ác niệm bị hút vào hai chiếc hộp gỗ.
Xoetl
Đúng lúc này, một nam tử với diện mạo tuấn tú bất thình lình xuất hiện trước mặt Diệp Phong.
"Tiên Đế tâng chín mươi!"
Trong tiểu viện trên đỉnh Phiêu Miểu, Vong Tình Tiên Đế bật dậy, chú ý tới vị khách không mời mà tới. Cũng may thủ đoạn ẩn nấp của nàng cao siêu, cho nên dù nàng phát hiện ra đối phương, nhưng đối phương lại không cảm nhận được sự tồn tại của nàng.
"Diệp Phong!" Gã nam tử tuấn tú nọ lên tiếng.
"Ngươi là người phương nào?" Diệp Phong nhìn đối phương chằm chằm, lại nhìn chiếc la bàn màu đen trong tay, biến sắc,'Lại là phạm nhân Hắc Ngục!" "Đúng vậy, ta là Hắc Sát." Gã nam tử chắp hai tay sau lưng. "Ngươi không biết là ta chuyên truy sát phạm nhân Hắc Ngục à? Giờ còn dám tự tìm tới đây, chán sống rồi sao?" Diệp Phong mỉm cười, nhìn Hạ Dao đang đứng kế bên mình.