Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2100 - Chương 2355: Uy Hiếp Từ Hắc Sát (Tt)

Chương 2355: Uy hiếp từ Hắc Sát (tt) Chương 2355: Uy hiếp từ Hắc Sát (tt)Chương 2355: Uy hiếp từ Hắc Sát (tt)

“Tới nộp mạng?”

Hạ Dao lập tức động thủ, Tử Hương Thần Vương Đỉnh xuất hiện trong lòng bàn tay nàng, lúc nào cũng có thể lấy mạng đối phương.

"Các ngươi không giết được ta." Hắc Sát nói, nhìn vê phía Diệp Phong, Diệp Phong, chiếc la bàn màu đen kia của ngươi hẳn là có thể xác định vị trí của bọn ta nhỉ? Giờ ngươi xem thử bọn họ đang ở đâu."

Diệp Phong nhìn la bàn, mặt sâm lại.

Mấy vạn phạm nhân trốn lủi ở Tiên Giới và Tiên Vực, mấy vạn người núp ở Tam Thiên Giới, mà đều ở những thế giới Đại Thiên như Thiên Châu và Huyền Châu.

Mỗi thế giới Đại Thiên đều có tối thiểu mười gã phạm nhân Hắc Ngục trốn tới.

Trong số đó, kẻ yếu nhất cũng là Tiên Đế tâng ba mươi tư.

Một khi bọn họ liều chết tấn công những thế giới Đại Thiên đó, dư sức tàn sát năm phần sinh linh đang sinh sống trong khoảng thời gian ngắn, chấn động khắp nơi.

"Diệp Phong, ngươi là một người thông minh, hẳn là hiểu được dụng ý của ta. Nếu ngươi cùng Hạ Dao tiếp tục truy sát phạm nhân Hắc Ngục, bọn ta sẽ cá chết lưới rách với các ngươi." Hắc Sát cười gắn.

Nghe vậy, sắc mặt của Diệp Phong và những người khác trở nên âm trầm.

Tại đỉnh Phiêu Miểu, Diệp Phong sâm mặt.

Hắc Sát, kẻ câm đầu mười vạn phạm nhân Hắc Ngục không phải là kẻ ngu. Hiện giờ, bọn chúng chia ra trốn ở các thế giới Đại Thiên, rất khó để giết chúng một lượt.

Một khi chọc giận bọn chúng, một nửa sinh linh trong vũ trụ sẽ bị thiệt mạng, dễ dẫn đến tình trạng mất ổn định.

Nếu như vậy, coi như xong đời.

Dù Diệp Phong thủ đoạn thông thiên thì cũng không chắc bản thân có thể hồi sinh một nửa sinh linh trong vũ trụ.

Huống hồ, nếu phạm nhân Hắc Ngục liều mạng, toàn bộ Đại Thế Giới trong vũ trụ sẽ bị đánh nổ, khiến nền văn minh trong vũ trụ thụt lùi không biết bao nhiêu vạn năm.

Hắn không hề muốn nhìn thấy cảnh tượng ấy.

"Diệp Phong, sau này ta sẽ ở đại lục Thần Châu. Nếu Hạ Dao giết ta, hoặc các ngươi ra tay với những phạm nhân khác, chúng ta cá chết lưới rách!" Hắc Sát lạnh giọng uy hiếp.

Lúc nghe những lời này, sắc mặt của Diệp Phong vốn đã âm u chuyển thành sấm chớp đì đùng.

"Hèn hạ vô sỉ!" Hạ Dao siết chặt nắm đám, hận không thể lập tức sử dụng Tử Hương Thần Vương Đỉnh tiêu diệt Hắc Sát.

"Dao Dao, đừng xúc động!" Hỏa Linh Kiều vội kéo Hạ Dao lại.

"Hạ quốc sư, ta biết ngươi có Tử Hương Thần Vương Đỉnh, thần binh cấp Tiên Đế tâng một trăm, giết ta là chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng chỉ cần ta chết, một nửa sinh linh trong vũ trụ cũng sẽ trở thành vật bồi táng của ta." Hắc Sát vẫn bình thản như cũ.

Gã dám tới đây là bởi đã nắm chắc Diệp Phong và Hạ Dao không dám động thủ, bởi bọn họ đều không nỡ hi sinh những sinh mệnh vô tội.

“Hạ Dao, thu tay đi." Diệp Phong khoát tay áo, lúc này Hạ Dao mới thu hồi Tử Hương Thần Vương Đỉnh với vẻ không cam lòng.

"Vậy mới phải!" Hắc Sát cười ha hả, nom có vẻ đắc ý lắm.

Diệp Phong nghĩ tới điều gì, cười nói: 'Hay cho một chiêu lấy thế đè người, lấy tính mạng của một nửa sinh linh trong vũ trụ ra uy hiếp bọn ta. Cao tay lắm!"

Hắc Sát cười nói: "Diệp Phong, nghe đồn ngươi ăn bám Hạ Dao. Giờ không còn chỗ để ăn bám nữa, ngược lại ta muốn xem thử ngươi làm gì được bọn ta."

Diệp Phong trầm mặc không đáp.

Hạ Dao thì hơi đỏ mặt.

Hỏa Linh Kiều tức điên người, không ngờ phạm nhân Hắc Ngục lại hèn hạ đến mức này. Bọn chúng vậy mà trốn đến từng thế giới Đại Thiên, lấy tính mạng của những người vô tội để uy hiếp.

Hồ Phi Phi thì khỏi phải nói.

Trong hư không, Diệp Phong từ từ duõi tay ra, để lộ khí tức của Tiên Đế tầng sáu mươi.

Hắn đang cố ý che giấu tu vi.

Ngay cả Hạ Dao, Hỏa Linh Kiều và Hồ Phi Phi đều không biết hắn đã đột phá Tạo Hóa Cảnh tầng sáu mươi bảy, tương đương với Tiên Đế tâng sáu mươi bảy.

Hắc Sát nói với vẻ kinh ngạc: "Mới từng đó tuổi đã đột phá tới cảnh giới này, quả không hổ là thiên kiêu có tiềm năng tranh đoạt vị trí Thiên Tôn. Chỉ tiếc, ngươi vẫn không đánh lại ta, mau thu tay đi Ngoài kia đều là phạm nhân Hắc Ngục đấy!"

Diệp Phong lạnh giọng nói: "Ồ! Lấy tính mạng sinh linh vô tội để uy hiếp ta, ngươi cho rằng ta quan tâm sao?"

Vèo!

Hạ Dao lập tức động thủ. Một luồng khí tức màu tím tuôn ra từ lòng bàn tay nàng, giống hệt như dây thừng, nhanh chóng trói chặt Hắc Sát, khiến gã không còn đường thoát.

"Diệp Phong, các ngươi làm gì?" Hắc Sát đổi sắc mặt,'Một khi ta chết, mười vạn Tiên Đế viễn cổ sẽ đồng loạt xuất thủ, một nửa sinh linh trong vũ trụ sẽ tiêu tán, ngươi gánh được?"

"Dám uy hiếp ta?" Diệp Phong bóp chặt cổ Hắc Sát, đôi coi ngươi lạnh tanh"Ngươi cho rằng ta sẽ dính chiêu của ngươi? Hử?”

Nghe vậy, đôi con ngươi của Hắc Sát co thành một chấm.

Gã vốn cho rằng Diệp Phong sẽ bận tâm sự sống chết của sinh linh trong vũ trụ, sẽ giải tán nhóm truy sát phạm nhân Hắc Ngục. Nhưng ai ngờ, gã lại bị Hạ Dao trấn áp!

Kịch bản này không đúng lắm!

"Hắc Sát, ngươi còn dám dùng bản thể giáng thế, đúng là không biết sống chết!" Diệp Phong nói với Hạ Dao, Giúp ta giữ chân gã một lúc."

"Ngươi muốn làm gì?" Hắc Sát hoảng hốt.

Diệp Phong không trả lời, mà bắt đầu niệm pháp quyết, nhanh chóng ngưng tụ một bảo ấn giữa hư không, đồng thời truyên thêm một ít Giới Nguyên cùng mười đạo khí tức màu tím của Tử Hương Thần Vương Đỉnh.

Sau đó, một ấn ký hình thoi hiện lên.

"ĐH" Diệp Phong búng ngón tay, ấn ký hình thoi lập tức được khắc lên mi tâm của Hắc Sát, sau đó tiến vào thức hải, cuốn chặt thân hồn, khiến gã kinh hoàng tột độ.

"Ngươi đang làm gì?”

Hắc Sát hốt hoảng hô lên. Gã cảm thấy thân hôn của mình bị một loại lực lượng đặc thù khóa chặt, một khi nó phát nổ, rất có thể gã cũng sẽ bỏ mạng.

Bốp!

Diệp Phong quăng một cái tát vào mặt Hắc Sát, âm thanh chói tai vang lên.

Một tát này trực tiếp khiến Hắc Sát ngu người.

Diệp Phong lại dám đánh gã?

Gã là Tiên Đế tâng chín mươi!

Bốp! Bốp! Bốp!

Diệp Phong không nói hai lời, liên tiếp vả mặt Hắc Sát, vừa đánh vừa mắng: "Ta đã ghim Bạo Liệt Ấn vào thần hồn của ngươi, dù có là Tiên Đế tâng chín mươi hay Tiên Đế tâng một trăm, dưới tình huống bị ta ghim vào mà không phản kháng, dẫu có cách xa vạn dặm thì chỉ cân một suy nghĩ của ta là đủ để thần hồn của ngươi nổ tan tành, còn ngông cuồng? Ngông cuồng tiếp đi!"

Nói xong hắn lại tát không ngừng nghỉ.

Bốp! Bốp! Bốp!

Thuận tiện tát ba cái mà Diệp Phong vẫn cảm thấy chưa đã, hắn lại trở tay vả thêm ba cái nữa.
Bình Luận (0)
Comment