Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2101 - Chương 2356: Có Gan Uy Hiếp Ta? Áp Đảo

Chương 2356: Có gan uy hiếp ta? Áp đảo Chương 2356: Có gan uy hiếp ta? Áp đảoChương 2356: Có gan uy hiếp ta? Áp đảo

"Hắc Sát, ngươi to gan nhỉ, còn dám tới uy hiếp ta. Xem thử ta có tát chết lão già ngông cuồng nhà ngươi không!"

Diệp Phong càng nói càng mạnh tay, đánh đến nỗi Hắc Sát rơi cả răng, máu tuôn ra như suối.

"AI"

Hạ Dao và những người khác choáng váng cả đầu óc.

Các nàng không ngờ Diệp Phong lại mạnh tay đến thế, đánh Hắc Sát đến nỗi mặt sưng phù cả lên.

"Còn ngông cuồng nữa không?”

"Không biết xấu hổi lấy tính mạng của một nửa sinh linh trong vũ trụ ra uy hiếp ta, các ngươi mà cũng xứng sao? Dù các ngươi có làm được, các ngươi tưởng bản thân vẫn có thể toàn mạng sao?"

"Nếu các ngươi dám ra tay, ta lập tức giáng thế, giết sạch bọn chúng."

"Tưởng ta dễ bắt nạt chắc?"

"Hơn nữa, các ngươi chạy đi uy hiếp một đám sinh linh chẳng có thân thích gì với ta, tưởng rằng ta sẽ sợ chắc?"

“Quá nonl"

Bốp!

Diệp Phong lại quăng cho Hắc Sát mấy bạt tay.

Một nửa thế giới Đại Thiên bị diệt thì thế nào? Mang tiếng xấu thì sao? Với năng lực hiện giờ của hắn, cùng lắm thì chấp nhận suy yếu tu vi để khôi phục thế giới Đại Thiên như cũ là được.

Còn về phía các Đại Thế Giới như Huyền Châu, Thiên Châu và Tiên Giới, Diệp Phong còn chẳng hề lo lắng.

Tiên Giới rất vững chắc.

Dù là Tiên Đế tâng một trăm động thủ thì cũng chỉ có thể hủy diệt được mặt ngoài của Tiên Giới mà thôi, hoàn toàn không thể phá hủy toàn bộ Tiên Giới. Mà các thế giới Đại Thiên đỉnh cấp do Cửu Đại Thiên Tôn sáng tạo cũng tương tự.

Muốn phá hủy những thế giới này, đúng là người si nói mộng.

Nếu một nửa sinh linh trong vũ trụ bị thiệt mạng, cùng lắm thì Diệp Phong chịu khổ một chút, tốn tám năm mười năm là có thể hồi sinh lại bọn họ.

Nếu không thể hồi sinh, thì chuẩn bị át chủ bài ở đằng sau.

Sinh Tử HiệtI

Đây là khen thưởng đặc biệt sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Chỉ cần hắn viết tên người hắn muốn hồi sinh lên trên là có thể giúp đối phương sống lại. Chỉ cần dùng Sinh Tử Hiệt, cộng thêm môn Thần Thông Thiên Tôn "Sinh Mệnh Chi Tâm, thì hồi sinh là chuyện không hề khó.

Những con át chủ bài này đủ khiến Diệp Phong yên tâm.

Trong hư không, Hắc Sát bị Diệp Phong tát cho ngơ người.

"Ta đường đường là Tiên Đế tâng chín mươi, vậy mà ngươi dám..."

Bốp!

Diệp Phong lại tặng cho đối phương một tát. "Tạ cho phép ngươi nói chuyện sao?”

Nghe vậy, Hắc Sát giận run người, nhưng không dám ngông cuồng như lúc trước nữa. Gã sợ Diệp Phong sẽ thực sự động sát tâm.

Vốn dĩ gã tới đây là để uy hiếp Diệp Phong, ép Diệp Phong phải đi vào khuôn khổ, thậm chí là quỳ trên mặt đất để cầu xin gã nương tay. Nào ngờ, kết quả lại như vậy!

Gã lại bị hắn ghim ấn ký!

Một khi Diệp Phong bực mình, lúc nào hắn cũng có thể cho nổ thần hồn và thức hải của gã, khiến gã hồn bay phách tán.

"Hạ Dao, thả gã ra!" Diệp Phong vừa rửa tay vừa nói.

"Được.' Hạ Dao gật đầu, thu hồi dây thừng trên người Hắc Sát.

Giữa không trung, Hắc Sát như mất hồn mất vía.

Hiện tại, mạng của gã nằm trong tay Diệp Phong, căn bản không thể phản kháng. Gã cực kỳ hối hận, cảm thấy bản thân không nên lấy chân thân giáng thế.

"Có phải ngươi hối hận lắm không?" Diệp Phong nói,'Có phải ngươi đang nghĩ, biết thể lấy phân thân xuống đây thì đã không bị ta khống chế chân thân?”

Hắc Sát ngậm chặt miệng, nom biệt khuất lắm.

Diệp Phong tiếp lời: "Ta có la bàn, có thể khóa chặt vị trí của các ngươi. Ngươi thật sự cho rằng dùng phân thân sẽ hữu dụng? Giờ thì cút đi!"

Hắc Sát giận tím người.

Gã cắn răng, sờ gương mặt bị đánh đến sưng phù của mình, chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống Diệp Phong. Ngặt một nỗi thần hồn bị đối phương khống chế, nên không thể không khom mình.

"Nói với đám phạm nhân kia." Diệp Phong lạnh giọng,'Bọn chúng muốn phá hủy thế giới thì cứ việc, nhưng muốn ta dừng tay thì không đời nào. Dù không cần tới Hạ Dao ra mặt, một mình ta cũng dư sức quét sạch bọn chúng không chừa manh giáp! Cút đi!"

"Hừ!”

Hắc Sát hừ lạnh một tiếng, sau đó xé rách hư không rời đi.

Hỏa Linh Kiều nhìn Diệp Phong với ánh mắt ngưỡng mộ, nhịn không được mà võ tay: "Diệp Phong, ngươi ngầu quá đi! Ta thích kiểu đàn ông ngầu như vậy."

"Haizz!" Diệp Phong lại thở dài.

"Ngươi sao thế? Chẳng phải lúc giáo huấn Hắc Sát vẫn ngầu lắm sao?" Hỏa Linh Kiều khó hiểu.

"Ta chỉ khống chế Hắc Sát, nhưng mười vạn phạm nhân Hắc Ngục không phải loại thiện lành gì. Chắc chắn sẽ có một số thành phần chó cùng rứt giậu.' Diệp Phong bất đắc dĩ.

Đối với người bình thường, thế giới cực kỳ vững chắc. Nhưng đối với những cường giả Tiên Đế tầng ba mươi tư trở lên, phá hủy một thế giới Đại Thiên bình thường dễ như trở bàn tay.

Bởi người ta hay gọi là chó cùng rứt giậu.

Khi hắn tiếp tục truy sát phạm nhân Hắc Ngục, chắc chắn sẽ có kẻ làm liều, khiến vô số sinh linh lầm than, ảnh hưởng đến danh dự của Phiêu Miểu Tông.

Khi ấy, rất khó để kiếm được giá trị danh vọng.

"Cũng hết cách, Hắc Sát và phạm nhân Hắc Ngục đều là những kẻ tội ác tày trời, Dù chúng ta không chủ động giết bọn chúng, bọn chúng cũng sẽ làm điều ác, khiến sinh linh đồ thán." Hạ Dao nói với vẻ bất đắc dĩ.

"Kể từ hôm nay, chúng ta tạm thời giải tán nhóm truy sát Hắc Ngục. Sau đó tạm ngừng việc truy sát bọn chúng một thời gian, làm dáng một chút." Diệp Phong nói.

"Vì sao?" Hỏa Linh Kiêu chau mày.

"Nếu vậy, phạm nhân Hắc Ngục sẽ không lập tức động thủ với các thế giới. Kế tiếp ta muốn tới Hắc Ngục bái phỏng ma thú Hắc Ngục, xem có đối sách nào có thể hạ tổn thất xuống mức thấp nhất hay không. Diệp Phong nghiêm túc nói.

"Được rồi!"

Tiểu đội truy sát Hắc Ngục cứ vậy mà giải tán.
Bình Luận (0)
Comment