Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2152 - Chương 2412: Chương 2412

Chương 2412: Chương 2412 Chương 2412: Chương 2412Chương 2412: Chương 2412

Có thể dùng tu vi Tiên Đế tâng ba mươi bảy đánh giết Thân Quang Tiên Đế là Tiên Đế tâng bốn mươi lăm cấp bậc đủ để chứng minh Hoắc Vân Kiệt tiến bộ rất lớn.

Trong hình ảnh, Hoắc Vân Kiệt hóa thành một thanh kiếm, thân kiếm khi thì bành trướng đến mấy mét, khi thì thu nhỏ chỉ còn nửa tấc, cứ như một trái tim đang đập mạnh đều nhụp.

Đó là bí pháp do Diệp Phong sáng tạo, một khi thi triển thì có thể nhanh chóng bổ sung nguyên khí.

"Bí pháp không tệ." Hắc Sát Tiên Đế nhìn Hoắc Vân Kiệt đang cực tốc khôi phục, nhịn không được nói nhỏ, cũng nhìn về phía Diệp Phong: "Diệp chưởng môn, Phiêu Miểu tông các ngươi thật sự muốn khai chiến với chúng ta sao?”

"Khai chiến? không, không có." Diệp Phong liên tục khoát tay.

"Nhưng nhị đệ tử Hoắc Vân Kiệt của Phiêu Miểu tông các ngươi vừa đánh chết một Tiên Đế tâng bốn mươi lăm của Hắc Ngục Ma Tông. Đó là cường giả ưu tú gân đến Tiên Đế tâng năm mươi, không phải con chó con mèo hơn tâng ba mươi." Hắc Sát Tiên Đế lộ ra vẻ mặt âm trâm.

Dù là một vị Tiên Đế tâng bốn mươi lăm nào cũng có giá trị hơn một Tiên Đế trên tâng ba mươi hơn trăm lần.

Mỗi khi chết một người đều là tổn thất khá lớn.

Đám người đều nhìn về phía Diệp Phong.

Trong tiềm thức, bọn họ cũng không hi vọng Diệp Phong và Hắc Sát Tiên Đế bộc phát đại chiến. Hai bên đại diện cho Phiêu Miểu tông và Hắc Ngục Ma Tông, một khi đại chiến thì nhất định sẽ ảnh hưởng đến hơn phân nửa Vũ Trụ, khiến vô số người ngã xuống.

Tất nhiên Diệp Phong nhìn ra được lo lắng của bọn họ.

"Ta không có hứng thú đại chiến, cũng lười xuất thủ chém giết. Hoắc Vân Kiệt là đệ tử chân truyền của Phiêu Miểu tông chúng ta, thuộc về thế hệ trẻ. Nếu là người trẻ tuổi thì nên để người trẻ tuổi giải quyết." Diệp Phong nói như vậy.

Hắc Sát Tiên Đế trâm giọng mà hỏi: "Nghĩa là sao?"

"Thế hệ trẻ tiến hành sinh tử chiến là rèn luyện đối với bọn họ, đương nhiên ta sẽ không nhúng tay, tựa như vừa rồi Hoắc Vân Kiệt nghênh chiến Thần Quang Tiên Đế, mặc kệ hắn thắng hay thua, sống hay chết, ta cũng không nhúng tay." Diệp Phong chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt rất thành thật.

"Sống hay chết cũng không để ý?" Tiên Đế đỉnh cấp của các thế lực lớn đều trừng to đôi mắt, lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

"Đây là tranh đấu giữa thế hệ trẻ tuổi, bọn họ còn trẻ, chưa bắt đầu trưởng thành, cần thông qua rèn luyện sinh tử mới có khả năng trở thành cường giả chân chính. Cho nên ta sẽ không nhúng tay vào cuộc chiến của thế hệ này."

Diệp Phong nhìn vê phía đám người: "Tượng tự như vậy, các ngươi cũng không thể nhúng tay vào cuộc tranh đấu giữa thế hệ này. Nếu không ta sẽ đích thân xuất thủ đánh chết."

Trong âm thanh của hắn lộ ra bá khí vô tận.

Rất nhiều Tiên Đế sâm mặt lại.

Nhất là người của Hắc Ngục Ma Tông và âm mưu gia trong phái chủ chiến đều như gặp phải đại địch.

Nếu là trước kia, bọn họ sẽ không để ý. Nhưng lúc này không giống ngày xưa.

Cho dù Diệp Phong chỉ là tâng bảy mươi mốt, nhưng hắn có thể chính diện đánh giết người hộ đạo Tiên Đế tâng tám mươi mốt có được chiến lực Vương giả năm sao, chiến lực thật sự nhất định lên đến khoảng Tiên Đế tâng tám mươi lăm, thực lực rất khủng bố.

Không có bao nhiêu người có dũng khí trêu chọc kẻ như vậy.

Điểm chết người nhất chính là Diệp Phong có được bất tử chỉ thân quỷ dị, mặc kệ đối mặt với nguy cơ gì cũng không thật sự chết đi.

Loại người này càng đáng sợ.

Cân lượng của hắn rất nặng.

"Được, nếu là tranh chấp thế hệ trẻ tuổi, vậy thì để thế hệ trẻ tranh phong đi."

"Cũng đúng.”

"Những lão cốt đầu chúng ta thành danh đã lâu, không cần thông qua tranh đấu để thu hoạch danh dự, hơn nữa thực lực của chúng ta quá mạnh, một khi chiến đấu thì dư chấn sẽ rất khủng bố."

"Nên chuyển giao sân khấu cho người tuổi trẻ."

Người của các thế lực lớn nhao nhao mở miệng, xem như đạt thành nhận thức chung với Diệp Phong.

"Nếu như thế thì ta cũng đồng ý." Hắc Sát Tiên Đế trâm giọng mà nói.

Hắn cũng là người có tính khí, mặc dù bị Diệp Phong cắm vào Thần Hồn Bạo Liệt Ấn, nhưng nếu Diệp Phong làm quá căng thì cùng lắm thì tự bạo, đồng quy vu tận.

Nhưng Hắc Sát Tiên Đế lại đồng ý đề nghị để thế hệ trẻ tuổi tranh phong của Diệp Phong.

Hắn cảm thấy thế hệ trẻ tuổi thật sự cần tôi luyện, nếu không khó thành người tài.

"Đã chư vị đều đồng ý, vậy chuyện hôm nay tạm thời kết thúc ở đây, tản đi đi!" Diệp Phong khoát tay áo.

"Diệp chưởng môn, cáo từ!" Bọn người Lăng Thiên Đế dẫn đầu rời đi.

Hắc Sát Tiên Đế thì chỉ chỉ Long Liệp Tiên Đế vẫn bị một đại sơn trấn áp, nói: "Diệp chưởng môn, trước đó đều là hiểu lầm, xin hãy thả Long Liệp Tiên Đế ra."

"Bọn họ làm việc bá đạo, trấn áp một thời gian trước rồi nói sau!" Diệp Phong không chịu thả người.

"Ngươi!" Hắc Sát Tiên Đế khó thở.

"Đừng cố làm ra vẻ ở chỗ của ta, làm sao, muốn đồng quy vu tận?" Diệp Phong cười nhạo.

Đám người nghe vậy như lọt vào trong sương mù.

Chỉ có Hắc Sát Tiên Đế mới hiểu Diệp Phong đang ám chỉ chuyện Thần Hồn Bạo Liệt Ấn.

"Hừ, ngươi chờ đó cho ta!" Hắc Sát Tiên Đế tức giận phẩy ống tay áo, bước nhanh rời đi.

Cứ như vậy, đám người tan đi.

Diệp Phong thì nhìn lên hình ảnh giữa không trung.

Phù phù! Phù phù!

Trường kiếm vàng kim do Hoắc Vân Kiệt biến thành cuối cùng cũng nứt ra, hóa thành một người một kiếm lần nữa, khí tức trên người hắn đã khôi phục đến đỉnh phong.

Không chỉ như thế, hắn còn mượn cuộc chiến sinh tử hôm nay kích phát tiềm lực, lại dung hợp một luồng pháp tắc Kim hệ. "Chiến đấu giúp ta mạnh lên." Hoắc Vân Kiệt kích động nắm chặt chuôi kiếm.

Uy!

Hắn lướt qua hư không, biến mất tăm hơi.

Không bao lâu sau, một tin tức trọng đại truyên ra.

Các cường giả đỉnh cấp như Diệp Phong, Hắc Sát Tiên Đế, Lăng Thiên Đế, Lữ Thiên Tôn thương nghị và quyết định cường giả tiền bối tận lực không xuất thủ lung tung, nhường sân khấu cho thế hệ trẻ tuổi.

Thiên kiêu các tộc có thể tùy ý tranh phong.
Bình Luận (0)
Comment