Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2228 - Chương 2490

Chương 2490 Chương 2490Chương 2490

"Xem kìa, là hai vị Thánh Nhân!"

"Bọn họ muốn phi thăng lên Thiên Cung sao?”

"Hi vọng bọn họ đến Thiên Cung thì có thể kể ra khó khăn nhân gian với các thần tiên trên trời, thỉnh Tiên Tôn đại nhân ngăn cản những tu hành giả kia tàn sát bách tính."

Vô số sinh linh nhân gian cầu nguyện.

"Thiên Cung mới là kẻ cầm đầu!" Lý Thanh Ngưu bỗng phát ra tiếng nói ôm ồm, trong nháy mắt đã truyên khắp toàn bộ nhân gian, sau đó công bố cuộc đối thoại giữa mình và Nhân Tiên của Thiên Cung ra, cả thế gian xôn xao.

"Căn nguyên đau khổ của nhân gian là như thế sao?"

“Tiên Tôn Thiên Cung mới là căn nguyên đại họa!"

"Tiên Tôn, ngươi chết không yên lành!"

Dân bách tính nhân gian lê chỉ lên trời tức giận mắng, cả thiên đạo của Thanh Thiên đại thế giới cũng cảm nhận được dân ý, bắt đầu toả ra khí tức đặc thù hội tụ lên người Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh đang phi thăng.

Sau một khắc, tử quang chiếu rọi trăm vạn dặm.

Dưới cái nhìn chăm chú của vô số người, Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh bay lên không trung, biến mất trong tâm mắt, để lại từng truyền thuyết kéo dài không dứt.

Thiên Cung, trước cửa Chính Nam.

"Phản rồi!"

"Chỉ là hai tên Thánh Nhân nhân gian mà cũng dám đánh lên Thiên Cung, nghĩ bản tiên là ăn chay sao?" Một Địa Tiên đỉnh phong quát lớn.

Hắn giơ hai thanh Cự Phủ cao tới mười mét lên, đứng trước cửa Chính Nam Thiên Cung, trừng đôi mắt còn to hơn quả táo mà nhìn chằm chằm hai Thánh Nhân bay lên Thiên Cung.

"Thiên Cung mục nát, theo lý nên xóa sổ."

"Hôm nay ta muốn làm sạch thiên địa!"

Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh lần lượt mở miệng, khí thế tích luỹ trên người càng ngày càng cường thịnh, khi bọn họ tiến lên một bước thì Địa Tiên thủ vệ cửa Chính Nam đã cảm nhận được áp lực.

"Thứ hỗn trướng, chết đi!" Thủ vệ Cự Phủ nhảy lên cao cao, hai thanh cự phủ bộc phát khí thế kinh khủng, chia nhau chém về hướng Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh.

“Tru diệt!"

Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh cùng xuất thủ, đại diện cho dân ý của toàn bộ Thanh Thiên đại thế giới, đại diện cho ý chí huy hoàng của thiên đạo và bản tâm của bọn họ.

RẹtI

Hai khí quang giao nhau chém ra, thủ vệ Cự Phủ có tu vi Địa Tiên đỉnh phong đã bị chém nát, thân vẫn đạo tiêu.

"Mau đi mời Đoạn Chá Thiên Tiên!" Một Nhân Tiên cuống quít rống to.

"Bản tiên ở đây!"

Một lão giả mặc trường bào tinh thân màu tím chậm rãi đi tới, tay phải nắm chặt một thanh trường kiếm, trên người toả ra một khí thế chưởng khống thiên hạ.

Đó là dị tượng thiên địa.

Sau khi tiến vào Thiên Thánh cảnh và Thiên Tiên cảnh thì sẽ nắm giữ một phương thiên địa, thực lực cực mạnh, tiếp tục đột phá lên trên thì sẽ bắt đầu ngộ đạo.

Sau khi thành công, họ có thể tấn thăng lên thành Tiên Tôn.

"Các ngươi chính là hai Thánh Nhân của nhân gian?" Đoạn Chá Thiên Tiên nhìn Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh, trong mắt tràn đầy lãnh khốc, cứ như đang nhìn hai người chết.

"Không sai." Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh cùng gật đầu.

"Các ngươi có thể tiêu diệt thủ vệ song phủ trong nháy mắt, xem ra đã có được thực lực Thiên Tiên cảnh, nếu các ngươi quy thuận Thiên Cung thì có thể trở thành Thiên Tiên thứ chín và thứ mười dưới trướng Long Thương Tiên Tôn, vĩnh viễn hưởng thiên phúc." Đoạn Chá Thiên Tiên nói như vậy.

"Phil"

“Thiên Cung mục nát theo lý nên bị chúng ta diệt trừ, còn dám yêu ngôn hoặc chúng, thật là không có liêm sỉ." Lý Thanh Ngưu cười nhạo và nói.

"Các ngươi không chịu quy thuận? Nếu đã vậy thì chết đi!" Đoạn Chá Thiên Tiên vung vẩy trường kiếm trong tay, mảnh thiên địa bên cạnh cuộn trào phong vân, vô số sức mạnh đổ xuống gia trì lên thân kiếm.

RẹtI

Một kiếm chém xuống, toàn bộ thiên địa cứ như bị chém thành hai mảnh, Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh đứng trong trung tâm sóng lớn kiếm khí cảm thấy hết sức bấp bênh.

"Chúng ta không thể luil"

"Nhân gian cũng không thể lui!"

Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh quát, hai người cùng giơ tay lên, ý thức thiên đạo sau lưng dần dần tăng cường, khí tức vạn dân trên người cũng đang tăng cường.

Âm ầm!

Màn trời bắt đầu sụp đổ, vô số dòng chảy thời không đáng sợ xuất hiện rồi cắn nuốt Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh, ý đồ xóa bỏ bọn họ hóa thành hư vô.

Nhưng bọn họ không chịu thua.

"Ta thỉnh mệnh vì dân!"

Văn Thánh đột nhiên hô to, sau lưng có chính khí cuồn cuộn tăng vọt lên cao vạn trượng trong nháy mắt, giống như một thanh Thiên Kiếm chống đỡ uy áp của sức mạnh thiên địa đến từ Đoạn Chá.

"Ta, mở thái bình vì thương sinh!"

Lý Thanh Ngưu la lớn, trong mắt không chút dao động, bày ra dáng vẻ kiên quyết chịu chết.

OanhI

Hai người lại cắn nuốt công đức màu vàng kim biến thành từ bản nguyên vũ trụ, tu vi lại tăng vọt lần nữa, trong nháy mắt đã vượt qua Đoạn Chá Thiên Tiên, đồng thời cũng xuất thủ đâm thủng lồng ngực đối phương.

"Làm sao có thể?" Đoạn Chá Thiên Tiên cầm kiếm rút lui, cúi đầu nhìn vết thương thật lớn trên lông ngực, có thể nhìn thấy cả cảnh tượng sau lưng mình, phát hiện bảy Thiên Tiên đang vây quanh Long Thương Tiên Tôn lao đến với khí thế hùng hổ. "Ta... Sao ta lại mất mạng! Hơn nữa còn chết trên tay các ngươi." Đoạn Chá Thiên Tiên ngẩng đầu nhìn vê phía Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh, sau đó cảm giác thân thể bị sức mạnh thiên địa đáng sợ nghiền nát, triệt để tiêu tán trong thế gian.

Một Thiên Tiên chết!

Toàn bộ Thiên Cung chấn động, hơn ngàn Tiên Nhân còn lại nhao nhao lao tới cổng Chính Nam, phối hợp với bọn người Long Thương Tiên Tôn mà bao vây Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh.

"Lẽ nào lại như vậy!" Long Thương Tiên Tôn lộ ra vẻ mặt âm trầm, không nghĩ tới Đoạn Chá Thiên Tiên lại chết đi như vậy.

"Ngươi chính là Tiên Tôn?" Văn Thánh nhìn chằm chằm Long Thương Tiên Tôn, chất vấn: "Chính là ngươi dung túng tu hành giả tàn sát bách tính, khiến thiên hạ sinh linh đồ thán?”

"Một bây kiến hôi có gì đáng tiếc?" Long Thương Tiên Tôn chắp hai tay sau lưng: "So với chuyện chúng ta hướng tới đại đạo thì mạng của đám phàm nhân kia quá ti tiện, dù có chết một trăm vạn ức cũng không đáng kể."

"Ngươi quả thực là ma quỷ!" Lý Thanh Ngưu lớn tiếng lên án mạnh mẽ, tử quang phía sau kéo dài đến ba trăm vạn dặm.

"Nhất định phải giết ngươi!" Văn Thánh trâm giọng mà nói, khí hạo nhiên sau lưng càng ngày càng hào hùng, dần dần hóa thành hư ảnh một hình người cao lớn, cầm lợi kiếm màu vàng kim trong tay.
Bình Luận (0)
Comment