Chương 2510
Chương 2510Chương 2510
Trên mặt biển, hai sinh linh như ngọn núi lớn đang chém giết lẫn nhau!
Một con Huyền Quy và một con đại xà hai cánh.
Bọn chúng cao tới ngàn mét, khí tức năng lượng bộc phát ra kinh khủng đến cực điểm, dù Diệp Phong chỉ là ý thức thể cũng bị chúng làm cho khiếp sợ.
"Mạnh hơn Yêu Nguyệt! Là sinh linh cấp Bán Bộ Thiên Tôn!" Trong lòng Diệp Phong chấn động.
Hắn không đi qua mà nhìn chằm chằm hai con cự thú thuần năng lượng kinh khủng này chiến đấu, phát hiện mỗi một lần chúng va chạm đều sẽ bộc phát ra dao động pháp tắc kinh người, có thể ảnh hưởng hải vực xung quanh, khiến không ít vòng xoáy Vũ Trụ rung động.
"Khè khèI"
Đại xà hai cánh rất thông minh, cũng rất ác độc, nó dùng thân thể cuốn lấy Huyên Quy vạn mét, cái đầu chui vào cửa hậu của đối phương rồi bắt đầu cắn xé.
"Rống!"
Nội tạng của Huyền Quy vạn mét vỡ vụn, pháp tắc trong cơ thể bắt đầu sụp đổ, đùng một tiếng nổ tung rồi hóa thành một mảnh gió lốc lộng lẫy cỡ lớn bao trùm phạm vi hàng ngàn mét.
Diệp Phong vội nhìn sang.
Chỉ thấy trung tâm cơn gió lốc này có một quang điểm đang khuếch trương không giới hạn, cho đến khi mở ra toàn bộ Tân Vũ trụ rồi chìm vào Vũ Trụ Hải, biến mất tăm hơi.
Trên mặt biển, một vòng xoáy đường kính mười mét xuất hiện.
Nó lắng lặng xoay tròn, cắn nuốt cá Vũ Trụ Hải đi ngang qua gần đó để làm lớn mạnh Vũ Trụ bên trong.
"Xem ra phỏng đoán của ta là đúng. Sau khi sinh linh thuần năng lượng cấp Tiên Đế tâng một trăm ngã xuống sẽ dựng dục ra Vũ Trụ hạ đẳng. Sinh linh cấp Bán Bộ Thiên Tôn ngã xuống sẽ sinh ra Vũ Trụ trung đẳng. Sinh mệnh thuần năng lượng cấp Chuẩn Thiên Tôn mất mạng thì có khả năng dựng dục ra Vũ Trụ cao cấp tương đương với Vũ Trụ song sinh." Diệp Phong thấp giọng thì thào.
Nếu như phát hiện công bố hôm nay thì nhất định có thể gây nên oanh động trong Vũ Trụ song sinh.
Nhưng Diệp Phong không nhàm chán như vậy.
"Nhắc tới cũng kỳ, Thâm Uyên tộc bỏ Hải vô số cá biển Vũ Trụ thuần năng lượng đó không ăn mà lại chuyên tiến đánh Vũ Trụ khác, rốt cục là có ý đồ gì?" Diệp Phong bắt đầu suy nghĩ vấn đề này.
Không bao lâu sau hắn đi vào một mảnh hải vực khác, nhưng không có phát hiện gì quan trọng, vì vậy tiếp tục bay đi càng xa, cuối cùng hắn thấy được đường ven biển.
Trên bờ biển có một bến tàu, một lão nhân mặc áo gai đang ngồi trên bến tàu thả câu, không thấy rõ khuôn mặt.
"Vũ Trụ Hải còn có giới hạn!"
"Còn nữa, đó là. .. Ai?" Diệp Phong nhìn lão nhân mà trong lòng chấn động.
Trong lòng Diệp Phong rung động.
Bởi vì hắn lại thân du đến bờ biển Vũ Trụ Hải, nhìn thấy bến tàu và một lão nhân thần bí ngồi ở đó thả câu.
Khí tức của đối phương rất yếu. Nhìn qua giống như phàm nhân không có chút tu vi nào.
Nhưng Diệp Phong cũng không dám nghĩ như vậy.
Người có thể làm hắn nhìn không thấu hơn nữa còn xuất hiện ở biên thuỳ Vũ Trụ Hải thì nhất định là tồn tại Thiên Đạo cảnh thậm chí còn cường đại hơn, hắn không thể không cẩn thận.
Trên mặt biển, Diệp Phong lặng lẽ tới gần lão giả kia.
Hắn cảm thấy mình đang trong trạng thái ngộ đạo thần du ý thức thể, cho dù đối phương là Thiên Đạo cảnh như Ngự Linh Thiên Tôn thì cũng không phát hiện được mình.
Một lát sau, Diệp Phong thuận lợi đi vào bến tàu, đứng ở chỗ này nhìn lão đầu thả câu, trong mắt tràn đầy hiếu kì.
Hắn không biết mình sẽ rời đi lúc nào.
Nếu như thời gian còn lại không nhiều thì cứ ngồi ở chỗ này xem vị lão nhân thả câu là đủ.
Nếu còn có không ít thời gian, hắn quyết định vượt qua một mảnh rừng rậm tươi tốt bên bờ biển kia, nhìn xem đối diện có phải là mảnh đất khởi nguyên vạn vật trong truyền thuyết hay không.
Soạt!
Lão giả nhấc cần câu lên, câu một con cá rô phi lớn bằng bàn tay lên bờ, tiện tay ném vào sọt cá bên cạnh.
Diệp Phong tiến đến một bên liếc trộm.
Sọt cá được đan thành từ trúc tía đặc thù, ẩn chứa khí tức không gian cường đại, mang đến cho Diệp Phong cảm giác hoang đường như giỏ trúc này có thể chứa được mấy vũ trụ.
Nhưng trong đó chỉ chứa một con cá.
"Ta không có lầm đó chứ? Một sọt cá nho nhỏ sao có thể chứa nổi mấy Vũ Trụ to lớn?" Diệp Phong gãi đầu một cái.
Nhưng nghĩ lại thì hẳn lão nhân này là cường giả đỉnh cấp siêu thoát bên ngoài Vũ Trụ, có thể tạo ra loại sọt cá siêu cấp này cũng rất bình thường.
Thế là Diệp Phong tiếp tục quan sát.
"Rống!"
Bỗng nhiên, trên mặt biển cách bến tàu mấy trăm mét đột nhiên nổ tung, bọt nước văng lên cuồn cuộn, một con Thanh Xà mọc ra chín đầu bay lên giữa không trung rồi ngửa mặt lên trời gào thét.
Nó chỉ dài trăm thước, khí tức phát tán ra sánh ngang với Tiên Đế tâng một trăm.
Nó quay đầu nhắm vào lão nhân trên bến tàu mà không phát hiện Diệp Phong bên cạnh lão nhân, trong mắt hiện ra vẻ tham lam, cấp tốc bay tới.
"Rống!"
Cửu Đầu Xà há toác miệng ra, trong cổ họng xuất hiện hư không vô tận đen ngòm, một ngụm có thể nuốt mất đại lục siêu cấp tương đương với đại lục Thần Kiếm.
"Tiểu xà, tinh nghịch." Lão giả nở nụ cười, chỉ vỗ tay một tiếng thì Cửu Đầu Xà cường thế không gì sánh được lập tức ngậm miệng, hóa thành một con lươn nhỏ rồi rơi vào sọt cá bằng trúc.
"Đã đủ một bữa cơm rồi!"
Lão nhân thu cần câu lại rồi xách sọt cá, đi dọc theo bến tàu hướng ra khu rừng rậm bờ biển kia.
"Tiểu tử, nhìn đủ rồi chưa?" Lúc này, lão nhân như nhớ ra cái gì mà quay đầu nhìn lại Diệp Phong bên cạnh. "Hắn có thể phát hiện ta?" Mí mắt Diệp Phong giật giật, nhìn lão nhân đối diện thì phát hiện trong ánh mắt đối phương lại phản chiếu bóng dáng của mình, chứng tỏ đối phương có thể nhìn thấy mình.
"Rất kinh ngạc sao? Tiểu tử đến từ Vũ Trụ song sinh. .. Ngươi tên là Diệp Phong đúng không?" Lão nhân bình tĩnh lại dửng dưng.
Ông ta có vẻ đã sớm phát hiện Diệp Phong, trước đó chỉ cố ý không nói chuyện với đối phương thôi.