Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2250 - Chương 2512

Chương 2512 Chương 2512Chương 2512

"Tiền bối, ta rất hoang mang, không biết cuối cùng là chuyện gì, xin ngài giải đáp nghi hoặc thay ta." Diệp Phong vội vàng chắp tay và nói.

Lão nhân vô địch nói: "Trong Vũ Trụ Hải dựng dục vô số Vũ Trụ, mà trong mỗi vũ trụ đều có những chủng tộc khác nhau, trong bọn họ sẽ sinh ra rất nhiều người có thiên phú. Tu luyện tới cảnh giới nhất định thì sẽ bắt đầu ngộ đạo thần du."

"Thiên phú càng cao thì phạm vi thân du càng xa."

"Người có tiêm lực tấn thăng dưới Tiên Đế tâng một trăm chỉ có thể thần du trong phạm vi Vũ Trụ."

"Người có tiêm lực tấn thăng đến Bán Bộ Thiên Tôn thì phạm vi thần du tới được Vũ Trụ Hải, nhưng chỉ có thể thần du lân cận Vũ Trụ của mình, hơn nữa hành động chậm chạp."

" Người có tiềm lực tấn thăng Chuẩn Thiên Tôn thì phạm vi sẽ xa lên gấp mười, nhưng cũng chỉ ở khu vực xung quanh Vũ Trụ của hắn, cuối cùng khó mà đến được nơi xa hơn."

"Mà một khi có được tiềm lực tấn thăng Thiên Đạo cảnh thì lúc ngộ đạo thần du có thể tùy ý ngao du trong Vũ Trụ Hải, nhưng không có khả năng đi đến ranh giới Vũ Trụ Hải."

"Dạng người có thể đi đến hải đảo ta ẩn cư trong trạng thái ngộ đạo thần du như ngươi, qua vô số nguyên hội khắp Vũ Trụ Hải thì chỉ có năm người."

"Đáng tiếc, đáng tiếc!"

"Ngoại trừ ngươi thì bốn người kia đều chết rồi." Lão nhân vô địch thở dài thường thượt.

"Tiền bối, ngài đừng dọa ta mài!" Diệp Phong nuốt nước miếng một cái: "Ta còn trẻ, không muốn chết!"

Mặc dù hắn có bất tử chi thân, nhưng sở dĩ có thể bất tử là dựa vào là Vũ Trụ trong cơ thể, lỡ như Vũ Trụ bị một ít đại năng đỉnh cấp phát hiện thì xong đời.

"Ta không có dọa ngươi!" Lão nhân vô địch hiếm thấy mà lộ ra nụ cười, cẩn thận nhìn Diệp Phong: "Giống, thật sự quá giống! Ngươi cũng đáng yêu như mấy tiểu tử kia, đáng tiếc, về sau bọn họ đều chết vì thiên phú quá nghịch thiên.'

"Đáng yêu... . Khoé miệng Diệp Phong giật giật một cái.

"Tiền bối, tại sao bọn họ lại chết? Bọn họ có thể tới đây trong trạng thái ngộ đạo thần du thì theo lý thuyết có thể đột phá Thiên Đạo cảnh mà? Có tu vi này còn chưa đủ tự vệ sao?" Diệp Phong vội vàng hỏi.

"Thiên Đạo cảnh? Quá yếu!" Lão nhân vô địch lắc đầu: "Trong mảnh đất khởi nguyên, Thiên Đạo cảnh chỉ là con châu chấu hơi lớn thôi, nếu không gây chuyện, không có trọng bảo thì cũng có thể an an ổn ổn sống sót. Một khi ngươi có chút năng lực đặc thù thì nhất định phải chết."

"Tại sao lại như vậy?" Trong đầu Diệp Phong chấn động.

Thiên Đạo cảnh chỉ có thể coi là châu chấu?

Hồi tưởng lại hình ảnh trước đó nhìn thấy khi thân du với Hồ Phi Phi, tông môn của Cửu Đại Thiên Tôn bọn Ngự Linh Thiên Tôn thật sự bị hủy trong nháy mắt.

Điều này đủ để chứng minh Thiên Đạo cảnh không mạnh.

Kẻ địch kia hẳn là trên cả Thiên Đạo cảnh.

"Tiền bối, chẳng lẽ về sau chờ ta trở thành Thiên Đạo cảnh rồi phi thăng lên mảnh đất khởi nguyên thì cũng sẽ chết?" Diệp Phong rất lo lắng. "Thiên phú của ngươi quá mạnh, tuyệt đối đừng để người ta biết ngươi có được thiên tư kinh người như thế, không thì nhất định sẽ có người muốn đoạt xá ngươi, cắn nuốt ngộ tính của ngươi, cướp đoạt khí vận và tất cả đồ vật hữu dụng trên người ngươi." Lão nhân vô địch thâm sâu mà nói.

Nghe vậy, Diệp Phong cảm thấy toàn thân phát lạnh.

Hắn đột nhiên không còn hướng tới mảnh đất khởi nguyên kia nữa mà cảm thấy nơi đó quá quái dị và hung hiểm.

Mạnh như Thiên Đạo cảnh mà cũng yếu như con châu chấu.

Quả thực là đáng sợi

"Ngươi cũng không cần lo lắng, chỉ cần ngươi không thông qua phương thức Hợp Đạo với Vũ Trụ để tấn thăng thành Thiên Đạo cảnh thì sẽ không bị những người kia phát giác thiên phú kinh người của ngươi." Lão nhân vô địch bỗng nói.

"Không thông qua phương thức Hợp Đạo, vậy làm sao ta có thể tấn thăng Thiên Đạo cảnh được?" Diệp Phong tỏ vẻ không hiểu mà hỏi.

"Không phải ngươi có Vũ Trụ trong cơ thể sao? Chờ Tiểu Vũ Trụ của ngươi tấn thăng thành Vũ Trụ cao cấp thì sẽ có được thực lực Thiên Đạo cảnh. Đến lúc đó ngươi trực tiếp đánh ra khỏi Vũ Trụ song sinh, đi ngang qua Vũ Trụ Hải, bước vào mảnh đất khởi nguyên, vậy đương nhiên sẽ không bị truyền tống đến ao Phi Thăng, cũng không cần lo lắng thiên phú của mình bị người ta biết." Lão nhân vô địch nói ra một phương pháp đáng tin cậy.

"Ngài. .. Làm sao ngài biết ta có Vũ Trụ?" Diệp Phong nghẹn họng nhìn trân trối.

"Ta chính là thủ hộ giả của Vũ Trụ Hải, quen thuộc với khí tức vũ trụ nhất, ngươi có thể giấu giếm được ta sao?" Lão nhân vô địch tức giận nói.

Ông trông coi Vũ Trụ Hải quá nhiều năm, trong lúc đó chẳng có ai để nói chuyện cả, trước đây vất vả lắm mới gặp được mấy thiên tài đỉnh cấp có thể thần du tới đây, hàn huyên với bọn họ rất nhiều, nhưng cũng tiếc họ đều đã chất.

Bây giờ nhìn thấy Diệp Phong, lão nhân nhớ tới mấy thiên tài đỉnh cấp kia thì tất nhiên cũng mở ra máy hát.

"Tiền bối quả nhiên lợi hại!" Diệp Phong âm thầm kinh hãi, sau đó hỏi: "Tiền bối, ta muốn biết phân chia cảnh giới sau Thiên Đạo cảnh. . “

"Nào có phân chia cảnh giới gì? Nếu như ngươi tiếp tục tu luyện cảnh giới thì sớm muộn gì cũng xong đời! Cảnh giới đều là người vì quy định, nếu ngươi dựa theo cảnh giới thế tục để tu luyện thì cuối cùng chắc chắn sẽ không trở thành chí cường giả của mảnh đất khởi nguyên." Lão nhân vô địch nói với giọng điệu dạy dỗ.

Nghe vậy, Diệp Phong lại bị làm kinh hãi lân nữa.

"Cho nên tiên bối ngài không có cảnh giới?"

"Không có." Lão nhân gật đầu: "Nhưng mặc dù ta không có cảnh giới cụ thể, nhưng nhìn khắp mảnh đất khởi nguyên thì người có thể đánh thắng ta không có mấy ai"

"Lợi hại như vậy?" Diệp Phong hít sâu một hơi: "Tiền bối, nể tình chúng ta hữu duyên, nếu không về sau ta ôm đùi ngài được không?”
Bình Luận (0)
Comment