Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2258 - Chương 2520

Chương 2520 Chương 2520Chương 2520

Trong biển Vũ Trụ là sóng lớn cuồn cuộn.

Lam Linh Nhi vừa xuất hiện đã thấy một trái cây đỏ tươi ở đằng sau, tỏa ra hương thơm nhàn nhạt, thu hút hơn mười con cá biển ở gần đó.

Soạt!

Chúng vật lộn trên mặt nước, lấy thân mình để đụng bay những con cá khác, hòng cướp đoạt trái cây ở bên trên.

"Chủ nhân lại thả câu rồi." Lam Linh Nhi thì thào.

Nàng đánh giá xung quanh, xác định phương hướng ở phía dưới, sau đó phi hành hết tốc lực để tìm tảng đá ngầm trên hòn đảo lúc trước, kế tiếp dựa vào nó để hướng tới sào huyệt của Ma Tà Tộc.

Nửa ngày sau, Lam Linh Nhi tiếp cận hòn đảo. Nàng quan sát phù văn hình mũi tên bên trên rồi tiếp tục bay đi. Một ngày sau mới đến biển đen.

"Có thêm Quy Nguyên Kiếm Trận nên tốc độ của mình nhanh hơn trước gấp hai lần." Lam Linh Nhi nghĩ thâm.

Nàng trực tiếp lặn xuống nước, nhân lúc chưa bị Cứu Cực Thể của Ma Tà Tộc phát giác, nhanh chóng niết quyết, thi triển Quy Nguyên Kiếm Trận, tạo ra một kết giới Kiếm Đạo màu tím sẫm, bao phủ phạm vi cả ngàn mát.

"Kẻ nào?" Cứu Cực Thể của Mà Tà Tộc ở trong sào huyệt cảm ứng được uy hiếp từ ngoại giới, vội quát lên.

"Bà nội ngươi đây!" Lam Linh Nhi đáp trả.

"Là ngươi!"

“Nhanh, dung hợp!"

Mười Cứu Cực Thể của Ma Tà Tộc nọ vừa thấy Lam Linh Nhi liền hạ quyết định, tiến hành dung hợp, nhoáng cái đã hóa thành Dung Hợp Thể cấp Vương giả cao tới mười hai thước, mười đầu và hai mươi cánh tay.

"Dung hợp cũng vô ích thôi, trảm!"

Ánh mắt của Lam Linh Nhi sắc lẹm, hai tay niết pháp quyết, đuôi cá khẽ lắc, khống chế dòng nước, đánh thẳng vào sào huyệt của Ma Tà Tộc.

"Ngông cuồng!"

Dung hợp thể cấp Vương giả quát lên. Hai mươi cánh tay của nó cầm hai mươi ngọn trường mâu pháp tắc vàng rực, đồng thời ném mạnh ra ngoài, đâm vỡ bọt nước, lao thẳng về phía Lam Linh Nhi.

"Di Hình Hoán VỊI

Lam Linh Nhi huy động kiếm trận, cơ thể hóa thành một đạo kiếm khí, đổi vị trí cho một tia kiếm ở chỗ xa, dễ dàng tránh được đòn tấn công của Dung Hợp Thể cấp Vương giả.

"Sao lại như vậy?" Dung Hợp Thể cấp Vương giả ý thức được Lam Linh Nhi đã mạnh hơn trước gấp mấy lần, lòng kinh hãi không thôi.

"Ha ha, không ngờ tới chứ gì?”

Lam Linh Nhi phát huy tối đa uy lực của Quy Nguyên Kiếm Trận trong phạm vi nàng có thể khống chế. Vô số tia kiếm đan xen nhau, quấn quanh kẻ địch chỉ trong nháy mắt, đồng thời càng siết càng chặt, triệt để trấn áp đối phương. "Lại là kiếm trận!" Dung Hợp Thể cấp Vương giả hoảng hốt,'Mẫu Sào, cứu tai"

"Mẫu Sào cũng không cứu được ngươi!"

Lam Linh Nhi hô lớn. Nàng nhập tay thành kiếm, chém mạnh về phía Mẫu Sào.

Hai tiếng "phụt phụt" vang lên, Mẫu Sào bị chém xuống một khúc liền phát ra tiếng gâm thét.

"Ngươi phải chết!"

Dung Hợp Thể cấp Vương giả nổi giận. Nó thiêu đốt năng lượng vũ trụ trên người, thân thể sụp đổ, hóa thành mười mấy chùm ánh ánh rồi nhập vào Mẫu Sào, khiến Mẫu Sào lúc co lúc giãn, nom hệt như một trái tim khổng lồ.

Thịch thịch! Thịch thịchI

Mẫu Sào đập đều đều, mỗi nhịp đập của nó đều phát ra một luông uy áp đáng sợ, mạnh mẽ tới mức ngay cả Quy Nguyên Kiếm Trận cũng dần phình ra, tia kiếm gầm thét như thể sắp bị rách nát.

"Đây là chiêu thức gì?” Lam Linh Nhi sợ hãi.

Uy lực của Quy Nguyên Kiếm Trận có thể so với Tiên Đế tâng chín mươi hai, ấy vậy mà lại bị Mẫu Sào áp chế. Chẳng lẽ, Cứu Cực Thể của Ma Tà Tộc dung hợp với Mẫu Sào lại có thể hóa thành quái vật cường đại hơn?

"Ngươi! Phải! Chết!"

Mẫu Sào gầm lên, giọng điệu chói tai của nữ tử. Một sợi dây xích pháp tắc to lớn xé toạc nước biển chỉ trong nháy mắt, xuyên thẳng vào lồng ngực Lam Linh Nhi, đánh văng nàng ra mấy trăm thước.

Âm! Âm! Ầm!

Quy Nguyên Kiếm Trận cũng sụp đổ theo. Chỉ trong giây lát, kiếm trận bị chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số kiếm mang màu tím, sau đó đồng loạt bay về phía Lam Linh Nhi đang trọng thương để bảo vệ nàng.

Vèo!

Lam Linh Nhi dẫm lên sóng biển, buộc phải đào tẩu.

"Ngươi chạy không thoát!" Mẫu Sào nổi giận.

Một sợi xích pháp tắc lại phóng ra, đuổi theo ngay sau Lam Linh Nhi. Lần này, ngay cả lớp thuẫn của Quy Nguyên Kiếm Trận cũng bị đâm thủng.

"Phụt!"

Lam Linh Nhi hộc máu, ý thức trở nên mơ hồ. Nàng cố nhịn đau để dung hợp với Quy Nguyên Kiếm, nhanh chóng bỏ chạy.

Vút!

Nàng hóa thành kiếm mang lướt qua mặt biển, lấy tốc độ nhanh nhất để cắt đuôi xiềng xích pháp tắc của Mẫu Sào.

"Hừ, lũ sâu kiến!" Mẫu Sào của Ma Tà Tộc lạnh giọng khinh miệt. ...

Một ngày rưỡi sau, Diệp Phong đang ngồi thả câu, bỗng nhiên thấy cần câu chuyển động, vội kéo lên.

Nhưng thứ được kéo lên lại khiến hắn giật mình.

Người được kéo lên không ai khoác Lam Linh Nhi, nhưng lại quần áo tả tơi, vết thương chằng chịt, thoi thóp thở.

Lúc nhìn thấy Diệp Phong, nàng trực tiếp mất đi ý thức.

"Lam Linh Nhi, ngươi sao thế?!" Diệp Phong vội đỡ lấy nàng. "Xem ra, nàng thất bại rồi."

Ma thú Hắc Ngục ngửi khí tức của nàng, cảm ứng được sinh mệnh của nàng đang dần mất đi. Nếu không tiến hành chữa trị, chỉ e một canh giờ nữa sẽ mất mạng.

"Giờ không phải là lúc nói đến chuyện này." Vẻ mặt của Diệp Phong cực kỳ khó coi.

Hắn đặt một tay ở sau lưng Lam Linh Nhi, truyên căn nguyên sinh mệnh qua, giúp thương thế của nàng dần lành lặn.

Không lâu sau đó, Lam Linh Nhi khẽ rên lên một tiếng, đôi con ngươi trong veo chậm rãi mở ra.

"Chủ... chủ nhân, ta chưa chết?"

Nàng đứng lên, tự xem xét cơ thể, phát hiện toàn bộ thương thế đã khỏi hẳn, hoàn toàn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong thì kích động không thôi. Song, bỗng nhiên nàng nâng tay phải lên.

Vụt!

Hàng trăm vạn khí tức màu tím sẫm thoát ra khỏi áo nàng, hóa thành một thanh kiếm nhỏ, dài chừng ba tấc.

Thoạt nhìn, thanh kiếm thủng lỗ chỗ, linh quảng ảm đạm.

"Quy Nguyên Kiếm nó... không ổn." Lòng Lam Linh Nhi đau như cắt.

Diệp Phong cầm Quy Nguyên Kiếm, phát hiện nó bị hư tổn nặng nề, uy lực chẳng còn đến một phần mười nên hơi kinh ngạc.
Bình Luận (0)
Comment