Chương 2533
Chương 2533Chương 2533
Xì xì xìI
Toàn thân Cứu Cực Thể của Ma Tà Tộc run lẩy bẩy, mi tâm xuất hiện tia chớp, khiến ký ức đau thương của gã tuôn ra nhanh hơn, đôi con ngươi đẫm lệ.
Gã nghĩ tới những tộc nhân đã ngã xuống.
Gã nhớ lại cảnh tượng bản thân bị tình nhân đội nón xanh, sau đó cũng vì tức giận mà đội nón xanh ngược lại cho đối phương, khiến hai bên đại chiến, kết cục tình nhân chết trong đau đớn.
Gã còn nhớ đến quãng thời gian bị tra tấn...
"Đừng, đừng!"
"Mau thả ta rat"
Những ký ức bi thương quẩn quanh tâm trí gã, khiến gã thống khổ tột độ, hệt như bị vô số ác ma đeo bám trên người, chỉ biết ôm đầu mà khóc rống lên.
Một tiếng "âm' vang lên.
Thân thể gã chấn động, sau đó mất đi ý thức.
"Độ hóa thất bại rồi?" Diệp Phong sững sờ một lúc rồi thở dài một cách bất đắc dĩ.
"Haizz, chung quy vẫn không được!"
Hắn buông tay, hướng ánh mắt về phía gã Cứu Cực Thể của Ma Tà Tộc ở bên cạnh, dọa cho đối phương sợ tới mức lắc đầu nguâầy nguậy, nỗi sợ hãi hiện rõ mồn một trên nét mặt.
"Thôi vậy, tu vi của các ngươi cao, khó độ hóa." Diệp Phong than phiền.
Lần trước, lúc đưa đạo huyết Ác Long cho Long Thiên Tinh, hắn hồi tưởng lại những gì đã trải qua trong suốt mười năm trời, tức cảnh sinh tình mà sáng tạo nên pháp tắc độ hóa.
Song, loại pháp tắc này còn quá yếu.
Muốn trực tiếp độ hóa Cứu Cực Thể của Ma Tà Tộc cảnh giới Tiên Đế tâng tám mươi là một chuyện cực kỳ khó.
Vì thế, hắn hướng mắt về phía xa.
Nơi đó là một Ma Tà Tộc con ba đầu sáu tay, chưa có linh trí, nom chẳng khác gì một con dã thú nửa tỉnh nửa mê, ánh mắt hung ác.
"Lấy ngươi thử xem."
Diệp Phong duỗi tay chạm vào mi tâm của Ma Tà Tộc con nọ, tiến hành độ hóa.
Chỉ có điều, đối phương lại không hề phản ứng lại.
"Chậc...' Diệp Phong thu tay về, ý thức được một vấn đề.
Pháp tắc độ hóa hiện giờ quá yếu, không những không có hiệu quả với sinh linh có linh trí cao, mà sinh linh không có linh trí cũng tương tự.
"Xem ra, chỉ có thể thay mục tiêu thôi." Diệp Phong lẩm bẩm.
"Chủ nhân, xử lý Ma Tà Tộc thế nào đây?" Lam Linh Nhi thấy Diệp Phong đã ngưng động tác, vội dò hỏi.
"Cứ phong ấn trong Tiểu Vũ Trụ trước." Diệp Phong chợt nhớ tới điều gì,'Ta đem đi một Cứu Cực Thể của Ma Tà Tộc còn sống, đưa cho tiền bối ma thú Hắc Ngục." "Vâng." Lam Linh Nhi gật đầu.
Ngay sau đó, Diệp Phong phất ống tay áo, vô vàn pháp tắc tuôn ra từ trên người hắn, phát động năng lượng của Tiểu Vũ Trụ, phong ấn toàn bộ Ma Tà Tộc và thi thể của Mẫu Sào vào một bí cảnh.
Sau đó, hắn bắt đi một Cứu Cực Thể.
Lam Linh Nhi ngồi khoanh chân dưới gốc trà Ngộ Đạo thất thải, vừa uống trà vừa cảm ngộ pháp tắc Kiếm Đạo trên Quy Nguyên Kiếm, nâng cao khả năng cảm ngộ của bản thân.
Tại căn nhà gỗ ở Hắc Ngục.
Diệp Phong bất thình lình xuất hiện, còn tiện thể ném một gã Cứu Cực Thể của Ma Tà Tộc lên sàn nhà.
"ô"
Thấy trước mặt mình là một Ma Tà Tộc cảnh giới Tiên Đế tâng tám mươi, còn là Cứu Cực Thể, ma thú Hắc Ngục hào hứng tới mức nhảy cẵng lên, đôi con ngươi mở lớn.
"Tiền bối, cái này là cho ngài."
"Thật sao?”
Ma thú Hắc Ngục mừng rỡ không thôi. Nó liếm môi, nhe hàm răng nhọn hoắt của mình về phía Cứu Cực Thể của Ma Tà Tộc, khiến đối phương sợ tái mặt, run rẩy thét lên.
"Chớ làm ồn, điểm tâm nhỏ của ta!"
Ma thú Hắc Ngục cười khằng khặc, nuốt chửng Cứu Cực Thể của Ma Tà Tộc, sau đó nằm ngủ trên sàn, ngáy như sấm.
"Lại ngủ rồi..."
Diệp Phong rời khỏi Hắc Ngục trong im lặng, quay lại đại lục Thân Châu phồn hoa.
Tại biên giới của thành Bạch Phù là một trấn nhỏ, có chừng mấy vạn người sinh sống.
Diệp Phong bỗng nhiên xuất hiện, nhưng người ở đây đều không thấy hắn. Dù có đi qua người Diệp Phong thì bọn họ cũng xuyên thẳng qua, hệt như đụng phải không khí.
"Là ở nơi này..." Diệp Phong lẩm bẩm.
Hiện tại, Lam Linh Nhi đã tận diệt Mẫu Sào và toàn bộ Ma Tà Tộc. Không tính đến những Ma Tà Tộc con kia, chỉ mười Cứu Cực Thể cảnh giới Tiên Đế tâng tám mươi trở lên cũng đủ nhiều năng lượng.
Nếu hấp thu toàn bộ năng lượng của bọn chúng, Diệp Phong có thể đột phá lên Tạo Hóa Cảnh tâng tám mươi sáu đến tâng tám mươi bảy.
Tiếc là hắn vẫn chưa cảm ngộ đủ pháp tắc.
Hắn dựa vào pháp tắc Tiểu Luân Hồi, sáng tạo ra một đạo pháp tắc Đại Luân Hồi hoàn chỉnh, giúp Tiểu Vũ Trụ trở nên mạnh hơn, có thể thăng cấp lên Tạo Hóa Cảnh tâng chín mươi hai đỉnh phong.
Sau này, thể nào cũng phải sáng tạo ra pháp tắc mới.
Loại pháp tắc này có thể là một đạo pháp tắc Đại Luân Hồi hoàn toàn mới, nhưng sau khi thử vài lần, tạm thời Diệp Phong vô pháp sáng tạo ra pháp tắc Đại Luân Hồi mới.
Vì vậy, hắn quyết định sáng tạo pháp tắc mới.
Cho nên, khi có khả năng đủ số lượng lớn, Diệp Phong quyết định hoàn thiện pháp tắc độ hóa, cho đến khi sáng tạo ra một đạo pháp tắc hoàn chỉnh.
Nếu vậy, tu vi của hắn có thể đột phá lên một tầng.
"Sau khi đột phá đến tâng tám mươi mốt, quả nhiên tu luyện khó hơn gấp mười lần. Thảo nào dạng thiên kiêu như Lăng Thiên Đế, Lữ Thiên Tôn, Tử Linh tôn giả và Lục Mệnh Tiên Đế đều mắc kẹt ở cảnh giới này.' Diệp Phong sờ mũi.
Về phần nghiên cứu mảnh vỡ Đạo Bi, Diệp Phong chỉ đặt nó ở hàng thứ hai. Hiện tại, cảm ngộ pháp tắc độ hóa mới là ưu tiên hàng đầu.
"Ha ha, ngươi xong đời rồi!" Đúng lúc này, một giọng nói kiêu căng vang lên từ phía xa.
Trên đường phố, một gã tráng hán với tu vi Thân Nguyên Cảnh nện bay một thiếu niên. Sau đó gã dẫm mạnh lên ngực đối phương, khiến y hộc máu.
"Dừng tay, ngươi đừng đánh đệ đệ của ta! Ta đồng ý song tu với ngươi, chỉ cần ngươi tha cho đệ ấy!"
Một nữ tử xinh đẹp quỳ trên mặt đất, ôm lấy chân của gã tráng hán, cầu xin đối phương tha cho đệ đệ của mình.
"Khặc khặc khặc!"
Gã tráng hán trọc đầu nghiền chân mạnh hơn, khiến chàng trai phun máu không ngừng, chỉ có thể thêu thào rên rỉ.
"Tỷ... Tỷ tỷ, tỷ đừng nghe hắn, dù đệ có chết... cũng phải bảo vệ tỷ!" Chàng trai trợn mắt, hét lên.
"Không! Đệ chỉ là một Tụ Nguyên Cảnh đỉnh phong, đánh không lại hắn. Dù tỷ tỷ phải lấy cái thân vô dụng này ra đổi, cũng phải đảm bảo mạng sống cho đệt" Đôi mắt của nữ tử đỏ bừng, lời nói kiên quyết.
"Ha ha, lúc này mới ngoan cơ àI”
Gã tráng hán đầu trọc duỗi tay nâng chiếc cằm trắng muốt như tuyết của nữ tử, ngắm nhìn gương mặt thanh thoát của nàng khiến toàn thân gã nóng bừng, chỉ hận không thể song tu ngay lập tức.