Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2278 - Chương 2540

Chương 2540 Chương 2540Chương 2540

Lúc này, cuối cùng Lâm Thúy Thúy cũng tỉnh dậy.

Sau mười năm bế quan để cảm ngộ, nàng đã đột phá đến Phá Hư Cảnh, song lại hiếm khi không độ kiếp. Cái này là bởi nàng có công đức trên người, nên được miễn kiếp.

"Phá Hư Cảnh..." Lâm Thúy Thúy lẩm bẩm.

Dựa vào thực lực vô địch của mình ở Linh Quốc, nàng sáng lập một thế lực gọi là Độ Thiên Tông, đích thân dạy bảo hơn mười đệ tử vừa có bản tính lương thiện vừa có nghị lực.

Sau đó, nàng để các đệ tử đi giúp ích cho đời.

"Cho người cá không bằng dạy họ câu cá."

"Giải quyết gốc rễ mới là điều quan trọng." Lâm Thúy Thúy lẩm bẩm.

Vừa dứt lời, pháp tắc độ hóa trong cơ thể nàng như thể đột phá mãnh liệt, hơn ngàn sợi pháp tắc dung hợp lại với nhau, khiến cơ thể Lâm Thúy Thúy sáng lên, trông giống hệt như Thánh Nhân.

Sự xuất hiện của Độ Thiên Tông đã thay đổi cả Linh Quốc.

Càng ngày càng có nhiều người gia nhập vào Độ Thiên Tông, dần thay đổi tập tục của Linh Quốc. Trước kia ác bá hoành hành khắp nơi, nay đến ban đêm mở cửa cũng không có trộm cắp.

Một thế giới thái bình thịnh thế mở ra.

Đệ tử Độ Thiên Tông còn đi dạy học, giúp bách tính Linh Quốc đều biết chữ.

Lâm Thúy Thúy cho rằng, đọc sử sách khiến người ta sáng suốt, đọc thơ văn khiến người ta xinh đẹp khéo léo, toán học khiến con người thấu đáo, vật lý giúp con người điềm tĩnh, luân lý giúp người trang nghiêm, logic tu từ giúp con người biết tranh biện.

Bách tính Linh Quốc nhờ được tiếp cận giáo dục mà trở nên giàu có.

Chỉ trong ba mươi năm ngắn ngủi, Linh Quốc thay đổi đến nghiêng trời lệch đất. Đi khắp Linh Quốc, hầu như không thấy bóng dáng kẻ ác, dù có người làm điều ác, chẳng chóng thì chầy cũng sẽ bị người ngăn cản.

Quả thực là một thời đại thịnh thết

Bách tính Linh Quốc xem Lâm Thúy Thúy như Thánh Nhân, lập bia xây miếu để thờ phụng nàng.

Lúc này, tại cấm địa Độ Thiên Tông.

Lâm Thúy Thúy đứng lơ lửng giữa không trung, thân thể sáng lên, một vạn sợi pháp tắc độ hóa tiến hành lần dung hợp cuối cùng.

Gấu đen vẫn luông ngồi kế bên, hộ pháp cho nàng.

Ongl

Ngay lúc đó, thiên địa biến sắc.

Lâm Thúy Thúy đắm mình trong quang mang, dung hợp bốn loại nguyên lực trong cơ thể. Bởi nàng có công đức trên mình, nên không cần độ kiếp, trực tiếp Nhập Thánh.

Một Thánh Nhân cứ vậy mà xuất thế.

"Nhập Thánh Cảnh... Hóa ra, đây là Nhập Thánh Cảnh mà thần tiên ca ca từng chỉ điểm qua!" Lâm Thúy Thúy kích động không thôi.

Nàng cứu giúp chúng sinh, nhận được công đức, nên thuộc kiểu Nhập Thánh nhờ công đức. Hiện giờ, nàng đã là Nhập Thánh Cảnh, có sức mạnh để ngao du khắp vũ trụ. Đông!

Đúng lúc này, một vạn sợi pháp tắc độ hóa trong cơ thể nàng hoàn toàn dung hợp, hóa thành một đạo pháp tắc, thoạt nhìn như một vòng sáng, trông vừa thánh khiết vừa tôn quý.

"Cuối cùng cũng xong." Khóe miệng Diệp Phong khẽ cong lên.

Hắn từng cho rằng Lâm Thúy Thúy không tệ. Quả nhiên mắt nhìn người của hắn rất chuẩn, nàng có thể giúp hắn dung hợp pháp tắc độ hóa. Chỉ cần dung nhập đạo pháp tắc độ hóa này vào Tiểu Vũ Trụ, hẳn là hắn có thể đột phá bình cảnh.

"Thần tiên ca ca!" Lâm Thúy Thúy vừa mở mắt đã nhìn thấy Diệp Phong.

"Ngươi làm tốt lắm, mới ba mươi năm đã thành Thánh Nhân, tư chất và ngộ tính đều thuộc hàng đỉnh cấp." Diệp Phong khẽ vỗ lên người Lâm Thúy Thúy, đồng thời lấy đi đạo pháp tắc độ hóa.

"Ngươi đã giúp ta một chuyện lớn, cho nên ta cũng sẽ tặng cho ngươi một cơ duyên." Diệp Phong nói thêm.

“Ta giúp ngươi?” Lâm Thúy Thúy hơi mông lung.

Tận đến hôm nay, nàng vẫn không biết rằng bản thân từng bị cắm vào một vạn sợi pháp tắc độ hóa. Vì vậy, nàng hoàn toàn không biết bản thân đã giúp đỡ Diệp Phong.

"Đúng vậy, ta nhận được không ít cảm ngộ từ trên người ngươi, rất quan trọng với ta. Cho nên, ngươi nói nguyện vọng của mình đi, hoặc cần cơ duyên gì, ta đều có thể giúp ngươi." Diệp Phong nói.

Với Thần Thồng của hắn, Lâm Thúy Thúy muốn cơ duyên nào, hắn đều đáp ứng được.

"Ta muốn..." Lâm Thúy Thúy cắn răng, mở to hai mắt mà nhìn Diệp Phong, khiến hắn cảm thấy không ổn cho lắm.

Đừng nói là nàng muốn... cái kia nhé?

"Ngươi muốn gì?"

Diệp Phong hắng giọng hỏi.

"Ta nghĩ thật ra ta cũng không cần cơ duyên, bởi vì nếu không có thần tiên ca ca ra tay giúp đỡ, đến bây giờ ta vẫn còn là một cô bé hái thuốc, căn bản không có năng lực thay đổi thế cục rối ren của Linh quốc, càng không có tư cách lập lên một thịnh thế."

Dừng một lát, Lâm Thúy Thúy tiếp tục nói:

"Linh Quốc thái bình thịnh thế chính là cơ duyên lớn nhất thần tiên ca ca cho ta rồi."

Nghe vậy, Diệp Phong không nói gì.

Không hổ là người công đức thành Thánh, tâm cảnh cảm ngộ đúng là người thường không thể bì kịp.

"Cũng được, sau này ngươi có cần gì có thể tới Thần Châu Phiêu Miểu tông tìm ta." Diệp Phong võ vai Lâm Thúy Thúy, để lại một tín vật.

Vèo!

Hắn phóng lên cao, giải trừ gia tốc thời gian gấp nghìn lần của Linh Quốc, cứ thế biến mất không thấy đâu nữa.

"Thần Châu, Phiêu Miểu tông..."

Lâm Thúy Thúy thấp giọng lẩm bẩm.

Nàng đã tới Nhập Thánh cảnh, tương đương với Nhân Tiên, đặt ở thế giới Đại Thiên hôm nay cũng coi như cường giả nhóm đầu, có tư cách ra ngoài xông pha một phen.

Có cơ hội, nàng phải tới Thân Châu xem thử. ... Trong tinh không.

Diệp Phong đang dạo bước.

Giờ phút này, một luồng pháp tắc độ hóa hoàn mỹ không tỳ vết đang dung nhập vào tiểu vũ trụ, khiến thành lũy vũ trụ trở nên vững chắc hơn, có thể tiếp tục hấp thụ năng lượng phá cảnh.

"Đã đến thời điểm đột phá rồi!"

Ý niệm của Diệp Phong khẽ động.

Oành!

Một ma tà tộc Cứu Cực thể cấp Tiên Đế tâng tám mươi trực tiếp phát nổ, hóa thành năng lượng dư thừa, bị tiểu vũ trụ cắn nuốt hấp thụ, tinh không càng trở nên sáng hơn.

Vô số ngôi sao đang thai nghén một cách nhanh chóng.

Vốn là hằng tinh ảm đạm lại phát ra ánh sáng chói mắt.

Oành!

Diệp Phong tiếp tục nghiền nát ma tà tộc Cứu Cực thể, cũng nhân tiện hấp thụ mảnh vỡ mẫu tổ của ma tà tộc và một số hài cốt của mẫu tổ, tu vi được đẩy thẳng lên Tạo Hóa cảnh tầng tám mươi ba đỉnh phong mới dừng lại.

Trong tiểu vũ trụ còn năng lượng dư thừa.

Nhưng bất kể Diệp Phong cố gắng như thế nào, tiểu vũ trụ từ đầu tới cuối vẫn không thể hấp thụ tiếp, giống như đã ăn no. Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể niêm phong cất giữ những năng lượng này.

"Lại gặp phải bình cảnh."
Bình Luận (0)
Comment