Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2279 - Chương 2541

Chương 2541 Chương 2541Chương 2541

Diệp Phong không biết phải làm thế nào.

Sau khi lên tâng tám mươi mốt, mỗi lần đột phá một tầng đều phải sáng tạo ra pháp tắc mới, có thể là pháp tắc cùng loại, cũng có thể là pháp tắc loại khác.

Hôm nay, Diệp Phong mới chỉ sáng tạo ra pháp tắc đại luân hồi và độ hóa, chỉ có thể đột phá vượt mức hai tầng.

Tiếp theo còn phải sáng tạo ra pháp tắc.

"Xem thử có thể đạt được pháp tắc độ hóa nữa hay không?"

Diệp Phong thâm nói, thân thức lập tức phong tỏa Hắc Ngục Tiên Đế tâng ba mươi lăm trong hư không xung quanh.

Một khắc sau.

Hắn xé tan hư không, đến trước mặt Tiên Đế kia.

"Diệp... Diệp Phong!"

Người này vừa mới thấy rõ mặt mũi Diệp Phong đã bị dọa đến mức hai mắt trợn trắng, trực tiếp ngất xỉu.

"Gương mặt của ta đáng sợ lắm sao?"

Diệp Phong sờ mặt.

Nếu người này đã hôn mê, Diệp Phong trực tiếp tát một cái đánh thức hắn ta, sau đó dùng ngón tay đè lên mi tâm, thúc giục pháp tắc độ hóa bên trong tiểu vũ trụ.

"A..

Rất nhanh người này đã phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Nhưng sau khi trải qua nửa canh giờ độ hóa, mặc dù người này đã ăn năn hối lỗi, còn hiến tế ba mươi lăm đạo pháp tắc, thoái hóa thành Thiên Tiên đỉnh phong nhưng Diệp Phong vẫn không có cách nào đạt được pháp tắc độ hóa mới.

"Thất bại rồi..."

Diệp Phong nói thâm.

Bất kể là pháp tắc đại luân hồi hay pháp tắc độ hóa, sau khi sáng tạo ra mười nghìn sợi pháp tắc cuối cùng đều sẽ ngưng tụ thành một bánh xe pháp tắc tương tự như quang hoàn, khiến bản thân hoàn mỹ không tỳ vết.

Điều này có nghĩa là chỉ có một đạo pháp tắc như vậy.

"Xem ra chỉ có thể tìm cách khác."

Diệp Phong xé rách bầu trời rời đi.

Muốn gia tăng tu vi, hắn phải sáng tạo ra một pháp tắc hoàn toàn mới khác. Bởi vì tạm thời còn chưa có ý tưởng gì, giữa đường hắn thay đổi phương hướng, bay về phía Hằng Cổ Thần quốc.

Giữa một mảnh tinh không hoa mỹ.

Diệp Phong vốn đang châm chậm phi hành, đột nhiên hắn phát hiện ở phía xa có một Tiên Đế đang chạy trốn, tu vi của người này không thấp, vậy mà lại tới Tiên Đế tâng sáu mươi.

Nhưng giờ phút này trên mặt kẻ đó đầy vẻ hoảng hốt. Giống như đụng phải thứ kinh khủng gì vậy.

"Là Tiên Đế của Hắc Ngục Ma Tông."

Diệp Phong nhận ra đối phương.

Hắn đang muốn ra tay đánh ngất đối phương nhưng phát hiện người này quay đầu nhìn về phía sau, sau đó bị dọa đến mức tăng tốc chạy điên cuồng, thậm chí trực tiếp hiến tế pháp tắc, khiến tốc độ của bản thân đạt tới trạng thái nhanh hơn bình thường gấp mười lần.

'Ha ha ha, ngươi không thoát được đâu!"

Nhưng một khắc sau, một cái bóng màu đen từ chỗ sương mù dày đặc sâu trong tinh không bay tới, há miệng cắn lấy Tiên Đế tâng sáu mươi kia, sau đó trực tiếp nuốt xuống bụng.

"Phì, khó ăn quá."

Sau khi cái bóng kia nuốt Tiên Đế Hắc Ngục Ma Tông tầng sáu mươi xuống, trên mặt đầy vẻ ghét bỏ. Sau đó nó quay đầu, thấy Diệp Phong ở cách đó không xa, nhất thời kinh ngạc.

"Là ngươi!"

Hai người đồng thời lên tiếng.

Người tới không phải ai khác, chính là ma thú Hắc Ngục.

"Ngươi tỉnh rồi?" Diệp Phong hỏi, hắn nhớ lúc mình rời khỏi Hắc Ngục, ma thú Hắc Ngục vừa mới ăn một Ma Tà tộc Cứu Cực thể, lại rơi vào ngủ say.

"Đúng vậy, ta tỉnh rồi."

Ma thú Hắc Ngục ha ha cười to, dùng một móng vuốt ôm lấy bả vai Diệp Phong: "May mà ngươi cho ta Ma Tà tộc Cứu Cực thể, sau khi luyện hóa những năng lượng kia, bây giờ mỗi tháng ta có thể rời khỏi Hắc Ngục một ngày."

"Chúc mừng!" Diệp Phong chắp tay.

"Chúc mừng cái gì!" Ma thú Hắc Ngục lắc cái đầu to lớn: "Một tháng mới có thể rời khỏi đó một ngày, nhiều hơn lúc trước nửa ngày mà thôi."

"Tiếp tục cắn nuốt sinh linh có trí tuệ trong biển vũ trụ, tiền bối sẽ có thể kéo dài thời gian đi ra ngoài.

Diệp Phong suy đoán nói.

"Đúng vậy, nhưng còn sinh mệnh có trí tuệ để ta cắn nuốt không?" Ma thú Hắc Ngục liếc nhìn Diệp Phong: "Ta nhớ ngươi đã ra lệnh cho Lam Linh Nhi diệt trừ toàn bộ Ma Tà tộc, Ma Tà tộc Cứu Cực thể kia...

"Cho ngươi thêm một tên nữa."

Diệp Phong rất rộng lượng, tiện tay thả một tên Ma Tà tộc Cứu Cực thể bị phong ấn ra, cũng là Tiên Đế tầng tám mươi.

"Ha ha, đủ nghĩa khít"

Ma thú Hắc Ngục ngậm lấy Ma Tà tộc Cứu Cực thể, vẫy cái đuôi cường tráng, nhanh chóng chạy đi xa.

Diệp Phong không nói gì.

Đối với hắn mà nói, một tên Ma Tà tộc Cứu Cực thể không đáng là gì, dù sao mình còn có mẫu ổ của Ma Tà tộc, mà ma thú Hắc Ngục cũng đã giúp mình không ít, cho đối phương một chút lợi ích cũng là chuyện nên làm. Hắn xoay người rời đi. ...

Hằng Cổ Thần quốc.

Diệp Phong lặng lẽ đến đây, phát hiện Thần Kiếm Tiên Đế và Hỏa Tôn Giả vẫn còn đang nghiên cứu luyện khí ở sơn mạch Hỏa Diệm Sơn, Hằng Cổ Thần Vương thì đang nghỉ ngơi, thấy Diệp Phong tới, chủ động để hắn tiến vào vũ trụ Hằng Sa, gặp Yêu Nguyệt một lần nữa.

"Sao ngươi lại tới đây?" Yêu Nguyệt đánh giá Diệp Phong, nghĩ đến khả năng nào đó: "Chẳng lẽ..."

"Không sai, ta mang mảnh vỡ tới."

Diệp Phong mở bàn tay ra, để lộ mảnh vỡ đạo bia lớn chừng bàn tay, bên trên ẩn chứa một ít khí tức khác với mảnh vỡ đạo bia của vũ trụ song sinh.

"Quả nhiên!"

Yêu Nguyệt nâng mảnh vỡ này lên, không ngờ mảnh vỡ mà ngay cả mình cũng không tìm được lại bị Diệp Phong tìm ra manh mối, trong lòng khó tránh khỏi cảm thấy hơi kinh ngạc và khó hiểu.

"Tìm hiểu nghiên cứu đi, ta muốn biết ngươi có thể thông qua vật này xác định được vị trí của mảnh vỡ đạo bia cỡ lớn thứ ba rất có khả năng đang tồn tại ở biển vũ trụ hay không."

Diệp Phong nói.
Bình Luận (0)
Comment