Chương 2551
Chương 2551Chương 2551
"Có chuyện quan trọng."
Sắc mặt Diệp Phong trở nên nghiêm trọng.
"Mời vào!"
Hằng Cổ Thần Vương nhận ra được sự quan trọng của chuyện Diệp Phong sắp nói, lập tức mời hắn vào thần điện, và đóng cửa lại, thiết lập rất nhiều cấm chế, ngăn cản có người nghe lén.
Ngoài thần điện.
Một bóng người cách không nhìn về phía xa, phát hiện Diệp Phong và Hằng Cổ Thân Vương đã vào thân điện, trong mắt lập tức lộ ra vẻ thất vọng, chán nản rời đi.
Trong điện.
Diệp Phong mở hình ảnh mình đảo ngược thời gian của tinh không ở cánh cửa ngoại vực ra.
Xem xong, sắc mặt Hằng Cổ Thần Vương thay đổi.
"Vậy mà lại có năm cường giả đỉnh cấp từ biển vũ trụ vào vũ trụ chúng ta, bọn họ có thể mạnh đến mức bóp méo thời không, đến mức làm mơ hồ đảo ngược thời gian, sợ là có tới mấy Tiên Đế tâng một trăm!
Hằng Cổ Thần Vương phân tích, vẻ mặt nghiêm túc.
"Thân Vương, ý nghĩa tồn tại cuối cùng của Hằng Cổ thần quốc tồn tại là ổn định vũ trụ, mấy cường giả ngoại vực đỉnh cấp này đến, chắc hẳn dấy lên gió tanh mưa máu, cho nên...
Những lời phía sau, Diệp Phong không nói.
"Nếu như mấy người này thật sự ra tay với vũ trụ, chín Thân Vương bọn ta tuyệt đối sẽ không tha cho bọn họi"
Hằng Cổ Thần Vương nghiêm khắc nói.
"Vậy ta yên tâm rồi."
Diệp Phong hài lòng gật đầu.
Hắn có Vạn Linh Bảo Bình, cộng thêm đặc tính không chết không diệt của mình, nếu đánh thật, thì cho dù Chuẩn Thiên Tôn cũng không sợ, nhưng vẫn kín tiếng thì tốt hơn.
Trước khi đối thủ bại lộ thực lực toàn bộ, Vạn Linh Bảo Bình của hắn tốt nhất phải giấu kỹ.
Dù sao đây cũng là át chủ bài.
Giấu kỹ mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất.
Trong vũ trụ, trước mặt ngoài mặt sáng mạnh nhất là Hắc Ngục Ma Thú, chín Thần Vương, Yêu Nguyệt, nếu gặp phải cường địch, thì để bọn họ lên trước.
Nếu như bọn họ không địch lại, Diệp Phong lên sau.
"Diệp Phong, đa tạ ngươi nói tin tức quan trọng này cho ta, ta sẽ bàn bạc với các Thân Vương khác, để bọn họ cảnh giác."
Hằng Cổ Thần Vương nghiêm túc nói.
"Được thôi." Diệp Phong gật đầu: "Nhưng mà thứ ta nói thẳng, trong Hằng Cổ thần quốc các ngài có không ít nội gián ngoại vực, phải cẩn thận đề phòng đâm sau lưng."
"Điểm này ta biết." Hằng Cổ Thần Vương gật đầu.
Sau một hồi.
Diệp Phong rời khỏi Thần Cổ thân quốc, ngao du chậm rãi trong tinh không, quan sát sinh linh các giới, suy nghĩ tiếp theo nên tạo ra quy luật thế nào. ...
Hắc Ngục, đỉnh Hắc Ngục.
Trong một tòa phế tích cổ xưa.
"Mau đến đây!"
Phùng Xuyên đứng trước phế tích, phát hiện vòng tay trên cổ tay lấp lánh ánh sáng chói lóa, thấy vậy, vẻ mặt gã kích động, vội vàng truyền âm thông báo đám người Tiêu Phạm Cốc.
"Có phát hiện gì?"
Tiêu Phạm Cốc, Trư Vĩnh Phúc, Chiết Phiến công tử, Đổng Nguyên Đông nhanh chóng bay đến lân cận, nhìn tòa phế tích màu đen hoang tàn này, phát hiện lân cận mọc đầy tuyết tùng đen.
"Nơi này có phát hiện to lớn."
Phùng Xuyên nghiêm khắc nói, nói xong, gã gọi đám người Tiêu Phạm Cốc cẩn thận di chuyển gạch vỡ của phế tích, phát hiện một miếng gạch bằng phẳng bóng loáng, dài một tấc, rộng nửa tấc, dày một tấc, bề ngoài không có bất kỳ đường văn gì.
"Đây không phải một cục gạch thôi sao?”
"Lẽ nào trong này ẩn chứa thứ gì đó?"
Đám người Tiêu Phạm Cốc khó hiểu.
"Đây là manh mối tiểu hầu tử để lại."
Phùng Xuyên nói, cầm vòng tay lại gân gạch đen, khiến cho bên ngoài xuất hiện đường văn màu vàng đậm, dần dần hợp thành một hình lòng bàn tay của người vượn, vân tay rõ rệt dễ thấy.
"Ô, đúng thật là có đồ."
Mọi người thay đổi sắc mặt.
"Đi, đến một tòa thành bảo màu đen lân cận ẩn náu, nghiên cứu tỉ mỉ"
Phùng Xuyên nói.
Ngay sau đó, bọn họ vào một tòa thành bảo màu đen lân cận, bởi vì Hắc Ngục bị phá, tất cả phạm nhân bỏ trốn, nơi này đã hoang phế rồi.
Âm!
Phùng Xuyên thiết lập trận pháp ẩn náu, lấy ra ngọc phù tộc lão giao cho gã trước khi đi, dán lên trung tâm vân tay bên ngoài viên gạch đen này, khiến nó phát sáng.
"Các ngươi... cuối cùng cũng đến rồi."
Giọng của tiểu hầu tử vang lên.
Ngay sau đó, bên ngoài gạch đen có một hình ảnh ba chiều xuất hiện, hắn nhìn xung quanh, phát hiện người đến là năm nhân loại, đầu tiên là sửng sốt, sau đó phát hiện mi tâm bọn họ đều có ấn ký vô hình của tộc Thâm Uyên.
"Là ta, Kim Long."
"Ta là Kim Hổ."
Tiêu Phạm Cốc, Trư Vĩnh Phúc mở miệng. Ba người còn lại cũng nói rõ thân phận.
"Là Kim Long và Kim Hổ thúc! Cuối cùng mọi người cũng đến vũ trụ Song Sinh rồi, cũng không uổng công ta hao phí tinh lực, mới giữ lại được viên gạch đen này, thật sự quá tốt rồi!"
Tiểu hầu tử kích động vô cùng.
"Là tộc lão bảo bọn ta đến, ngài rất nhớ cậu, chỉ là không ngờ... cậu đã chết rồi." Phùng Xuyên thở dài, cảm giác rất bất lực.
"Gia gia ta người... vẫn ổn chứ?"
Tiểu hầu tử ân cần hỏi thăm.
"Tộc lão rất tốt, lần này, bọn ta vào vũ trụ Song Sinh, phát hiện nơi này có một viên kết tinh vũ trụ cực phẩm, nếu có thể truyền tin tức về, sẽ khiến tộc lão thuận lợi đánh vào vũ trụ, ngài nhất định có thể thông qua kết tinh vũ trụ này xông kích Chuẩn Thiên Tôn, thậm chí là Chân Thiên Tôn."
Phùng Xuyên mong đợi nói.
Tiểu hầu tử gật đầu nói: "Đúng vậy, vũ trụ này rất cổ xưa, có chín Thiên Tôn, nhưng mà theo nghiên cứu của ta, bọn họ đều chết rồi."
"Cái gì?"
"Chín Thiên Tôn của vũ trụ Song Sinh chết rồi?"
Đám người Phùng Xuyên chấn động.
"Đúng vậy, xác suất rất cao." Tiểu hầu tử gật đầu: "Có lẽ là chuyện trong trăm vạn năm nay, bởi vì, trăm vạn năm trước, đột nhiên có phân hồn Thiên Tôn xuất hiện ở vũ trụ, nhưng bây giờ lại không còn."
"Đây là chuyện tốt!"
Đám người Phùng Xuyên càng ngày càng kích động.
Tiểu hầu tử lắc đầu, nói: "Nhưng Phá Vọng Thiên Tôn xây dựng nên Hằng Cổ thần quốc, nơi đó có chín vị Tiên Đế đỉnh cấp tâng một trăm, thực lực rất mạnh, phải cẩn thận."
"Cái này bọn ta nghe nói rồi." Phùng Xuyên nói.
"Thời gian của ta không còn nhiều, đây dù sao cũng chỉ là một tàn ảnh, tiếp theo, ta sẽ nói tất cả bí mật biết được cho các ngươi." Tiểu hầu tử nói.
Bản thể hắn đã chết rồi.
Bây giờ chỉ còn để lại một bản ghi chép sớm đã chuẩn bị, vì để một khi mình chết đi, có thể để người đời sau của tộc Thâm Uyên bớt đi đường vòng.