Chương 2585
Chương 2585Chương 2585
"Thời gian trôi qua nhanh thật!" Tam Túc Kim Thiềm đỡ quải trượng, nhìn Đông Hoàng Tiêu vẫn lặng yên nằm trong hàn đàm Hồi Hồn,'Hiện giờ vũ trụ đã khôi phục, còn tiến vào thời kỳ hoàng kim gấp mười lân, ngay cả Tiêu Tiêu cũng sắp khôi phục lại rồi."
"Quả thực rất thần kỳ." Diệp Phong gật đầu.
Vốn dĩ hắn tới đây là bởi hắn cảm ứng được Đông Hoàng Tiêu sắp khôi phục.
Âm ầm!
Trên trời cao chợt xuất hiện lôi kiếp, không ngừng tích tụ trên người Đông Hoàng Tiêu, khiến hồn phách trên người nàng dần phục hồi như trước, nhoáng cái đã trở nên hoàn mỹ.
Ngay cả khí tức sinh mệnh cũng khôi phục.
Song lôi kiếp vẫn đang tích tụ.
Điều này là bởi Đông Hoàng Tiêu vẫn đang tiếp tục đột phá tu vi. Chỉ khi nàng hấp thụ toàn bộ lực lượng khôi phục từ hàn đàm Hồi Hồn, tu vu mới tạm thời ngừng gia tăng.
Nhân Tiên Cảnh, Địa Tiên Cảnh...
Không lâu sau đó, Đông Hoàng Tiêu hấp thu pháp tắc thiên địa, ngưng tụ Tiên Tôn chỉ thể, bước lên Tiên Tôn chỉ vị.
Nhưng vẫn chưa kết thúc.
Tu vi của nàng vẫn tiếp tục tăng lên, dân ngưng tụ thành một đạo pháp tắc hoàn chỉnh, vượt qua đại kiếp Tiên Đế, dễ dàng bước vào hàng ngũ Tiên Đế tâng một.
"Thành công rồi." Tam Túc Kim Thiêm cười lớn.
Chí Tôn Đông Hoàng Tiêu, đứng thứ hai trong bảng Chí Tôn Vô Địch, sua bao nhiêu năm tháng ngủ say, cuối cùng cũng sống lại, đã thế còn đột phá thẳng lên cảnh giới Tiên Đế tầng một.
Điều này khiến Tam Túc Kim Thiềm vui mừng khôn xiết.
Bên trong hàn đàm Hồi Hồn, Đông Hoàng Tiêu chậm rãi mở hai mắt, lộ ra đôi con ngươi tím sãm ngập tràn sự khó hiểu, dần dà mới nhớ lại mọi chuyện.
Một tiếng "soạt" vang lên.
Đông Hoàng Tiêu bước ra khỏi hàn đàm Hồi Hồn. Nàng nhìn thân thể mình với vẻ ghét bỏ. Bởi nàng nhớ rõ lúc bản thân ngã xuống, mặc dù phải dựa vào Lôi Vô Đạo mới được sống tạm bợ, nhưng nàng cũng nhớ rõ hành vi kinh tởm của đối phương.
Việc này khiến nàng cảm thấy thân thể mình cực kỳ bẩn thỉu.
"Lôi Vô Đạo... Dám cưỡng hiếp thi thể của ta, ta... ta hận không thể nghiên xương hắn thành tro, giết hắn ngàn vạn lần!"
Đông Hoàng Tiêu siết chặt hai tay, móng tay đâm sâu vào da thịt, từng giọt máu màu tím sẫm rỉ xuống.
"Tiêu Tiêu, chuyện đều đã qua rồi." Tam Túc Kim Thiêm khẽ nói,'Còn sống là tốt lắm rồi."
Đông Hoàng Tiêu run lên.
Nàng chuyển động cổ một cách máy móc, nhìn Tam Túc Kim Thiêm vẫn chờ đợi bên cạnh, lệ tuôn như mưa, trực tiếp ôm lấy đối phương mà khóc lớn.
"Bé ngoan, đừng khóc.' Tam Túc Kim Thiêm dùng móng vuốt mà võ nhẹ lên tấm lưng hoàn mỹ không tì vết của Đông Hoàng Tiêu, đôi con ngươi ngập tràn vẻ đau lòng và bất lực.
Tam Túc Kim Thiềm xem Đông Hoàng Tiêu như trẻ con mà đối đãi.
Những đau đớn mà nàng phải trải qua khiến tim nó như bị dao cắt.
"Lôi Vô Đạo đã chết, xin lỗi, không thể để ngươi băm hắn thành vạn mảnh." Diệp Phong bình tĩnh nói.
Thân thể Đông Hoàng Tiêu lại run lên.
Nàng chú ý tới Diệp Phong đang đứng ở gần đó.
Trong quá trình phục sinh, nàng tiếp thu được không ít ghi chép về vũ trụ hiện giờ, cho nên biết rõ người giết chết Lôi Vô Đạo là Diệp Phong... Đã thế còn là dưới tình huống tu vi thấp hơn Lôi Vô Đạo.
Điều này có ý nghĩa gì, Đông Hoàng Tiêu rất rõ.
Chiến lực của Diệp Phong chắc chắn cao hơn cả Chí Tôn Vô Địch.
Hắn là Chí Tôn của Chí Tôn.
"Đa tạ Diệp chưởng môn đã báo thù rửa hận cho tiểu nữ tử, chỉ tiếc không thể tận tay giết chết tên tiểu nhân kia." Đông Hoàng Tiêu thở dài.
Lôi Vô Đạo cũng không biết rằng, loại đeo bám tỉ tiện như gã cuối cùng cũng chẳng nhận lại được gì. Thậm chí đến lúc chết, gã còn bị Đông Hoàng Tiêu phỉ nhổ và nguyên rủa.
Nếu có sống lại, không biết chừng gã còn bị tức chết.
"Tiêu Tiêu, hiện giờ ngươi đã tới thời đại hoàng kim hơn bất kỳ thời kỳ thịnh thế nào trong dĩ vãng. Hiện tại, mọi chuyện đều có thể xảy ra. Một thế này, có lẽ vị trí Thiên Tôn không chỉ có một. Ngươi với Diệp Phong, cũng có cơ hội được chứng Đạo." Tam Túc Kim Thiềm tiết lộ một tin tức quan trọng.
"Thật sao?”
“Thật vậy sao?”
Đông Hoàng Tiêu và Diệp Phong đều cực kỳ ngạc nhiên.
"Đúng vậy, thời đại này rất đặc biệt. Thi thoảng ta có thể giao lưu với ý thức của vũ trụ, từ đó biết được điều này. Nguyên Hội này đã được định sẵn là không tầm thường rồi. Mặc dù thời hoàng kim hiện giờ có vẻ như là bị ngoại lực đẩy nhanh tiến độ, nhưng dù không có ngoại lực thúc đẩy, cũng đã thịnh thế lắm rồi."
Lời của Tam Túc Kim Thiềm khiến Diệp Phong chấn động.
"Xem ra, tiền bối biết rõ một số chuyện xảy ra trong vũ trụ." Diệp Phong khẽ nói.
"Đương nhiên." Tam Túc Kim Thiềm gật đầu.
"Một thế này, nếu vị trí Thiên Tôn thật sự không chỉ có một người, nếu vậy, hẳn là ta cũng có cơ hội?" Đông Hoàng Tiêu chớp đôi mắt mê người.
Nàng biết bản thân không địch lại Diệp Phong.
Do đó, nếu vị trí chứng đạo Thiên Tôn chỉ có một, trừ phi Diệp Phong tự động từ bỏ tranh đoạt, nếu không, khắp vũ trụ, không một ai có thể vượt qua Diệp Phong.
Nếu vị trí này không chỉ có một thì dễ nói rồi.
"Căn cứ vào tình hình hiện giờ, chắc chắn vị trí được chứng Đạo sẽ không chỉ có một. Về phần là hai hay ba cái, hoặc là nhiều hơn thì ta không rõ lắm." Tam Túc Kim Thiềm lắc đầu,'Tiêu Tiêu, từ nay về sau, để bộ xương già này hộ đạo cho ngươi đi! Ta muốn tận mắt nhìn ngươi chứng Đạo Thiên Tôn, hoàn thành tâm nguyện của ta." "Được, ta sẽ cố gắng." Đông Hoàng Tiêu gật đầu một cách trịnh trọng, thâm thề trong lòng phải được chứng Đạo. ...
Bên trong mộ táng Thái Cổ, trận chiến diễn ra cực kỳ kịch liệt.
Hàng ngàn Tiên Đế bột phá đủ loại công kích từ xa, liên tục nhắm đến kẻ quỷ dị câm con dao găm màu tím sẫm kia.
Âm ầm!
Dù là Tiên Đế tâng tám mươi, nhưng đối mặt với thế công của Lăng Thiên Đế, Lữ Thiên Tôn, Lục Mệnh Tiên Đế và nhiều Tiên Đế tầng tám mươi mốt khác, cộng thêm không ít Tiên Đế vây công, chẳng mấy chốc đã bị đánh tan thành từng mảnh.
"Ha ha, cuối cùng cũng tiêu diệt được thứ này."
"Tiếp theo chúng ta cạnh tranh nhau, xem ai vận khí tốt, có thể lấy được đóa hoa Ngộ Đạo kia." Lữ Thiên Tôn cười lớn mà nói.
Xa trong hư không, hơn mười Tiên Đế của Hắc Ngục Ma Tông nghiến răng nghiến lợi, chỉ hận không thể cuỗm hoa Ngộ Đạo đi. Ngặt một nỗi trước mặt Lữ Thiên Tôn và mấy Tiên đế đỉnh cấp, bọn chúng căn bản không có cơ hội ra tay.
"Hoa Ngộ Đạo, bản đế lấy vậy." Lúc này, một giọng nói ngang ngược càn rỡ vang lên.
Bên trên cỗ quan tài cổ màu vàng kim, đóa hoa Ngộ Đạo nọ được pháp tắc sát khí cuồn cuộn bao phủ, dân nâng lên không trung.