Chương 2592
Chương 2592Chương 2592
Trong gió lốc thời không vô tận, Diệp Phong toàn lực xuất thủ đối đầu với Băng Hạt trưởng lão, đánh cho hư không không ngừng sụp đổ, vạn vật tàn lụi.
"Điểm yếu nằm ở bên kial" Bỗng nhiên, Diệp Phong nghiêng đầu sang chỗ khác rồi chỉ vê hướng mảnh hư không nào đó, khiến đám người Vong Tình Tiên Đế chú ý.
Bọn họ cấp tốc nhìn lại.
Chỉ thấy mảnh hư không kia có quang huy nhiều màu nở rộ, đó là chỗ yếu của mảnh hư không này, Vong Tình Tiên Đế lập tức hiểu ra, đánh ra một mảnh băng nhọn thấu xương rồi xuyên thủng nơi đó.
Chát!
Một ánh quang huy sáng lên, để lộ ra thông đạo đường kính vài trăm mét, có thể tiến vào ngôi mộ Hoang Cổ.
"ĐỊ"
Vong Tình Tiên Đế dẫn đầu mang theo gần ngàn vị Tiên Đế đỉnh cấp bọn Lăng Thiên Đế và Lữ Thiên Tôn phá không mà đi, Băng Hạt trưởng lão muốn ngăn cản lại bị Diệp Phong chặn lại.
"Đáng chết! Cho dù các ngươi đi ra ngoài thì thế nào? Toàn bộ ngôi mộ Hoang Cổ đã bị ta phong ấn, hôm nay ai cũng đừng hòng trốn đi, đều phải chết!" Băng Hạt trưởng lão nổi giận quát.
"Hừ!" Diệp Phong mặc kệ bà ta, song quyền phát lực đánh xơ xác mảng lớn gió lốc thời không. Sau đó hắn thi triển Khiêu Dược Chi Bộ, trong nháy mắt đã đi qua thông đạo đang khép lại.
Vèo!
Sau một khắc, gân ngàn vị Tiên Đế đỉnh cấp bọn Diệp Phong và Vong Tình Tiên Đế trở lại mảnh thảo nguyên tầng trong của ngôi mộ Hoang Cổ, sau đó bọn họ sâm mặt lại.
Giờ phút này, nơi đây có mấy vạn tên Tử Linh Chiến Tướng đứng thành một đội hình, nhìn chằm chằm bọn họ với ánh mắt lạnh lẽo.
"Nhiều thi hài phục sinh như vậy?”
Đám người vất vả lắm mới đi theo Diệp Phong trốn ra ngoài, lại lập tức nhìn thấy mấy vạn Tử Linh Chiến Tướng ở đây, phần lớn mọi người đều bị dọa đến rùng mình.
"Diệp Phong, các ngươi chết chắc rồi."
Băng Hạt trưởng lão cũng đi qua thông đạo sắp khép lại để trở vào tâng trong ngôi mộ Hoang Cổ, đứng trước người mấy vạn tên Tử Linh Chiến Tướng, bày ra dáng vẻ người cầm đầu.
Khu vực tầng ngoài ngôi mộ Hoang Cổ.
Lúc này những tên Tử Linh Chiến Tướng vốn đang tiến công đám người Tam Túc Kim Thiềm giống như thủy triều rút lui, khiến bọn họ có thể thấy rõ tình cảnh tâng trong của ngôi mộ Hoang Cổ.
Sau đó bọn họ vô cùng chấn động.
Giờ phút này Diệp Phong và cả ngàn vị Tiên Đế đang giằng co với một đội hình có đến mấy vạn tên Tử Linh Chiến Tướng, nữ nhân cầm đầu sau lưng mọc hai cánh kia tản ra khí tức đáng sợ không gì sánh được, cả Tam Túc Kim Thiêm cũng biến sắc.
"Chiến lực thật cao." Tam Túc Kim Thiêm nghiêm túc nói: "Các ngươi cẩn thận, đó là kẻ hung ác có chiến lực Tiên Đế tâng một trăm, đợi lát nữa cho dù chỉ là dư chấn cũng sẽ rất khủng bố, phải chuẩn bị sẵn sàng."
"Chiến lực cấp Tiên Đế tâng một trăm? ? ?" Bọn người Đông Hoàng Tiêu, Lâm Thúy Thúy hít hà một hơi.
Tâng trong ngôi mộ Hoang Cổ, Diệp Phong đứng phía trước bọn người Vong Tình Tiên Đế, Lăng Thiên Đế, Lục Mệnh Tiên Đế, Mặc Oanh, chống lại đội hình của Băng Hạt trưởng lão, gân như không phân cao thấp.
"Diệp Phong, ngươi nhất định phải chết!" Băng Hạt trưởng lão không ngừng cười gắn.
"Chết? Ngươi suy nghĩ nhiều quá." Diệp Phong chắp hai tay sau lưng, khi hắn tiêu hao sinh mệnh lực thì chiến lực cũng tiếp tục tăng lên, mang đến cho người ta cảm giác kinh sợ như đang đối mặt với hung thú Thái Cổ đỉnh cấp, mạnh như Băng Hạt trưởng lão cũng thay đổi sắc mặt.
"Không có khả năng, sao lại như thế được? !" Bà ta trừng to mắt như chuông đồng.
Vốn cho là Diệp Phong đã đến cực hạn, nhưng ai biết chiến lực của đối phương còn có thể tiếp tục tăng lên!
Thực lực của hắn là vô biên vô tận sao?
Không chỉ bà ta mà cả Vong Tình Tiên Đế, Mặc Oanh, Tam Túc Kim Thiêm, bọn người Phùng Xuyên phía sau màn cũng nghẹn họng nhìn trân trối, cảm thấy khó mà tin nổi.
Diệp Phong thật sự không có cực hạn sao?
Bọn họ cùng sinh ra suy nghĩ này.
“Ta không có cực hạn.' Diệp Phong lạnh nhạt nói.
Trước đây hắn thi triển thần thông Thiên Tôn « Chiến Lực Vô Hạn » khiến cho chiến lực sánh ngang với Băng Hạt trưởng lão cấp Tiên Đế tâng một trăm bình thường.
Nhưng làm vậy thì không cách nào chiến thắng.
Cho nên Diệp Phong vừa thi triển « Sinh Mệnh Chi Tâm » ngưng tụ sinh mệnh lực, vừa thi triển « Chiến Lực Vô Hạn ›» tiêu hao sinh mệnh lực, khiến cho chiến lực tăng lên đến đỉnh phong.
Đây là tăng cường gấp mười lần!
Tu vi của Diệp Phong tương đương với Tiên Đế tâng tám mươi ba, kém hơn Tiên Đế tâng một trăm mười bảy tầng. Bởi vì chênh lệch mỗi tầng là gấp hai, cho nên thực lực của Tiên Đế tâng một trăm bình thường cao hơn Tiên Đế tâng tám mươi ba gấp mười ba vạn lần.
Chiến lực của Vô Địch Chí Tôn bình thường là hơn Vương giả một sao ngàn lần, bởi vậy sức chiến đấu của bọn họ có thể vượt qua mười tiểu cảnh giới.
Nhưng Diệp Phong không phải Vô Địch Chí Tôn bình thường.
Chiến lực của hắn mạnh hơn Vô Địch Chí Tôn bình thường mấy chục đến cả trăm lần, trong trạng thái bình thường, dù hắn chỉ có tu vi Tiên Đế tâng tám mươi ba thì cũng tương đương với Tiên Đế tâng chín mươi bảy.
Bây giờ lại dựa vào « Chiến Lực Vô Hạn » để gia tăng sức chiến đấu của mình lên gấp mười lần, đã vượt qua Tiên Đế tâng một trăm bình thường về mọi mạch, đàn áp Băng Hạt trưởng lão.
"Ngươi không có cực hạn? Cuồng ngôn!" Băng Hạt trưởng lão không tin, trong mắt tràn đầy sát ý lạnh lẽo, hai tay giơ lên cao cao, mấy vạn Tử Linh Chiến Tướng sau lưng lập tức bộc phát ra khí tức cường đại.
Ông!
Vô số cột sáng phóng lên tận trời.
Tất cả quang huy xen lẫn giữa không trung, hóa thành một mảnh vũ y hàn băng chói lọi bao trùm trên người Băng Hạt trưởng lão, khiến bà ta trông như một điểu nhân. "Ngươi có chiến lực vô hạn? Phi! Hôm nay Băng Hạt này muốn nhìn xem làm sao ngươi chém được ta. Mấy vạn Tử Linh Chiến Tướng đại quân nghe lệnh, giết không tha!" Băng Hạt trưởng lão vung cánh tay lên một cái.
Mấy vạn Tử Linh Chiến Tướng cấp tốc hợp thể, tu vi liên tục tăng lên, lại hóa thành mười hai Tiên Đế tầng chín mươi rồi xông thẳng về hướng bọn người Vong Tình Tiên Đế và Tam Túc Kim Thiềm.