Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2331 - Chương 2593

Chương 2593 Chương 2593Chương 2593

"Các ngươi cố gắng lên." Diệp Phong nói.

Hắn không có khả năng phân tâm đối phó với mười hai tên Tử Linh Chiến Tướng cấp Tiên Đế tâng chín mươi kia, bởi vì làm như vậy thì hắn không thể toàn lực đối phó với Băng Hạt trưởng lão.

Bà ta là một kẻ khó chơi.

Ở một nơi khác, Vong Tình Tiên Đế đơn độc đối phó với hơn một nửa số lượng Tiên Đế tầng chín mươi, bị ép tới liên tục bại lui.

Bọn người Lữ Thiên Tôn và Lăng Thiên Đế thì liên thủ bày trận, đối phó với mấy tên Tử Linh Chiến Tướng còn sót lại.

Một Tử Linh Chiến Tướng tâng chín mươi để mắt tới bọn người Tam Túc Kim Thiêm đứng đẳng xa, cấp tốc bành trướng đến mấy chục vạn mét rồi nhấc chân đạp thật mạnh xuống.

"Xong đời!" Lâm Thúy Thúy và những tu hành giả khác mặt xám như tro.

Nhưng Tam Túc Kim Thiềm lại trợn trắng mắt, chợt giơ cây gậy lên cao bắn ra một lá chắn nhẹ nhàng ngăn cản cú dậm chân của Tử Linh Chiến Tướng, làm người ta trừng to đôi mắt.

"Chúng ta không chết?"

"Tam Túc Kim Thiềm tiền bối lợi hại như vậy?”

"Ta nghe nói trước đó nó chỉ là Thiên Tiên cảnh, không ngờ hôm nay lại có thể chống đỡ với Tiên Đế tầng chín mươi, thật là quá mộng ảo, thật không thể tưởng tượng nổi."

Chúng Tiên nhân vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.

"Nói quá lời rồi, sức chiến đấu của ta chỉ là bình thường thôi, chỉ có tu vi tạm được, không thì căn bản không ngăn được Tử Linh Chiến Tướng cấp Tiên Đế tâng chín mươi này." Tam Túc Kim Thiêm nhếch miệng, tiếp tục ngăn cản đòn tấn công của Tử Linh Chiến Tướng.

Ở không trung nơi xa, trung tâm của chiến đoàn.

Diệp Phong dựa vào « Chiến Lực Vô Hạn » khiến chiến lực của mình tăng vọt, nhưng sau khi Băng Hạt trưởng lão khoác vũ y toả sáng lên người thì chiến lực cũng tăng lên, sức mạnh của hai bên gần như ngang nhau.

Râm râầm rầm!

Hai cánh của Băng Hạt trưởng lão không ngừng chém xuống, nhưng cũng bị trọng quyền của Diệp Phong đập bay. Mỗi lần hai bên va chạm đều bộc phát ra vô số con sóng pháp tắc, làm toàn bộ ngôi mộ Hoang Cổ chấn động đến mức không ngừng run lên, cứ như sắp sụp đổ.

"Giải Mật Chi Nhãn!" Diệp Phong thi triển thân thông Thiên Tôn này, vô số chùm sáng giải mã bắn ra từ đôi mắt rồi chiếu rọi toàn bộ ngôi mộ Hoang Cổ, bài trừ trận pháp cấm chế trong này.

Nhưng muốn mở thông đạo ra còn cần thời gian.

"Ngươi muốn chạy trốn? Đáng tiếc, dù ngươi chạy ra ngoài thì bản đế vẫn muốn giết ngươi!" Băng Hạt trưởng lão càng đánh vượt ngông cuồng.

Bà ta khoác vũ y trên người, hai cánh phía sau như hai thanh lợi kiếm đáng sợ, mỗi lân chém xuống có thể làm Diệp Phong rút lui vài trăm mét, rất khó ứng phó.

"Chung quy tu vi của ta vẫn còn quá thấp!" Diệp Phong hơi bất đắc dĩ.

Nếu như hắn và Băng Hạt trưởng lão cùng cấp. . . Không, dù chỉ cao hơn tu vi hiện tại một tầng thôi cũng có thể nghịch chuyển thế cục, chém giết đối phương ngay nơi này. "Đúng rồi! Hoa Ngộ Đạo?”

"Không, không được. Ta phải nghiên cứu hoa Ngộ Đạo này trước, không thể lập tức tiêu hao."

"Hiện nay ta có thể thử dung hợp pháp tắc tư tưởng và trí tuệ, giúp mình trực tiếp đột phá. Nhưng trong khoảng thời gian này ta nghiên cứu vô số phương pháp vẫn không cách nào tiến hành dung hợp chúng, thật là quá khó khăn!"

Trong lòng Diệp Phong không ngừng suy nghĩ.

"Giết!" Bỗng nhiên, một tên Tử Linh Chiến Tướng đứng phía sau đâm vào lưng Diệp Phong, người kia câm dao găm màu tím trong tay, trong đó ẩn chứa sức mạnh ăn mòn rất quỷ dị đáng sợ.

Tên Tiên Đế cử chỉ điên rồ này từng bị loại sức mạnh này đánh giết.

"Cút!" Khí thế trên người Diệp Phong chấn động, đối phương lập tức nổ tung.

Sau đó Diệp Phong nhíu mày.

Trong nháy mắt tên Tử Linh Chiến Tướng này mất mạng, hắn cảm nhận được ý thức còn sót lại của đối phương, trong đó ẩn chứa tư tưởng và trí tuệ khi còn sống của bọn họ.

Điều này làm Diệp Phong ngừng thở.

"Ha ha, ta đã hiểu!"

Hắn nghĩ ra phương pháp dung hợp pháp tắc.

OanhI

Diệp Phong chống chọi lại trảm kích hai cánh của Băng Hạt trưởng lão, mặc dù thân thể sụp đổ, nhưng trong nháy mắt thân thể hội tụ lại cũng hoàn thành thi pháp, chỉ về hướng tên Tử Linh Chiến Tướng cấp Tiên Đế tâng chín mươi đang công kích đám người Tam Túc Kim Thiềm.

Chát!

Thủy triều pháp tắc đặc thù quét trúng người kia, khiến gã kêu thảm một tiếng rồi giải thể thành mấy ngàn Tử Linh Chiến Tướng, tu vi cao thấp không đồng nhất, có ba Tiên Đế tâng mười, cũng có Tiên Đế trên tầng bảy mươi.

“Đi cho tat"

Diệp Phong chỉ tay một cái, mấy ngàn luồng pháp tắc tư tưởng và trí tuệ chia nhau lao vào cơ thể một tên Tử Linh Chiến Tướng, đi cảm nhận tư tưởng và trí tuệ của những người này khi còn sống.

Thời khắc này, toàn thân Diệp Phong run lên.

Hắn trông thấy quá khứ của Tử Linh Chiến Tướng nào đó, biết đó là một Tiên Đế tâng bốn mươi tên là Văn Lang, lĩnh ngộ pháp tắc bá đạo, danh xưng Bá Vương.

Bá Vương rất dũng mãnh.

Hắn sinh ra trong một thế gia huy hoàng, được bồi dưỡng tốt nhất, nhưng tính tình hắn trời sinh bá đạo, tư tưởng chính là: Ta muốn trở thành kẻ bề trên!

Sau đó Bá Vương nỗ lực tiến tới.

Hắn lần lượt đột phá cực hạn, chiến lực tăng lên tới Vương giả một sao, hai sao. .. Năm saol

Sau đó Bá Vương trở thành Tiên Đế.

Trong quá trình lần lượt ngộ đạo, hắn không chỉ xác lập tư tưởng của mình mà còn thu hoạch được đầy đủ trí tuệ theo năm tháng, cuối cùng vượt qua cực hạn, đột phá đến Tiên Đế trên tâng ba mươi bốn, trở thành người vĩnh sinh.

Nhưng về sau hắn lại chết trận. Gia tộc người đưa Bá Vương vào ngôi mộ Hoang Cổ rồi chôn cất tại đây, trở thành một thành viên trong ngàn vạn thi hài.

Khi Diệp Phong cảm ngộ cả đời của Bá Vương, chiêm nghiệm tư tưởng và trí tuệ của hắn thì tâm cảnh cũng mạnh hơn, mà luồng pháp tắc tư tưởng và trí tuệ làm môi giới này cũng nhanh chóng lột xác thành màu vàng óng ánh.
Bình Luận (0)
Comment