Chu Kỳ vui mừng đăng hình giấy chứng nhận kết hôn của hai người lên vòng bạn bè, cô gửi một biểu tượng lè lưỡi và kèm thêm một hàng chữ: [Từ nay về sau thành phụ nữ đã kết hôn rồi.]
Tưởng Diên cũng đăng một bài lên vòng bạn bè.
Là giấy hôn thú của hai người, kết hợp với dòng chữ: [Bà xã của anh, đã qua cửa rồi.]
...
Ngày tốt lành để tổ chức đám cưới là vào cuối tháng chín, vừa lúc nhà tân hôn của họ đã được sửa sang xong dưới sự giám sát mỗi ngày của Chu Kỳ. Vì vậy, theo tập tục đón dâu, Tưởng Diên sẽ đón Chu Kỳ từ nhà cô đến khách sạn, cử hành hôn lễ xong thì sẽ vào lại nhà mới. Chu Kỳ chưa bao giờ biết kết hôn lại là chuyện phiền phức đến vậy, vốn đã dự định họ sẽ về quê tổ chức tiệc rượu đám cưới trong một tuần, nhưng phong tục của nhà bên đó không phô trương, chỉ đi theo mời rượu và ăn cơm với người lớn là được.
Bên nhà anh là tiệc rượu nhận mặt, chỉ cần ăn tiệc thì xem như chính thức vào nhà rồi. Người trong thôn không thịnh hành áo cưới như trong thành phố và không thưởng thức mấy, nên cô không được mặc áo cưới ở trong thôn.
Tuy vậy Chu Kỳ vẫn muốn mặc áo cưới kết hôn, vì thế Tưởng Diên tổ chức hôn lễ khá long trọng ở trên thành phố. Ở đây cũng khá thuận tiện, đồ đạc khá nhiều.
Chu Kỳ cưới ở nông thôn cảm thấy rất dễ dàng và nhẹ nhàng, nhưng không ngờ đến lượt cưới ở thành phố thì lại phiền phức đến vậy. Sáng sớm cô phải thức dậy để trang điểm tạo hình cô dâu vân vân; tiếp theo đón dâu, chặn người rồi đến khách sạn nghênh đón khách khứa xong đưa tiễn khách về.
Buổi tối, khi Chu Kỳ về đến nhà, cô cảm thấy mình mệt mỏi rã rời.
Khuya lắm mới về nhà, chủ yếu do quá nhiều họ hàng, mời rượu từng người thật sự quá mệt mỏi.
Áo cưới hợp mắt Chu Kỳ, không đắt mấy, chỉ có mấy nghìn tệ nên cô trực tiếp mua về luôn, dù gì cả đời chỉ mặc áo cưới một lần, cô không muốn thuê cái mà người khác từng mặc. Vì vậy, lúc Tưởng Diên đón cô về nhà mới, cô mặc luôn áo cưới nằm thẳng lên giường.
Đã không còn ai, không có tập tục quậy động phòng xấu xa kia, nên chỉ còn lại hai người họ thôi.
Trong khi Tưởng Diên cởi áo khoác âu rồi cởi nút cài, Chu Kỳ hỏi anh: “Bây giờ tới luôn sao? A a a! Chưa tắm nữa, thẹn thùng kinh khủng luôn á.”
Tưởng Diên cởi xong quần áo rồi đến cởi áo cưới ra cho cô: “Em còn biết xấu hổ, cô nàng d*m đãng này chỉ ước ao được gậy th*t của chồng em ép khô thôi cơ mà.”
Chu Kỳ ngoan ngoãn để anh cởi váy. Vì muốn trông đẹp hơn trong bộ váy cưới này nên cô không mặc áo lót mà chỉ đeo dán ngực. Miếng dán ngực kề sát bầu ngực cô, gỡ xuống thì bộ ngực của cô sẽ lộ ra.
Quần lót bên dưới được cởi ra, bởi chiều nay cô thay một bộ váy liền thân đơn giản, thế nên cô đã chọn quần lót chữ T để mặc cho thuận tiện.
Tưởng Diên cúi đầu, thấy được tiểu huy*t bên dưới âm mao của cô đang ngậm quần chữ T.
Vì “cô bé” có rất nhiều lông nên quần chữ T này thoạt trông không tao nhã cho lắm. Dù rất khiêu gợi nhưng Tưởng Diên đã không thể chờ đợi muốn biết nếu âm h* của cô ăn quần chữ T khi không có âm mao thì sẽ là hình ảnh thế nào, chắc chắn sẽ càng quyến rũ hơn. Huy*t nhỏ không có âm mao ăn quần chữ T.
Vậy nên tay Tưởng Diên vuốt âm mao của cô, tiếp đó sờ soạng quần chữ T, rồi tay ve vuốt thân dưới của cô, anh ngẩng đầu nhìn cô hỏi: “Huy*t nhỏ của em nhiều lông vậy, ăn quần chữ T khó coi quá, hay là anh giúp em cạo lông nha, cho chồng ngắm âm h* không lông ăn quần chữ T trông thế nào nhé?”
Chu Kỳ nghe vậy thì đỏ mặt hỏi anh: “Âm mao này cạo thế nào? Em chưa từng cạo bao giờ.”
Tưởng Diên gọi cô: “Em nằm trên giường đi đã, giạng chân ra chờ chồng cạo lông cho em nè.”
Chu Kỳ nghe lời nằm trên giường mở chân ra chờ anh. Tưởng Diên vào phòng tắm, lấy dao cạo râu chạy bằng điện của anh ra. Anh vốn dĩ muốn sử dụng đồ của nam, tuy vậy lại sợ làm tổn thương đến huy*t nhỏ mềm mại của cô, chợt thấy có dao cạo lông của nữ, Chu Kỳ có lông nách, nhưng không nhiều lắm nên lúc dài ra cô đều lén cạo trong phòng tắm vì sợ bị Tưởng Diên thấy sẽ khó coi.
Tưởng Diên đổi qua cầm dao cạo lông của cô ra ngoài. Anh ra ngoài, quả thật Chu Kỳ đang ngoan ngoãn dang rộng chân chờ anh. Anh lên giường mở chân cô ra, Chu Kỳ thấy anh đang cầm dao mà cô thường dùng để cạo lông nách.
Tưởng Diên cởi quần chữ T của cô, không cởi hết mà chỉ kéo xuống dưới mông thôi, sau đó anh cạo xuống bằng dao cạo từ vị trí trên cùng.
Nó hoạt động rất tốt, không bao lâu sau anh đã cạo sạch lông cho cô. Cô cảm thấy thân dưới hơi lạnh, nhưng vẫn chờ thành quả. Thấy Tưởng
Diên cạo xong, cô cúi đầu nhìn âm h* của mình, tuy nhiên chẳng còn thấy
lông lá gì nữa, anh đã cạo sạch, chỉ còn lại múi thịt non ở hai bên âm h*.
Tưởng Diên lại mặc quần lót vào cho cô, vì không bị cản trở bởi âm mao, anh thấy rõ huy*t non trắng nõn đang ăn quần lót, khe huy*t kẹp quần lót và không thể chờ đợi muốn nuốt quần chữ T vào, còn Tưởng Diên đang vuốt ve mặt trên của tiểu huy*t.