Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A

Chương 68

Tưởng Diên thấy Chu Kỳ đói khát như vậy thì đưa tay lên sờ vú cô, cố ý khiêu khích: “Bây giờ cô giáo Chu còn chưa đến 30 tuổi mà đã như sói như hổ thế rồi, này nếu đến 30 tuổi không biết chừng còn ép khô cả anh, nhìn mà sợ.”

Lúc này Chu Kỳ mới buông thằng nhỏ của anh ra. Lúc rời đi, chỗ riêng tư trống rỗng, có chút hư không. Cô vùi vào phía dưới của anh, hôn lên gậy th*t: “Cây gậy lớn của anh mạnh mẽ như thế, làm em sướng đến như vậy, không thích là giả đó. Em thích cây gậy lớn của anh, chỗ này là thuộc về em.”

Tưởng Diên vén tóc cho cô, nói: “Cậu em này cũng đã quen với cô bé của em, ngoại trừ chỗ đó của em ra, nó đều chướng mắt những cô em khác.”

Chu Kỳ nghe vậy thì khịt mũi, nhớ đến A Hương lần trước, lúc này cô nói với giọng điệu chua lòm: “Ai bảo chỉ nhận một mình huy*t nhỏ của em?

Đừng tưởng rằng em không tính nợ cũ với anh thì anh có thể cho chuyện này trôi về dĩ vãng nhé. Nếu em nhớ không nhầm, chẳng phải trước đó anh với cái cô A Hương kia quen nhau sao? Anh còn xem qua chỗ đó của cô ta nữa. Đã nhìn huy*t nhỏ của người phụ nữ khác rồi mà anh còn dám nói mình không có suy nghĩ gì với cô ta sao? Ai mà biết trong khoảng thời gian hai chúng ta chia tay kia, anh có lên giường với cô ta hay không chứ? Anh có chơi cô em của cô ta chưa hả?”

Tưởng Diên nghe Chu Kỳ nói vậy thì nhéo cái mũi của cô, nói: “Ghen đến thế cơ à? Toàn bộ không gian đều ngửi thấy mùi dấm chua lòm của em. Cái cô này, ghen dữ vậy cũng là do em tự tìm đó chứ. Không chia tay với anh thì ở đâu ra mà nhiều chuyện lộn xộn như vậy? Anh giải thích cho em rõ, anh và cái cô A Hương kia không liên quan gì đến nhau cả. Đúng là cô ta đã gửi cho anh những tấm hình khỏa thân kia, nhưng mà anh chưa hề xem. Lần trước nếu không phải em mở ra thì anh cũng không biết còn có chuyện như thế. Hồi trước Tiểu Thành có lấy điện thoại của anh xem một chút, chắc là nó mở ra xem nên anh mới không nhìn thấy tin nhắn mới. Chuyện lần trước

A Hương đến tìm anh, em vừa về nhà một cái là anh lập tức đuổi cô ta đi ngay. Sau khi thấy số Wechat trên điện thoại là anh xóa cô ta liền. Em không tin thì bây giờ có thể kiểm tra.”

Nghe đến đây, Chu Kỳ liền thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần anh không có bất kỳ suy nghĩ nào là tốt rồi. Ngay sau đó, cô bắt lấy gậy th*t của anh, lắc lắc trong tay: “Không có là được. Nếu anh thật sự bị em phát hiện ra là có lên giường với người phụ nữ khác, thằng nhỏ của anh sẽ bị em bóp chết.”

Tưởng Diên bị cô bóp chặt, sợ đến mức hít vào một ngụm khí lạnh, anh thật sự bị cô làm cho tê rần cả đầu: “Cẩn thận một chút, bóp chết gậy lớn của anh rồi thì sau này ai đến làm em đây, mấy chục năm nữa coi chừng em phải thủ tiết mà sống đó. Huy*t nhỏ của e không chịu được vắng vẻ, sẽ ngứa chết cho coi.”

Nghe vậy Chu Kỳ cũng sợ. Cô sợ con hàng này của anh sẽ xảy ra chuyện gì, thế nên cô vội vã buông tay ra, lấy khăn giấy lau chùi cẩn thận cho anh. Lau chùi sạch sẽ rồi, hai người đi lên lầu. Lúc mới đi ra chân cô có chút run run, bởi vì hai người chơi quá hăng.

Khi hai người đi đến trên lầu, Chu Kỳ vẫn bám dính lấy Tưởng Diên. Cô là điển hình cho kiểu chim nhỏ nép vào người, cực kỳ thích bám dính Tưởng Diên. Cô dính lấy anh, hai người đi lên lầu, cửa thang máy mở ra. Bây giờ đã khuya, theo lý mà nói thì đã 10 giờ đêm rồi, bố mẹ cô hẳn đã ngủ từ sớm, bây giờ sao có thể đứng ở cửa thang máy đợi bọn họ? Nhưng kết quả đúng là như vậy thật. Mẹ Chu thấy con gái lại lêu lổng ở cùng một chỗ với người đàn ông này thì suýt chút nữa bị làm cho tức chết, giận đến nỗi muốn ngất đi.

Bà tức giận quát: “Chu Kỳ! Con đúng là to gan, đến mẹ mà con cũng dám lừa gạt, còn nói cái gì mà đi gặp bạn bè? Kết quả bây giờ lại lêu lổng với nó. Chẳng phải hai đứa đã chia tay rồi hay sao? Bây giờ lại vấn vương không dứt làm gì? Rốt cuộc hai đứa đã chia tay hay chưa? Đến cả mẹ mà con cũng dám lừa sao?”

Chu Kỳ hoảng hốt, không biết phải làm sao. Đối mặt với mẹ mình, cô vẫn sợ hãi trong vô thức. Cô muốn buông tay Tưởng Diên ra rồi xin lỗi mẹ, nhưng Tưởng Diên lại bắt lấy tay cô, hai người siết chặt không rời. Tưởng Diên dắt cô đi qua, nói với mẹ Chu rằng: “Thưa bác, bác có tiện nói chuyện không ạ? Cháu có chút chuyện muốn thưa với bác, thế nên chúng ta hãy đến nhà của cháu ở bên kia nhé?”

Mẹ Chu liếc mắt nhìn Chu Kỳ một cái, vốn dĩ vô cùng tức giận, nhưng con gái đã muốn như vậy thì bà có thể làm thế nào, vậy nên chỉ đành đi theo Tưởng Diên vào nhà.

Sau khi vào nhà, đầu tiên Tưởng Diên rót một ly nước ấm cho hai người lớn trước: “Bác trai, bác gái, đã khuya rồi nên không thích hợp để uống trà, sợ hai bác không ngủ được, vậy nên cháu mời hai bác uống nước ạ.”

Mẹ Chu nói, giọng điệu không vui: “Uống nước gì đó thì không cần. Cậu nói đi, cậu muốn thưa với tôi chuyện gì? Tốt nhất là cậu giải thích đàng hoàng cho tôi, trễ như vậy mà còn dẫn con gái tôi ra ngoài làm gì hả?”

Tưởng Diên bảo bà đợi một lát, sau đó đi vào phòng cầm một chiếc hộp ra. Sau khi đem chiếc hộp ra rồi, anh đi đến bên cạnh mẹ Chu, nói: “Thưa bác, đây là giấy phép kinh doanh của công ty cháu, còn có giấy chứng nhận pháp nhân. Bác có thể xem qua ạ, tất cả đều đứng tên cháu. Bây giờ cháu không còn làm việc trên công trường nữa mà tự mình thành lập công ty hợp pháp với tư cách nhà thầu. Giấy tờ kia là một dự án lớn mà cháu đã đàm phán ở thành phố bên cạnh, bác có thể xem qua số tiền kiếm được. Công ty đang tạo ra lợi nhuận, cháu cũng đang làm việc chăm chỉ để có thể đàm phán những cuộc làm ăn khác.”

“Cháu biết cháu không xứng với Tiểu Kỳ, không có bằng cấp gì cả. Nhưng cháu thật sự thích cô ấy, cháu sẽ đối tốt với Tiểu Kỳ. Cháu chưa yêu đương bao giờ, Tiểu Kỳ là người phụ nữ đầu tiên của cháu, ngay từ đầu lúc yêu đương đã muốn nhanh chóng kết hôn. Cháu thật sự muốn kết hôn với cô ấy. Còn nữa, đây là hợp đồng mua nhà của cháu. Mẹ của cháu bên kia đã biết cháu có người mình thích rồi, hơn nữa còn muốn kết hôn, vậy nên mẹ đã đặt cọc mua cho cháu một căn nhà, đứng tên một mình Tiểu Kỳ. Tuy nhỏ, nhưng cháu sẽ cố gắng biến nó thành một ngôi nhà lớn hơn.”
Bình Luận (0)
Comment