Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A

Chương 70

Chu Kỳ gọi taxi đi tới công ty anh, đồng nghiệp trong công ty đều đã biết chuyện hai người chia tay rồi quay lại. Đồng nghiệp trong công ty là anh em

ngày xưa của Tưởng Diên, đương nhiên biết chuyện này là như thế nào. Chu Kỳ tới đây, anh ta trực tiếp để cô đi vào tìm Tưởng Diên.

Tưởng Diên đang tính toán sổ sách, Chu Kỳ đến đây anh không đoán trước được, vì thế hỏi cô: “Sao lại đến đây thế?”

Chu Kỳ lắc lắc hộp cơm trên tay, bày tỏ quan điểm cho anh xem: “Mẹ em bảo em đưa cơm tới cho anh, nên anh hiểu ý của mẹ em chưa, thật là.”

Tưởng Diên nghe thấy lời này thì vui vẻ, nhận lấy hộp cơm của cô, bàn tay to móc lấy, ôm cổ tay của cô, kéo cô về phía đùi mình, rồi để cô ngồi lên đùi.

“Anh đang tính cái gì vậy? Để em tới giúp anh nhé.” Vừa nãy Chu Kỳ thấy anh tính toán cái gì đó với vẻ mặt đau khổ đến tột cùng, vì thế muốn san sẻ với anh. Đương nhiên là Tưởng Diên nói được, đưa đồ cho cô.

“Em giúp anh so sánh mấy sổ sách này một chút, xem có đúng hay không là được.”

Chu Kỳ cứ ngồi ở trên đùi anh như vậy, Tưởng Diên ăn cơm, cô tính toán cho anh.

Chu Kỳ học hành giỏi giang, hơn nữa, cũng học vài thứ có liên quan tới toán, vì thế cô nhanh chóng tính ra được. Tưởng Diên đang ăn cơm ở bên cạnh. Sau khi Chu Kỳ tính sổ sách xong, thấy anh ăn ngon như vậy thì hỏi anh: “Ăn ngon không?”

Tưởng Diên: “Đây là mẹ vợ anh làm, làm gì có chuyện không ngon chứ?” Chu Kỳ cười hỏi anh: “Vậy thì cái này ngon hay là huy*t nhỏ của em ngon?”

Tưởng Diên nghe thấy những lời gợi tình như vậy thì biết ngay là huy*t nhỏ của cô ngứa ngáy rồi, là ý muốn được cắm. Cô đang mặc váy ngắn nên vừa hay có thể thỏa mãn tay anh, sau khi sờ soạng một lượt ở trên đùi cô thì trực tiếp vén váy ngắn của cô lên.

Tay anh sờ đến phía trên "cô bé", nhưng kết quả lại khiến anh ngây ngẩn cả người. Bởi vì bên trong trơn bóng không có một chút trở ngại nào, trực tiếp sờ thẳng vào lông nơi ấy.

Tưởng Diên cau mày nhìn cô: “Thế có nghĩa là vừa nãy em đi như vậy tới đây, đi tới đây trong khi "cô bé" trần trụi hớ hênh à?”

Chu Kỳ thấy váy cũng bị anh xốc lên rồi, quả thật là có ý như vậy, cho nên mới cố tình cởi quần lót ra rồi tới tìm anh. Lúc này, cô xoay người ngồi đối

diện với anh, tay ôm lấy bả vai anh, nói: “Đúng vậy, có một câu nói như này, ngàn dặm đưa “bé”, em chính là đặc biệt tới tìm anh, đưa "yêu".”

Tưởng Diên thấy dáng vẻ thèm muốn như vậy của cô thì nhướng mày, anh đột nhiên nhớ đến điều gì: “Không phải vừa nãy em hỏi anh xem mấy món này ăn có ngon không à? Nhưng thật ra anh lại nghĩ tới một cách khác khiến cho mấy món này ăn càng ngon hơn đấy.”

Chu Kỳ nghe thấy những lời này thì không hiểu ý anh cho lắm. Tưởng Diên dùng đũa gắp thịt viên ở trên hộp cơm, sau khi dùng đũa gắp một viên thịt, anh lại dùng một tay khác banh huy*t nhỏ của cô ra. Cô vẫn còn ngồi ở trên đùi anh, bởi vì không có quần lót cản trở nên đã ra một ít nước, hơn nữa, bây giờ bị tay anh banh ra, cô n*ng lên lại ra thêm nhiều nước. Anh trực tiếp nhét thẳng viên thịt này vào bên trong "cô bé" của cô, để cho cô chặn nó lại.

Chu Kỳ bị cảnh nhét thịt viên này của anh làm cho hoảng sợ. Sau khi Tưởng Diên nhét một viên thịt vào thì dùng chiếc đũa, vừa gắp thịt viên ở bên trong huy*t nhỏ của cô vừa moi móc trên dưới, kích thích huy*t nhỏ của cô ra nước. Anh bóp mông cô, ra lệnh cho cô: “Huy*t nhỏ của cô giáo Chu chảy nhiều nước sướng một chút, để cho viên thịt này dính đầy d*m thủy. Nó dính đầy d*m thủy, chồng ăn mới ngọt, chẳng có cái gì ăn ngon như nước d*m của cô giáo Chu hết.”

Không biết là bởi vì lần đầu tiên phía dưới bị nhét thứ này hay là bởi vì quá kích thích, mà cô bị thứ này kích thích đến mức huy*t nhỏ ra rất nhiều nước, chảy xuống viên thịt, viên thịt dính đầy d*m thủy.

Tưởng Diên thấy thế, nhét vào một viên, sau đó lại nhét vào một viên khác, đều nhét hết vào bên trong huy*t nhỏ của cô.

Chu Kỳ cảm thấy phía dưới bị nhét cho đầy tràn, căng quá đi mất.

Tưởng Diên túm lấy chân cô, ra lệnh cho cô: “Kẹp chặt một chút, chảy nhiều nước ngọt một chút. Tẩm ướt thịt viên đi, lát nữa đút cho chồng ăn, lát nữa phun thịt viên ra đút cho chồng ăn.”

Chu Kỳ thoải mái gật đầu. Sau khi anh kẹp hết thịt viên vào trong cô thì ném người lên trên bàn, lấy đồ ra. Sau đó anh ngồi xổm xuống, banh huy*t nhỏ của cô rộng ra đối diện với mặt mình. Tiếp theo, anh dùng đầu lưỡi liếm bên ngoài huy*t nhỏ của cô, ra lệnh cho cô: “Cô ả d*m đãng này, ép hết thịt viên mà chồng vừa kẹp vào lúc nãy ra đi, để cho chồng ăn nó.”

Chu Kỳ nghe thấy lời này, chuẩn bị phun những thứ ở bên trong huy*t nhỏ của mình ra để đút cho anh ăn. Nhưng lại rất khó nhả ra, bởi vì huy*t nhỏ kẹp thịt viên rất chặt, rất lâu sau vẫn không thể phun ra viên nào cho anh: “Chồng ơi, anh dùng đầu lưỡi liếm đi, liếm mút mấy viên thịt này ra đi, tiện thể liếm "cô bé" cho người ta luôn. Huy*t nhỏ của người ta chặt như thế nào, anh cũng không phải không biết, hoàn toàn không nhả ra được.”

Tưởng Diên nghe thấy lời này thì thè lưỡi ra thọc vào bên trong khe hở bí mật của cô, móc viên thịt ra.

Thịt viên tẩm d*m thủy của cô, quả thật là càng ngọt hơn, anh ăn mấy viên, liếm cho Chu Kỳ không ngừng chảy ra d*m thủy. D*m thủy nhỏ giọt tích táp, còn rớt lên mặt Tưởng Diên.

Chu Kỳ ôm đầu anh, thấy anh ăn hăng say như vậy, được anh liếm sướng đến mức muốn kêu lên, nhưng lại không thể phát ra âm thanh. Dù sao đây là đang ở trong văn phòng, hiệu quả cách âm cũng không tốt, bị các anh em bên ngoài nghe thấy thì xấu hổ lắm.

……
Bình Luận (0)
Comment