Có Hỉ - Bạch Giới Tử

Chương 13

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Giang Nguyên Dã đần ra, mỏi mắt mong chờ là thế nào?

Hạ Tân Nam thong thả cất bước, Giang Nguyên Dã vẫn còn: "???"

Cậu rất nghi ngờ đối phương đang trêu đùa. Không phải! Chắc chắn là Hạ Tân Nam trêu cậu!

Lúc xuống khỏi toa tàu, Giang Nguyên Dã hắt xì một cái, Đinh Minh vội bưng áo khoác đến: "Anh bị cảm hả? Hai hôm nay thay đổi thời tiết, nhớ phải cẩn thận."

Giang Nguyên Dã sờ cái mũi hơi ngứa, chắc có người đang thầm thương trộm nhớ mình.

Đinh Minh nhỏ giọng lầm bầm: "Trời trở lạnh mà cơ sở vật chất ở đây tồi tàn quá!"

Tháng đầu tiên sẽ tập trung vào các cảnh quay trên tàu, toa tàu này là hàng cũ thải loại được đoàn phim mua lại, phim trường là đoạn đường ray đã ngừng khai thác từ lâu, đúng là khu vực này khá hoang sơ, thiếu thốn.

Phòng nghỉ và phục trang cũng dựng lều ngay bên cạnh, điều kiện rất hạn chế.

Giang Nguyên Dã chui tọt vào phòng nghỉ, cũng may chất lượng đồ ăn ở mức ổn, cứ có cái bỏ bụng ròii tính sau.

Đang mải đánh chén thì Hạ Tân Nam bước vào, Giang Nguyên Dã nghe tiếng bước chân, đầu chẳng thèm ngẩng: "Thầy Hạ đi nhầm chỗ rồi, phòng nghỉ của anh ở bên cạnh."

Hạ Tân Nam tiện tay kéo ghế ngồi xuống: "Tôi mới trao đổi với đạo diễn Đặng, thầy ấy nói từ nay nếu rảnh thì kèm cặp kỹ năng cho cậu."

Giang Nguyên Dã: "Ừa."

Dù sao cũng thể từ chối.

"Diễn xuất của cậu so với một người không được đào tạo bài bản là khá ổn, cũng có thiên phú và khí chất, hãy tin vào bản thân hơn." Hạ Tân Nam nói.

Giang Nguyên Dã chậm rãi nhai cơm, chưa kịp quen với điệu bộ nghiêm túc, dịu hiền của đối phương.

"... Cảm ơn..."

Hạ Tân Nam khẽ gật đầu: "Không có gì."

Giang Nguyên Dã không biết nói gì, hơi mất tự nhiên.

Đinh Minh đã ăn xong và đi làm công chuyện của mình, trong phòng nghỉ chỉ còn hai người, bầu không khí rất sượng sùng.

Hạ Tân Nam tập trung nhìn Giang Nguyên Dã nhai đồ ăn, đột nhiên bật cười.

Giang Nguyên Dã nhíu mày: "Anh cười cái gì?"

"Trên mép kìa." Hạ Tân Nam nhắc nhở: "Cơm dính lên mép này, thầy Giang mấy tuổi rồi?"

Giang Nguyên Dã nhìn Hạ Tân Nam cười đến không kiềm được, trợn mắt li.ếm hột cơm sót lại.

Hạ Tân Nam lơ đãng ngồi lại, cũng chẳng có ý định rời đi.

Giang Nguyên Dã mặc kệ anh, mở điện thoại liền thấy nghi thức khởi động máy lên hot search, tiện tay chọt vào.

Topic hot nhất là video họp báo. Vì từng có scandal ồn ào trước đó, nên không tránh được có người hỏi lý do Đặng Hữu Xuyên lại chọn Giang Nguyên Dã.

Đặng Hữu Xuyên cười tủm tỉm: "Không phải tôi, mà là Hạ Tân Nam tự chọn và đề cử người phù hợp nhất để phối hợp với mình. Tôi chỉ gật đầu thôi."

Không phụ sự mong đợi của quần chúng, top comment là...

【Nào có phải là chọn diễn viên phối hợp? Đây chính là chọn vợ cho bản thân!】

Giang Nguyên Dã nín thinh, sao cậu lại có cảm giác mình đang lên thuyền giặc vậy?

"Đang xem gì thế?" Hạ Tân Nam hỏi.

Giang Nguyên Dã cứng ngắc đọc bình luận xong, liếc Hạ Tân Nam đang dùng đôi mắt tò mò nhìn mình: "Anh mau phủ nhận đi."

Hạ Tân Nam từ tốn hỏi: "Phủ nhận cái gì?"

Giang Nguyên Dã: "Anh không hề nghĩ như thế!"

"Ừ! Không hề." Hạ Tân Nam giống như đang nhịn cười, hoặc là không. Giang Nguyên Dã chả biết được, người ta vốn là diễn viên tài ba mà. Hạ Tân Nam lại hỏi: "Muốn tôi trả lời cái bình luận hot đó không?"

Giang Nguyên Dã chẳng tin đối phương nhạt nhẽo như vậy, cố tình khiêu khích: "Ừ làm đi!"

Hạ Tân Nam cúi đầu, trôi chảy liền mạch mở điện thoại rồi vào Weibo gõ chữ, bấm đăng.

Giang Nguyên Dã F5, vậy mà Hạ Tân Nam lại trực tiếp chuyển phát bài post gốc.

【Cậu ấy đã thể hiện rất tốt trong buổi casting! Tôi chẳng làm gì cả! Đừng có bịa đặt! Cậu ấy sẽ giận đấy!】

Post nóng hổi vừa thổi vừa ăn, bình luận và lượt chuyển tiếp điên cuồng nhảy.

【Hahahahahaha! Chính chủ đọc top comment rồi! Xấu hổ vỡi!】

【Yên tâm đi! Đỉnh lưu không giãy nảy chứng tỏ là không bực mình! Cùng lắm chỉ là ngượng thôi, làm một nháy là ngoan liền! [quặp tay]】

68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e617773

【Ngọt chít tui rồi]】

【Vợ anh dữ vậy sao anh trai? Sợ vợ đến vậy luôn? 】

Giang Nguyên Dã: "..."

Mấy cái tên thần kinh này nữa? Có chịu thôi đi không?

Buổi chiều vẫn chỉ quay một cảnh, mãi đến 7 giờ mới hoàn thành.

Về khách sạn tắm rửa xong, Giang Nguyên Dã nằm dài trên sopha đánh dấu kịch bản, chuông cửa đột nhiên vang lên. Cậu tưởng Đinh Minh còn có việc, thầm oán tên nhóc này có thẻ phòng mà còn muốn cậu mở cửa, miễn cưỡng lết cái thân.

Kết quả cửa mở ra, người chờ ở ngoài là Hạ Tân Nam.

"Không cần kèm cặp ngay ngày đầu tiên chứ..." Bản năng của Giang Nguyên Dã không muốn cho anh vào phòng.

Hạ Tân Nam giơ túi đồ ăn lên: "Ăn thịt nướng không?"

Giang Nguyên Dã lập tức mở toang cửa: "Vào đi."

Tối giờ cậu mới ăn một hộp salad, ai lại nỡ chối từ món thịt nướng đã dâng đến miệng.

"Thầy Hạ thật là tốt quá đi!" Tiếc gì một lời khen để thay lòng cám ơn.

Hạ Tân Nam vào phòng, đặt đồ ăn lên bàn trà: "Quản lý của cậu không cho ăn thịt nướng à?"

"Đừng hỏi..." Giang Nguyên Dã ngoẹo đầu: "Kể cả trợ lý cũng không chịu mua luôn..."

Hạ Tân Nam gật đầu: "Đáng thương ghê."

Giang Nguyên Dã muốn rút lại lời ngợi ca vừa rồi, cái tên này rõ ràng là đang cười chê cậu.

Cậu thuận miệng trêu lại: "Đêm mà ăn món này, anh không sợ tăng cân mất dáng, biến thành quả bóng tròn tròn trên màn hình à?"

Hạ Tân Nam đang mở túi ra, tự động dừng lại, ngước lên hỏi: "Vậy cậu không ăn nữa?"

Giang Nguyên Dã thò móng vuốt đến, là người co được giãn được nói: "Có chứ! Có chứ! Mời thầy Hạ ngồi!"

Hạ Tân Nam ngồi xuống, Giang Nguyên Dã còn rất biết điều đưa một xiên thịt mời anh trước, nhưng đối phương lại từ chối: "Cậu ăn đi."

Giang Nguyên Dã: "Anh không ăn hở?"

Hạ Tân Nam dựa vào thành ghế: "Ăn cơm no rồi."

"..." No mà còn tiếp tế bữa khuya à?

Giang Nguyên Dã khua xiên thịt: "Đừng hòng mua chuộc tôi chỉ bằng vài xiên thịt!"

"Không đâu." Hạ Tân Nam hếch cằm: "Cậu ăn đi."

Giang Nguyên Dã vẫn chần chờ: "Không có độc chứ?"

Hạ Tân Nam nói nhỏ: "Có."

Giang Nguyên Dã bối rối không biết nên ăn hay không, đành trừng mắt với đối phương.

Hạ Tân Nam đổi giọng: "Đùa thôi, cứ ăn đi. Trợ lý tôi mới mua, chưa kịp ăn thì bị tiêu chảy, tôi lại no rồi, thấy buổi tối cậu không ăn gì nên mới mang sang."

Ồ! Nên không phải là bữa khuya chuẩn bị riêng cho cậu.

Gánh nặng tâm lý biến mất cái bụp, Giang Nguyên Dã há mồm xơi, cậu ghét nhất là phí phạm đồ ăn.

Hạ Tân Nam nhàn hạ nghịch điện thoại, trợ lý Tiểu Tề nhắn hỏi còn cần mua món khác hay không, anh trả lời: "Không cần" rồi thoát khỏi khung chat.

Bàn trà bày một đống đồ linh, Giang Nguyên Dã say sưa ăn uống, vô tình làm xê dịch đống chai lọ trên bàn, có một cái rơi xuống thảm, lăn đến chân Hạ Tân Nam.

Hạ Tân Nam cúi đầu, ánh mắt dừng lại một giây, tiện tay nhặt lên.

"Khụ!" Giang Nguyên Dã vừa ngẩng đầu liền thấy hành động của anh, quá bất ngờ nên bị sặc ớt cay, ho đến long não.

Hạ Tân Nam liếc một cái rồi đứng dậy rót cho cậu cốc nước.

Giang Nguyên Dã uống quá nửa cốc nước mới đỡ hơn: "Anh làm gì vậy?"

"Cái gì đây?" Hạ Tân Nam quơ quơ đồ trong tay, đã biết còn cố tình hỏi.

Trong tay anh là một lọ gel bôi trơn - thứ "cần thiết" mà Biên Lăng mang đến lúc sáng.

Ngoài cái này thì Hạ Tân Nam cũng cầm hộp "áo mưa" trên bàn lên.

Giang Nguyên Dã thầm mắng ông anh quản lý thiếu tin cậy, miễn cưỡng cười trừ: "Chắc tôi không cần phải giải thích với thầy Hạ nhỉ?"

Hạ Tân Nam nheo mắt, đánh giá cậu từ trên xuống dưới.

Bị đối phương nhìn chòng chọc, Giang Nguyên Dã tự nhiên nhớ lại ánh mắt của hoạ sĩ sau khi xuống tay với nạn nhân, cảm giác rùng mình trồi lên: "Liên quan gì đến anh?"

"Ở đâu ra?" Hạ Tân Nam trầm giọng.

Giang Nguyên Dã tức giận: "Là quản lý của tôi đưa đấy! Ảnh sợ tôi chơi trò vợ chồng ở đoàn phim nên chuẩn bị sẵn! Anh có ý kiến à?"

"Chơi trò vợ chồng?" Hạ Tân Nam nhẹ nhàng lặp lại bốn từ này: "Cậu chơi với ai?"

Giang Nguyên Dã nhíu mày: "Anh quản được chắc? Chơi ai thì cũng không phải chơi anh! Tôi không ham quan hệ nam nam!"

"Hầu hết diễn viên trong đoàn là nam, staff cũng không có mấy cô gái trẻ, cậu chơi được với ai?" Hạ Tân Nam cợt nhả nói: "Thầy Hạ không biết à? Trong mắt số đông thì hai ta giống một cặp hơn đấy."

"..." Má... thịt nướng hết thơm rồi.

Giang Nguyên Dã xác định mình chắc chắn đã lên phải thuyền giặc rồi!

Hạ Tân Nam lại hỏi: "Cậu chơi người khác trong các đoàn phim cũ rồi?"

Trong giọng nghe có mùi nguy hiểm, ánh mắt cũng thế. Giang Nguyên Dã cảm thấy bị xúc phạm: "Anh quản được chắc!"

Hạ Tân Nam cầm lọ gel bôi trơn, nhẹ nhàng vỗ mặt cậu, tầm mắt di chuyển từ đôi mắt giận dữ đến đôi môi sưng đỏ vì ăn cay, ngừng một lúc rồi chớp mắt nói: "Cậu cứ thử rồi xem tôi có quản được không."

"???"

Ý anh là như nào?

Giang Nguyên Dã hất đầu, thoát khỏi móng vuốt của đối phương: "Tránh xa tôi ra! Anh chẳng phải bố tôi!"

"Là tôi đưa cậu tiến tổ." Hạ Tân Nam nghiêm khắc nói: "Cấm được gây rắc rối, ngoan ngoãn cho tôi."

Giang Nguyên Dã rất muốn chửi um lên.

"Anh căng mắt ra mà nhìn đi! Tôi là người đứng đắn! Không ăn tạp! Không gây chuyện! Nam nữ gì cũng không thèm!"

Hạ Tân Nam lạnh lùng nói: "Tốt nhất là nên nói được làm được."

Giang Nguyên Dã: "Ờ."

Hạ Tân Nam chủ động hoà hoãn sau khi cứng rắn: "Cậu ăn đi, tôi về phòng đây."

"Không ăn nữa, anh mang luôn đi." Cậu tức đến no rồi.

Hạ Tân Nam chỉ lấy hai thứ Biên Lăng đưa: "Tịch thu đống này."

"Ê!"

Trước khi Hạ Tân Nam bỏ đi, Giang Nguyên Dã cao giọng gọi.

Hạ Tân Nam dừng bước, quay đầu. Giang Nguyên Dã cố tình hỏi: "Phản ứng vừa nãy của anh là ghen à?"

Hạ Tân Nam im lặng không đáp, nhìn cậu như nhìn bé đần.

"Không chịu thừa nhận à? Vậy anh giải thích xem nào."

Hạ Tân Nam hờ hững nói: "Thầy Giang này, tự luyến quá đà sẽ dẫn đến hệ luỵ tự mình đa tình."

Giang Nguyên Dã: "... Anh cút luôn được rồi!"

--------

Tác gi có li mun nói:

Giang Nguyên Dã: Giả chết.

Bình Luận (0)
Comment