Màn hình điện thoại của Giang Nguyên Dã đột nhiên sáng lên, đánh tan không khí ám muội trong xe.
Nhóc Khúc Kiệt gửi ảnh và video như Giang Nguyên Dã mong muốn, có nam có nữ, ảnh này nối ảnh khác càng nóng mắt hơn, video thì khỏi nói, hiệu quả âm thanh thực sự rất đau tai.
Giang Nguyên Dã nhịn không được phải lắc đầu: "Đám người này thác loạn quá! Phải tống hết vào chuồng lợn mới thoả!"
Hạ Tân Nam bình tĩnh nói: "Những bữa tiệc ăn chơi kiểu này không hiếm, thác loạn hơn cũng có, nên tôi không bất ngờ."
Giang Nguyên Dã nghi ngờ liếc anh: "Anh hiểu biết nhỉ? Chẳng lẽ từng tham gia rồi?"
Hạ Tân Nam lạnh lùng nói: "Không có hứng, tôi ngại bẩn."
Giang Nguyên Dã thầm bảo tốt nhất là đừng nên có, nếu không cậu sẽ nhảy xe liền.
Cậu cũng sợ bẩn, sợ lây bệnh.
"Cậu thật sự muốn tung tin này ra à?" Hạ Tân Nam hỏi.
Giang Nguyên Dã gật đầu: "Đương nhiên, chụp cũng chụp rồi, ai bảo bọn họ thích leo lên đầu tôi."
Hạ Tân Nam nhắc nhở: "Cậu xúi giục đàn em chụp đống ảnh này, sợ tương lai cậu ta khó trụ được trong giới."
Giang Nguyên Dã lập tức bất mãn: "Thầy Hạ mới đồng ý rằng lời tôi hứa cũng chính là lời anh hứa, định nuốt lời à?"
Hạ Tân Nam hỏi ngược lại: "Cậu không cảm thấy mình được chiều sinh hư sao? Thoải mái đại diện cho tôi luôn?"
Giang Nguyên Dã: "..."
Hai thằng đàn ông lớn đầu thì chiều với hư cái gì, anh không thấy sến hả?
"Không giúp thì thôi, tôi tự nghĩ cách."
Hạ Tân Nam quay đầu nhìn Giang Nguyên Dã: "Cậu có cách giải quyết những vấn đề phát sinh sau đó không? Thầy Giang cũng có ô dù?"
Giang Nguyên Dã nghiêm túc: "Còn lâu mới nói, đừng đào sâu chuyện nhà người ta."
"Giận à?" Hạ Tân Nam cười như không cười: "Cậu đúng là khó chiều nhỉ?"
Giang Nguyên Dã không có hứng líu lo chíp chíp với anh: "Chốt lại là anh giúp hay không?"
Hạ Tân Nam không đáp, mãi đến khi xe vào đến gara ngầm của khu chung cư, dừng trước cửa toà nhà của Giang Nguyên Dã, anh mới bảo: "Gửi ảnh và video cho tôi, tôi sẽ xử lý."
Giang Nguyên Dã nhíu mày: "Anh định làm gì?"
"Không phải cậu muốn um sùm lên à?" Hạ Tân Nam nói: "Tôi giúp cậu, bao luôn dịch vụ giải quyết vấn đề."
Giang Nguyên Dã: "Thật không?"
Hạ Tân Nam không đáp, chỉ nhìn đối phương rồi đột nhiên tháo dây an toàn, nghiêng người lại gần.
Giang Nguyên Dã phản ứng chậm một nhịp, lún sâu vào ghế không cựa quậy.
Đầu Hạ Tân Nam ghé sát, giữa gara áng sáng tờ mờ, chỉ có hai người tồn tại trong không gian xe chật hẹp, những cảm xúc không tên, ám muội dần trồi lên.
Thế giới chỉ còn lại ánh mắt sáng ngời của Hạ Tân Nam, sâu thẳm, hút trọn linh hồn cậu.
Trong một phút giây, Giang Nguyên Dã còn nghĩ Hạ Tân Nam sẽ hôn mình, ngây người.
Hạ Tân Nam thu hết mọi biểu cảm của cậu vào trong mắt...
Không biết nếu anh thật sự hôn thì cậu sẽ phản ứng thế nào, liệu có tát anh một phát không nhỉ?
Khoé miệng Hạ Tân Nam giương lên rất nhẹ: "Cậu nhộn nhạo lắm à?"
Giang Nguyên Dã giật mình, khinh bỉ anh: "Đồ dê già!"
Hạ Tân Nam nắm tay Giang Nguyên Dã, ghé sát hơn, đến khi hơi thở hoà vào nhau mới dùng giọng hung dữ hỏi: "Tôi là đồ dê già sao?"
"Chứ sao nữa?" Giang Nguyên Dã muốn cắn nhưng không có chỗ hạ mõm, bực bội: "Tôi là nam, anh cũng là nam, mập mờ như này vui lắm à?"
Hạ Tân Nam ghẹo cậu: "Tối qua là ai gửi ảnh và nói hình mẫu lý tưởng là tôi nhỉ? Ý cậu là sao? Định thả thính rồi ghost người ta à?"
Giang Nguyên Dã phản bác: "Đấy mà là ảnh của anh á? Rõ ràng là photoshop..."
Hạ Tân Nam hỏi: "Nếu tôi cũng đổi giới tính cho cậu và đăng ảnh đó lên Weibo, khoe với mọi người đây là hình mẫu lý tưởng của mình thì cậu nghĩ sao?"
Giang Nguyên Dã lập tức ngoan ngoãn nhận sai: "Tôi sai rồi, không nên đùa giỡn dung tục với thầy Hạ. Thầy Hạ rộng lượng đừng chấp kẻ hèn này, tha cho tôi được không?"
Giọng cậu đầy nịnh nọt, vô cùng hiểu chuyện, chỉ muốn được tha bổng, biểu cảm ngây thơ (vô) số tội, dùng đến 100% công lực diễn xuất.
Hạ Tân Nam trầm giọng: "Đổi cách gọi."
Giang Nguyên Dã nhanh trí sửa miệng: "Anh bạn thân tha cho tôi đi."
Hạ Tân Nam nhìn cậu chăm chú, ánh mắt sâu lắng, lâu thật lâu sau, đến khi da đầu Giang Nguyên Dã tê rần mới lùi xuống rồi tháo dây an toàn cho cậu.
Giang Nguyên Dã lập tức đẩy cửa tháo chạy, sau khi đóng sầm cửa còn giận dữ đạp lên bánh xe, thấy Hạ Tân Nam nhìn mình còn làm mặt quỷ trêu chọc rồi xoay người chạy biến.
Cửa thang máy khép lại, Giang Nguyên Dã mới yên tâm thở phào, ánh mắt lúc đó của Hạ Tân Nam như kiểu sẽ thực sự đè cậu xuống làm này làm kia, trộm vía...
Sớm hôm sau Giang Nguyên Dã lên máy bay về đoàn phim, Hạ Tân Nam không đi cùng.
Lúc Giang Nguyên Dã ra khỏi chung cư thì nhận được tin nhắn của Hạ Tân Nam, anh nói mình còn phải ở lại thêm một ngày, xong việc sẽ quay lại.
Giang Nguyên Dã xấu hổ xoa mũi.
Hoá ra không phải về Bắc Kinh vì cậu...
"Việc anh anh cứ lo, không cần báo cáo với tôi."
"Ừm."
Giang Nguyên Dã trề mỏ khóa màn hình, không thèm để ý anh nữa.
Giữa trưa Giang Nguyên Dã đến phim trường, sau đó lập tức on set, hoàn toàn không có thời gian nghỉ ngơi.
Hơn 10 giờ đêm mới kết thúc cảnh quay cuối cùng, Thẩm Tử Tuấn vừa cầm đến cái điện thoại đã thốt lên: "Đù! Tin chấn động luôn!"
Những người khác cũng móc điện thoại ra, tập trung vào hot search đang nhảy tưng bừng... Tổng giám đốc Triệu Trí Thành của truyền thông Tống Nghệ dẫn dắt gà nhà tham gia party thác loạn, đủ ảnh đủ video.
Hệ thống Weibo sập trong nháy mắt, các app lớn, diễn đàn spam điên cuồng, tất cả đều đang bàn luận về vụ bê bối này.
Vẫn là account "Hóng scandal" tung ảnh cũng như video bữa tiệc đó.
Ngoài Triệu Trí Thành, còn sao hạng A nhà Tống Nghệ, 3 người sao hạng 2 và một đám minh tinh vô danh với hot KOL, không ít người có hình tượng tốt đẹp trong mắt cung chúng. Nhất là vị sao hạng A nọ, hình tượng người đàn ông của gia đình đã hoàn toàn vỡ tan.
Thẩm Tử Tuấn tấm tắc cảm thán: "Bạo gấp mấy lần anh luôn! Tiệc tùng gì đó anh đều không tham gia, mà mấy người này gan to phết... còn chơi ở chỗ công cộng nữa chứ..."
Giang Nguyên Dã hơi buồn cười: "Sao em nghe giống anh đang hâm mộ người ta hơn đó anh Tử Tuấn ạ."
"Dở à!" Thẩm Tử Tuấn xua tay, lấy góc nhìn của người từng trải dạy dỗ cậu: "Hai đứa nhớ yêu nhau trong sáng, đừng dại chơi bời kiểu này. Của hiếm như mấy đứa tốt nhất đừng ăn tạp nhé, nếu cô đơn quá cứ tìm đến anh."
"..." Thanh kiu sô mợt.
Giang Nguyên Dã liếc qua WeChat, phần lớn nội dung trên vòng bạn bè đều sôi nổi hóng hớt vụ này, người chia sẻ góc tối, người lại hả hê khi kẻ thù gặp hoạ, cũng có người Phật hệ tiếc nuối.
Biên Lăng cũng nhắn tin bàn luận, Giang Nguyên Dã không có gan khai thật, chọn cách người hèn giả ngơ cái gì cũng không biết.
Nhưng phải nói hiệu suất làm việc của Hạ Tân Nam rất cao, phanh phui bê bối trong chớp mắt. Giang Nguyên Dã vừa phục anh 10 ngón không dính bùn, cũng khá tò mò... sao lại là "Hóng scandal" nhỉ?
"Sao anh lại để 'Hóng scandal' lên bài?"
Cậu liền nhắn tin hỏi Hạ Tân Nam.
Bên kia reply lại trong vài phút: "Đó là account có lượt truy cập nhiều nhất, có vấn đề gì à?"
Ừm thì không có, nhưng mà...
"Nếu anh đã làm việc với bên đó, tiện thể hỏi giúp bọn họ kiếm được video thật thách của tôi ở đâu đi?"
Hạ Tân Nam trả lời: "Không hỏi được, tay này có tác phong làm nghề nghiêm chỉnh, bảo mật thông tin rất tốt."
Ầu.
Không được thì thôi.
Hạ Tân Nam lại gửi tin nhắn: "Cảnh sát đã vào cuộc điều tra bê bối party thác loạn tập thể, từ giờ Triệu Trí Thành sẽ bốc hơi khỏi giới giải trí. Yên tâm đi."
Giang Nguyên Dã vốn không quan tâm.
Hạ Tân Nam: "Gửi số tài khoản cho tôi."
Giang Nguyên Dã: "Hở?"
5 phút sau, tài khoản nhảy số 20 vạn, là thù lao bán tin tức cho lều báo.
Giang Nguyên Dã liền chuyển hết cho Khúc Kiệt.
Sau đó lại tiện tay nhắn với Hạ Tân Nam: "Quỳ xuống bái tạ Bồ Tát.gif"
Hạ Tân Nam gọi luôn, mở miệng liền hỏi: "Thật sự coi tôi là Bồ Tát?"
"Đúng thế! Phật quang chiếu rọi, phổ độ chúng sinh." Giang Nguyên Dã ngồi xe bảo mẫu về khách sạn, không tiếc lời nịnh nọt.
"Giang Nguyên Dã." Hạ Tân Nam ngừng lại: "Đừng có nói quàng nói xiên."
Giang Nguyên Dã dựa lưng vào ghế, lười biếng nói: "Bậy chỗ nào, mọi lời tôi nói đều từ tâm mà ra."
Hạ Tân Nam lại hỏi: "Tôi là Bồ Tát, vậy cậu là gì? Phật tử trung thành à?"
Giang Nguyên Dã phục sát đất, cái tên này luôn tận dụng mọi thời cơ để thả thính bất chấp, vui đến vậy sao?
Cậu nhất quyết không mắc bẫy: "Tôi là hoà thượng thờ phụng Bồ Tát, xuất gia thanh tâm dục quả, không hoàn tục, không dính sắ.c tìn.h."
Đinh Minh ngồi bên cạnh hoảng sợ quay phắt lại, thấy Giang Nguyên Dã dựa vào ghế, nhắm mắt đeo tai nghe nói chuyện điện thoại, miệng treo ý cười, biểu cảm vô cùng vui thích.
Hạ Tân Nam ở đầu bên kia nói: "Ừ, tôi ghi âm rồi, sau này sẽ tung lên cho fans cậu nghe."
Giang Nguyên Dã hừ nhẹ: "Tuỳ anh."
Hai người nói chuyện thiếu muối một lúc thì xe bảo mẫu cũng vừa vặn về đến cửa khách sạn.
Xuống xe, Giang Nguyên Dã vẫn không cúp điện thoại. Sau sự kiện fan cuồng đột nhập, giờ có ít fan ôm cây đợi thỏ hơn so với thời điểm mới vào đoàn. Hơn nữa giờ cũng muộn nên chỉ có vài người.
Vừa vào cửa thì có người gào tên cậu: "Tiểu Dã!"
Giang Nguyên Dã quay đầu.
"Tránh xa Hạ Tân Nam một chút! Showbiz toàn trai đểu thôi!! Đừng để bị lừa!!"
"..." Mắt Giang Nguyên Dã lồi như ốc, không thể tin nổi.
Ừm cậu hình như, cũng là, chắc là đàn ông trong giới showbiz đi?
Fan gào lớn đến nỗi Hạ Tân Nam ở đầu bên kia điện thoại cũng nghe được.
Tiếng cười khẽ truyền đến, sau đó Hạ Tân Nam hỏi: "Thầy Giang này, fan bảo cậu cách xa tôi một chút, cảm nghĩ của cậu thế nào?"
Không được! Cậu còn phải ôm chặt cái đùi vạn năng này!
Giang Nguyên Dã lập tức phủ quyết trong âm thầm.
Cậu nhìn chòng chọc cô bé fan, nghiêng đầu, mặt không cảm xúc nói...
"Còn lâu nhá!"
-------
Tác giả có lời muốn nói:
Fan đỉnh lưu: Hạ Tân Nam là trai tồi đó! Cách xa ổng ra!!
Đỉnh lưu: No! No! No!