Có Hỉ - Bạch Giới Tử

Chương 42

Đăng ảnh teaser xong, hôm sau bắt đầu thu tập đầu tiên của "Tôi và bạn thân".

Rating show rất cao, trừ việc là show hẹn hò trá hình thì nó vẫn cho khán giả thấy cuộc sống chân thực nhất của nghệ sĩ, kịch bản không nhiều, nhưng có thể thoả mãn sự tò mò của một bộ phận khán giả.

Đương nhiên, điều gây shock nhất chính là người như Hạ Tân Nam lại tham gia loại chương trình kiểu này, đúng như kiểu vì yêu mà làm tất cả.

"Ảnh thì vì yêu mà đến, còn tui là xả thân vì nghiệp."

Trong quá trình chuẩn bị, Giang Nguyên Dã lầm rầm, fanfic cậu đọc nhiều lắm luôn, giờ có thể thoải mái xuất khẩu thành thơ.

Đinh Minh thuận miệng đón lời: "Anh là vì yêu mà sẵn sàng quay lưng với cả thế giới."

"..." Cảm ơn! Tui đâu có đần như thế!

Ngày ghi hình chính thức, Giang Nguyên Dã dậy rất sớm, sáng sớm làm gì, ăn gì, những việc lông gà vỏ tỏi nhỏ nhặt đều là tư liệu sống.

Dù gì thì Giang Nguyên Dã cũng là đỉnh lưu, kể cả ngồi yên đần mặt với màn hình thì fans cũng sẵn sàng tung hô.

Trong lúc ăn sáng, Giang Nguyên Dã cầm điện thoại gọi Hạ Tân Nam qua We Chat: "Thầy Hạ có đang on set không? Có làm phiền anh không vậy?"

Trước mặt có máy quay nên Giang Nguyên Dã khá là rén, xã giao vô cùng với Hạ Tân Nam.

Bên Hạ Tân Nam cũng có người quay, anh lại cười thành tiếng, cố tình trêu: "Bình thường em nói chuyện với tôi bằng giọng này hả? Đến mức như vậy sao?"

Giang Nguyên Dã cạn lời, lúc cần giả vờ sao anh lại không làm hả!

Cậu cũng chẳng buồn diễn nữa, thẳng thừng: "Trưa nay tui sẽ đến thăm ban, anh bảo Tiểu Tề ra ngoài phim trường đón tui nhá! Lúc nào đến tui gửi tin nhắn."

Hạ Tân Nam: "Ừm."

Như bình thường là Giang Nguyên Dã sẽ cúp điện ngay sau khi nói xong, nhưng đang ở trước máy quay thì nên nói thêm chút chút, liền hỏi: "Lần trước anh bảo không thích cơm hộp ở phim trường, muốn tui mang cơm đến không?"

Hạ Tân Nam: "Sao có thể mặt dày thế được..."

"Bình thường anh nói chuyện với tui cũng đâu dùng giọng này, đến mức này à?" Giang Nguyên Dã gậy ông đập lưng ông.

Hạ Tân Nam cười cười, sửa lời: "Cảm ơn."

Cuộc gọi kết thúc, PD hỏi: "Bình thường thầy Hạ và thầy Giang nói chuyện bằng giọng gì vậy?"

Giang Nguyên Dã cười giả ngu: "Thì nói bình thường thôi."

PD nói: "Mọi người muốn xem biệt danh We Chat em đặt cho thầy Hạ, có được không?"

Thú thực là Giang Nguyên Dã chẳng thích đâu, nhưng đối phương có lời cậu lại khó từ chối, đành giơ màn hình điện thoại ra trước camera.

Ba từ "Anh bạn thân" rõ rành rành.

PD cười to: "Với biệt danh này thì có thể tượng tượng được phong cách đối đáp thường ngày rồi."

Giang Nguyên Dã: "..."

Cậu rất nghi ngờ đối phương đang cười nhạo mình.

10:30, Giang Nguyên Dã xuất phát từ nhà, đi mua cơm cho Hạ Tân Nam trước.

Giang Nguyên Dã đến nhà hàng riêng tư nọ, trong lúc chờ đóng gói đồ ăn thì chủ tiệm mang một cái khăn quàng ra, bảo cậu với Hạ Tân Nam để quên từ lần trước đến đây, người ta vẫn giữ giúp hai người.

Bị hỏi đi ăn với Hạ Tân Nam lúc nào, Giang Nguyên Dã không muốn tiết lộ, nhưng chủ tiệm thật thà nhanh nhảu: "Là hôm mùng 7 Tết âm ấy!"

Giang Nguyên Dã nín lặng, hy vọng ekip với khán giả sẽ không nhận ra mùng 7 âm chính là Lễ tình nhân.

Nhưng... dễ mơ vậy sao?

Đồ ăn gói ghém xong xuôi, Giang Nguyên Dã leo lên xe, chạy thẳng đến phim trường ở ngoại thành.

PD tranh thủ phỏng vấn luôn.

"Em và thầy Hạ quen biết thế nào? Quen nhau lâu chưa?"

"Cũng mới thôi, quen từ tiệc ra mắt bộ sưu tập mới của Glamsol, hôm ấy có trao đổi cách liên hệ."

"Vậy thì đúng là mới đây thôi, thế mà quan hệ giữa hai đứa đã tốt vậy sao?"

"Haha... hợp tính, hợp nết nhau thôi ạ."

"Ấn tượng đầu tiên về thầy Hạ là gì vậy?"

"Đẹp trai, à, ảnh rất tự luyến."

Giang Nguyên Dã lười bịa chuyện, ăn ngay nói thật. PD liền hỏi dồn: "Tự luyến?"

Chả thế thì sao, câu đầu tiên chính là hỏi có đúng là cậu tương tư người ta không. Giang Nguyên Dã năm nay 24 tuổi rồi mà chưa gặp trường hợp nào tự luyến đến thế.

Tuy tương tư giờ đã thành thật, nhưng cậu sẽ không thừa nhận đâu!

Giang Nguyên Dã cười cười: "Mọi người có thể tự hiểu mà, tự tin có thừa, nhưng đúng là thầy Hạ có thể tự hào."

"Coi như là ấn tượng ban đầu rất tốt đi?" PD cũng cười: "Lần đầu tiên cùng nhau lên hot search là do chơi thật hay thách nhỉ, tự em chọn đối phương à?"

Giang Nguyên Dã rất hèn, bèn đáp: "Đương nhiên là không rồi, đó là nhiệm vụ cho người khác yêu cầu, đối tượng lại trùng hợp là thầy Hạ, không ngờ bung bét đến lên hot search. Cảm ơn thầy Hạ đã không chấp tui!"

"Nếu phải chơi thật hay thách lần nữa, em vẫn sẽ chọn thầy Hạ chứ?"

Câu hỏi củ chuối gì vậy!

Giang Nguyên Dã lắc đầu: "Không ạ! Miễn cho ai kia lại đắc ý!"

Ở phim trường, Hạ Tân Nam cũng đang nhận phỏng vấn.

"Chúng tôi đã quen nhau từ rất lâu rồi, còn quen thế nào..." Hạ Tân Nam im lặng một lúc lâu mới trả lời: "Mọi người cứ nghe đáp án của em ấy đi."

Giang Nguyên Dã gửi tin nhắn, bảo 5 phút nữa là đến nơi.

Hạ Tân Nam ngắt lời PD: "Tôi đi đón em ấy."

Chuyến thăm ban này chỉ mới bàn với ekip, Hạ Tân Nam phải on set và không thể vắng mặt, Giang Nguyên Dã hỏi team kế hoạch: "Ảnh phải quay phim đó, chúng ta chen ngang có ổn không?"

Đối phương khó xử: "Nếu nguyên nhân khách quan thì mọi người sẽ thông cảm mà."

Giang Nguyên Dã liền nói: "Tụi em không có nhiều tương tác đâu, về phải biên tập lại đấy, chắc sẽ chán hơn các đôi khác."

Người bên chương trình đúng là rất biết điều, sau khi tính toán liền đề nghị: "Vậy để tôi đi hỏi bên thầy Hạ xem đoàn phim có cho thăm ban không, lúc đó thì thầy Giang vào nhé?"

Giang Nguyên Dã toại nguyện, trong lòng nở hoa nhưng mặt vẫn dửng dưng: "Tuỳ mọi người."

Khi xe dừng ngoài phim trường, Giang Nguyên Dã vẫn còn tự khen bản thân thông minh.

Hạ Tân Nam đã 1 tháng không gặp xuất hiện trước mắt, cậu kiềm chế sự rộn ràng trong lòng, bước xuống xe: "Thầy Hạ!"

Hạ Tân Nam vươn tay, ôm cậu ngay trước camera.

Giang Nguyên Dã phản ứng chậm một nhịp, Hạ Tân Nam đã buông người ra, vẻ mặt tự nhiên: "Vào thôi."

Giang Nguyên Dã cảm thấy đối phương thả thính càng ngày càng mượt, đã thế còn rất tự nhiên, thính số lượng lớn, cậu chẳng thể nào bắt kịp.

Giờ đang đúng bữa trưa, Giang Nguyên Dã vừa vào cửa đã đi chào hỏi trước. Thật ra cậu chẳng quen ai cả, nhưng muốn ghi hình thoải mái thì phép lịch sự cơ bản vẫn phải có.

Cậu còn mời cả đoàn trà sữa, cafe, cơm hộp cũng vừa vặn ship đến, Đinh Minh đang hỗ trợ phát cho mọi người.

"Làm phiền cả nhà rồi!" Giang Nguyên Dã khách sáo nói trước camera.

Đạo diễn đang độ tuổi trung niên cười đáp: "Phiền gì đâu! Người nhà thăm ban còn mời chúng tôi đồ ăn ngon, phải chào đón nhiệt tình chứ!"

Bên chương trình rất thích mấy kiểu trêu chọc thế này, hết lòng ghi hình.

Biểu cảm của Hạ Tân Nam thoải mái, Giang Nguyên Dã từng ở trong đoàn phim nên đã tôi luyện được mặt sắt tim thép, còn biết cười đáp lại, chẳng hề xấu hổ.

Chốc sau, Hạ Tân Nam đưa cậu vào phòng nghỉ. Giang Nguyên Dã lấy phần đồ ăn trưa chuẩn bị riêng ra, toàn món Hạ Tân Nam thích.

Hạ Tân Nam thấy các món, nhướn mày hỏi: "Săn sóc vậy?"

Giang Nguyên Dã bình tĩnh nói: "Tui cũng muốn ăn."

Hạ Tân Nam cười cười, đưa một bộ thìa đũa sang.

Giang Nguyên Dã nhai nhai, tiện đà hỏi: "Tuần sau anh đóng máy à?"

"Thứ tư tuần tới." Hạ Tân Nam đáp: "Em muốn đón tôi à?"

"Mơ đi!" Giang Nguyên Dã lập tức từ chối: "Tui bận việc lắm."

Hạ Tân Nam gật đầu: "Thôi vậy, thầy Giang mới là người bận rộn, tôi biết mà."

Giang Nguyên Dã rất ghét cái kiểu chọc ghẹo của đối phương, nếu không phải máy quay với ekip ở khắp nơi thì cậu đã nhào đến cào tên choá này rồi.

Có lẽ cảm nhận được sự bất mãn của cậu, Hạ Tân Nam liền sửa lời: "Hôm nay em đến, tôi vui lắm."

Giang Nguyên Dã: "... Ờ, đang rảnh mà."

Hạ Tân Nam hỏi: "Rảnh là đến thăm ban tôi liền, nên tôi là người quan trọng nhất với em à?"

Giang Nguyên Dã lập tức cạn lời, những lời này có thể nói trước bàn dân thiên hạ được à?

Hạ Tân Nam ngừng lại rồi tiếp tục: "Người bạn tốt nhất."

Giang Nguyên Dã: "..."

Ekip sẽ vô cùng biết ơn anh vì đã làm sẵn việc cho họ đấy!

Mắt Hạ Tân Nam đong đầy ý cười, Giang Nguyên Dã chép miệng: "Thầy Hạ sến quá đi!"

Hạ Tân Nam nói: "Tôi nghĩ em thích kiểu này chứ."

"Thôi xin ạ!"

Mỗi người trêu nhau một câu liền ăn xong, Giang Nguyên Dã cầm kế hoạch quay chụp của Hạ Tân Nam lên, đang đọc rất hờ hững, tầm mắt đột nhiên khựng lại.

"... Chiều nay anh quay cảnh hôn à?"

Hạ Tân Nam đang xem kịch bản liền liếc sang, chỉ chỉ: "Có một cảnh."

Anh là khách mời đặc biệt mà?

Sao lại có cảnh hôn với nữ chính hả?

Để làm gì...

Giang Nguyên Dã nhìn tờ lịch trình, cụm từ "hôn môi" tự nhiên rất chói mắt. Dù biết đây là đặc thù nghề nghiệp của Hạ Tân Nam, nhưng mùi chua như sóng cuộn biển gầm dâng trào, nén không nổi.

Biết thế không đến cho rồi.

Hạ Tân Nam hỏi cậu: "Em muốn xem không? Chẳng phải muốn học à?"

"Không!" Giang Nguyên Dã buột miệng bật thốt, lại cảm thấy giọng điệu của mình hơi lố, cười miễn cưỡng: "Tui sợ mình mà ở đấy thì thầy Hạ không nhập tâm được."

Hạ Tân Nam thư thả nói: "Không đến mức đấy đâu."

Giang Nguyên Dã chẳng thèm quan tâm, cầm trà sữa, cúi đầu mở game chơi.

5 phút sau, Giang Nguyên Dã đang ngẩn ngơ chợt ngẩng lên hỏi: "Quay thật hay mượn góc thôi?"

Hạ Tân Nam đáp: "Đạo diễn định lấy cảnh thật."

Giang Nguyên Dã: "Ò..."

Hạ Tân Nam trang điểm lại, thay quần áo, Giang Nguyên Dã vẫn ngồi nguyên chơi game.

Nhưng tâm trí hoàn toàn không đặt ở trò chơi, bị K.O 3 ván liên tiếp, ngay cả staff bên cạnh cũng không thấm nổi độ gà này. Mãi đến khi Hạ Tân Nam đi qua, cầm điện thoại, thao tác pro giúp cậu thắng một ván.

Giang Nguyên Dã muốn vùng lên, nhưng Hạ Tân Nam đã trả lại điện thoại: "Em đang nghĩ gì thế? Trình độ này cũng đòi chơi game?"

Giang Nguyên Dã giật lấy: "Chả liên quan đến anh!"

Lát sau Hạ Tân Nam bị đạo diễn gọi, Giang Nguyên Dã ở bên này quay thêm một lúc thì tạm nghỉ.

Giang Nguyên Dã muốn hít thở không khí nên đứng dậy ra khỏi phòng nghỉ, vòng đến sân thượng bên ngoài, liền thấy Hạ Tân Nam đang hút thuốc một mình.

"Anh rảnh rang quá nhỉ, trốn tịt ở đây luôn!" Giang Nguyên Dã bước lên bỉ bôi.

Hạ Tân Nam nói: "Ở đây yên tĩnh hơn, suốt ngày bị dí máy quay khó chịu lắm."

Giang Nguyên Dã cũng thấy phiền, đoạt điếu thuốc của anh, rít mạnh hai hơi: "Tí nữa anh phải diễn cảnh hôn đấy, không sợ mồm thối người ta chê à?"

Hạ Tân Nam nhìn sang, đôi mắt nheo lại đầy phán xét làm Giang Nguyên Dã lập tức á khẩu.

"... Anh làm gì vậy?"

Giang Nguyên Dã lấy lại giọng nói.

Hạ Tân Nam đột nhiên sấn đến, lấy lại thuốc lá của mình, nghiêng đầu ghé sát, ngậm môi cậu.

Giang Nguyên Dã sững sờ, dưới ánh nhìn chòng chọc sửng sốt của đối phương, lưỡi Hạ Tân Nam tiến vào khoang miệng quậy phá, cuối cùng cuốn lấy lưỡi cậu m.út nhẹ một cái, lùi lại.

"Em có chê không?" Hạ Tân Nam hỏi.

Có liêm sỉ không hả?! Giang Nguyên Dã rất muốn chửi người, lời đến bên miệng lại đổi ý, đẩy tên choá này vào tường, áp sát cắn mạnh lên môi anh. Thừa dịp Hạ Tân Nam đau, vươn lưỡi liền cắn một phát.

Nụ hôn này giống sự trả thù, mãi đến khi nếm được mùi máu tanh thì Giang Nguyên Dã mới chịu rút lui.

Hạ Tân Nam nhìn thẳng vào mắt đối phương, Giang Nguyên Dã cười lạnh: "Rất chê!"

Hạ Tân Nam đưa tay sờ mặt Giang Nguyên Dã, lòng bàn tay miết bờ môi cậu, không hé răng.

Sùng bái.

Si mê.

Có tiếng staff nói chuyện loáng thoáng xa gần, Giang Nguyên Dã hất mặt, trừng anh một cái rồi xoay người vào trong trước.

Lịch quay chiều của đoàn phim bắt đầu, Giang Nguyên Dã muốn cút thật xa nhưng không được, bọn cậu còn phải ghi hình, chỉ đành tụt hứng đến xem Hạ Tân Nam quay cảnh hôn.

Nội dung phim phải bảo mật, nên chương trình chỉ quay mình Giang Nguyên Dã, tập trung vào phản ứng của cậu.

Giang Nguyên Dã chưa từng xấu hổ nhường này trước máy quay, ôm tay nhìn chòng chọc Hạ Tân Nam với nữ chính, vừa nghĩ đến tên choá này mới sàm sỡ mình liền cảm thấy chua lòm, thế mà vẫn phải cười vô cùng công nghiệp.

Nhưng kết quả lại nằm ngoài dự kiến của Giang Nguyên Dã, Hạ Tân Nam chỉ ôm nữ chính, hôn mẹ lên tóc mai đối phương, đạo diễn liền hô: "Cắt!".

??

Ủa hôn môi đâu?

Hạ Tân Nam bước đến mà Giang Nguyên Dã vẫn còn lơ lửng trên mây.

"Thầy Giang cho xin chút nhận xét đi?" Giọng Hạ Tân Nam vang lên, mang theo chút ý cười.

Giang Nguyên Dã miên man hỏi: "Mấy anh không quay cảnh hôn à?"

"Cảm thấy không hợp cảm xúc lắm nên sửa cấp tốc rồi." Hạ Tân Nam nói ngắn gọn, lại càng không tiết lộ kế hoạch Giang Nguyên Dã đọc là bản bị huỷ.

"... Thầy Hạ diễn xuất đầy mình."

Giang Nguyên Dã nhận ra bản thân bị lừa, ném lại câu này liền xoay người bỏ đi.

PD vô cùng tiếc hận, nếu hun thiệt thì tốt quá, reaction của Giang Nguyên Dã chắc chắn sẽ là điểm nhấn. Tiếc ghê!

Không có thì họ tự chém được, lại bắt đầu phỏng vắn.

"Hình như trước giờ hai thầy đều chưa đóng cảnh hôn phải không? Có thể tiết lộ một chút nụ hôn đầu ở ngoài đời là lúc nào? Khung cảnh xung quanh ra sao?"

Mấy người dám hỏi ghê!

Giang Nguyên Dã vừa nghĩ vừa trợn mắt.

Hạ Tân Nam rất thoải mái tiết lộ: "Thời gian cụ thể thì không tiện nói, còn địa điểm à, ở toilet."

Giang Nguyên Dã ở bên cạnh cười ra tiếng, nghiêng đầu liếc anh rồi đáp: "Thời điểm thì không nói được, còn địa điểm à, trong toilet."

Cả đám staff đều mắt chữ A mồm chữ O, PD ngắc ngứ: "Ồ wao... trùng hợp thế?"

Hạ Tân Nam cong môi giữ im lặng, Giang Nguyên Dã mặt lạnh như tiền nói: "Đúng vậy đó, trùng hợp thôi."

-----

Tác gi có chuyn mun nói:

Ồ sập rai chưa! Nụ hun đầu của ẻm cũng ở toilet đó!

Bình Luận (0)
Comment