Có Hỉ - Bạch Giới Tử

Chương 53

Khi tin nhắn của Hạ Tân Nam ting ting, Giang Nguyên Dã vẫn đang ngẩn người trên sopha.

"Xuống hầm để xe đi."

Giang Nguyên Dã sửng sốt mấy giây, bật dậy.

Giang Nguyên Dã: "Anh đến đây hả?"

Hạ Tân Nam: "5 phút nữa sẽ đến nơi, em nhanh lên, tôi còn phải ra sân bay nữa."

Giang Nguyên Dã bật nảy như tôm, chạy nhanh như cơn gió ra khỏi phòng.

Cậu xuống đến nơi thì xe bảo mẫu của Hạ Tân Nam cũng vừa vặn xuất hiện.

Giang Nguyên Dã ổn định trái tim nhỏ đang nhảy bình bịch, chậm rãi bước tới, trợ lý và lái xe của Hạ Tân Nam bước xuống, còn người trong xe thì vẫy tay với cậu: "Lên đi."

Giang Nguyên Dã bước lên xe, sau khi cửa đóng lại, cậu bị Hạ Tân Nam kéo mạnh qua, ngồi ngang lên đùi tên xấu xa.

"Anh làm gì vậy hả?"

Hạ Tân Nam ôm eo cậu: "Không phải đến để thương em à?"

Lời thì do Giang Nguyên Dã nói, nhưng lúc giáp mặt lại tự xấu hổ: "Anh chạy đến đây không sợ bị trễ giờ à?"

"Sân bay cách đây không xa, không trễ được." Ánh mắt Hạ Tân Nam ngập tràn hứng thú: "Em giỏi quá nhỉ? Anh ơi thương bé học được ở đâu vậy?"

Giang Nguyên Dã cười cười: "Không cần thầy cũng biết."

Hạ Tân Nam nói: "Tôi chỉ có 15 phút thôi, nên thầy Giang muốn anh thương thế nào?"

Giang Nguyên Dã cảm thấy bản thân bị hớ, hơi bực mình: "Tự anh đi mà nghĩ!"

Chỉ có vỏn vẹn 15 phút, đã thế trợ lí với tài xế còn đang chờ ở ngoài, mần ăn gì nổi.

Hạ Tân Nam nhẹ giọng cười, cúi đầu chạm môi vào con bướm trên xương quai xanh của đối phương, nói: "Chẳng làm gì cả, chỉ sờ em như lần trước thôi."

Giang Nguyên Dã nuốt nước bọt, không thể từ chối, ậm ừ: "Ừm..."

Tay Hạ Tân Nam luồn vào trong áo phông, hoang dại vu.ốt ve thân thể cậu.

Giang Nguyên Dã thở gáp, cũng cởi cúc áo sơmi của Hạ Tân Nam mà sờ so.ạng đối phương.

Da thịt kề sát, nóng bỏng hừng hực.

Đôi môi Hạ Tân Nam rong chơi trên xương quai xanh, cổ của Giang Nguyên Dã, nhiệt độ cơ thể thẩm thấu qua làn da, k.ích thí.ch thần kinh, từng chút một lan toả dến trái tim, ê ẩm.

Giang Nguyên Dã khó lòng chịu nổi, nuốt nước bọt mấy cái, chủ động tìm môi Hạ Tân Nam, hôn anh.

Môi dán môi thân mật cọ xát, như đang hấp thụ, xoa dịu những h.am mu.ốn dâng trào, khó có thể nói thành lời.

Vu.ốt ve lâu thật lâu, hôn môi cũng dây dưa thật lâu.

Giang Nguyên Dã thở gấp, đại loại là quá hưng phấn, sau khi tách ra, Hạ Tân Nam dùng lóng tay lau nước bọt trên khoé miệng cậu, hỏi: "Hài lòng chưa nào?"

Đôi tay Giang Nguyên Dã đang vòng sau lưng anh cào mạnh mấy cái, lạc giọng: "Tàm tạm thôi."

"Tôi làm ô dù cho em, còn phải hầu hạ em, thầy Giang khó chiều thật đấy." Hạ Tân Nam trêu chọc.

Giang Nguyên Dã không dễ mắc lừa: "Anh cũng sướng mà, được hời còn kiêu nữa."

Hạ Tân Nam sảng khoái thừa nhận: "Ừ."

Giang Nguyên Dã vẫn ngồi trên đùi anh, thầm thì hỏi: "Hôm nào anh về thế?"

"Thứ 4 hoặc thứ 5 tuần sau." Hạ Tân Nam đáp: "Còn phải xem lịch trình thế nào đã, có khi còn phải ở thêm mấy ngày."

"..."

Thôi được rồi.

Giang Nguyên Dã thấy cũng không còn nhiều thời gian, đẩy đối phương ra: "Anh đến sân bay đi, tui phải về rồi."

Cậu đang định đứng lên, lại bị Hạ Tân Nam kéo ngược về: "Muốn tiễn tôi ra sân bay không?"

Giang Nguyên Dã không muốn dính như keo, cứ như bản thân mình lưu luyến giữ đối phương lắm ấy: "Không được, tui muốn ngủ sớm, mai còn phải dậy sớm ghi hình nữa."

Hạ Tân Nam giữ người lại, m.út lên gáy đối phương thành một vết hickey đỏ thẫm, trước khi Giang Nguyên Dã xù lông liền buông người: "Em về ngủ đi."

"Anh thuộc giống chó à!" Giang Nguyên Dã mắng xong rồi đẩy cửa xuống xe.

Ngoài miệng thì hùng hổ, nhưng cậu không bỏ đi vội, đứng bên ngoài chờ xe của Hạ Tân Nam rời khỏi mới chậc lưỡi, xoay người lên tầng.

-

Mấy ngày sau, tập 3 của "Bạn thân" lên sóng, Giang Nguyên Dã không có lịch trình, ở nhà nghỉ ngơi, vừa xem chương trình vừa nhắn We Chat cho Hạ Tân Nam.

Lịch trình của Hạ Tân Nam ở nước ngoài rất dày đặc, lại còn chênh lệch múi giờ, lúc được lúc không chit chat tâm sự với cậu.

Hạ Tân Nam gửi ảnh, Giang Nguyên Dã mở xem, thế mà tên này lại dám gửi ảnh lưng trần cho mình!

Giang Nguyên Dã: "???"

Hạ Tân Nam: "Đêm ấy em cào này, mấy ngày rồi vẫn chưa lành."

Giang Nguyên Dã nhìn kỹ, đúng là lưng anh có mấy vết cào, tác phẩm khi cậu quá high đêm ấy.

Giang Nguyên Dã lập tức chột dạ: "Anh gửi cho tui làm gì?"

Hạ Tân Nam: "Chẳng làm gì cả, chỉ muốn cho em xem thôi."

Rõ ràng là anh đang mời gọi tui mà!

Giang Nguyên Dã hỏi: "Ai chụp ảnh này cho anh đấy?"

Trông còn đẹp chứ, phòng mờ tối, lưng trần với bắp khoẻ khoắn, nổi bật lên vết cào mờ ám.

Hạ Tân Nam: "Dùng tripod chụp."

Giang Nguyên Dã: "Ò."

Nói thế còn được!

Giang Nguyên Dã ngắm bức ảnh một lúc, đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, mở kịch bản phim của đạo diễn Nguỵ Khải Bình ra, quả nhiên trong kịch bản cũng có phân đoạn này... Sau khi hai nhân vật chính nếm trái cấm lần đầu, nhân vật của cậu quan sát nhân vật của Hạ Tân Nam cũng là từ góc độ này.

Giang Nguyên Dã: "Anh đang nghiền ngẫm kịch bản à?"

Hạ Tân Nam trả lời: "2 hôm nay đang chụp ảnh bìa, tiện học thêm một khoá nhiếp ảnh. Mới nãy đọc kịch bản đến đoạn này, muốn thử xem tay nghề của mình đến đâu."

Giang Nguyên Dã: "Anh tự sướng quá đi!"

Hạ Tân Nam hỏi: "Em đọc kịch bản đến đâu rồi? Có cảm nghĩ gì không?"

Giang Nguyên Dã: "Anh muốn nghe tui nói thật?"

Hạ Tân Nam: "Không thì sao?"

Thật ra mấy nay Giang Nguyên Dã mới bắt đầu ngâm cứu kịch bản, hôm bữa nhận lời cũng chỉ mới báo qua loa cho Biên Lăng, thật sự đã khiến đối phương bất ngờ (khiếp hồn) kinh khủng khiếp.

Giang Nguyên Dã được Nguỵ Khải Bình công nhận chắc chắn là vận may ngỡ ngàng, cơ mà...

"Nếu hai đứa tham gia bộ phim này, thì phải xác định sẽ bị trói buộc với nhau cả đời, muốn buông cũng không được. Chú em thật sự là xả thân vì tình à?"

Quản lý của cậu rất lo lắng nóng ruột, Giang Nguyên Dã lại chẳng nghĩ quá nhiều, trói thì trói, đằng nào cậu cũng thích mà.

Nhưng bộ phim này thuộc chủ đề tình cảm, lãng mạn cháy bỏng, sôi sục dâng trào, đến nỗi có bao nhiêu cảnh hôn Giang Nguyên Dã nghiên cứu được một nửa rồi mà đếm vẫn chưa hết, túm lại là không dành cho trẻ em dưới 18 tuổi.

Điều này nhiều ít khiến cậu lấn cấn trong lòng.

Giang Nguyên Dã: "Kịch bản bạo cỡ này thật à? Hai người đàn ông quay những cảnh nóng này có phù hợp không thế?"

Hạ Tân Nam: "Có vấn đề gì chứ?"

Giang Nguyên Dã: "Cảm thấy hơi bất ngờ... hoá ra tình yêu nam nam cũng có thể như vậy..."

Hạ Tân Nam: "Em cảm thấy nam nam yêu nhau thì sẽ thế nào?"

Giang Nguyên Dã: "Tui bết sao được, tui đã yêu đâu mà biết, dù sao cũng thấy sến sến sao ấy."

Thật sự là cậu thấy khá là sến, không phải cậu chưa từng xem phim tình cảm, nhưng đến độ gần như cảnh nào hai nhân vật chính cũng dính nhau thân mật thì lần đầu tiên được thấy.

Cũng có thể là cậu kiến thức hạn hẹp.

Huống chi xem phim một kiểu, nhưng đóng lại là chuyện khác.

Càng đọc kịch bản Giang Nguyên Dã càng dâng lên nỗi hối hận khi đã chấp nhận tham gia sự án này, cảm thấy rất áp lực, nhất là phải kết hợp với vai diễn của Hạ Tân Nam.

Một diễn viên không đạt chuẩn là đưa cảm xúc cá nhân vào vai diễn, nhưng cậu sợ mình khó lòng tách mình khỏi nhân vật.

Hạ Tân Nam thì ngược lại, khả năng diễn xuất của đối phương tốt hơn cậu rất nhiều. Trong trò chơi cá cược ở đời thật của hai người, dường như cậu đã được mặc định bản thân mình ở thế yếu.

... Hay là thôi nhỉ.

Giang Nguyên Dã đau đầu, hình như cậu ngày càng nhiều nỗi sầu muộn, và đây chẳng phải dấu hiệu tốt lành gì cho cam.

Hạ Tân Nam hỏi: "Với em thì cái gì không sến?"

Giang Nguyên Dã: "Là cái gì thì anh cũng là người sến nhất!"

Cậu sẽ xấu hổ nếu cứ tiếp tục lảm nhảm với Hạ Tân Nam về chủ đề này, lại vòng về bộ phim: "Tui cảm thấy khó giành giải thưởng lắm."

Hạ Tân Nam reply: "Sao lại nghĩ vậy?"

Giang Nguyên Dã: "Đơn giản quá, không có mấy cảnh kiểu đụng chạm, máu chó, come out hay tam giác tình yêu thường thấy, kết lại còn HE, giành được giải mới lạ ấy."

Hạ Tân Nam: "Em tính hơi xa rồi, giờ cứ nghiền ngẫm kịch bản thật kỹ trước đi."

Giang Nguyên Dã: "Biết òy."

Hợp đồng thì ký rồi, giờ cậu có hối hận thì cũng chẳng quay xe được, chỉ có thể cắn răng đu theo thôi.

Hạ Tân Nam gọi điện, Giang Nguyên Dã bấm nghe, bật loa ngoài.

Hạ Tân Nam nghe tiếng TV ồn ã, hỏi: "Em vẫn đang xem chương trình à? Làm mấy việc một lúc sao tập trung được?"

"Ai cần anh lo!" Giang Nguyên Dã nói: "Tập này hay ho lắm, mắt anh sáng như đèn pha ý, ai cũng nhận ra anh cố tình ám chỉ, gạ gẫm tui. Hình tượng kiêu ngạo, lạnh lùng của thầy Hạ đi tong rồi!"

Hạ Tân Nam nói: "Cúc áo em rơi trong xe tôi, khán giả đã tưởng tượng được cảnh xe chấn hoàn chỉnh rồi, còn để ý hình tượng làm gì?"

Giang Nguyên Dã mắng: "Còn không phải tại anh à! Chứ nói linh tinh trước máy quay, có tí liêm sỉ nào không?"

Giọng Hạ Tân Nam mang theo ý cười: "Chẳng lẽ tôi nói điêu à?"

"..."Giang Nguyên Dã chịu thua, anh muốn nói sao thì nói.

Chương trình vẫn đang chiếu, cảnh hai người bị úp sọt ở ban công sau khi quay xong cũng được đưa vào. Giang Nguyên Dã mấp máy môi mắng Hạ Tân Nam là: "Đồ cầm thú!" cũng được các cao thủ giải mã, "Tính sổ" của Hạ Tân Nam cũng vô cùng oai phong lẫm liệt.

"Lúc đánh nhau thua, bị tính sổ nhưng không chịu được, bắt đầu tức giận rồi chơi xấu." văng vẳng bên tai, đừng nói là bình luận spam điên cuồng cắn hint tràn màn hình, ngay cả Giang Nguyên Dã cũng chịu không nổi cơ mà.

Thật sự quá sức chịu đựng luôn!

【Đôi choá này! Có phải hai người hun nhau không ấy? Dám liếc mắt đưa tình trắng trợn trước trăm nghìn đôi mắt luôn hả?】

Hầu hết các bình luận đều có một ý chung, Giang Nguyên Dã cũng muốn hỏi: "Thầy Hạ, anh khoái cái chương trình này lắm hả? Chỉ quay có 3 tập tiếc lắm phải không?"

Hạ Tân Nam không phủ nhận: "Ừ, tiếc lắm, sau có cơ hội lại tham gia tiếp."

Giang Nguyên Dã cười hehe, quả nhiên ảnh đế lạnh lùng là giả hết, anh chỉ là tên thích khoe khoang tình yêu thôi.

Màn biểu diễn pha chế được biên tập ở cuối cùng.

Giờ Giang Nguyên Dã mới để ý, khi ấy Hạ Tân Nam luôn chăm chú nhìn mình không chớp mắt, dưới những bụi tiên sáng lấp lánh bóng hình cậu in đậm trong mắt anh.

Làn đạn bắt đầu spam: "làm bạn thân cả đời", còn Hạ Tân Nam lại nói: "Thuận theo tự nhiên".

Giang Nguyên Dã đần thối, thật ra lúc ấy cậu muốn nói ai thèm làm bạn thân của anh chứ, tui chỉ muốn làm bạn trai thôi.

Hạ Tân Nam ở đầu bên kia điện thoại hỏi: "Đang nghĩ gì mà im lặng vậy?"

Giọng anh kéo hồn cậu về, Giang Nguyên Dã nói: "Chương trình hết rồi, chúng ta có phải viết cảm nhận gì không? Dù gì cũng là lần đầu tiên tham gia truyền hình thực tế kiểu này mà."

Hạ Tân Nam hỏi: "Em còn định viết cảm thụ văn học nữa à?"

Giang Nguyên Dã: ".... Thì viết cũng được mà."

Hạ Tân Nam bật cười: "Em viết đi, tôi đọc."

Giang Nguyên Dã lập tức cụ hứng: "Cúp đây!"

Buôn dưa xong, Giang Nguyên Dã dẹp ngay ý định cập nhật Weibo, viết cái cục cức, cậu no lắm rồi!

Mấy phút sau, cậu lơ đễnh F5 Weibo, liền thấy Hạ Tân Nam đăng trạng thái mới.

"Bạn thân thì chưa chắc đã đi cùng nhau cả đời, nhưng có thứ sẽ là mãi mãi."

Giang Nguyên Dã sửng sốt.

Trái tim bắt đầu không thể khống chế nổi đập bình bịch liên tục.

Cảm xúc nào đó nhảy thẳng vào não bộ, sau đó bướng bỉnh cắm rễ, chậm rãi nảy mầm, chẳng thể vứt bỏ.

Nếu có người phỏng vấn cảm nhận của Giang Nguyên Dã khi đọc dòng trạng thái này, Giang Nguyên Dã sẽ ngơ ngẩn mà buột miệng thốt lên...

"Anh ấy rất yêu tui."

Bình Luận (0)
Comment