Có Hỉ - Bạch Giới Tử

Chương 55

Sau khi quay tập cuối của "Khởi đầu ngôi sao", Giang Nguyên Dã không nhận thêm bất kỳ lịch trình nào, chỉ chờ vào đoàn.

Lịch quay vào tháng 6, đoàn phim đã thuê riêng một chuyến bay đến Ai Cập.

Trước khi bấm máy, đoàn phim không hề tạo sóng hay PR trước, blogger chẳng hay biết gì, ai cũng im lặng làm việc, ngay việc cả đoàn đến Ai Cập cũng không hề có tiếng gió.

Nguỵ Khải Bình định vị bộ phim là câu chuyện tình buồn của một cặp đôi khi du lịch nước ngoài, làm đạo diễn kiêm luôn nhà sản xuất, theo đuổi mục tiêu hoàn thiện cao nhất, không muốn bị những thứ linh tinh ảnh hưởng đến quá trình quay hình.

"Kịch bản này dựa theo câu chuyện đạo diễn Nguỵ trải qua thời trẻ, nhưng cái kết thì không giống đời thực."

Trên máy bay, thấy Giang Nguyên Dã không ngủ được lại lấy kịch bản ra đọc, Hạ Tân Nam ngồi cạnh tâm sự với cậu.

Giang Nguyên Dã lộ vẻ kinh ngạc: "Thật hả?"

Hạ Tân Nam gật đầu: "Nếu không sao anh ta lại tâm huyết như vậy, muốn dùng bộ phim này để bù đắp sự tiếc nuối thôi."

Giang Nguyên Dã lật kịch bản đến trang cuối, đúng là kết HE thật.

"Không giống chỗ nào?"

Hạ Tân Nam nói: "Nhân vật của tôi là người đạo diễn Nguỵ đã gặp trong chuyến đi ấy, nhưng người đó đã tự sát."

Giang Nguyên Dã ngẩn ra.

Hạ Tân Nam sắm vai Phương Văn Sâm, nhiếp ảnh gia rong ruổi mọi nơi trên thế giới, u uất chán chường, nhìn đời bằng ánh mắt tiêu cực, Ai Cập chính là điểm đến cuối cùng trước khi anh đếm ngược những ngày còn lại của cuộc đời. Nhưng ngay tại đây, anh gặp nhân vật chính còn lại, Ứng Hứa.

"Nên đến cuối cùng Ứng Hứa vẫn không thể ngăn Phương Văn Sâm tự sát sao?"

Hạ Tân Nam nói: "Ừm, đại loại là thế."

Giang Nguyên Dã đột nhiên lặng đi, dựa vào ghế, ngửa đầu ngẩn người.

Hạ Tân Nam đưa tay xoa tóc cậu: "Nghĩ gì vậy?"

Giang Nguyên Dã thầm thì: "Kịch bản này bắt buộc phải HE, thế không phải là rất cưỡng ép à?"

"Không hẳn." Hạ Tân Nam nói: "Chỉ là dựa vào những gì anh ta trải qua, chứ không phải là hồi ức, có lẽ đạo diễn Nguỵ hối hận phải chi mình cố gắng hơn, có thể kết cục đã khác, nên anh ta mới để nhân vật trong phim của mình làm thay."

Giang Nguyên Dã miễn cưỡng chấp nhận: "Ò."

Cậu nghiêng đầu, lẳng lặng nhìn Hạ Tân Nam trước mắt.

Biểu cảm của Hạ Tân Nam dịu dàng, mang theo ý cười.

Trái tim nhỏ thiếu nghị lực nhảy tưng tưng, cậu kéo bịt mắt xuống: "Ngủ đây."

Cảm xúc của Giang Nguyên Dã đến nhanh mà đi cũng nhanh, buồn đau, bứt rứt đã bay sạch khi đặt chân xuống đất Ai Cập.

Mùa hè ở đây thật sự rất nóng, nhất là khi đứng dưới mặt trời, cảm giác bản thân có thể biến thành gà nướng bất kỳ lúc nào.

Cho dù đã chuẩn bị rất nhiều thứ giúp hạ nhiệt và chống say nắng, nhưng nóng thì vẫn phát điên. Cơ mà thời điểm quay hình là do đạo diễn quyết định, lấy lí do là mùa hè mới đủ nóng. Giang Nguyên Dã không thể kèn cựa, chỉ thầm nhủ hình như mình lại leo lên nhầm thuyền giặc rồi.

Nơi dừng chân đầu tiên là tỉnh Minya, cách Cairo hơn 200km. Đoàn phim thuê vài biệt thự ở ngoại ô, tuần đầu tiên vẫn dành để đọc kịch bản.

Cả bộ phim, trừ nhân vật chính thì các vai phụ xuất hiện không quá 10 phút, vì vậy trên thực tế thì chỉ có 2 diễn viên chính và đạo diễn, biên kịch tham gia đọc kịch bản.

Giang Nguyên Dã đã nghiền ngẫm kịch bản 2 lần, cũng đã trao đổi cảm tưởng với Hạ Tân Nam, có vài cảm xúc chưa chắc chắn sẽ được Nguỵ Khải Bình kiên nhẫn giảng giải, để cậu hoàn toàn hoà mình vào nhân vật.

"Tính cách hướng ngoại, nhiệt tình của cậu ta chỉ là giả. Để Phương Văn Sâm có ấn tượng tốt về mình, cậu ta không thể hiện hết tính cách thật, cậu phải nắm rõ được điểm này."

Nguỵ Khải Bình đang nói, đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, cười hỏi: "Bình thường Tiểu Giang với Tân Nam ở bên nhau thế nào?"

Giang Nguyên Dã nghẹn họng rồi đáp: "Kiểu gì thì tôi cũng không hướng ngoại, nhiệt tình cỡ này."

Hạ Tân Nam cười cười, không nêu ý kiến, Giang Nguyên Dã nhiệt tình thế nào, chính bản thân anh đã cảm thụ hết.

Giang Nguyên Dã lại nói: "Phương Văn Sâm không dùng nhiều chiêu trò như thầy Hạ. Thầy Hạ nhiều trò lắm, tôi muốn xử lý phải tập trung gấp 12 lần."

Hạ Tân Nam quay đi: "Tôi mà như vậy à."

Nụ cười của Giang Nguyên Dã vẫn tươi tắn: "Có hay không thì tự anh rõ."

Nguỵ Khải Bình nhắc nhở: "Nếu đúng như vậy thì cậu phải đào sâu về vai diễn nhiều hơn, có thể trao đổi với Tân Nam. Bộ phim này chúng ta sẽ đi từ từ, cố gắng không xáo trộn mạch truyện, cũng giúp các cậu hoà mình vào nhân vật nhanh hơn."

"Tôi nghe nói đợt quay với lão Đặng, Tân Nam dành thời gian kèm cặp cho cậu nhỉ? Cứ tiếp tục phát huy nhé."

Giang Nguyên Dã không thể say no, nhưng dự án này khác hẳn với bộ phim kia, kèm cặp kiểu nào? Lôi nhau lên giường à?

... Thành thật mà nói, thì cũng được...

Buổi đọc kịch bản hôm nay kết thúc, Giang Nguyên Dã có việc cần bàn với đoàn đội nên về phòng trước.

Biên kịch cũng rời đi, chỉ còn Hạ Tân Nam và Nguỵ Khải Bình nói chút chuyện, tiện tay đưa điếu thuốc sang.

Nguỵ Khải Bình châm lửa, chậm rãi hút một hơi, cảm thán: "Con người Tiểu Giang thú vị thật, ban đầu tôi rất lo cậu ấy sẽ không đảm nhận nổi, nhưng với trạng thái này thì vấn đề có vẻ không còn to tát nữa, có lẽ sẽ mang đến cho tôi môt bất ngờ lớn."

Hạ Tân Nam nói: "Em ấy nhập vai cần có người điều tiết cảm xúc, nhưng rất có tiềm năng, không cần lo."

Nguỵ Khải Bình cười hỏi: "Là mình chú thấy thế hay tất cả mọi người đều nghĩ giống vậy? Tôi thật sự rất tò mò, rốt cuộc mối quan hệ giữa các chú là như nào, có thể tiết lộ không?"

Hạ Tân Nam cũng châm thuốc, kẹp giữa ngón tay, bất động, hờ hững đáp: "Còn chưa đến mức ấy."

Nguỵ Khải Bình thấu hiểu gật đầu: "Mới chỉ vậy thôi à."

Hạ Tân Nam: "Ừm."

Nguỵ Khải Bình thắc mắc: "Tôi nhớ chú từng bảo có đối tượng trong lòng, vì đối phương mới về nước phát triển sự nghiệp, giờ sao rồi?"

Giang Nguyên Dã lên gác rồi mới nhận ra mình quên cầm theo kịch bản, đành xoay người đi xuống, vừa đứng trước cửa phòng họp tạm thời thì nghe được người trong phòng nói chuyện qua cánh cửa khép hờ.

Chân cậu khựng lại, không đẩy cửa ngay.

"Là quá khứ rồi." Hạ Tân Nam nói: "Chỉ mình tôi đơn phương thì cũng không có kết quả."

Nguỵ Khải Bình hỏi: "Nên giờ buông tay à?"

Hạ Tân Nam: "Coi như là thế đi."

Đạo diễn cười phá lên: "Nói thế thì không buông hẳn đâu, bảo sao chú với Tiểu Giang vẫn chưa tiến thêm một bước."

Hạ Tân Nam im lặng không đáp.

Anh nghiêng đầu, liếc thấy bóng hình loáng thoáng ngoài cửa quay đi, đưa thuốc lá lên môi, rít sâu.

Giang Nguyên Dã lên tầng, bỏ vào phòng, lơ đễnh xử lý hết công chuyện, bò lên giường nghệt mặt.

Thả hồn cả nửa ngày mới bình tĩnh tiêu hoá dần đoạn hội thoại mới nghe. Hạ Tân Nam nói gì nhỉ? À, anh có người trong lòng, về nước vì người ta, còn chưa từ bỏ hoàn toàn.

Mịa!

Bảo sao tên choá đó vẫn cứ lòng vòng, hoá ra trong lòng còn hình bóng khác, cái gì mà si tình, yêu lắm yêu nhiêu chỉ là ảo tưởng mình cậu thôi.

Tức cười quá!

Mình có cả trăm nghìn fans yêu thương, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, mà lại biến thành người mong chờ tình cảm được đáp lại à?

Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì chứ? Dựa vào cái gì hả?

Giang Nguyên Dã càng nghĩ càng ức, sắp nổ tung thì Đinh Minh hoảng hốt chạy qua gõ cửa: "Anh! Có chuyện rồi! Anh xem hot search đi!"

Giang Nguyên Dã nhíu mày, lấy điện thoại vào Weibo, chấn động trước top 3 hot search.

# Giang Nguyên Dã đâm sau lưng H Tân Nam #

# Giang Nguyên Dã 2 mt #

# Tân Sinh Nguyên Đnh BE ri #

Có blogger tung ra một đoạn hội thoại giữa cậu với Đinh Minh.

"Em mi gp thy H  dưới nhà đó."

"Ch có mình tên choá thôi à?"

" li đó canh chng cho anh! Nht c nht đng phi báo cáo li, xem có chp li được gì không."

"Anh mun làm gì ?"

ương nhiên là bi móc xem có ch nào dìm hàng được không, c làm theo đi!"

Đoạn nói chuyện này là do tự Giang Nguyên Dã ghi âm, vừa nghe đã nhận ra giọng cậu, không thể phủ nhận được.

Toàn bộ đều được quay từ điện thoại của Đinh Minh, thằng nhóc cũng đang bị chửi xói đầu, bế lên cả hot search.

Đinh Minh khóc không ra nước mắt: "Điện thoại em bị fan cuồng giật mất đó, chắc chắn là cô ả quay lại rồi."

Giang Nguyên Dã suýt quên mất sự kiện này, voice chat nọ cũng từ dịp Tết, cắt đầu bỏ đuôi, định hướng dư luận cậu là kẻ 2 mặt, đâm sau lưng Hạ Tân Nam.

Giang Nguyên Dã bình tĩnh tư duy, dặn Đinh Minh: "Chắc chắn anh Biên sẽ hỏi anh, giờ nhóc gọi cho anh ấy trước, bảo anh Biên báo công an, việc cô ả đó cướp điện thoại của nhóc còn hồ sơ lưu lại, ả không chối nổi đâu."

Đinh Minh hỏi: "Thế còn dư luận thì sao ạ?"

Giang Nguyên Dã: "Không cần mọi người lo!"

Đuổi Đinh Minh đi, Giang Nguyên Dã tiếp tục lướt bình luận, lời nào cũng có, fan cp đang chờ cậu lên tiếng, fans riêng chửi blogger xâm phạm quyền riêng tư, fans Hạ Tân Nam mỉa mai, đám antis thì bắn pháo ăn mừng.

【Ngoài mặt thì anh bạn thân, sau lưng lại là thằng chó, vừa queerbaiting vừa đâm sau lưng, đúng là chỉ có Giang đỉnh lưu của chúng ta mới chơi được [vỗ tay]】

【Sợ vãi! Nghĩ mà xem, có người suốt ngày anh anh em em lại ngầm theo dõi hòng tìm được điểm yếu của mình, có là mơ thì cũng thảng thốt bật dậy đi?】

【Con người thật của Giang đỉnh lưu là thế này à? Tự đưng rùng hết cả mình!】

【Fans đỉnh lưu đừng giả làm người qua đường nữa được không?】

Giang Nguyên Dã vốn đã bực, nhìn đống bình luận lại càng phát rồ, cho nên cầm điện thoại bắt đầu chuyển phát.

【Trước mặt gọi một đằng, sau lưng gọi một nẻo. Anh bạn thân của anh có biết thật ra anh chửi người ta là thằng chó không? 】

—— Ảnh biết, ảnh vui, ảnh thích nghe.

【Thù hằn đến nỗi nào mà cứ rình rập điểm yếu của người ta thế? Ảnh gây thù với cậu à?】

—— Ờ! Đúng thế! Giờ đang gây tội với tôi đây này.

【Khổ thân anh Nam dây phải thằng thần kinh.】

—— Xót xa người ta nhưng người ta biết bạn là ai nào? Tôi dính lấy ảnh, ảnh bắt buộc phải cột với tôi đó.

【Đừng queerbaiting nữa được không? Cậu rẻ rúng đến thế à?】

—— Đi mà gào với Hạ Tân Nam, xem ảnh có đồng ý không đã.

【Ship Tân Sinh Nguyên Định chính là vết nhơ cuộc đời tôi! Thành anti! Chúc sớm xé nhau!】

—— Con người bạn cũng chỉ đến thế mà thôi.

Biên Lăng điên cuồng gọi điện, Giang Nguyên Dã lập tức từ chối, block luôn.

Giờ cậu đếch muốn nghe ai nói hết!

Tiếng gõ cửa vang lên, Giang Nguyên Dã không đáp, cửa từ từ mở ra, là Hạ Tân Nam, thấy anh đi vào cậu liền tắt màn hình, dụi đầu xuống giường.

Hạ Tân Nam để kịch bản của Giang Nguyên Dã lên tủ đầu giường, ngồi xuống bên cạnh, mấy phút sau mới bảo: "Xem Weibo đi."

Giang Nguyên Dã không tình nguyện mở điện thoại lên lần nữa, F5 Weibo, Hạ Tân Nam mới chuyển phát những câu cậu đáp trả anti.

【Ảnh biết, ảnh vui, ảnh thích nghe.】

—— Tôi biết, tôi vui, tôi thích nghe.

【Ờ! Đúng thế! Giờ thì gây tội với tôi rồi.】

—— Không biết, em ấy nói thế nào thì là thế đó.

【Xót xa người ta nhưng người ta biết bạn là ai nào? Tôi dính lấy ảnh, ảnh bắt buộc phải cột với tôi đó.】

—— Cứ thoải mái dính vào, tôi rất vui lòng chiều theo.

【Đi mà gào với Hạ Tân Nam, xem ảnh có đồng ý không đã.】

—— Không đồng ý.

【Con người bạn cũng đến thế mà thôi.】

—— Công nhận.

Status cuối cùng là anh tự soạn.

"Quan hệ của chúng tôi rất ổn, đoạn hội thoại đó chỉ là trò đùa, tôi không chấp nhặt. Người đáng bị lên án chính là fan cuồng đã xem trộm điện thoại!"

Fans nhà nào nhà nấy đều phát điên, người qua đường cũng áu áu áu hóng phốt high vô cùng, chưa được mấy phút, từ khoá mới đã nhảy lên top đầu hot search.

# Chú bé đn Giang Nguyên Dã #

# Nóc nhà H Tân Nam rt vng #

# Đ ri đó giang cư mn b hai người dt như bò #

# Tân Sinh Nguyên Đnh mi BE 10 phút đã quay li ri #

Studio của Giang Nguyên Dã nhanh chóng lên án fan cuồng, tiện đà thông báo sẽ khởi kiện hành động xâm phạm quyền riêng tư nghiêm trọng của blogger.

Giang Nguyên Dã đột nhiên chán chường, chẳng còn hứng thú đấu võ mồm nữa, ném điện thoại đi.

Hạ Tân Nam cúi người, những ngón tay luồn vào tóc cậu: "Ngẩng lên nào."

Giang Nguyên Dã vẫn không buồn để ý anh, bàn tay của đối phương lại trượt xuống nắm cằm, cưỡng ép cậu ngẩng lên.

"Anh làm cái trò gì vậy?!" Giọng Giang Nguyên Dã rất hung dữ.

Hạ Tân Nam nhìn thẳng vào đôi mắt ửng đỏ kia, Giang Nguyên Dã thật sự thật sự rất tức giận, tuy đang trừng mắt, nhưng đôi mắt lại phủ một tầng sương như chực khóc.

Cậu rất để tâm, để tâm những lời đối phương tâm sự với đạo diễn.

Giang Nguyên Dã đã từng là người uống say rồi tỏ tình, sau đó quên sạch sành sanh về người kia, chẳng bao giờ giống như lúc này.

Tim Hạ Tân Nam mềm nhũn, chậm rãi ve vuốt mặt cậu, nhẹ giọng hỏi: "Em có muốn hẹn hò với anh không?"

-----

 

Bình Luận (0)
Comment