Có Hỉ - Bạch Giới Tử

Chương 56

Giang Nguyên Dã sững sờ.

Ngón cái của Hạ Tân Nam cọ lên mí mắt cậu, giúp khoé mắt bớt hồng, lặp lại: "Em có muốn hẹn hò với tôi không?"

"..." Giang Nguyên Dã tỉnh táo: "Anh đang trêu tôi à?"

Hạ Tân Nam đáp: "Không có, tôi rất nghiêm túc."

Giang Nguyên Dã nhíu mày, giọng nghèn nghẹn: "Tại sao anh lại muốn hẹn hò với tôi? Anh có người trong lòng rồi cơ mà?"

Hạ Tân Nam hỏi: "Em nghe được những gì tôi nói chuyện với đạo diễn Nguỵ à?"

Giang Nguyên Dã tức giận, đẩy mạnh anh ra: "Cút!"

"Chuyện quá khứ mà vẫn để bụng sao? Em hẹp hòi vậy à?" Hạ Tân Nam cố tình chọc cậu.

Giang Nguyên Dã cao giọng, mắt càng hồng hơn ban nãy: "Anh nói ai hẹp hòi hả?!"

Hạ Tân Nam khựng lại: "Ghen à?"

Giang Nguyên Dã bật dậy, nhảy lên người anh đấm một trận: "Đồ khốn! Anh dám trêu đùa tôi à! Có người trong lòng rồi còn động vào tôi làm gì? Anh có liêm sỉ không? Còn đòi hẹn hò với tôi nữa! Anh cút thật xa cho tôi!"

Hạ Tân Nam để mặc cậu xả hận, chỉ nhìn chằm chằm vào đôi mắt giận dữ kia, lúc lâu sau mới vươn tay giữ cổ tay đối phương.

Giang Nguyên Dã vẫn còn giãy nảy: "Thả tôi ra!"

"Là do đạo diễn Nguỵ hiểu lầm." Hạ Tân Nam giải thích: "Tôi biết em ở ngoài cửa nên mới cố ý hùa theo, muốn chọc em thôi."

Giang Nguyên Dã phỉ nhổ: "Anh coi tôi là đồ ngu à? Có quỷ mới thèm tin!"

Hạ Tân Nam: "Tôi nói người trong lòng của mình là em, về nước vì em, em có tin không?"

Giang Nguyên Dã đá anh: "Có cục cức!"

Hạ Tân Nam nói: "Thật sự là hiểu lầm mà."

Giang Nguyên Dã bò khỏi người anh, vẫn ôm bụng tức: "Thật sự là không có người đó?"

"Em thấy sao?" Hạ Tân Nam lạnh lùng hỏi lại.

Giang Nguyên Dã xem biểu cảm của anh, miễn cưỡng tin: "Ờ."

Hạ Tân Nam chậc lưỡi: "Hũ dấm to này có muốn hẹn hò với tôi không nào?"

Anh muốn là được à? Mơ đẹp quá!

Giang Nguyên Dã quay đầu: "Tui nghĩ đã."

Hạ Tân Nam rũ mắt nhìn cậu.

Giang Nguyên Dã cụt hứng: "Nhìn gì? Tui không được đắn đo à?"

"Được chứ." Hạ Tân Nam hỏi: "Em muốn cân nhắc bao lâu?"

Giang Nguyên Dã: "Chưa biết."

Hạ Tân Nam cúi người về phía cậu, mặt Giang Nguyên Dã đơ cứng: "Anh lại tính bày trò gì?"

"Mắng tôi trước mặt người khác thì nên tính sao nhỉ?" Hạ Tân Nam hỏi.

"..." Anh bảo mình thích nghe, không thèm chấp cơ mà? Đúng là giỏi lừa đảo!

"Anh mới viết status trên Weibo mà, quên nhanh vậy?"

"Đó là nói đỡ cho em thôi, em thật sự muốn bị chửi là 2 mặt và đâm sau lưng tôi sao?"

Hạ Tân Nam nói rất tự nhiên, vẫn phải tính sổ đủ.

Giang Nguyên Dã nằm yên ăn vạ: "Tuỳ anh."

Hạ Tân Nam dán vào: "Tuỳ tôi hôn à?"

Giang Nguyên Dã: "Tui nói không thì anh sẽ cút hả?"

Đương nhiên là không rồi.

Môi Hạ Tân Nam phủ xuống, cắn môi cậu hành quân thần tốc, là một nụ hôn mang tính trừng phạt nên rất hung hăng. Khoang miệng Giang Nguyên Dã bị anh tàn ác càn quét, từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới chỗ nào cũng bị li.ếm sạch, đầu lưỡi bị cắn đến tê tần.

Cậu giãy dụa muốn đẩy người ra, lại bị Hạ Tân Nam đè xu.ống, hôn sâu hơn. Anh nắm lấy bàn tay đang liên tục đẩy mình ra, 10 ngón đan nhau, vu.ốt ve trấn an đối phương, khiến Giang Nguyên Dã chờ cực bùng nổ dần dần bình tĩnh.

"Ưm..."

Giang Nguyên Dã nhịn không nổi, rên thành tiếng, bị ép chấp nhận hơi thở và mùi hương của một người khác khiến cậu bức bối. Hôn nhiều như vậy mà kỹ thuật của cậu chẳng tiến bộ mấy, hoa mắt choáng đầu thở không nổi.

Cuối cùng Hạ Tân Nam cũng chịu rút lui, lông mi Giang Nguyên Dã run run, sương mù trong mắt càng dày hơn, Hạ Tân Nam lau nước bọt vương khoé miệng, nhẹ giọng nói: "Em hãy xem xét cẩn thận nhé."

Giang Nguyên Dã chửi um lên: "Đồ choá này!"

"Nghỉ ngơi một lúc rồi xuống ăn cơm nhé."

Hạ Tân Nam bỏ đi, Giang Nguyên Dã vẫn còn bực bội, bật điện thoại, Đinh Minh gửi tin nhắn truyền đạt lời của Biên Lăng: "Anh Biên bảo anh tém tém lại, đừng vì tình mà động rồ trên Weibo nữa, nếu không ảnh sẽ thuê hacker hack tài khoản, cũng cấm anh lên mạng luôn ạ."

Giang Nguyên Dã không thèm trả lời.

Ở nhà đang hơn 10 giờ tối, Weibo hay siêu thoại đều vô cùng sôi động.

Cậu lười biếng lướt một vòng, rất nhiều người chửi cậu với Hạ Tân Nam, nhưng fan cp thì điên tới tận nóc.

【Mấy người tự chụp mũ là đâm sau lưng, nhưng mờ đỉnh lưu của chúng ta là nghiện anh dâu quá thôi! [hút thuốc]】

Giang Nguyên Dã bĩu môi, chụp bình luận này up lên acc clone, viết caption...

"Hạ Tân Nam mới là anh dâu! Nếu thái độ kém còn không được lên chính thức cơ!"

Cậu vứt điện thoại sang một bên, lại lăn trên giường đần mặt.

Khó chịu lắm, khó chịu vô cùng, cực kỳ khó chịu luôn!

Tên choá Hạ Tân Nam! Muốn yêu đương với mình nhưng lại không có tí chân thành nào, lại còn cái kiểu tôi không có trêu đùa em nữa chứ.

Giang Nguyên Dã tức đến đau dạ dày, bữa tối cũng không thèm ăn, tắm rồi ngủ luôn.

Cậu ngủ một mạch đến hôm sau, trời còn chưa sáng đoàn phim đã xuất phát đến điểm quay phim gần đó.

Lúc Giang Nguyên Dã xuất hiện, Hạ Tân Nam đang dựa vào cửa xe jeep nói chuyện với staff, Giang Nguyên Dã không muốn ngồi chung xe, xoay người định đi về hướng khác, vừa quay đi lại bị Hạ Tân Nam gọi: "Lại đây."

Cậu khựng lại, thiếu tình nguyện đi qua, tay cắm vào túi, kiêu căng hất cằm: "Gọi gì?"

Hạ Tân Nam đưa bình nước hoa quả lạnh sang: "Em uống không?"

Giang Nguyên Dã định ngạo nghễ từ chối, nhưng lại chẳng muốn làm khó bản thân, đưa tay nhận.

Hạ Tân Nam vươn tay đặt lên lưng cậu: "Lên xe đi."

Giang Nguyên Dã bất mãn: "Đừng có sờ s.oạng linh tinh, nóng muốn chết!"

Hạ Tân Nam bảo: "Không bực bội thì sẽ bớt nóng hơn."

"..." Anh văn vở nhỉ!

Giang Nguyên Dã bị một bình nước trái cây dụ lên cùng một xe với Hạ Tân Nam, bắt đầu xuất phát.

Cậu không muốn lằng nhằng với đối phương, dựa lưng vào ghế, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Xe lái dọc theo sống Nin, gió cát vù vù, bụi bay tứ tung, hai bên bờ sông chủ yếu là những bờ cát nhấp nhô, chỉm vào sự tĩnh lặng của màn đêm trước khoảnh khắc bình minh gõ cửa.

Đoàn xe của đoàn phim nối đuôi nhau như con rồng lớn, đèn pha của xe là nguồn ánh sáng duy nhất suốt cả hành trình, mơ hồ phác hoạ những tàn tích còn sót lại của nền văn minh cổ đại ngàn năm.

Giờ mới rạng sáng 4 giờ, Giang Nguyên Dã híp mắt mơ màng, Hạ Tân Nam ở bên cạnh đột nhiên nhắc: "Ngắm sao đi."

Giang Nguyên Dã bừng tỉnh liếc sang, bầu trời đêm đen treo vài ngôi sao sáng lấp lánh, thật hiếm gặp.

Cậu chẳng hứng thú gì cả: "... Tui đâu phải trẻ con 3 tuổi."

Hạ Tân Nam nói: "Là điềm lành vào ngày khởi động máy, mong là mọi thứ đều thuận lợi."

Giang Nguyên Dã thầm nhủ anh không chọc tức tui thì sẽ nước chảy mây trôi ngay.

Hạ Tân Nam dán mu bàn tay vào mặt cậu: "Cười một cái đi em."

Giang Nguyên Dã chụp móng vuốt của anh: "Mơ đi!"

Hạ Tân Nam bật cười: "Đúng là khó chiều thật đấy!"

Giang Nguyên Dã lập tức dỗi đối phương.

Biên Lăng được giải phóng từ danh sách chặn: "Fan cuồng bị triệu tập lên đồn rồi, đúng là ả lén quay lịch sử trò chuyên của em rồi bán cho blogger, giải pháp của công an vẫn là bắt giữ hành chính và phát tiền, nhưng chúng ta vẫn có thể tố tụng dân sự."

Giang Nguyên Dã đáp: "Anh cứ tự quyết, không cần hỏi em."

Biên Lăng: "Ờ."

Giang Nguyên Dã cảm thấy sai ở đâu đó: "Sao tự dưng anh bình tĩnh thế?"

Biên Lăng gửi emo khinh bỉ: "Biết chú em điên vì tình thì anh đây còn biết làm sao nữa? Tôn trọng chúc phúc thôi."

Giang Nguyên Dã: "Hờ hờ..."

Nửa tiếng sau xe chạy đến địa điểm quay, là một thành phố cổ đã hình thành từ 1800 năm trước, hiện tại chỉ còn tàn tích với những bức tường đổ nát trong hoang mạc sau nhiều biến động, nhưng vẫn có thể tượng tượng sự đồ sộ khi nó còn phồn thịnh.

Nghi thức khởi động máy cực kỳ đơn giản, mở một bình rượu vang, cả đoàn chụp ảnh tập thể là xong.

Các staff hối hả dựng máy, làm công tác chuẩn bị, Giang Nguyên Dã nheo mắt đánh giá xung quanh, địa điểm hoang vắng không được du khách yêu thích, nhưng đây là nơi một vị hoàng đế La Mã dựng nên để tưởng nhớ người yêu đồng giới vào 1000 năm trước.

Người tình trẻ Antinous(*) của hoàng đế Hadrianus chết đuối trên sông Nin, hoàng đế đau buồn không sao kể xiết, dùng mọi khả năng để tưởng nhớ người thương... Tôn đối phương thành thần, đặt tên chòm sao theo tên người, xây dựng thành phố và miếu thờ, tình yêu sâu sắc ấy chính là cảm hứng xuyên xuốt cả bộ phim.

(*) Antinous hay Antinoös (/ænˈtɪnoʊʌs/; tiếng Hy Lp: ντίνοος; 27 tháng 11 năm 111 – trước ngày 30 tháng 10 năm 130[a]) là mt thanh niên Hy Lp đến t Bithynia và là người yêu ca hoàng đế La Mã Hadrianus.Sau khi qua đi trước sinh nht ln th 20, Antinous được phong thn theo lnh ca Hadrianus, được tôn th  c Đông phương Hy Lp và Tây phương Latinh, đôi khi như mt v thn (θεός, theós) và đôi khi ch là mt anh hùng (ρως, hrōs).

Vì quá dài, nên ai có hng thú tìm hiu có th vào Wikipedia đc thêm nha!

Tựa đề của phim là "Antinous", thành phố xây nên vì chàng là nơi Phương Văn Sâm và Ứng Hứa gặp nhau lần đầu.

Trước khi chính thức bấm máy, Giang Nguyên Dã ẩn nhẹ Hạ Tân Nam, hỏi anh: "Hình tượng của Phương Văn Sâm là Antinous, thế sao cảnh giường chiếu lại là Ứng Hứa nằm dưới vậy?"

Hạ Tân Nam hỏi lại: "Em đoán xem?"

Giang Nguyên Dã bị anh nhìn chòng chọc, á khẩu trong nháy mắt rồi quay đi, lí rí làu bàu: "Hứ! Mấy anh toàn dán nhãn(*) thôi!"

(*)Dán nhãn – nghĩa là mặc định trong đầu mình một suy nghĩ về ai đó và luôn nhìn họ theo hướng ấy, không hề thay đổi, bất kể trong thực tế họ có thật sự giống với điều mình nghĩ hay không.

Giọng Hạ Tân Nam mang theo ý cười: "Em ý kiến với đạo diễn hoặc biên kịch đi?"

Còn lâu nhá! Cậu sẽ không chịu sỉ nhục đâu!

Ánh mắt trời thấp thoáng xuất hiện, những rặng mây đỏ lững lỡ trôi đến, trợ lý trường quay đập clip board, chính thức bấm máy.

Ứng Hứa là nhà điều chế nước hoa, một thân một mình du lịch tìm cảm hứng, tò mò trước truyền thuyết Antinous liền quyết định bắt đầu hành trình đặc biệt, tham quan tàn tích Antinous cổ đại.

Y và Phương Văn Sâm không hẹn mà cùng chọn xuất phát vào sáng sớm, khi sự sống còn chưa bắt đầu, đến nơi đây ngắm bình minh.

Phương Văn Sâm tập trung chụp lại bình minh ló rạng, Ứng Hứa bất ngờ lọt vào ống kính, anh ngẩng lên, khi ánh mắt ta chạm nhau, câu chuyện của đôi ta có mở đầu.

Lúc mặt trời hoàn toàn treo cao, cảnh này cuối cùng cũng hoàn thành.

Nguỵ Khải Bình khá vừa lòng, tuy nhiên, trong quá trình quay vẫn phải NG vài lần để nhắc nhở Giang Nguyên Dã. Đúng là Ứng Hứa và Phương Văn Sâm yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, nhưng giờ mới mở đầu, ánh mắt cậu nhìn anh không nên nóng bỏng nhường đó.

Giang Nguyên Dã đã hình thành thói quen, bạn diễn cứ là Hạ Tân Nam thì thể nào cũng bị đạo diễn trêu.

Ứng Hứa và Phương Văn Sâm cùng nhau ngắm mặt trời mọc, sau đó còn 2 cảnh diễn đôi trong 2 hôm tới.

8:30, mặt trời nắng chói chang, nóng không thể chịu nổi, phần quay buổi sáng đến đây là xong.

Hạ Tân Nam về xe trước, Giang Nguyên Dã cũng đi theo, lấy điện thoại ném trên xe.

Tài xế đã đi hút thuốc, thành ra chỉ còn hai người, Hạ Tân Nam đóng cửa, xé vỏ miếng dán hạ nhiệt, dán thẳng lên trán cậu.

Cái lạnh ập đến bất ngờ làm Giang Nguyên Dã giật mình, nhưng lại thoải mái hơn nhiều.

Hạ Tân Nam hỏi: "Hôm qua em muốn xem xét, em nghĩ đến đâu rồi?"

Còn chưa được nổi 24 tiếng luôn ấy.

Giang Nguyên Dã hơi cạn lời: "Anh gấp vậy à?"

Hạ Tân Nam vẫn chỉ một câu ấy: "Em có muốn không?"

Giang Nguyên Dã hỏi: "Yêu anh có lợi ích gì không?"

Hạ Tân Nam nhìn cậu, sau một thoáng yên lặng, đột nhiên cúi người ghé sát, trán chạm trán với đôi phương rồi nhanh chóng rụt lại.

Giang Nguyên Dã thiếu kiên nhẫn thắc mắc: "Anh làm gì thế?"

Hạ Tân Nam nói: "Tôi chỉ mới chạm vào mà em đã phản ứng như vậy, nhưng Ứng Hứa tiếp xúc với Phương Văn Sâm thì ngược lại, ngày nào cũng phải xoay sở giữa tâm lý nhân vật và cá tính của bản thân, tôi sợ em sẽ không thích ứng nổi."

"Chúng mình yêu nhau sẽ giúp em nhnh chóng hoà mình vào nhân vật, dù là trong phim hay ngoài đời, tôi vẫn là Phương Văn Sâm, em cũng là Ứng Hứa, tránh việc em sẽ thoát vai ngay sau khi off set, không kịp điều hoà cảm xúc."

Giang Nguyên Dã rất muốn cho anh một tràng vỗ tay, lý do thuyết phục ghê.

"Cho nên tui chỉ có thể đồng ý à?"

"Đạo diễn Nguỵ hi vọng chúng ta có thể làm bật được cái hồn của nhân vật, anh ta ôm kỳ vọng rất cao với dự án này." Hạ Tân Nam nói: "Nhưng nếu em thật lòng không muốn, thì tôi cũng chẳng thể ép được."

Anh chu đáo, ân cần, lo nghĩ cho đạo diễn đến vậy sao?

Giang Nguyên Dã vốn dĩ chẳng tin, chắc chắn đồ choá lại đang thao túng mình.

"Để tui nghĩ đã..."

Hạ Tân Nam hỏi: "Em còn muốn nghĩ bao lâu?"

Giang Nguyên Dã: "Tui nào có biết..."

"30 giây. Bắt đầu đi." Hạ Tân Nam thẳng thừng.

Giang Nguyên Dã tức tối trợn mắt.

Hạ Tân Nam lấy điện thoại, bắt đầu đếm ngược.

Hết 30 giây, anh hỏi lại: Yêu hay không yêu?"

Giang Nguyên Dã mặc kệ đối phương, đẩy cửa bước xuống, mới được 2 bước thì dừng chân, quay đầu nhìn Hạ Tân Nam cũng đi xuống, quay ngược về phía tên choá.

Hạ Tân Nam dựa vào thân xe, bình tĩnh nhìn cậu.

Giang Nguyên Dã nhẹ nhàng ghé lại, ngón tay vẽ vòng tròn lên ngực Hạ Tân Nam, cười như không cười: "Yêu thì được, nhưng không phải với anh."

Hạ Tân Nam hơi nhướn mày: "Vậy em muốn yêu ai?"

"Anh mới nói đó, ngoài đời hay trong phim anh vẫn là Phương Văn Sâm, tôi cũng là Ứng Hứa." Giang Nguyên Dã nghiêng đầu, giọng nói vờn quanh tai đối phương: "Từ giờ trở đi, tui là người yêu của Phương Văn Sâm, không phải là của anh."

Hạ Tân Nam bật cười: "Được."

———

Tác gi có chuyn mun nói:

Thì cũng coi như là yêu rồi đó :D

Bình Luận (0)
Comment