Sẩm tối, xe việt dã dừng trước cửa khách sạn, Giang Nguyên Dã lười biếng duỗi người xuống xe.
Đảo mắt liền thấy Hạ Tân Nam xuống xe trước đang bàn bạc với đạo diễn, đôi mắt cậu chững lại, nhìn chằm chằm đối phương. Hạ Tân Nam như có cảm ứng mà quay đầu, ánh mắt ta chạm nhau.
Gió biển vờn chơi, sự khô nóng của mùa hè nơi đây ít nhiều cũng bớt đi đôi chút.
Giang Nguyên Dã giả ngơ liếc qua chỗ khác, đánh giá khung cảnh xung quanh, phim trường sẽ được chuyển đến một thị trấn nhỏ bên bờ Biển Đỏ(*) trong nửa tháng tới.
(*)Biển Đỏ còn gọi là Hồng Hải hay Xích Hải (tiếng Ả Rập البحر الأحم Baḥr al-Aḥmar, al-Baḥru l-'Aḥmar; tiếng Hêbrơ ים סוף Yam Suf; tiếng Tigrinya ቀይሕ ባሕሪ QeyH baHri) có thể coi là một vịnh nhỏ của Ấn Độ Dương nằm giữa châu Phi và châu Á.
Hơn tháng nay, đoàn phim ròng rã đi dọc về phía nam dòng sông Nin, quay ngược về Aswan và đến với Biển Đỏ. Những điểm quay họ chọn hầu như là các địa điểm không quá nổi tiếng, ít dân du lịch, tuy lâu lâu lại gặp chút trục trặc, nhưng tổng thể vẫn khá thuận lợi.
Dọc hành trình, tình cảm giữa Phương Văn Sâm Ứng Hứa ngày càng đi lên. Ở đời thật, cậu và Hạ Tân Nam hẹn hò công khai dưới cái mác một cặp đôi đoàn phim, thật sự rất sướng luôn!
Hạ Tân Nam đút tay vào túi quần, chậm rãi đi ngược lại, dừng trước mặt Giang Nguyên Dã, giơ tay chải lại mái tóc bị gió thổi rối bời của cậu.
"Tối nay em muốn ăn gì? Khu này có một nhà hàng local rất nổi, em muốn thử không?"
Giang Nguyên Dã hỏi: "Chỉ hai chúng mình thôi à?"
Hạ Tân Nam hỏi ngược lại: "Hẹn hò còn muốn thêm bóng đèn à?"
Ok, thì hẹn hò.
Giang Nguyên Dã miễn cường đồng ý: "Đi thì đi."
Hạ Tân Nam hỏi mượn xe của đoàn, vẫn làm tài xế đưa Giang Nguyên Dã vào nội thành.
Nhà hàng ở bến tàu biển, Hạ Tân Nam tìm chỗ đỗ xe trước.
Giang Nguyên Dã đẩy cửa bước xuống, bị thu hút bởi vầng thái dương chìm xuống mặt biển, dừng chân ngắm nhìn một chốc. Hạ Tân Nam xuống xe, đến bên gọi: "Đẹp không?"
Giang Nguyên Dã hơi nghiêng đầu: "Đi ăn thôi, đói sắp chết đến nơi rồi."
Cậu tính quay đi thì bị Hạ Tân Nam giữ tay kéo lại, ấn lên thành xe việt dã.
Hạ Tân Nam ghé đến: "Hôn một cái nào."
Hạ Tân Nam lí rí: "Anh lại bày trò sàm sỡ em."
"Hôn người yêu đâu phải là sàm sỡ." Hạ Tân Nam nhìn thẳng vào mắt cậu: "Hôn được không em?"
Giang Nguyên Dã thầm mắng anh là cái đồ thích gì làm đó cơ mà, giả vờ cái giề: "Em nói không được là anh dừng à?"
"Không được."
Đôi môi Hạ Tân Nam phủ lên, lưỡi đi vào khoang miệng đối phương càn quét, hơi thở nóng rực bao bọc lấy cậu.
Một nụ hôn gần như chiếm hữu, Giang Nguyên Dã bị bắt đón nhận, vươn tay ôm cổ người yêu, nhanh nhẹn đáp lại.
Khoảng thời gian này đoàn phim đều quay dọc đường, ăn uống ngủ nghỉ toàn bộ trên xe, đã lâu rồi chưa được hôn đã nghiền, dù là Giang Nguyên Dã hay Hạ Tân Nam đều cảm thấy xao xuyến không rời.
Nụ hôn triền miên thật lâu, cuối cùng bị tiếng chuông điện thoại của Giang Nguyên Dã cắt ngang.
Cậu chẳng muốn để tâm, nhưng chuông vẫn réo rắt, Hạ Tân Nam khẽ lùi xuống, khàn giọng nói: "Nghe điện thoại đã."
Giang Nguyên Dã li.ếm môi, trong lòng thầm oán không biết là ai đáng ghét vậy ta, lấy điện thoại ra liền thấy màn hình hiển thị tên người mẹ một năm gặp chẳng được mấy lần.
Cậu nhíu mày, ấn nghe.
"Con yêu!" Giọng bà vang lên: "Là con thật kìa! Quay đầu lại đi!"
Giang Nguyên Dã nghe lời quay lại, một chiếc xe jeep đang đậu bên kia đường, mẹ cậu Từ Dung đẩy cửa bước xuống, nhanh chân đi về bên này.
Giang Nguyên Dã cực kỳ bất ngờ, đón nhận cái ôm mãnh liệt, đi kèm cái hôn má nhiệt thành.
Giang Nguyên Dã hơi quá tải với sự thân thiết của mẹ mình, lại thấy ông bô đang đậu xe, hỏi: "Sao bố mẹ lại ở đây ạ?"
Từ Dung vui vẻ trả lời: "Biết con trai yêu đến đây quay phim nên qua thăm đó!"
Giang Nguyên Dã: ".." Ô hổ... có ma mới tin!
Kết quả buổi hẹn hò hai người biến thành bữa tối bốn người.
Giang Nguyên Dã giới thiệu Hạ Tân Nam với bố mẹ.
"Đây là bạn trai của con, Hạ Tân Nam, chúng con là đồng nghiệp."
Hẳn là Hạ Tân Nam không ngờ đối phương sẽ giới thiệu mình như thế, chỉ liếc cậu mà không nói gì, tự nhiên chào hỏi hai vị phụ huynh.
Giang Thiên Hoa đánh giá Hạ Tân Nam, ngần ngừ hỏi: "Hai đứa đang hẹn hò à?"
Giang Nguyên Dã thẳng thừng: "Vâng ạ, bọn con đang yêu nhau, trùng hợp gặp bố mẹ ở đây nên muốn công khai với mọi người luôn ạ."
Dù gì bố mẹ cậu chắc đã bắt gặp cảnh hai người hôn nhau, cậu cũng lười lấp liếm.
Từ Dung lại cười tủm tỉm, quay sang nói với Hạ Tân Nam: "Cô biết cháu, đã từng xem phim điện của cháu, phim rất hay. Nếu cháu và Tiểu Dã nhà cô yêu nhau thì sau này cũng là người một nhà, đừng khách sáo nhé."
Hạ Tân Nam gật đầu: "Cảm ơn cô."
Giang Nguyên Dã liếc thấy bố mình cứ đắn đo mãi, hỏi: "Bố muốn nói gì ạ?"
Giang Thiên Hoa hỏi thăm gốc gác của Hạ Tân Nam, mới được hai câu đã bị Giang Nguyên Dã ngắt lời: "Bố tra xét hộ khẩu ạ? Hay có thành kiến với bạn trai con?"
"Không có! Không có!" Bố cậu lập tức cười cầu hoà: "Bố chỉ hỏi thôi, quan trọng là con thích là được."
Từ Dung cũng vội nói: "Sao có thể ghét được, con yêu làm gì bố mẹ cũng đều ủng hộ."
Kể cả không muốn con mình yêu đàn ông đi chăng nữa, thì họ cũng chẳng có quyền can thiệp vào cuộc đời của Giang Nguyên Dã.
Hạ Tân Nam khẽ nhướn mày, qua sự quan sát đã hiểu được tình hình của gia đình Giang Nguyên Dã.
Vậy cũng ổn.
Giang Nguyên Dã cũng chẳng buồn nể nang, hỏi thẳng: "Bố mẹ bay qua đây có việc gì ạ? Đừng bảo là trùng hợp nhé? Trời nóng như này đến đây du lịch, nghỉ dưỡng làm gì? Con không tin đâu!"
Từ Dung lựa lời: "Bố mẹ đến thăm con mà..."
Giang Nguyên Dã hỏi: "Thăm làm gì ạ?"
Từ Dung đáp: "À Quân Hằng gọi mẹ, nói hai chú cháu cãi nhau, dỗi nhau nên nhờ bố mẹ đến xin lỗi thay, chú ấy bảo con đang quay phim ở đây nên bố mẹ mới đến xem tình hình."
"Ồ... hoá ra là sứ giả hoà bình của chú út." Giang Nguyên Dã chặc lưỡi.
Từ Dung hỏi: "Rốt cuộc là Quân Hằng đã làm gì khiến con giận vậy?"
Giang Nguyên Dã căn bản không muốn nhắc lại: "Chú ấy không nói ạ? Thật ra cũng chẳng to tát, chỉ là người tình bé nhỏ của chú ấy suốt ngày kiếm chuyện với con, bố mẹ đừng quan tâm."
Giang Thiên Hoa nghe xong liền cả giận: "Thằng nhóc Quân Hằng sao lại đổ đốn thế? Dám giúp người ngoài bắt nạt con trai bố, bố sẽ về dạy cho nó một bài học."
Giang Nguyên Dã trợn mắt: "Con chả biết chú làm chuyện thất đức hay như nào, chỉ muốn hỏi bố mẹ có dám tìm chú ấy lằng nhằng không?"
Để theo đuổi thứ tự do mộng tưởng, họ sẵn sàng ném đứa con mới 4-5 tuổi cho em trai mới 10 tuổi chăm sóc, đời này chắc chỉ có mỗi bố mẹ mình là thiếu trách nhiệm vậy thôi.
Tuy lần nào về nhà cũng ôm ấp bế em, tặng cả đống quà an ủi, nhưng bố mẹ là những người duy nhất không có lập trường xen vào vấn đề của Giang Nguyên Dã.
Giang Thiên Hoa hơi xấu hổ: "Vậy bố mẹ về thăm ông nội con, không bàn chuyện của chú ấy, chỉ bảo ông con bị bắt nạt, để ông nội ra mặt cho con."
Giang Nguyên Dã cười cười: "Tuỳ bố mẹ thôi."
Hai vị muốn làm phụ huynh mẫu mực thì sao ngăn được. Nhưng quan trọng là hồi xưa ông nội cũng không đồng ý cho Giang Nguyên Dã dấn thân showbiz, chỉ cho dạo chơi 5 năm, giờ là thời điểm cho ông thấy được quyết tâm của cậu. Hơn nữa chuyện tình với Hạ Tân Nam muốn vượt qua cửa ải ông nội thì nhờ bố mẹ đi khóc thuê cũng ổn.
Ăn xong, vợ chồng Giang Thiên Hoa muốn ở lại chăm sóc Giang Nguyên Dã trong thời gian ở đoàn phim, nhưng bị con trai cưỡng chế đi về.
Đùa nhau à, nếu bố mẹ cứ nhìn chòng chọc suốt quá trình thì quay kiểu gì.
Hai vợ chồng nước mắt ngắn nước mắt dài chào tạm biệt con trai yêu, Giang Nguyên Dã chịu hết nổi, đành bất đắc dĩ ôm mỗi người một cái cho họ yên tâm.
Từ Dung nắm tay cậu không rời: "Con ngoan, yêu đương nếu bị bắt nạt, nhất định phải nói ngay cho bố mẹ nghe chưa!"
Giang Nguyên Dã chẳng nghe lời: "Ai bắt nạt chứ Hạ Tân Nam chắc chắn là không rồi, mẹ yên tâm."
Hạ Tân Nam chờ trên xe, thấy Giang Nguyên Dã tiễn bố mẹ xong liền hỏi: "Sao không để cô chú ở lại thêm mấy ngày?"
Giang Nguyên Dã lạnh lùng: "Mấy hôm nữa chúng mình quay cảnh nóng thứ hai đấy, anh muốn bố mẹ em xem trực tiếp luôn à?"
Hạ Tân Nam chẳng để bụng: "Vậy thì thôi."
Trên tay Giang Nguyên Dã nhiều thêm một chiếc đồng hồ, là quà của phụ huynh: "Họ giành được nó ở buổi đấu giá của Christie(*) ở Thuỵ Sĩ, chẳng biết xài bao nhiêu tiền nữa, đúng là chỉ thích phá của."
(*) Christie's là một nhà đấu giá của Anh được James Christie thành lập năm 1766. Mặt bằng chính của Christie's ở phố King, phố St. James, Luân Đôn, và Rockefeller Plaza ở thành phố New York ở Hoa Kỳ. Công ty này thuộc sở hữu của Groupe Artémis, công ty mẹ của François-Henri Pinault.
Hạ Tân Nam cười to: "Tuy bố mẹ em hơi thiếu trách nhiệm, nhưng vẫn đối xử tốt với em mà."
Giang Nguyên Dã: "Chứ sao nữa, họ còn lo anh bắt nạt em đó."
"Cả nhà em đều nghĩ anh bắt nạt em." Hạ Tân Nam hỏi: "Anh là con người như thế à?"
Giang Nguyên Dã đáp: "Em biết sao được."
Dù sao thì lúc trên giường bắt nạt cậu thường xuyên luôn.
Hạ Tân Nam chỉ cười chứ không cãi, khởi động xe, dẫm lên chân ga.
Hôm sau có lịch quay cả ngày.
Vợ chồng Giang Thiên Hoa đã lên máy bay từ sáng sớm, trước khi cất cánh vẫn gọi cho Giang Nguyên Dã dặn dò cả đống điều.
Kết quả, buổi tối Giang Nguyên Dã vừa kết thúc công việc, mới bò về đến khách sạn, tên cậu lại nằm ngay ngắn trên hot search.
# Giang Nguyên Dã đeo đồng hồ giả #
Giang Nguyên Dã thấy từ khoá này cũng đần mặt: "??"
Nguyên do xuất phát từ ảnh tối qua cậu tiện tay selfie làm quà cho fans, trùng hợp để lọt cái đồng hồ bố mẹ tặng lọt vào ống kính. Tài khoản fan phân tích thời trang cứ đăng bài theo bình thường, nhưng vừa tung lên liền làm Weibo chao đảo, bị blogger thời trang đăng lại...
"Đồng hồ trong ảnh giống với Tempus dòng P9600, nhưng nhìn kỹ thì có sự khác biệt, đồng hồ dòng P9600 không hề có hoạ tiết ngân hà ở mặt đáy. Cái này chắc chắn là hàng giả, mời phản biện!"
Sao hạng A mà dùng đồ giả thì không chỉ là sự nhầm lẫn, nếu thật sự bị bóc ra là dùng hàng giả thì các job thời trang trong tương lai của Giang Nguyên Dã sẽ chịu ảnh hưởng nặng nề.
Từ khoá lập tức nhảy lên top 1 hot search.
Bình luận cực kỳ sôi động.
【Giá chắc dao động 4-500 vạn thôi chứ? Giang đỉnh lưu đâu nghèo đến nỗi phải xài hàng pha kè?】
【Cô rich kid tôi theo dõi cũng bảo chưa từng thấy mẫu này, rốt cuộc là sao?】
【Nếu là hàng pha kè...thì nhục vãi...】
【Đâu chỉ có mỗi nỗi nhục, sao hạng A mà xài hàng giả thì nhân phẩm cũng vấn đề phết!】
Biên Lăng lo lắng gọi điện, sốt ruột hơn hẳn mấy cái scandal nam nam bình thường: "Em đang làm gì đấy? Đồng hồ ở đâu ra? Rốt cuộc là hàng auth hay fake? Gần đây anh đang giành hợp đồng đại sứ Tempus cho em đấy, sao lại để xảy ra chuyện này hả?"
Giang Nguyên Dã hiểu vấn đề luôn, cả đống người cùng dòm ngó danh phận này, chắc chắn có người cố tình mua hot search cho cậu.
"Để em hỏi đã, lát gọi anh sau."
Hạ Tân Nam cũng đang theo dõi hot search: "Buổi đấu giá Only watch ở Thuỵ Sĩ đã kết thúc vào 2 ngày trước, trong nước chỉ có vài bản tin nhỏ, không có ai chụp lại các vật phẩm."
Giang Nguyên Dã hoàn toàn cạn lời, thật sự bị đôi phụ huynh thiếu tin cậy nhà mình đào hố chôn.
Cậu gọi điện về nước, Từ Dung mới xuống khỏi máy bay cũng cạn lời: "Mắt mấy người này bị sao vậy? Đây là phiên bản limited chưa ra mắt của dòng P9600, là một trong ba chiếc king đấu giá năm nay, để mẹ gửi chứng nhận cho con."
Giang Nguyên Dã nhận được chứng nhận điện tử, post thẳng lên Weibo, trước khi thao tác, Hạ Tân Nam nhắc nhở: "Nếu đăng sẽ bị chửi là khoe của đấy."
Giang Nguyên Dã nói: "Mắng chửi gì cũng kệ."
Cậu vừa đăng bài, chưa được mấy phút đã bùng nổ, Weibo chính thức của Tempus cũng đăng lại bài này.
Bình luận đều là đù má, không phải kinh ngạc vì tốc độ phản đòn của Giang Nguyên Dã, mà là giá của thứ phụ kiện xa xỉ... Nào có phải 4-500 vạn bình thường, mà là 4-500 vạn đồng Swiss Franc, quy đổi ra là 4000 vạn(*).
(*)5 triệu Swiss Franc bằng khoảng 157 tỉ đồng theo tỉ giá quy đổi hiện tại bà con ạ. Cằm tui rớt xuống lõi trái đất lun, nhà bé Nguyên giàu kinh khủng.
【Dã man! Chiếc đồng hồ hơn 3000 vạn tồn tại thật à?】
【Vương giả vãi! Được mở mang tầm mắt luôn, blogger bị vả mặt đừng tự kỷ nhé, là sự nghèo giới hạn trí tưởng tượng của bà thôi hê hê hê hê!】
【Sao hạng A giờ giàu vậy hả? Hay có giao dịch tiền sắc mập mờ?】
【Giao dịch mập mờ với ai cơ? Hạ Tân Nam á? Nghe nói vị đó là phụ nhị đại đấy! [hừm]】
【Má! Đám fan cp đừng hoá rồ nữa...】
Giang Nguyên Dã bực hết cả mình, mấy người này bị thần kinh à.
Hạ Tân Nam nói: "Anh nói mà em không nghe cơ."
Giang Nguyên Dã cả giận: "Anh có bảo cái này đâu!"
Cậu chọc mạnh lên màn hình, đáp trả...
"Ờ ờ.. giao dịch tiền sắc đó! Tôi ra tiền, ảnh ra sắc nè! [khinh bỉ][khinh bỉ][khinh bỉ]"
Hạ Tân Nam đang nhìn điện thoại, đột ngột ngẩng lên.
Giang Nguyên Dã chẳng buồn quan tâm, đi thẳng vào phòng tắm.
Hạ Tân Nam theo đuôi, vươn tay giữ chặt, bế người đặt lên bồn rửa tay.
Điện thoại trong tay Giang Nguyên Dã rớt xuống mà không rảnh nhìn: "Anh làm gì vậy?"
"Em nói ai ra sắc cơ?" Hạ Tân Nam ghé sát.
Giang Nguyên Dã nhìn chằm chằm gương mặt đẹp trai dần phóng đại, thầm bảo tên này vốn đã dùng sắc đẹp dụ dỗ mình mà: "... Người nào không mặc áo thì là người ấy."
Hạ Tân Nam mới vào phòng đã cởi áo phông nên giờ đang để trần, tay ôm người yêu, ánh mắt quan sát cậu mang theo bao sự áp bách.
"Anh cũng cởi cho em nhé."
"Anh biết ngượng không hả?" Giang Nguyên Dã lẩm nhẩm mắng.
Hạ Tân Nam cười khẽ, đôi môi ập đến.
Giang Nguyên Dã bị giữ chặt, hôn đến độ choáng váng, thở không nổi. Hạ Tân Nam mãi về sau mới rút lui, ngón tay lau nước bọt vương trên khoé miệng, nói lại: "Cởi quần áo, tắm cùng nhau nào."
Má nó! Quả nhiên là dùng sắc dụ dỗ mà!
"Anh biểu hiện cho tốt vào, làm cậu đây vui thì sau này cậu sẽ nuôi anh." Giang Nguyên Dã diễn kiểu công tử ăn chơi, ngả ngớn trêu chọc.
Hạ Tân Nam không chấp mà "Ừ!', rồi bảo: "Để anh phục vụ cậu cả."
Được Hạ Tân Nam bế vào bồn tắm, hưởng thụ sự phục vụ đặc biệt khi ngồi trên người đối phương, Giang Nguyên Dã như chết đi sống lại.
Cậu gắng gượng bấu víu vào vai và lưng Hạ Tân Nam, trong lúc chìm vào cõi mộng ảo lại tự nhủ, loại giao dịch như này cũng ổn phết.
Giang cư mận làm sao tượng tượng được cái sướng của cậu chớ!