Có Hỉ - Bạch Giới Tử

Chương 65

Trong hai tháng tiếp theo, đoàn phim ròng rã quay dọc bờ Biển Đỏ.

Theo mạch phim, Ứng Hứa đã biết ý định muốn tự tử của Phương Văn Sâm, cố gắng tìm cách thay đổi đối phương, hoàn toàn không còn rụt rè và lo lắng, dùng mọi cách để bày tỏ tình cảm với người mình yêu, níu giữ anh lại.

Hai người cùng nhau thuê kinh khí cầu ngắm mặt trời mọc, cùng dạo bờ biển dưới ánh trăng, nhảy bungee, nhảy dù, lặn xuống đáy biển, cùng nhau trải nghiệm nét đẹp và giới hạn của sự sống, cưỡi lạc đà trên sa mạc, chờ hoàng hôn rủ xuống ở ngôi đền hoang. Và khi màn đêm lên ngôi, họ trao đổi những nụ hôn, đêm dài thức trắng.

Những người làm việc này là Ứng Hứa và Phương Văn Sâm, cũng là Giang Nguyên Dã và Hạ Tân Nam ở ngoài đời.

Đôi khi Giang Nguyên Dã sẽ thảng thốt, như thể bản thân cậu thực sự là Ứng Hứa, người cậu yêu là Phương Văn Sâm. Cậu đã yêu nhân vật đó và chìm sâu vào mối tình này, không thể thoát ra.

Trong cảnh này, Ứng Hứa ngồi ở mép cửa sổ, được Phương Văn Sâm xoa má, thoa phấn thơm lên như đang thoa má hồng.

Y ngẩng lên, nhìn người đàn ông duy nhất đồng điệu với mình trên thế giới này, tìm đôi môi anh, hôn lên.

Đạo diễn hô: "Cắt!", nhưng hai người đang hôn nhau không dừng ngay, lúc lâu sau Hạ Tân Nam mới cắn nhẹ môi dưới của Giang Nguyên Dã, chậm rãi tách ra.

Giang Nguyên Dã khẽ thở phì phò, dán lên môi Hạ Tân Nam mổ mấy cái, cuối cùng trán cọ trán, lúc lâu không lên tiếng.

Càng nhập vai, họ càng bớt né tránh những cái nhìn và định kiến của người xung quanh, ekip đã quen nên bình thường hoá mọi thứ. Cặp đôi đoàn phim họ gặp nhiều rồi, hai người này chỉ dính nhau hơn những đôi khác xíu xiu thôi. Cơ mà nếu là nam nữ thì giờ này đã bế nhau ra cục dân chính rồi, nhưng tầm này thì họ có đăng ký kết hôn không thì cũng như nhau.

Quay xong, biên kịch đi đến, nói có đứa cháu đang đi du lịch, tiện đến đây thăm ban, ngỏ ý có thể chụp ảnh, xin chữ ký của hai người được không.

Nếu biên kịch đã tự mở lời thì còn có thể nói được cái gì, đương nhiên phải nể mặt rồi.

Cô nhóc đã đứng xem rất lâu, high đến mặt mày đỏ ửng, vừa thấy hai người thì mắt sáng rực, sắp điên tới nơi.

Giang Nguyên Dã nổi da gà trước cái nhìn chòng chọc của cô nhóc, miệng cong lên, hỏi: "Em muốn chụp ảnh à?"

Cô bé gật mạnh, chụp ảnh chung với hai người xong liền nói: "Hai anh có thể đứng cạnh nhau để em chụp một bức ảnh chung được không ạ?"

Yêu cầu này không quá đáng nên cả hai tốt bụng đồng ý.

Cô cầm máy ảnh polaroid, hô hào chỉ huy: "Anh Nam dựa sát vào Tiểu Dã một chút ạ, có thể ôm eo ảnh được không?"

Giang Nguyên Dã lờ mờ đoán được cô bé là fan cp, hơi đau đầu, Hạ Tân Nam kéo cậu lại, đặt tay lên eo.

Đèn flash nháy lên.

Sau khi ảnh hiện màu, từng người ký tên, cô bé lại lật mặt sau, được một tấc lại muốn tiến thêm một bước đưa thêm yêu cầu, mong họ viết thêm đôi điều.

Giang Nguyên Dã hỏi: "Em muốn viết cái gì?"

Cô nhóc dạn dĩ cười bảo: "Tân Sinh Nguyên Định là thật!"

Giang Nguyên Dã: "??"

"Viết câu này ạ." Cô cười tủm tỉm lặp lại: "Tân Sinh Nguyên Định là thật!"

Giang Nguyên Dã hoá đá.

Hạ Tân Nam nói: "Viết cái này thì không ổn lắm."

Cô chắp tay: "Em đảm bảo sẽ không gây hiểu lầm, nếu đăng lên sẽ nói rõ là tự em xin các anh viết ạ!"

Hạ Tân Nam đột nhiên cười cười, với anh thì chẳng vấn đề, cầm bút thong thả viết bốn chữ "Tân Sinh Nguyên Định" rồi đưa bút cho Giang Nguyên Dã.

Giang Nguyên Dã khẽ khàng liếc đối phương, hạ bút ngoáy "LT"(*), sau đó ném cái bút đi: "Cứ thế đi."

(*)Gc là "SZD" = shizhende: "là tht, is real" đ đó, đ nguyên thì kỳ lm nên tui đi thành viết tt ca "là tht" nhe.

Cô bé nhận lại tấm ảnh, rối rít cảm ơn, trước khi đi về còn nói: "Anh Nam, Tiểu Dã! Chúc hai người mãi hạnh phúc! Cố lên nhé!"

Đợi người đi khỏi, Giang Nguyên Dã chuyển qua Hạ Tân Nam, hỏi: "Anh mới cười gì vậy?"

Hạ Tân Nam nói: "Không có gì, cô nhóc đó rất thú vị."

Ý là sao?

Rất đáng khen vì có gan dám múa lân trước mặt chính chủ à?

"Nếu cô nhóc đăng lên thật, người ta lại tò mò không biết có phải chúng mình sắp công khai hay không đó." Giang Nguyên Dã bực bội.

Dạo này, một cái bot là "Hôm nay Tân Sinh Nguyên Định đã come out chưa?" đang hót hòn họt, ngày nào nó cũng ra mấy quả khá vô nghĩa như "có", "thử lại xem", "nửa có nửa không", "thôi dẹp đi", "sập tiệm rồi", thế mà lại có mấy chục nghìn người rảnh rỗi follow, còn điểm danh rất đầy đủ.

Ngắn gọn là ăn no rửng mỡ sinh nông nổi.

Một tay Hạ Tân Nam đặt lên vai cậu, nghiêng đầu hỏi: "Vừa nãy trông em ký rất vui cơ mà?"

Giang Nguyên Dã lập tức đập bay cái móng vuốt kia, cút dùm!

-

Mấy ngày sau, đoàn phim trở về Cairo, hoàn thành nốt những cảnh còn lại, bộ phim điện ảnh này sắp kết thúc rồi.

Khách sạn nằm cạnh một ngôi đền, lúc xuống khỏi xe thì trời đang vào hoàng hôn. Đã vào tháng 10 mà vẫn nóng như đổ lửa. Dưới ánh hoàng hôn, Giang Nguyên Dã nheo mắt nhìn về đền thờ, sau đó đưa tay lên trên mắt, cản bớt những tia tử ngoại chói chang.

Ống kính trong tay Hạ Tân Nam chĩa về phía cậu, Giang Nguyên Dã nhận ra, quay đầu nhìn, cậu đã quen với việc này rồi.

Giang Nguyên Dã thả tay xuống rồi đút vào túi, chậm chạp đến gần máy ảnh.

Đôi mắt của Hạ Tân Nam rời khỏi màn hình, chạm mắt với người đối diện.

Giang Nguyên Dã đến trước mặt anh, học hành động của đối phương, một tay chắn ống kính, tay còn lại ôm cổ anh, rướn lên hôn.

Vẫn còn sớm, Nguỵ Khải Bình tổ chức một buổi trau dồi kĩ năng diễn xuất, những cảnh sắp tới đều là high light, không thể bị tuột xích được.

Giang Nguyên Dã lật kịch bản, đây là phân cảnh cao trào trước khi kết thúc... Các cuộc biểu tình phản đối chính phủ với quy mô lớn bùng lên, tình hình rất loạn lạc, căng thẳng, vô số khách du lịch bị mắc kẹt ở sân bay. Chính phủ Trung Quốc đã tổ chức các chuyến bay giải cứu để đưa kiều bào về nước, Phương Văn Sâm không có quốc tịch Trung Quốc nên không được đi cùng, anh và Ứng Hứa bắt buộc tách ra.

"Phân đoạn cuối cùng này..." Nguỵ Khải Bình nói: "Cũng chính là lúc cảm xúc đạt đỉnh, có thể thuyết phục được khán giả đây là một bộ phim với cái kết HE hay không sẽ dựa vào nó. Tân Nam thì tôi không lo, còn Tiểu Giang... cậu chính là người chịu trách nhiệm bùng nổ, Tân Nam không thể dẫn dắt. Còn mấy ngày thôi, hãy nghiền ngẫm thật kỹ xem bản thân nên diễn thế nào nhé."

Giang Nguyên Dã cắng da đầu đồng ý, đã đi đến dây rồi, cậu cũng muốn giúp bộ phim có một cái kết hoàn mỹ, nếu không người có lỗi nhất chính là cậu.

Về phòng, Hạ Tân Nam xoa dịu: "Cứ diễn như bình thường, em đã thể hiện rất tốt rồi. Với dự án trước, đến tận những cảnh cuối mới nhập vai, nhưng với phim này, em đã hoà nhập từ khúc giữa, sẽ không có vấn đề gì đâu."

Giang Nguyên Dã hỏi: "Sao anh biết?"

"Người đồng hành với em chính là anh, sao lại không biết được?" Hạ Tân Nam nói: "Hơn nữa, thật ra em thể hiện rất rõ ràng."

Giang Nguyên Dã khó hiểu: "Rõ ở đâu chứ?"

Mắt Hạ Tân Nam tối đi: "Tình yêu với Phương Văn Sâm, vô cùng lộ liễu."

Giang Nguyên Dã mở to mắt, đột nhiên khựng lại, lí nhí nói: "Phương Văn Sâm là bạn trai em mà."

Im lặng vài giây, Hạ Tân Nam gật đầu: "Ừm."

... Ừm cái cục cức!

Giang Nguyên Dã không muốn tiếp tục nói về chủ đề này, mở điện thoại, tiện tay F5 siêu thoại, phát hiện cô bé kia đã đăng ảnh chụp chung có chữ ký của hai người lên Weibo.

"Dòng chữ là tui xin anh Nam với Tiểu Dã viết, anh Nam viết 'Tân Sinh Nguyên Định', Tiểu Dã chốt hạ 'LT'. Hai anh ấy thoải mái lắm luôn, không hề cảm thấy bị ép buộc. [hí hí]"

Bên dưới là hai mặt của ảnh polaroid.

Những người khác đương nhiên vừa hâm mộ vừa ghen tị, cũng high điên.

【É é é é!! Hai ảnh ký thật hả!!! Nhân danh một shipper chân chính! Tui chếk không hối tiếc [ôm mặt khóc chạy đi]】

【Vua chúa thì cũng chỉ đến thế mà thôi! Nếu mấy bà biết tui đu cp nào, chắc chắn sẽ khen tui tốt số hức hức hức~】

【Đời này còn đôi nào đẹp hơn nữa! Bê ngay cục dân chính đến đây cho toy! [hỉ]】

Give away, rút thăm trúng thưởng lại tưng bừng, Giang Nguyên Dã thấy các fans biết điều như thế, cực kỳ hài lòng.

Cậu dùng acc clone bấm like xong, tính thoát ra thì mắt loé lên, đọc được một bài đăng được chuyển phát về siêu thoại.

"Tôi đã xem buổi phỏng vẫn cũ của đạo diễn Nguỵ, ổng nói mình đã ấp ủ dự án này từ nhiều năm. Rất có thể phim có kết BE, hình như còn úp mở một người sẽ hẹo.

Tự dưng hóng dã man! Nếu nhân vật của anh Nam hẹo thì tuyệt! Tui rất muốn koi bé Nguyên làm một ông chồng goá! [héc lên]"

Bên dưới trải dài mấy trăm cái bình luận, ai cũng gào thét muốn xem cậu diễn vai ông chồng goá, còn có cái gì mà quỷ nhập hồn, play lễ tang...

Giang Nguyên Dã hoàn toàn cạn lời, rốt cuộc là mí đứa fans này gu mặn thế à?

Cảm nhận được ánh mắt ai oán của Giang Nguyên Dã, Hạ Tân Nam nhìn sang: "Sao thế?"

Giang Nguyên Dã đánh giá anh từ đầu đến chân, lại từ chân lên đầu, chốt lại: "... Chả làm sao."

Cậu đột nhiên nhớ lại thời gian quay "Trạm cuối", cái lúc mà ông chồng đã hẹo trở về chọc ghẹo, lần này chồng cũng suýt hẹo, nhưng may mà đạo diễn và biên kịch nương tay nên đám fans đầu toàn những thứ gì đâu phải thất vọng rồi, hờ hờ.

Hạ Tân Nam nhìn cậu một chốc, khom lưng ghé sát, Giang Nguyên Dã lùi người ra đằng sau, dựa vào sopha hỏi: "Làm gì zạ?"

Hạ Tân Nam nhìn thẳng vào mắt cậu: "Em lại đang ủ mưu gì đấy?"

Có mà anh ủ mưu ấy, Giang Nguyên Dã chửi thầm rồi bảo: "Thầy Hạ đừng có đội nồi cho em!"

Hạ Tân Nam hỏi: "Muốn diễn cảnh đó thế nào? Em có ý tưởng chưa?"

Giang Nguyên Dã đáp: "Vẫn còn hai ngày mà, em sẽ bình tĩnh chiêm nghiệm."

Hạ Tân Nam nói: "Ừm, cứ nghiền ngẫm cho kỹ, nếu cần tham khảo thì có thể tìm anh bất kỳ lúc nào."

Giang Nguyên Dã tự nhủ em không cần, tự mình đã có ý tưởng.

Cảnh quay cao trào được bắt đầu vào hai hôm sau.

Ứng Hứa và Phương Văn Sâm chia tay ở sân bay. Ứng Hứa theo dòng người đi về phía trước, liên tục quay đầu nhìn Phương Văn Sâm ở nguyên tại chỗ, cũng đau đáu hướng về mình.

Khoảnh khắc ấy y đột nhiên nhảy ra một dự cảm, nếu hôm nay mình đi, có lẽ cả đời này sẽ không còn khả năng gặp lại Phương Văn Sâm.

Ngay khoảnh khắc bước qua cổng an ninh, Ứng Hứa dùng hết sức mình lội ngược dòng người, gạt đi tất thảy lao ra khỏi cánh cổng, vội vã hướng về người vẫn luôn chờ mình nơi đó.

Giang Nguyên Dã thể hiện đầy ngoạn mục, từ khoảnh khắc liên tục do dự, bồn chồn quay đầu khi hoà vào dòng người, hay khi hạ quyết tâm, bất chấp lực cản, lao đi băng băng, diễn cực kỳ ổn định.

Ngay cả Nguỵ Khải Bình khó tính cũng chẳng bắt bẻ được tí lỗi nào, gần như chỉ cần hai, ba lần quay đã đạt.

Giây phút vụt chạy khỏi cổng an ninh về phía người yêu, Nguỵ Khải Bình cực kỳ lo lắng Giang Nguyên Dã có thể sẽ không đủ cảm xúc, hoặc quá khoa trương sẽ phá hỏng cảnh quay. Nhưng Giang Nguyên Dã vô cùng xuất thần, từ ánh mắt, biểu cảm đến tay chân đều đi đúng quỹ đạo.

Đôi mắt vốn xinh đẹp càng cuốn hút hơn khi đỏ ửng lên, khoảnh khắc cậu lao vào vòng tay của Hạ Tân Nam, Nguỵ Khải Bình sát sao theo dõi hình ảnh trong monitor, trong lòng chỉ còn lại một tiếng: "Hoàn thành!"

Thậm chí chỉ cần one take, sau đó đổi góc máy, bổ sung vài góc đặc tả là xong.

Đừng nói Nguỵ Khải Bình, ngay cả Hạ Tân Nam cũng kinh ngạc, sau khi đạo diễn hô: "Cut!", anh hỏi Giang Nguyên Dã đang ở trong lòng mình: "Sao hôm nay lại nhập vai nhanh vậy?"

Giang Nguyên Dã tỉnh bơ lùi xuống: "Dễ ợt à!"

Ánh mắt Hạ Tân Nam hơi nghi ngờ, có vẻ vẫn còn khó tin.

Sau khi kết thúc toàn bộ công việc, Nguỵ Khải Bình cũng tò mò hỏi sao nay Giang Nguyên Dã tự dưng xuất thần thế.

Giang Nguyên Dã đắc ý đáp: "Sau khi hoàn toàn hoà làm một với cảm xúc của Ứng Hứa, tôi có thể thấu hiểu mọi hành động của cậu ta, tự nhủ nếu mình mà là nhân vật thì sẽ làm thế nào, sau đó cứ thế mà diễn thôi."

Nguỵ Khải Bình chưa hiểu cho lắm: "Cảm xúc gì vậy?"

Giang Nguyên Dã mỉm cười: "Không muốn làm ông chồng goá."

Đạo diễn: "..."

Ok fine!

Bình Luận (0)
Comment