Ra khỏi phòng riêng, bị Hạ Tân Nam kéo vào nhà vệ sinh thì Giang Nguyên Dã mới bừng tỉnh: "Anh... làm gì thế?"
"Có muốn tiếp tục không?" Hạ Tân Nam hỏi.
Câu "Không..." vừa đến bên miệng, Giang Nguyên Dã như bị ma xui đổi thành: "Muốn."
Hạ Tân Nam kéo cậu vào gian riêng, khoá lại rồi ấn lên ván cửa, ghé vào hỏi: "Có thể hôn không em?"
Giang Nguyên Dã hết sạch kiên nhẫn: "Anh muốn hôn thì cứ hôn, sao nói lắm thế..."
Đôi môi nóng bỏng dán đến, chặn lại toàn bộ âm thanh của cậu, đầu lưỡi của Hạ Tân Nam lần nữa xông vào miệng cậu, điên cuồng càn quét từng ngóc ngách trong khoang miệng. Lần này còn nóng bỏng, si mê hơn hẳn so với nụ hôn trước mặt bàn dân thiên hạ, mãi cho đến khi không thể thở được nữa mới hơi tách nhau, nghỉ một xíu rồi lại lao vào.
Cuối cùng môi Giang Nguyên Dã bị hôn đến tê rần, đầu lưỡi sứt sẹo, nụ hôn dài đằng đẵng này rốt cuộc mới kết thúc. Hạ Tân Nam ôm cậu vào lòng, im lặng lâu thật lâu.
"Em nói chứ..." Giang Nguyên Dã thì thầm giận dỗi: "Sao lại thế này hở? Sao càng ngày càng dính thế? Hình như hồi trước anh đâu có như này..."
Giọng Hạ Tân Nam khàn khàn, dán bên tai cậu: "Anh yêu em."
"..." Giang Nguyên Dã bừng tỉnh, người dục cầu bất mãn không chỉ có mình cậu, mà cả hai đều giống nhau, ở điểm đó ý.
Hạ Tân Nam lặp lại: "Nguyên Dã, anh yêu em."
Giang Nguyên Dã lặng thinh, anh cứ dán bên tai cậu nỉ non, lặp đi lặp lại ba từ ấy cho đến khi cậu mặt đỏ tai hồng, chịu hết nổi mà chặn họng: "Rồi rồi, em biết rồi, anh đừng nói nữa."
Hạ Tân Nam cười nhẹ.
Giang Nguyên Dã nghẹn họng, có ai theo đuổi người ta như anh à?
Ra khỏi gian riêng, cậu đến trước bồn rửa tay, vốc nước rửa mặt, muốn để bản thân hạ nhiệt.
Hạ Tân Nam dựa bên cạnh châm điếu thuốc, Giang Nguyên Dã liếc sang nhìn đối phương, còn giật điều thuốc trong tay anh rít hai cái.
"Có muốn quay lại không?" Hạ Tân Nam hỏi.
Giang Nguyên Dã: "..."
Nếu không phải Thẩm Tử Tuấn khiêu khích thì cậu sẽ chẳng rồ lên mà hôn Hạ Tân Nam. Cậu xấu hổ lắm, không dám quay lại đối mặt với thiên hạ đâu.
Hạ Tân Nam nhìn vẻ mặt của đối phương là hiểu liền: "Không quay lại thì thôi, để anh báo với đạo diễn, chúng mình đi trước."
Giang Nguyên Dã xoay sang trừng anh, ngón tay chọt chọt lên ngực ai kia: "Hạ Tân Nam, anh lại mưu mô cái gì đấy?"
"Không có đâu." Hạ Tân Nam kẹp điếu thuốc vào những ngón tay rồi dùng lóng tay xoa mặt cậu: "Anh thấy em ngà say rồi, chúng mình về nhà thôi."
Giang Nguyên Dã cũng đã cảm nhận được sức nóng từ đôi mắt kia, tiếc là hoàn cảnh hiện tại hơi í ẹ, đành lí rí bảo: "Vậy về thôi."
Khi ra cửa, Hạ Tân Nam nhắn cho Đặng Hữu Xuyên, chưa được mấy phút thì bên kia đã gọi điện, hai người mới ngồi vào xe. Đặng Hữu Xuyên oang oang: "Các chú gấp không chịu nổi, phải về nhà luôn à?"
Chắc đầu kia đang mở loa nên chung quanh xôn xao tiếng cười.
Hạ Tân Nam bình tĩnh đáp: "Nguyên Dã say rồi, chúng tôi về trước."
Đặng Hữu Xuyên chậc lưỡi: "Hai chú thật không biết nể ai cả!"
Hạ Tân Nam đáp: "Bù đắp cho mọi người sau."
Nhưng cuộc gọi vẫn chưa kết thúc, hẳn đối phương uống quá nhiều, cứ lảm nhảm trêu cả hai mãi. Giang Nguyên Dã nghe đến mọc kén tai, đã biết hai người gấp lắm rồi mà cứ làm người xấu, không sợ bị thiên lôi dí cho à.
Cậu giật lấy điện thoại của Hạ Tân Nam rồi tắt rụp, ném vào hộp vịn tay.
Hạ Tân Nam chẳng nói gì cả, chỉ mỉm cười dẫm xuống chân ga.
Xe về đến chỗ ở, Giang Nguyên Dã xuống xe lại nấn ná rồi đề nghị: "Anh muốn sang nhà em không?"
Hạ Tân Nam hỏi: "Em đang mời gọi anh à?"
"Muốn đi thì xuống xe nhanh lên." Giang Nguyên Dã ném lại câu này rồi đẩy cửa xe.
Hạ Tân Nam lại nói: "Hôm nay thì không được, em lên nhà nghỉ ngơi đi, sáng mai em có lịch trình mà, giờ anh vẫn còn việc gấp phải làm."
Hôm sau là sinh nhật của Giang Nguyên Dã, cậu sẽ tổ chức một buổi fan meeting nhỏ, đúng là phải ngủ sớm chút.
Nhưng Hạ Tân Nam cứ kiểu gì ấy?
Chả hiểu tình ý gì cả, cứ làm người ta cụt hứng.
Hiếm khi chủ động lại bị từ chối, Giang Nguyên Dã mất cả vui, không đi thì thôi.
Cậu bước xuống rồi đóng sập cửa, nghĩ thế nào lại khom lưng gõ cửa, lúc cửa kính hạ xuống, cậu lập tức hỏi Hạ Tân Nam đang ngồi trong: "Có phải anh tính giấu em đi mèo mả ở ngoài không hả?"
"Không có." Hạ Tân Nam nghiêm túc: "Anh có việc thật."
Giang Nguyên Dã bĩu môi: Thế thôi."
-
Sáng hôm sau, Giang Nguyên Dã đến công ty để chuẩn bị cho tiệc sinh nhật tối nay.
Biên Lăng cũng đến từ sớm, thấy Giang Nguyên Dã mặt mũi tươi tỉnh, khẽ thở phào: "Thầy Hạ không đi cùng người em à?"
Giang Nguyên Dã khó hiểu: "Sinh nhật em ảnh đi cùng làm gì?"
Lời đến miệng còn phải nhịn, Biên Lăng cười bảo: "Anh tưởng cậu ấy là người nhà của em nên đi cùng chớ."
Giang Nguyên Dã vẫn còn ghim nặng chuyện tối qua: "Ảnh bận lắm, nào có thời gian dành cho em."
Biên Lăng hỏi: "Lại dỗi nhau à?"
Giang Nguyên Dã khinh bỉ: "Em là người trái khoáy thế sao?"
Không phải mới lạ ấy.
Buổi chiều đến sân khấu rehearsal, fan meeting sẽ bắt đầu từ 7:30 tối, số lượng fan chỉ vỏn vẹn 1000 người, đây như là một mini concert để nhá hàng cho tour lưu động năm sau.
1 tiếng nhanh chóng kết thúc, những phút cuối dành để Giang Nguyên Dã thổi nến sinh nhật cùng các fans có mặt.
Màn hình phát một đoạn VCR lời chúc từ các đồng nghiệp trong ngành.
Giang Nguyên Dã biết có màn này, nhưng chưa xem qua VCR nên có chút bất ngờ. Tuy đây là việc xã giao giữa các nghệ sĩ, nhưng những ai gửi lời đều rất được quan tâm.
Những người mở màn là Nguỵ Khải Bình và Đặng Hữu Xuyên, thật sự khiến cậu rất cảm động. Sau đó là nửa già showbiz, bao gồm đạo diễn, nhà sản xuất, diễn viên, ca sĩ, dù đã hợp tác hay chưa đều xuất hiện trên màn ảnh.
Càng xem đến nửa sau thì Giang Nguyên Dã càng bất ngờ, trong giới cậu có vai vế lớn đến tới vậy sao?
Hay là quản lý của mình quá giỏi giang? Kể cả thế cũng sai sai thế nào ấy?
VCR chúc mừng phải chiếu gần 20 phút, các fans gào chói tai mà Giang Nguyên Dã vẫn đần mặt. Khi MC hỏi cảm nhận, cậu mới sực tỉnh, đắn đo một chút rồi thật thà: "Thật sự quá bất ngờ, cũng rất cảm động, rất cảm ơn nhiều vị tiền bối và bạn bè đã chúc mừng sinh nhật tôi."
Vừa nói vừa cảm thấy quái lạ, trong video có hơn mười người, nhưng Hạ Tân Nam đâu? Sao lại không có Hạ Tân Nam chứ?
Mỗi tội giờ đang đứng trên sân khấu, không thể nào túm Hạ Tân Nam chất vấn được.
MC nhắc cậu xem VCR thứ hai, Giang Nguyên Dã càng ngỡ ngàng hơn, có hai cái lận hả?
Mở đầu video là gió nhẹ nhàng đưa, biển xanh thẳm, sóng xô vào nền cát trắng, đàn chim hải âu vỗ cánh bay, gương mặt tươi cười của Giang Nguyên Dã xuất hiện, vẫy tay chào với ống kính... Đây là thời điểm ở bờ Biển Đỏ, Hạ Tân Nam đã quay lại cảnh chiều tà ấy.
Vlog này không giống với vlog Giang Nguyên Dã đăng trên Weibo đợt đóng máy.
Trung tâm của vlog không phải cảnh, cũng chẳng có vật, càng không có những mẩu chuyện vặt thú vị trong quá trình quay chụp, mà chỉ có mình cậu là tiêu điểm. Là Giang Nguyên Dã trong mắt đối phương, những gì năng động nhất, rực rỡ nhất và đáng yêu nhất. Video dài 8 phút, quay bằng lăng kính tình yêu đong đầy hình ảnh cậu.
Giang Nguyên Dã đi từ kinh ngạc đến lặng dần, lẳng lặng tập trung vào màn hình lớn, mãi lâu không thoát ra được. Đông đảo fans quay được dáng vẻ hiện tại của Giang Nguyên Dã, nghiêng người, nhẹ nhàng mím môi, đôi mắt ánh lên những cảm xúc người ngoài chẳng hiểu. Chỉ có bản thân cậu mới biết được cảm xúc gì đang dội vào lòng.
Vlog kết thúc, Hạ Tân Nam xuất hiện trên màn hình, Giang Nguyên Dã dường như đã có dự cảm rằng đối phương cũng đang ở đây.
"Nguyên Dã, chúc em sinh nhật 25 tuổi vui vẻ. Ngày này năm trước chúng mình đang quay phim của đạo diễn Đặng, nhanh vậy mà đã một năm rồi. Anh còn nhớ rõ khi mình bước xuống xe lửa rồi chúc mừng sinh nhật em, em đã ngỡ ngàng đến mức nào.
Thật ra từ lâu, năm nào anh cũng muốn nói bốn từ 'Chúc mừng sinh nhật' với em, nhưng tiếc là không có cơ hội. Anh gặp em năm 16 tuổi, mùa hè u ám ấy nhờ em mà được tô màu. Dù là quá khứ hay hiện tại, em vẫn luôn là ánh nắng rạng rỡ nhất, ống kính của anh chỉ có thể lột tả được phần nào mà thôi.
Quá khứ tuy đã qua, nhưng tương lai vẫn có thể bù đắp, anh thật sự rất mong đợi về sau này. Nguyên Dã, hi vọng em sẽ luôn nhận được nhiều tình yêu, mãi mãi vui vẻ vô lo, cả đời bình an, êm đềm."
Tiếng fans gào thét như dời núi lấp biển, Giang Nguyên Dã vẫn còn chìm trong sững sờ, những con sóng trong lòng không ngừng dâng lên, đẩy cậu về tâm bão của niềm vui và hân hoan, và cậu sẵn sàng lao vào cơn bão ấy.
Ánh sáng lấp lánh trong mắt Giang Nguyên Dã dần hoá thành thực chất tràn ra ngoài. MC lại hỏi: "Nguyên Dã có thể chia sẻ cảm xúc được không?"
Cậu tỉnh lại, bình ổn cảm xúc mà đáp: "Cảm ơn thầy Hạ."
Dù dùng nghìn lời cũng chẳng sánh nổi với lời cảm ơn. Trong giờ khắc này, câu duy nhất có thể nói được cũng chỉ có thể là nó.
MC không làm khó, cười bảo: "Sinh nhật phải có bánh kem đúng không? Chúng ta mau xem bánh sinh nhật nào!"
Giang Nguyên Dã đột nhiên nhận ra được gì đó, mắt nhìn về phía cánh gà. Đèn sân khấu tắt hết, chỉ để lại hai cụm đèn, một cái đánh vào cậu ở vị trí trung tâm sân khấu, cái còn lại chiếu về một góc...
Hạ Tân Nam hát bài "Happy birthday", tay đẩy xe bánh đi vào sân khấu.
Đối phương đi tới trước mặt cậu, đôi mắt lung linh dưới những ngọn nến, dịu dàng nói: "Sinh nhật vui vẻ, Nguyên Dã!"
Giang Nguyên Dã ngơ ngác nhìn anh, gần như quên cả thở, trong đầu chỉ còn đúng suy nghĩ muốn dang tay ôm người kia.
Cậu hoàn toàn hiểu ánh mắt của Hạ Tân Nam, tuy không nói "Anh yêu em", nhưng nó đã được thể hiện hết qua ánh mắt dịu dàng, đong đầy ý cười.
Tiệc sinh nhật kết thúc, Giang Nguyên Dã kéo người về phòng nghỉ, đuổi hết những người râu ria rồi đóng cửa.
Cậu vẫn còn rất high, mắt không giấu được niềm vui hân hoan: "Đây là bất ngờ anh dành riêng cho em à? Trợ lý với quản lý của em đều biết đúng không?"
Hạ Tân Nam gật đầu: "Phải cảm ơn sự phối hợp của họ."
Giang Nguyên Dã đột nhiên ngộ ra: "Tối qua anh bảo có việc, chính là dể chuẩn bị những thứ này à?"
Hạ Tân Nam nói: "Ừ, em có thích món quà này không?"
Giang Nguyên Dã chìm vào đôi mắt cười kia, hoàn toàn mất khả năng ngôn ngữ.
Cậu thật sự cảm động từ tận đáy lòng.
Hạ Tân Nam mở rộng vòng tay: "Muốn ôm không nào?"
Đương nhiên là có rồi.
Giang Nguyên Dã bước lên một bước, làm việc không thể làm trên sân khấu, níu chặt đối phương trong vòng tay.
"... Đêm nay anh không được trốn nữa đâu đấy."
Hạ Tân Nam nghiêng đầu, cười cười hôn tóc mai của đối phương: "Ừm."
Không khí lãng mạn chẳng duy trì được bao lâu, lúc ngồi trên xe bảo mẫu, Giang Nguyên Dã tiện tay lướt Weibo, suýt ngất lịm khi đọc từ khoá mới trên hot search.
# Tân Sinh Nguyên Định không cảm thấy tội lỗi khi tàn sát loài choá ư? #
Cậu mù mờ hỏi Hạ Tân Nam: "Anh mua hot search hả?"
Hạ Tân Nam tỉnh bơ: "Nào có."
"..." Nghe điêu ghê!
Chọt vào hot search, thứ đầu tiên bật lên là "hàng" fansite ship, hai người đứng giữa sân khấu, nhìn nhau qua ánh nến lung linh.
Nếu để Giang Nguyên Dã đánh giá thì cậu thấy ảnh cũng đẹp phết.
Còn chuyện có tội lỗi khi tàn sát loài choá không thì...
Chả có đâu nhá!