Có Hỉ - Bạch Giới Tử

Chương 75

Lúc xuống xe, Giang Nguyên Dã gãi nhẹ lên mu bàn tay của Hạ Tân Nam, anh hiểu ý liền.

Đinh Minh thấy thế, rất hiểu lòng người mà bảo: "Anh, thế em không tiễn nữa nhá! Em biến đây!"

Giang Nguyên Dã quay đầu liếc Hạ Tân Nam, đi vào thang máy trước, Hạ Tân Nam thong thả đuổi kịp.

Vừa vào cửa đã say đắm hôn môi, quần áo bị ném lung tung dưới đất.

Khi bị Hạ Tân Nam ấn lên tường, li.ếm m.út vết bớt, bản năng của Giang Nguyên Dã run rẩy, tay ôm cổ đối phương, ngẩng lên r.ên rỉ thở d.ốc.

Đôi môi Hạ Tân Nam rong ruổi từ cổ đi lên, tạo ra một dấu hickey đỏ thẫm. Cuối cùng mới ngậm môi cậu, cọ xát thân mật, dây dưa lâu thật lâu.

"Vào trong đã..."

Trong hơi thở đứt quãng, Giang Nguyên Dã đẩy nhẹ vai Hạ Tân Nam, gắng nín nhịn bảo: "Vào phòng đi."

Hạ Tân Nam chậm rãi li.ếm nước bọt bị nhiễu ra trên khoé miệng của cậu, khom lưng bế người lên.

Khi ngã xuống giường, Giang Nguyên Dã đột nhiên bật cười, kéo cổ áo của Hạ Tân Nam: "Em còn tưởng anh bình tĩnh lắm cơ, không buồn để tâm đến việc này..."

Hạ Tân Nam cắn cằm cậu: "Thế này đã được xem là theo đuổi thành công chưa?"

"Biểu hiện hôm nay của anh cũng được." Giang Nguyên Dã hít vào: "Lúc trên sân khấu em cảm động muốn chết luôn!"

"Nên là?"

"Nên tạm pass đi." Cậu rất nghi ngờ, nếu mình bảo không thì tên choá này sẽ dừng lại ngay lập tức, cậu không muốn nhịn nữa đâu: "Anh hầu cậu đây thoải mái thì sẽ cho điểm cao hơn."

Hạ Tân Nam cảm thấy buồn cười.

"Đi tắm trước đã." Giang Nguyên Dã đỏ mặt trước nụ cười kia: "Tắm xong hãng làm."

"Sao nhiều yêu sách quá vậy, lát nữa đằng nào chẳng tắm."

Hạ Tân Nam phản đối, quần Giang Nguyên Dã bị tụt xuống, nuốt nước bọt, nói không thành lời.

Hạ Tân Nam quỳ đứng, nhanh nhẹn cởi chiếc áo thun cuối cùng trên người, một tay đè chặt đầu gối của Giang Nguyên Dã, hạ cơ thể trần như nhộng của mình xuống.

Giang Nguyên Dã bị ngậm vào mà chưa kịp chuẩn bị, tay nắm chặt tóc Hạ Tân Nam, hồn lơ lửng như treo trên mây, bị cuốn vào cơn sóng tình mà đối phương lôi kéo.

Hồi lâu sau, nụ hôn của Hạ Tân Nam lần nữa ập đến, mang theo vị tanh nồng, Giang Nguyên Dã hơi khó chịu, nghiêng đầu né, nhưng Hạ Tân Nam lại dùng một tay nắm chặt cằm, ép buộc nuốt xuống.

Nước mắt s.inh lý của Giang Nguyên Dã trào ra, trao cho đối phương nụ hôn vô cùng cuồng nhiệt đến tận khi mùi vị đó tràn ngập giữa hai khoang miệng, đan lẫn d.ục v.ọng.

Một thoáng môi lưỡi chia xa, Giang Nguyên Dã bị sặc đến ho sù sụ, tính chửi người, nhưng nhìn ánh mắt rực lửa và thành kính của Hạ Tân Nam, những lời buột khỏi miệng lại biến thành: "... Muốn em giúp không?"

Hạ Tân Nam mổ nhẹ lên môi đối phương, lúc lâu sau mới nghẹn giọng nỉ non: "Không cần."

"Anh muốn mà..."

"Không cần." Hạ Tân Nam kiên trì, vỗ mông cậu: "Cứ làm là được."

Hạ Tân Nam không chút nhẹ nhàng tách hai bắp đùi của người yêu, Giang Nguyên Dã ôm cổ anh, câu "Nhẹ thôi..." bị đẩy lên cao vút, sau đó biến thành đứt quãng thở d.ốc.

-

Công chuyện xong xuôi, Hạ Tân Nam dựa vào đầu giường hút thuốc, Giang Nguyên Dã nằm bò bên cạnh nghịch điện thoại, sắp 12 giờ rồi.

Trên mạng vẫn sôi động vô cùng, sinh nhật năm nay của cậu quá đỗi hoành tráng, phân nửa giới giải trí gửi lời chúc, các fansite lớn vung tiền như rác đón mừng, mỗi vị trí hot search đều bị chiếm đóng. Đương nhiên, độ thảo luận cao nhất vẫn là vlog và màn chúc mừng của Hạ Tân Nam.

【Quen nhau từ hồi 16 tuổi luôn á? Đây là fanfic ngoài đời thực à? Trúc mã trúc mã thật luôn?】

【Đợt quay show thực tế đỉnh lưu nói quen hồi tiệc ra mắt trang sức, nhưng chồng ẻm lại bảo ẻm nói gì thì chính là như thế. Sao đầu tui lại nhảy ra 500 kịch bản yêu thầm nhiều năm cẩu huyết máu chó thế nhỉ...】

【Thế túm lại là ai đơn phương ai?】

【Tâm thư khi đóng máy có nhắc đến thần trẻ tuổi, nói cách khác thì đó chính là hiện thân của đỉnh lưu đi? Đù má! Simp lỏd thật sự! [bái phục]】

【Quote of the day: Bao giờ đôi choá nam nam này mới come out?】

【Công khai hẳn thì chắc không có đâu! Công khai kiểu Schrodinger(*) ấy! Mí người nghĩ nó là như nào thì chính là thế, cứ sống bằng niềm tin không lung lay thôi! [Cười bò]】

(*)Erwin Rudolf Josef Alexander Schrödinger (tiếng Anh: /ˈʃroʊdɪŋər/; tiếng Đc: [ˈɛʁviːˈʃʁøːdɪŋɐ]; 12 tháng 8 năm 1887 – 4 tháng 1 năm 1961), là nhà vt lý người Áo vi nhng đóng góp nn tng cho lý thuyết cơ hc lượng t, đc bit là cơ hc sóng: ông nêu ra phương trình sóng mô t trng thái ca h lượng t (phương trình Schrödinger ph thuc thi gian và dng) và đã chng minh hai hình thc cơ hc sóng và cơ hc ma trn ca Werner Heisenberg v bn cht là ging nhau. Schrödinger cũng t đ xut ra cách gii thích cho ý nghĩa vt lý ca hàm sóng và nhng năm v sau ông luôn phn đi cách gii thích Copenhagen v bn cht ca cơ hc lượng t (vi nghch lý ni tiếng con mèo ca Schrödinger). Ngoài ra, ông còn nghiên cu trong nhng lĩnh vc khác như: cơ hc thng kê và nhit đng lc hc, lý thuyết đin môi, lý thuyết màu sc, đin đng lc hc, thuyết tương đi rng, và vũ tr hc, cũng như th xây dng mt lý thuyết trường thng nht. Trong cun sách ca ông S sng là gì?, Schrödinger tho lun v di truyn hc, ông gii thích các hin tượng s sng trong t nhiên theo quan đim ca vt lý hc. Ông cũng chú trng đến khía cnh triết hc trong khoa hc, nhng khái nim triết hc t thi c đi, luân lý hc và tôn giáo. Ông cũng viết mt s công trình v triết hc và sinh hc lý thuyết.

Theo bình lun trên thì đang nhc đến nghch lý con mèo ca Schrodinger, mô t theo cách hiu Copenhagen v cơ hc lượng t, là chng chp ca sng và chết, cho đến khi có người m hòm ra xem. Thế nhưng theo trc giác, trong thế gii vĩ mô, con mèo ch có th  mt trong hai trng thái cơ bn hoc sng hoc chết. Tc là Tân Sinh Nguyên Đnh có come out hay không thì cũng như nhau, mnh ai người ny nghĩ thôi.

Giang Nguyên Dã xoay đầu, ngước mắt nhìn người ở bên cạnh.

Hạ Tân Nam thả ánh mắt: "Sao thế?"

Giang Nguyên Dã lí rí hỏi: "Bài cảm xúc khi đóng máy ở trên Weibo ý, thật sự là em à?"

Hạ Tân Nam hỏi: "Em nghĩ sao?"

Giang Nguyên Dã ngẫm nghĩ, rồi đáp: "Đúng thế."

"Ừ." Hạ Tân Nam dụi điếu thuốc lên gạt tàn, tay đặt lên tấm lưng trần của đối phương rồi cúi người đặt một nụ hôn: "Là em."

Giang Nguyên Dã khẽ co mình, nghẹn ngào bảo: "Phải làm sao đây, hình như em càng cảm động hơn rồi."

"Vậy lấy thân báo đáp đi." Hạ Tân Nam hôn hôn, môi chuyển lên gáy, thuỳ tai: "Thêm một lần nhé?"

Giang Nguyên Dã nhắm hờ đôi mắt, xoay người, một chân quấn lên eo Hạ Tân Nam: "Anh thương em đi."

Hạ Tân Nam cười nhẹ, hôn lên môi cậu.
-
Hôm sau, khó có một ngày được nghỉ ngơi, Giang Nguyên Dã vốn định ở nhà nằm cả ngày, mà giữa trưa Hạ Tân Nam lại muốn dẫn cậu đi gặp một người.

"Gặp ai á?"

"Chị của anh."

"..."

Thật lòng thì không phải không muốn, nhưng Giang Nguyên Dã hơi xấu hổ, tự nghĩ lại mình đã hiểu lầm sâu mối quan hệ giữa chị em người ta, nên bản năng không muốn gặp đối phương.

Nhưng gặp thì vẫn phải gặp, địa điểm ở nhà Hạ Tân Nam.

Giang Nguyên Dã tự dưng thấy may mắn, may mà hôm qua quần nhau ở nhà mình, không bày bừa ở chỗ Hạ Tân Nam.

Hai người sang đó trước, trợ lý đóng gói đồ ăn mang đến, Hạ Tân Nam còn mở chai vang đỏ, nửa tiếng sau chị gái anh mới xuất hiện.

Chung Sở Tình đến cửa, Hạ Tân Nam đứng ra làm cầu nối giới thiệu cô và Giang Nguyên Dã. Tuy Giang Nguyên Dã có chút thiếu tự nhiên, nhưng vẫn chủ động bắt tay, gọi tiếng "Chị" đầy thân thiết.

Chung Sở Tình rất vui vẻ: "Nguyên Dã ngọt ngào hơn Tân Nam nhiều, sau này phải dạy nó nhiều hơn nhé."

Hạ Tân Nam nói: "Ăn cơm thôi."

Trên bàn cơm, Chung Sở Tình nói chuyện với cả hai, cô đã xem "Trạm cuối", khen diễn xuất rất hay, hẳn có thể đạt được doanh thu trong dự kiến.

Nay Giang Nguyên Dã mới biết Thiên Hành chỉ là một trong những công ty thuộc sở hữu của gia đình Hạ Tân Nam. Gia đình anh lấn sân cả ngành giải trí lẫn thời trang, nhưng mảnh kiếm tiền chính là từ các thương hiệu xa xỉ. Nhãn hiệu lâu đời Glamsol của châu Âu đã được Chung Sở Tình mua lại vào 3 năm trước.

Nghe chị nói thế, Giang Nguyên Dã rất ngạc nhiên, quay lại hỏi Hạ Tân Nam: "Em lấy được danh đại sứ của trang sức Glamsol cũng là do anh sắp xếp à?"

"Không phải." Hạ Tân Nam đấp: "Em vốn là đỉnh lưu, phù hợp với danh phận này, lúc ấy chị cũng chưa biết mối quan hệ giữa hai chúng mình."

Chung Sở Tình cũng giải thích: "Đúng là chị không biết thật, tuy mua lại thương hiệu nhưng tụi chị không điều hành mảng kinh doanh, nên cũng không liên quan đến việc lựa chọn gương mặt thương hiệu."

Giang Nguyên Dã liếc Hạ Tân Nam: "Vậy chắc chắn anh phải nhúng tay vào buổi tiệc ra mắt ấy chứ."

Hạ Tân Nam điềm nhiên uống rượu, không phủ nhận.

Đồ choá này lắm mưu nhiều kế ghê, Giang Nguyên Dã chửi thầm, thế mà cứ giả đò chịu nhiều khổ đau trước mặt mình, chứ thật ra là biết bao nhiêu thiên la địa võng để cậu rơi vào bẫy, chạy không nổi.

Ăn xong, quản lý của Hạ Tân Nam gọi điện, anh vào phòng làm việc bàn công chuyện, còn Giang Nguyên Dã đi pha hai cốc cafe.

Chung Sở Tình biết cậu thích đồ ngọt nên mang bánh đến, hai người ngồi ở phòng khách vừa ăn vừa tâm sự.

Chung Sở Tình hỏi: "Em gặp bố bọn chị rồi nhỉ?"

Giang Nguyên Dã nhớ lại lần đụng mặt không vui với bố của Hạ Tân Nam ở bãi đậu xe, gật đầu đáp: "Vâng chị."

"Chắc ổng nói chuyện khó nghe lắm." Chung Sở Tình nói: "Em đừng quan tâm, ổng biết ông nội em là ai rồi, không dám làm khó em đâu."

Căn bản Giang Nguyên Dã chẳng lo mấy chuyện này, hơn nữa nghe cách nói chuyện thì giờ Chung Sở Tình làm sếp sòng ở công ty, chắc hai chị em đã hất cẳng ông bố tồi từ đời nào.

Chung Sở Tình cảm thán: "Hồi xưa bố mẹ chị ly hôn, Tân Nam ra nước ngoài, còn đổi họ, sau khi mẹ mất thì nó sống một mình, chị còn nghĩ nó sẽ định cư luôn. Mãi đến 4 năm trước, khi thằng bé tốt nghiệp khoá nghiên cứu sinh, về nước rồi nói với chị nó yêu một người, muốn ở lại, lúc ấy chị biết thằng bé nghiêm túc."

Quả dâu trong miệng Giang Nguyên Dã càng ngọt ngào hơn, lại gật đầu: "Em cũng biết ạ."

Chung Sở Tình cười to: "Chị thấy em chính là một em bé cưng, khác hẳn Tân Nam, từ bé đã lạnh lùng, kiêu ngạo, suốt ngày để bụng. Nếu sau này bị nó bắt nạt thì cứ nói với chị, chị sẽ cho nó biết tay."

Giang Nguyên Dã xấu hổ, sao ai cũng nghĩ là Hạ Tân Nam sẽ bắt nạt mình nhỉ, Hạ Tân Nam có bao giờ như thế đâu.

Mà nhắc hồi 16 tuổi, tính Hạ Tân Nam đúng là như vậy, bên ngoài hững hờ nhưng trong lòng lại để ý muốn chết.

Hạ Tân Nam gọi điện xong, quay lại, ngồi xuống tay vịn sopha bên cạnh Giang Nguyên Dã, hỏi: "Hai chị em đang nói gì thế?"

Chung Sở Tình hài hước đáp: "Chị với Nguyên Dã tâm sự chút thôi, không có nói xấu em đâu."

Giang Nguyên Dã chọc chọc đùi anh: "Nói chuyện với chị vui hơn với anh nhiều."

Hạ Tân Nam nheo mắt, nhìn cậu vài giây rồi quay đi.

Chung Sở Tình không nán lại quá lâu, uống cafe, ăn bánh xong thì bảo chiều nay còn có việc, đứng dậy đi về.

Tiễn người ra cửa, Giang Nguyên Dã xoay lại, ngón tay lại chọc chọc Hạ Tân Nam: "Hạ Tân Nam, nếu không có em thì anh tính không về nước thật à?"

Hạ Tân Nam gật đầu: "Ừ."

Giang Nguyên Dã nhìn anh: "Yêu em đến vậy sao? Ngay cả chị cũng biết?"

Hạ Tân Nam hỏi: "Còn cần anh nói lại nữa à?"

"Không cần." Giang Nguyên Dã nhẹ giọng: "Không cần nói đâu, em biết cả mà, anh cứ như thế này khiến em không biết đáp lại thế nào."

Hạ Tân Nam nhún vai: "Đừng đặt nặng vấn đề đó, anh chẳng cần em đáp lại gì hết."

Giang Nguyên Dã chớp mắt: "Thế bằng tình yêu thì sao?"

Hạ Tân Nam cười to, vươn tay véo cằm cậu: "Miệng đúng là rất ngọt."

Anh xoay người đến đảo bếp, pha cho mình một cốc cafe, Giang Nguyên Dã bám theo: "Rốt cuộc anh có muốn không hả?"

Hạ Tân Nam bị nhèo nhẽo đến không chịu nổi: "Nếu anh nói là không thì em sẽ thu hồi tình yêu à?"

Giang Nguyên Dã chống cằm lên mặt bàn, đánh giá đối phương: "Cũng không hẳn, nhưng quá hạn là thôi đấy."

Hạ Tân Nam ra vẻ: "Đành vậy, tặng anh hết đi, đừng không thì phí."

Giang Nguyên Dã vỗ lên ngực ai kia, đúng là giỏi giả đò.

Cả chiều hai người không ra ngoài, Hạ Tân Nam xem phim, Giang Nguyên Dã nằm trên đùi anh chơi game, sau đó chưa được nửa tiếng đã gà gật ngủ mất tiêu.

Ngủ một giấc thì trời tối rồi, ngón tay Hạ Tân Nam cọ nhẹ lên mặt cậu: "Dậy đi em? Anh gọi ship đồ ăn rồi, ăn tạm cái gì trước đã."

Giang Nguyên Dã ngủ rất sâu, lười biếng không muốn động đậy, nằm trên đùi Hạ Tân Nam đòi anh dút cho mình miếng nước, cầm điện thoại xem đồng hồ, thế mà 8 giờ tối rồi sao.

"Tối nay chúng mình làm gì..."

Giang Nguyên Dã đang biếng nhác nói đột nhiên im bặt, tin nhắn của Biên Lăng khiến cậu tỉnh cả ngủ.

"Người em có acc clone Weibo hả??"

"..." Sao anh lại biết?!

Bình Luận (0)
Comment