Có Hỉ - Bạch Giới Tử

Chương 79

Giang Nguyên Dã tự sướng, hoàn toàn không tiếc nuối, cảm thấy đã đến lúc cho chiếc acc clone hi sinh rồi, hôm sau xoá tài khoản luôn.

Qua Tết Âm lịch, cậu bận rộn với tour lưu diễn, còn Hạ Tân Nam đã đăng ký khoá học đạo diễn ở Học viện điện ảnh, ai nấy đều quay cuồng với việc riêng của mình.

Tháng 4, danh sách rút gọn của liên hoan phim châu Âu được công bố, "Antinous" còn được đề cử vào những hạng mục tranh giải chính. Mặc dù không được công chiếu trong nước, nhưng độ hot và độ thảo luận vẫn cao như cũ.

Trong hậu trường tổ chức concert, Hạ Tân Nam vừa đến thì Đinh Minh báo hiện tại đang encore, buổi diễn sắp kết thúc.

Hạ Tân Nam gật đầu, liền ở lại chờ.

Tour lần này Giang Nguyên Dã tổ chức hơn mười đêm, anh chỉ xem buổi đầu tiên. Mãi đến khi cậu quay lại Bắc Kinh mới đến đón người, tính đến nay thì đã nửa tháng chưa gặp mặt.

Kết thúc đêm diễn, Giang Nguyên Dã trở lại hậu trường, được đoá hoa hồng đỏ rực của Hạ Tân Nam đón mừng.

"Chúc mừng tour lưu diễn của em đã hoàn thành xuất sắc! Muốn ôm không nào?"

Gương mặt rạng rỡ của Hạ Tân Nam ở ngay trước mắt, Giang Nguyên Dã ném hoa cho Đinh Minh, nhảy lên người đối phương, được ôm chặt trong lòng.

Hạ Tân Nam tự lái xe đến nên đã bế Giang Nguyên Dã đi trước.

Ngổi trên xe, Giang Nguyên Dã ôm bó hoa selfie mấy kiểu rồi đăng Weibo, chúc mừng tour diễn năm nay đã chính thức khép lại, cảm ơn sự ủng hộ của fans.

Có vài fans hỏi hoa hồng ai tặng vậy, Giang Nguyên Dã đọc được nhưng không trả lời, chỉ bấm khoá màn hình.

"Hôm nay đạo diễn Nguỵ mời chúng mình tham gia liên hoan phim ở châu Âu, bảo anh sắp xếp thời gian." Hạ Tân Nam khởi động xe: "Còn nhờ anh báo với em."

Giang Nguyên Dã nói: "Lịch trình của em đang để trống, mà thật sự có khả năng đạt giải à?"

Hạ Tân Nam nhún vai: "Nhiều đề cử như thế, hoạ hoằn cũng phải thắng một, hai cái. Khả năng cao nhất sẽ là đạo diễn xuất sắc nhất, còn lại phải dựa vào vận may."

"Hạ Tân Nam..." Giang Nguyên Dã hỏi: "Anh muốn giành giải nào nhất?"

Hạ Tân Nam nói: "Phim điện ảnh xuất sắc nhất. Anh muốn nhiều người hơn nữa xem được phim của chúng mình."

Giang Nguyên Dã "Chậc!", cậu biết tỏng đó nha.

"Vậy chúc anh sớm đạt được ước mơ nhé!"

Hạ Tân Nam cong khoé miệng: "Ừ, mong là vậy."

Xe lái đi, Giang Nguyên Dã lại mở điện thoại, vào Weibo xem phản ứng về concert.

Trên siêu thoại ngập fancam và ảnh chụp các tiết mục, gom hàng chục nghìn lượt yêu thích, bài post nào cũng có tương tác rất cao.

Cậu còn vô tình mò đến con bot "Hôm nay Tân Sinh Nguyên Định đã công khai chưa?", lại thấy một tràng những bình luận gào rống.

Nguyên do là đám người này đang tạo poll bình chọn hai người sẽ công khai kiểu gì. Có sáu, bảy lựa chọn gì đó, và công khai ở concert nhận được số phiếu cao nhất.

Sau tất cả thì mọi người luôn tin Giang Nguyên Dã sẽ là người không chịu nổi, cướp cò come out trước Hạ Tân Nam.

Kết quả là tour lưu diễn đã kết thúc mà chẳng có gì xảy ra.

Sai quá sai luôn á!

Giang Nguyên Dã thầm bảo sao có thể đi theo vết xe đổ của người khác được, mấy người này chả hiểu gì về mình cả.

Đến ngã tư đường, xe dừng lại chờ đèn đỏ, Hạ Tân Nam nghiêng đầu sang, thấy Giang Nguyên Dã chống cằm cười cười, liền hỏi: "Lại xem được cái gì hài hước à?"

Giang Nguyên Dã đưa điện thoại cho anh nhìn: "Cái poll bình chọn này nè."

Hạ Tân Nam lướt nhanh, ngoài công khai ở concert, còn có thông báo trên Weibo, thừa nhận về acc clone, công khai ở lễ trao giải liên hoan phim, còn cả bị paparazzi úp sọt ảnh hẹn hò, vân vân và mây mây...

Không thể không công nhận ý tưởng của giang cư mận rất sáng tạo, ngoài cái acc clone đã bị Giang Nguyên Dã cho ra đảo thì những lựa chọn còn lại đều rất sáng giá.

Hạ Tân Nam nhướn mày: "Chọn một cái đi?"

"... Thật không đó?"

"Thật." Hạ Tân Nam nói: "Nếu em thích, thì dù có chọn cái nào anh cũng chiều."

Giang Nguyên Dã lướt xem toàn bộ lựa chọn rồi bỏ qua hết.

Thông báo trên Weibo thì chán ngắt.

Nếu hai người come out ngay trong liên hoan phim thì sẽ bị ụp nồi là giọng khách át giọng chủ ngay.

Lại còn bị chụp trộm nên mới công khai, khác gì mèo dâng miệng mỡ cho paparazzi chứ?

"Vậy thuận theo tự nhiên đi."

Hạ Tân Nam lại dẫm lên chân ga: "Đến ngày đó thì tính tiếp."

-

Vài ngày sau, Giang Nguyên Dã nhận được điện thoại của Nguỵ Khải Bình, đối phương là nhân vật tai to mặt lớn, quan hệ rộng, muốn giới thiệu một nhà sản xuất âm nhạc có tiếng cho cậu.

Hẹn thời gian gặp mặt xong, Giang Nguyên Dã lập tức đến studio của đối phương chào hỏi.

Hai bên trò chuyện rất rôm rả, trao đổi kỹ càng về việc hợp tác. Đối phương hứa sẽ đích thân tham gia vào việc sản xuất album phát hành vào cuối năm của Giang Nguyên Dã.

"Đạo diễn Nguỵ đã cho tôi nghe bản hoàn chỉnh của bài hát chủ đề cậu chắp bút." Nhà sản xuất bật ngón tay cái, khen ngợi: "Cậu rất có tiềm năng, sau này chắc chắn sẽ có chỗ đứng trong giới nhạc sĩ."

Giang Nguyên Dã cười đáp: "Tôi cũng là được đạo diễn Nguỵ ưu ái thôi,  nhưng cảm ơn thầy đã giành lời có cánh cho tôi ạ."

Giang Nguyên Dã cảm thấy rất vinh dự, mọi chuyện đều quá thuận buồm xuôi gió, cứ như năm nay là năm hoàng kim của cậu vậy.

Đi rồi mà Giang Nguyên Dã vẫn nghĩ đến vấn đề tâm linh đó, cuối cùng đưa ra kết luận, hẳn là Hạ Tân Nam vượng mình.

Dù có đúng hay không thì Giang Nguyên Dã cũng cho là thế đó.

Hạ Tân Nam chính là ngôi sao may mắn của cậu.

Khi bọn cậu đang chờ thang máy, Đinh Minh đột nhiên thì thầm: "Anh, hình như là Du Tế Thỉ kìa."

Giang Nguyên Dã quay đầu, thấy có ba, bốn người ra khỏi thang máy đằng trước, người đi cuối đúng là Du Tế Thỉ.

Giang Nguyên Dã hơi ngạc nhiên, năm ngoái Du Tế Thỉ không gia hạn hợp đồng khi đến hạn, non nửa năm sau cũng không tham gia bất kì sự kiện công khai nào, như thể hắn thật sự đã giải nghệ, chẳng ngờ hôm nay lại gặp ở đây.

Trợ lý tiễn hai người giải thích: "Người đi đầu là một nhạc sĩ đến từ miền Nam, đợt này đang đến đây để tham gia sự kiện, người các cậu nhắc hẳn là trợ lý."

Dường như Du Tế Thỉ cảm nhận được gì đó, dừng bước, quay đầu lại. Giang Nguyên Dã lập tức quay ngoắt đi, không tính chào hỏi với gã.

Cửa thang máy mở ra, Giang Nguyên Dã đi vào trước ánh mắt chăm chú của Du Tế Thỉ, bảo Đinh Minh nhấn nút đóng cửa.

Cậu và Du Tế Thỉ không có hận thù sâu nặng, vũ đoàn hắn giới thiệu đã góp phần làm nên thành công cho concert. Nhưng chuyện hắn đã làm đã khiến cả hai chẳng thể làm bạn được nữa, từ nay về sau sẽ là những người xa lạ.

Mà cậu chẳng ngờ được Du Tế Thỉ rút khỏi giới, chuyển đến miền Nam, hoá ra cái mà Hạ Tân Nam gọi là không thể lởn vởn quanh cậu nữa là như này.

Giang Nguyên Dã lấy điện thoại nhắn tin cho Hạ Tân Nam: "[đầu heo]."

Hạ Tân Nam trả lời trong tích tắc: "Gì vậy em?"

Giang Nguyên Dã: "Anh đi học mà còn nghịch điện thoại à?"

Hạ Tân Nam: "Không xem điện thoại thì sao mà biết bị em mắng?"

Giang Nguyên Dã: "Em có mắng đâu, là khen anh đáng yêu á!"

Giang Nguyên Dã: "Anh tập trung đi!"

Nửa phút sau, Hạ Tân Nam gửi một đoạn kịch bản ngắn, hẳn là bài tập của anh.

Hạ Tân Nam: "Đổi góc nhìn từ diễn viên sang đạo diễn thật sự rất khác biệt, nhưng cũng rất thú vị."

Giang Nguyên Dã: "Nên là?"

Hạ Tân Nam: "Mai này anh trở thành đạo diễn chuyên nghiệp, thầy Giang có thể nể mặt đảm nhiệm nam chính được không?"

Giang Nguyên Dã: "Đợi anh thành tài thì tính tiếp, phải xem trình độ của anh thế nào. À, cũng phải cân nhắc cát xê có đủ thành ý không nữa."

Dạo gần đây Giang Nguyên Dã luôn băn khoăn, so với đóng phim thì cậu vẫn muốn cống hiến cho âm nhạc hơn, nếu tương lai muốn phát triển theo diện chuyên nghiệp thì không thể cân bằng cả hai được.

Nhưng nếu đạo diễn là Hạ Tân Nam thì lâu lâu dành thời gian đóng phim thì cũng ổn mà he?

Mà giờ vấn đề này chưa cần thiết lắm, lịch trình quan trọng nhất ở hiện tại vẫn là liên hoan phim.

Giữa tháng 5, hai người cùng Nguỵ Khải Bình, biên kịch và một số nhân vật chủ chốt của đoàn phim khởi hành đi châu Âu.

Fans tiễn ở sân bay rất đông, trước khi xuống xe, Biên Lăng lo lắng dặn Giang Nguyên Dã nhớ chú ý giữ hình tượng: "Biết vậy đi cửa VIP cho rồi..."

Giang Nguyên Dã dựa vào vai Hạ Tân Nam ngáp to, tối qua ứm ừm đến khuya, nên nay buồn ngủ lắm luôn. Đồ choá Hạ Tân Nam vẫn còn rất sung sức, thật sự "gân" hơn cậu rất nhiều.

Giang Nguyên Dã bắt đầu đổ vạ: "Chẳng phải anh tự bảo muốn fans được nhìn thấy em à, sợ mấy cổ quên mặt em. Rồi giờ sao nào? Anh nhiễu quá đi!"

Biên Lăng bực mình: "Thế vì sao anh đây phải làm đến mức này chứ?  Ai mà chẳng biết mấy chú? Lo xong vụ liên hoan phim thì công khai cho anh nhờ! Giờ không thò mặt ra cho fans nhìn thì sau này còn ai muốn dòm chú nữa?"

"..." Cóc tin! Cậu đây chính là người gặp người thích đó!

"Biết giờ cái poll bình chọn hai dứa come out thế nào được bao nhiêu phiếu rồi không?"

Giang Nguyên Dã: "Chắc khoảng hơn 1 triệu..."

"Chỉ có thế thôi ấy hả?"

"..." Hai người hot như vậy đó, đâu thể oán trách được.

Nhắc đến chuyện này thì cũng khá buổn cười, chẳng hiểu sao cái poll ngớ ngẩn này lại lên hot search, không phải đối thủ mua, lại càng không phải bọn cậu, tự nó đã là nam châm câu kéo sự tò mò rồi.

Tóm lại là cuộc bình chọn này đã nổi ngoài vòng fans, thu hút cả đống người qua đường ham hố, lại còn phát sinh thêm mấy vụ cá cược to to.

Cuối cùng sức nóng đè lên đầu hai người, bây giờ cả thế giới đang trông mong cả hai công khai.

Biên Lăng tò mò hỏi: "Cho nên là rốt cuộc người em sẽ come out kiểu gì hả?"

Giang Nguyên Dã nhíu mày: "Anh Biên, chẳng lẽ anh cũng chơi cá cược à?"

Biên Lăng nghiêm chỉnh: "Vớ vẩn! Anh đây là quản lý của người em, sao có thể tiếp tay cho người ta ăn trên đầu trên cổ chú được chứ!"

Nói thế thôi...

"Anh chỉ muốn chuẩn bị trước giảm xóc ấy mà."

Giang Nguyên Dã cóc tin: 'Xin lỗi nhá, không thành toàn cho anh được."

Quản lý bắt đầu chuyển sang Hạ Tân Nam. Hạ Tân Nam bình tĩnh nói: "Xem tâm trạng đã, chưa quyết được."

... Ok fine.

Vừa xuống xe thì đụng phải nhóm Nguỵ Khải Bình, hai người liền đi qua chào hỏi.

Nguỵ Khải Bình nhìn biển fans tiễn bay, trêu chọc: "Nhờ phúc của hai chú mà tụi đây được hưởng thụ đãi ngộ của sao hạng A một lần đấy."

Giang Nguyên Dã lắc đầu. Oan ức quá quan ơi! Cậu đâu nghĩ hôm nay đông thế này.

Một người đột nhiên gào to trong đám đông: "Tiểu Dã ơi! Nói cho mẹ nghe chọn cái nào thì thắng đi con!!"

Giang Nguyên Dã: "........" Con cũng xin mẹ tha cho con đi ạ!

Nguỵ Khải Bình là người đầu tiên bật cười thành tiếng, Giang Nguyên Dã giả ngu, đi phăm phăm vào trong sân bay. Hạ Tân Nam cụp mắt, tay cầm tai nghe, không để những người thấy ý cười vụt qua trong đáy mắt.

Đi vào phòng chờ, Giang Nguyên Dã ngồi bẹp xuống, thở hắt ra, cậu sợ vỡ mật ý.

Hạ Tân Nam đi tới, vuốt ngược tóc đối phương lên: "Có thế thôi mà đã chịu không nổi à? Tính giấu diếm mãi sao em?"

Giang Nguyên Dã bực dọc: "Ai bảo chứ! Rõ ràng chúng mình cùng là đương sự, tại sao lúc nào mọi người cũng chỉ chọc mỗi mình em?"

Hạ Tân Nam bật cười, buông tay.

Nguỵ Khải Bình vào sau, ngồi xuống đối diện, cười bảo: "Vì Tiểu Giang rất thú vị nên fans mới thích chọc đấy, phản ứng của chú buồn cười lắm."

Giang Nguyên Dã phản biện: "Đó là thành kiến ạ!"

Nguỵ Khải Bình hỏi: "Thật ra tôi cũng khá tò mò, các chú định chọn cách công khai nào đấy?"

Giang Nguyên Dã lập tức cạn lời, sao người cao tuổi cũng thích lên mạng hóng hớt vớ vẩn vậy?

Nguỵ Khải Bình hỏi tiếp: "Nếu tính công khai ở liên hoan phim thì nhớ báo trước nhé, để chúng tôi chuẩn bị tinh thần."

"Không có đâu." Hạ Tân Nam vùi dập.

Mặt Nguỵ Khải Bình dạt dào hứng thú, những người khác cũng thế: "Rồi cuối cùng là như nào?"

Hạ Tân Nam liếc sang Giang Nguyên Dã rồi bảo: "Mọi người đoán xem."

———

Tác gi có li mun nói:

Cả nhà đoán coi~

Bình Luận (0)
Comment