Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 639

Chương 639

“Khuê Khuê…”

“Ừm?”

Nam Khuê phát hiện hôm nay anh rất thích dùng giọng nói mềm mại dịu dàng này để gọi tên cô.

Gọi đến mức cô không còn sức chống cự.

“Thật muốn lấy em về nhà, sau khi em thực tập xong, chúng ta kết hôn được không?”

Kết hôn?

Lúc nghe thấy hai chữ này, trái tim Nam Khuê lập tức đập mạnh.

Cô thừa nhận, cô rung động.

Mặc dù lần kết hôn đầu tiên của họ không hoàn hảo, cũng xảy ra rất nhiều chuyện không thoải mái.

Nhưng cô yêu anh, cô vẫn muốn lấy hết dũng khí để đi vào thánh địa hôn nhân với anh một lần nữa, đứng ở nơi giáo đường kia nói một câu “em đồng ý”.

Cô cũng tin rằng lần này không giống trước.

Cuộc hôn nhân đầu tiên, là anh bị ép buộc, là sự không cam tâm tình nguyện.

Mà lần này họ yêu thương lẫn nhau, là lưỡng tình tương duyệt, là hai bên có tình cảm với nhau.

Cô tin tưởng, lần này sẽ khác.

Nhưng dù cho cô có đồng ý thì cô cũng sẽ không đồng ý với anh nhanh như vậy đâu!

Anh cũng đâu có cầu hôn, cái gì cũng không làm mà muốn lấy cô về nhà.

“Kết hôn sao?” Nam Khuê líu ríu, cố ý nói: “Em vẫn chưa nghĩ đến đâu!”

Lục Kiến Thành cầm tay cô, đặt lên môi hôn một cái rồi nói: “Anh biết quá đột ngột, có lẽ đã dọa em rồi.”

“Nhưng Khuê Khuê, anh chỉ muốn nói tấm lòng của mình cho em biết, để em biết rằng anh nghiêm túc với em, nghiêm túc muốn sống với em, cũng nghiêm túc muốn trải qua quãng đời còn lại với em.”

Nam Khuê đột nhiên cảm thấy trên ngón tay mình lành lạnh.

Cúi đầu xuống nhìn mới phát hiện trên ngón tay áp út của cô đã bị anh yên lặng đeo một chiếc nhẫn lên.

“Kiến Thành, anh…”

Nam Khuê nhìn anh, ngạc nhiên ngơ ngác.

Sao tự nhiên lại đột kích thế này, trái tim cô không chịu nổi nữa rồi!

“Khuê Khuê, anh cho em thời gian, em có thể suy nghĩ thật kĩ, cẩn thận nghĩ, nhưng chiếc nhẫn này, anh muốn thấy nó được đeo trên tay em.”

Nam Khuê cúi đầu sờ chiếc nhẫn trên tay, trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

“Anh chuẩn bị từ khi nào vậy?”

Lục Kiến Thành nắm tay cô, chậm rãi nói: “Lần đầu tiên ra nước ngoài đã tìm người định chế, lần này anh đi lấy.”

Lần đầu tiên ra nước ngoài.

Nếu cô nhớ không lầm thì lúc đó hai người chỉ vừa ở bên nhau được mấy ngày.

“Sớm như vậy sao?” Nam Khuê cười hỏi.

“Không sớm.” Lục Kiến Thành dừng bước, nghiêm túc nhìn cô: “Cô Nam Khuê, đối với anh mà nói, như vậy vẫn còn chậm.”

Bình Luận (0)
Comment