Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3269

Chương 3269

Lần trước sau khi Bùi Doanh đón anh ta khỏi bệnh viện đi ra ngoài thì trực tiếp dẫn tới chỗ này, sau đó lại nhốt anh ta ở đây, anh ta lén lút gửi tin nhắn cho Liễu Ảnh nhưng mà Liễu Ảnh không trả lời anh ta, mà điện thoại di động của anh ta cũng đã bị Bùi Doanh phát hiện và lấy đi.

Vết thương trên người của anh ta vẫn còn chưa hồi phục, mà lúc đó bên cạnh Bùi Doanh có dẫn theo người, anh ta căn bản không có cách nào phản kháng, cho nên đã bị nhốt ở đây, không có cách nào liên lạc với người bên ngoài, muốn chạy trốn cũng không thể chạy trốn được.

Vốn dĩ là anh ta còn nản lòng thoái chí với chuyện lần trước, cảm thấy sống chết cũng không sao hết, cho nên lúc ở bệnh viện anh ta không phối hợp trị liệu, nhưng mà bây giờ anh ta bị nhốt ở đây, anh ta muốn đi ra ngoài, anh ta muốn biết tình huống bên ngoài, anh ta muốn biết tình huống của Tô Khiết.

Anh ta không biết lời nói của Bùi Doanh là thật hay giả, nhưng mà có cơ hội ra ngoài, chắc chắn anh phải ra ngoài, huống hồ gì chỉ ăn một bữa cơm, cho dù Bùi Doanh có đổi ý, anh ta cũng không tổn thất cái gì.

Bùi Doanh luôn có khả năng hạ độc chết anh ta.

Mặc dù là Bùi Doanh làm một vài chuyện quá đáng với anh ta, nhưng mà anh ta cũng hiểu Bùi Doanh sẽ không hại anh ta chết, lúc ở bệnh viện Bùi Doanh làm những chuyện quá đáng với anh ta cũng là bởi vì anh tay dùng dao làm mình bị thương, cũng là bởi vì anh ta không phối hợp trị liệu.

Nói tóm lại, Bùi Doanh lo lắng cho sức khỏe của anh ta.

Sau khi Bùi Doanh đi xuống lầu thì lấy cái bình ra, sau đó đổ thuốc vào trong thức ăn một cách quang minh chính đại không che giấu chút nào.

Cô ta không lo lắng sẽ bị Bùi Dật Duy nhìn thấy, bởi vì cô ta biết Bùi Dật Duy sẽ không xuống nhanh như thế.

Cô ta biết là bây giờ Bùi Dật Duy đề phòng cô ta, chắc chắn là Bùi Dật Duy còn phải nghiêm túc suy nghĩ một chút.

Bùi Doanh đỗ thuốc vào xong liền trực tiếp ném thuốc vào trong thùng rác trong phòng bếp.

Sau đó Bùi Doanh đi ra ngoài nhìn lên trên lầu một cái, trên lầu vẫn không có động tĩnh, Bùi Dật Duy vẫn còn chưa đi xuống.

Bùi Doanh không tiếp tục gọi anh ta nữa mà là một mình ngồi trước bàn ăn bắt đầu ăn cơm.

Cô ta biết Bùi Dật Duy sẽ do dự, sẽ xoắn xuýt, nhưng mà cô ta biết chắc chắn là Bùi Dật Duy sẽ xuống.

Bởi vì Bùi Dật Duy bị nhốt ở biệt thự nhiều ngày như thế, anh ta không biết gì về tình hình ở bên ngoài, chắc chắn là Bùi Dật Duy rất muốn biết chuyện của Tô Khiết.

Bây giờ điều mà Bùi Dật Duy lo lắng duy nhất đó chính là Tô Khiết.

Nghĩ đến những thứ này, trong đôi mắt của Bùi Doanh có nhiều hơn mấy phần âm tàn, nhưng mà sau đó khóe môi của cô ta lại có thêm nụ cười. Đúng vậy, cô ta không tranh thắng Tô Khiết, nhưng mà chỉ cần cô ta từng chiếm được thì cô ta cũng thỏa mãn rồi.

Một mình Bùi Doanh chậm rãi ăn uống, khoảng chừng năm phút sau rốt cuộc cô ta cũng đã nghe thầy động tĩnh ở trên lầu, Bùi Dật Duy đã xuống lầu.

Bùi Doanh không ngẩng đầu lên, chỉ là độ cong bên khóe môi càng lúc càng rõ ràng, cô ta biết chắc chắn là anh ta sẽ đi xuống, chỉ cần anh ta xuống là tốt rồi.

Bởi vì trên người của Bùi Dật Duy có vết thương, máy ngày nay bị nhốt ở đây không thể hoạt động gì cho nên động tác có hơi chậm chạp, sau khi anh ta đi xuống lầu rồi lại đi đến trước bàn ăn đứng ở trước mặt của Bùi Doanh.

“Ngồi xuống ăn cơm đi, cơm nước xong xuôi thì em sẽ rời khỏi, đưa anh trở về thành phố với em.” Rốt cuộc Bùi Doanh cũng đã ngẩng đầu lên nhìn anh ta, lúc này cô ta đang kiềm chế cảm xúc ở trên mặt, sắc mặt có chút ảm đạm, giọng nói cũng không mang theo quá nhiều cảm xúc.

“Tại sao, tại sao lại đột nhiên thả tôi đi?” Không phải là Bùi Dật Duy đa nghỉ mà là Bùi Dật Duy đã từng chứng kiến sự cố chấp của Bùi Doanh, anh ta không nghĩ là cô ta lại có thể rời đi dễ dàng như thế.

Bình Luận (0)
Comment