Cô Vợ Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 82

- Mẹ anh mất lúc anh còn rất nhỏ. Lúc mẹ anh bệnh nặng gia đình anh cũng có điều kiện tốt nên ba anh vẫn tìm mọi cách để đưa mẹ anh đi khắp nơi để chữa trị thế nhưng khối u của mẹ anh lại là ác tính dù có phẫu thuật cắt bỏ nó vẫn sinh ra khối u khác thậm chí là nhiều hơn. Điều đó đã định rằng mẹ anh không thể sống tiếp dù có cố gắng đến mức nào. Sau khi mẹ anh mất anh rất đau nhưng anh vẫn luôn chuẩn bị tinh thần thật tốt để tiếp nhận những chuyện không hay sẽ tới chẳng hạn như ba anh sẽ cưới người phụ nữ khác để theo chủ nghĩa anh cần phải có mẹ thế nhưng ông ấy lại không làm vậy...ông ấy vẫn đến công ty vẫn làm việc bình thường đều đặn vẫn về nhà đúng giờ và...quan tâm anh nhiều hơn lúc trước khi mẹ anh mất. Điều đó làm anh kính trọng ông ấy vô cùng và luôn tự hào và hứa với bản thân sẽ trở thành một người vĩ đại như ông ấy. Thế nhưng..._ anh nói tới đây thì ngập ngừng như thể rất khó để nối tiếp đoạn sau, rất khó để tiếp tục câu chuyện


Cô nghe và dần có nhiều suy nghĩ hơn. Hóa ra ba của anh lại là một người tốt như thế chẳng khác nào ba của cô. Vẫn luôn yêu thương gia đình nhỏ của mình dù đến lúc sức cùng lực kiệt. Nhưng suy nghĩ lại bị gián đoạn vì sự ngập ngừng của anh. Cô biết chắc chắn sau đó đã xảy ra chuyện gì đó khiến anh không thể chấp nhận được nên tâm trạng anh mới trầm xuống nhiều như vậy khi nghĩ tới. Tay cô nắm lấy tay anh thật chặt, thật chặt để anh biết cô vẫn luôn ở đây


-Nếu anh cảm thấy mình không thể tiếp tục kể nữa em sẽ không ép. Nếu quá khứ đối với anh khủng khiếp đến như vậy thì em không cần biết, không cần anh kể lại vì việc đó sẽ làm anh đau. Em không cần bất cứ điều gì cả, chỉ muốn cùng anh vượt qua những khó khăn trong cuộc sống_ Lương Thuần Mỹ


Anh hít sâu một hơi rồi thở nhẹ ra. Ánh mắt tin tưởng nhìn cô thật lâu rồi lại tiếp tục nói


-Hình tượng của ông ấy đã vỡ vụn trong lòng anh vào hơn 5 năm trước. 16 tuổi anh đã cùng ba anh ít nhiều làm việc về kinh doanh nên anh cũng có kinh nghiệm kha khá với ngành. Khi anh 20 tuổi anh đã yêu một cô gái, cô ấy đã cho anh biết những xúc cảm đầu đời về tình yêu vì từ trước đó anh không hề để ý tới ai cho đến khi anh gặp cô ấy tại một buổi từ thiện ở cô nhi viện. Hình ảnh của cô ấy rất đẹp và thuần khiết đến mức anh không thể nào dời khỏi tầm mắt và suy nghĩ. Không bao lâu anh và cô gái đó có tình cảm với nhau và cùng nhau nhen nhóm một mối tình đẹp. Lúc đó anh cứ ngỡ mình thật hạnh phúc vì có một gia đình tuy không hoàn hảo vì thiếu đi người mẹ nhưng lại vô cùng đầy đủ tình yêu thương mà người cha luôn mang lại và được yêu người con gái mà mình thật lòng thật dạ quan nhưng...hóa ra đó lại là khởi nguồn của sự bất hạnh. Lúc anh muốn kết hôn  ba anh đã đề nghị anh tự mình mở một công ty để lo cho cuộc sống của gia đình nhỏ của mình sau này. Tất nhiên anh hiểu ý của ông ấy, ông ấy chỉ muốn anh  nâng cao tính tự lập vì sau này có thể ông ấy sẽ không ở bên anh mãi được. Nhưng đó lại là rào cản của anh và cô gái đó, cô ấy không tin tưởng anh cứ nghĩ anh là một công tử bột suốt ngày chỉ biết ăn chơi lêu lổng nên không biết kinh doanh. Anh không ngờ cô ấy lại là người tham sang phụ khó đến mức hèn hạ như vậy..._ Trịnh Tuấn


-Ý anh là..._ Lương Thuần Mỹ


-Phải!. Cô ấy đã từ bỏ anh để theo người đàn ông khác và người đàn ông đó chính là ba của anh_ anh cúi mặt xuống nói ra tiếng cuối cùng


Khuôn mặt cô nhăn lại. Cảm giác đau đớn lại ấp đến như sóng vỗ vào bờ biển


Vậy anh đã giải quyết như thế nào?_ cô hỏi


Anh chỉ đưa cô ấy về ra mắt ba anh một lần trước khi anh sang nước ngoài để làm một số việc nhưng chính điều đó lại là sự tiếp tay cho cô ấy dàn dựng nên một vỡ kịch. Khi anh từ nước ngoài quay về định sẽ cùng cô ấy ăn mừng vì anh đã đầy đủ điều kiện để  thành lập công ty và cùng cô ấy chung sống thật hạnh phúc vậy mà cũng chính ngày anh trở về lại là ngày ra đi cho cô ấy, ngày kết thúc cuộc tình tưởng chừng đẹp nhưng hóa ra buồn. Về đến nhà anh được người giúp việc báo rằng cô ấy đã sang nhà ba của anh. Anh đã chạy sang ngay sau khi biết, lúc đó không hiểu sao tâm trạng anh lại phập phồng đến mức lo sợ nhiều như vậy có lẽ nó đã báo trước việc chẳng lành đã diễn ra...Em đoán được không?. Em đoán được chuyện gì đã xảy ra không?_ anh hỏi cô


-Cô ấy cầu xin sự giúp đỡ của ba anh sao?. Cô ấy không tin tưởng vào tài năng của anh nên mới muốn cầu xin ba anh đừng thách thức anh thay vào đó là trao lại quyền thừa kế điều khiển công ty của ba anh cho anh để anh không phải thành lập công ty sao?_ Lương Thuần Mỹ


-Chuyện không đơn giản như em nghĩ đâu. Nếu chỉ có như vậy thì có lẽ anh cũng không kết thúc ngay lập tức với cô ấy...Khi anh đến thì đã chứng kiến cảnh...cảnh của một đôi nam nữ đã vừa ân ái với nhau. Và đau lòng hơn nơi họ ân ái là nhà của anh, trong căn phòng của ba mẹ anh và hai người nằm trên giường đó không ai khác chính là ba anh và người con gái anh muốn cưới làm vợ_ nói xong anh nhắm nghiền mắt lại tựa người thành giường


Câu chuyện này sao mà...sao mà khó chấp nhận  đến thế. Cái cảm  xúc của người nghe là cô nhưng đã không thể kiểm soát được tâm trạng huống chi người phải chịu đựng cảnh khốn đốn đó lại là anh


-Em không ngờ lại xảy ra chuyện kinh khủng như vậy với anh. Hoàn cảnh của mỗi người đều khác nhau không ai giống ai nhưng hoàn cảnh của anh lại làm con người ta phải đau đớn khi tự mình đặt mình vào vị trí của anh để cảm nhận...và em đã thử, nó thật khó để có chịu đựng được. Khó đến mức tim ngừng đập vẫn còn đau, khó đến mức khiến bản thân phải tê liệt cảm giác_ cô nói, nước mắt bất giác rơi. Giọt nước mắt này rơi vì anh...vì hoàn cảnh và sự chịu đựng của người đàn ông mà cô rất yêu


-Anh đã gạt bỏ mọi thứ sang một bên bao gồm người con gái đó, tất cả những tài sản tính ra anh nên có được và cả người cha của mình để tự mình tạo nên cuộc sống của mình hoàn toàn không dựa dẫm vào ai. Ngày anh từ bỏ mọi thứ là ngày anh chứng kiến cảnh đó và bộ mặt thật của cô ấy. Khi anh đã có sự nghiệp và tên tuổi vững chắc thì thế lực ba anh lại sụp đổ một cách trầm trọng, ông ấy đã đến cầu xin anh giúp nhưng anh đã không giúp, anh đã phủ nhận mối quan hệ huyết thống của anh và ba của mình cho đến khi ông ấy bị tai nạn giao thông nghiêm trọng nhưng vẫn không rõ sống chết vì chưa tìm được xác. Lúc đó anh đã không bận tâm quá nhiều đến cái chết đó. Đúng! Anh đã tê liệt cảm xúc thế nhưng anh lại đau đớn khi biết được sự thật rằng...chuyện năm đó là do cô gái anh mang về sắp xếp. Ba của anh chỉ là nhân vật trong câu chuyện cô ta tạo ra. Ba anh vì tin tưởng anh nên tin tưởng cả cô ta nên đã bị lừa. Hóa ra lỗi lầm xuất phát là từ anh_ Trịnh Tuấn


-Làm sao anh biết được sự thật?_ cô thắc mắc hỏi


Chính cô ta đã nói với anh. Ba anh mất cô ta không còn nơi nương tựa, cô ta nghĩ anh vẫn còn vương vấn nên cứ mãi tìm tới anh. Ngày mà anh và em đính hôn xong cũng là ngày cô ta cho anh biết sự thật. Rằng ba anh bị cô ta cho uống kích dục để tạo ra chuyện đó. Đơn giản là bị bỏ thuốc thôi nhưng lại làm tan nát mối quan hệ mà anh luôn trân trọng_ anh nói


-Vậy là ba anh hoàn toàn vô tội?. Một cô gái trẻ như vậy lại chấp nhận sống chung với một người đáng tuổi cha mình sao?_ cô hỏi


-Phải!. Ba anh vô tội. Chỉ có anh là người khơi nguồn lên mọi việc, nếu anh không yêu cô ta,không mua nhà để cùng cô ta sống riêng bên ngoài, không mang cô ta đến gặp ba anh thì có lẽ sẽ không xảy ra nông nỗi như vậy. Cô ta vốn vô tình lại tham vật chất thì vấn đề tuổi tác không quan trọng chỉ cần đáp ứng nhu cầu của cô ta là được_ Trịnh Tuấn


-Số phận đã định sẵn anh phải trải qua như vậy rồi thì anh không nên tự trách mình nữa, phải tiếp tục sống tốt để không phụ lòng ba của mình. Có phải anh vẫn luôn tìm kiếm tung tích của ông ấy không?_ cô hỏi


-Ừ...nhưng vẫn không có. Cuộc gọi lúc nãy từ thám tử tư giỏi nhất vẫn không có manh mối gì. Điều đó khiến anh càng có lỗi. Vì anh biết ông ấy vẫn luôn dõi theo anh quan tâm anh nhưng anh lại đối xử tàn nhẫn với ông ấy_ anh nói


P\s: tình huống này dài nên sẽ kéo qua chap sau nữa nhé. Để không tuột cảm xúc  ngày mai mình sẽ cập nhật chap 83 cho các độc giả nhé. Có ai muốn  có cảnh H trong một chap nào đó  hơm ta

Bình Luận (0)
Comment