Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1722

CHƯƠNG 1722

Không giống như chọn quần áo cho Đường Vũ Kỳ, Lâm Từ chọn từng bộ một cho Đường Minh Hạo, không chọn một lúc vài bộ để cậu vào thử một lượt. Mặc kệ Đường Minh Hạo có để ý hay không, tóm lại, quần áo của con trai rắc rối hơn của con gái nhiều.

Lâm Từ đưa quần áo cho Đường Minh Hạo, bảo cậu mặc thử. Cô lại với tay lấy thêm một set cardigan kèm lót màu tím nhạt, áo khoác màu cam. Hai màu này rất khó kết hợp với nhau, cũng là màu ít người mặc, nhưng Lâm Từ cảm thấy Đường Minh Hạo có thể chinh phục được.

Khi Đường Minh Hạo bước ra, nhìn thấy dáng vẻ đẹp trai cool ngầu của mình trong gương, cậu bất giác tạo dáng. Đường Vũ Kỳ không cấp nhận được dáng vẻ thối đó của cậu bé, thật ra anh trai cô bé rất tự luyến đấy! Chẳng qua chưa từng biểu hiện ra ngoài thôi.

Lâm Từ rất hài lòng, cô thuận tay chụp ảnh lại. Đứa trẻ đẹp như vậy, dường như đã át cả vẻ đẹp của bộ quần áo.

Đường Minh Hạo lại đi thử bộ thứ hai. Khi cậu bước ra, nhìn chính mình trong gương thì chỉ mím môi.

Lâm Từ lập tức hiểu ra, hai bộ đồ, một cái đẹp trai cool ngầu, một cái đi theo trào lưu, rõ ràng là Đường Minh Hạo thích bộ trước hơn.

Mặc Thành đi vào nhìn thấy Đường Minh Hạo liền huýt sáo. Nếu mặc bồ đồ này đi ra ngoài chắc hẳn sẽ thu hút không ít người. Anh ta cũng thấy khá hứng thú… Mặc Thành không hiểu biết nhiều lắm về quần áo nữ, nhưng rất hiểu về đồ nam, lòng đã rục rịch muốn hành động rồi.

Mặc Thành chọn bộ trang phục đơn giản nhất cho Đường Minh Hạo, một chiếc áo phông cộc tay màu đen với quần jean, họa tiết trên áo phông là hình một chiếc đầu quỷ màu trắng, để lộ hai cánh tay trắng nõn mềm mại, trông cứ như chưa từng bị ánh nắng tàn phá, da thịt non mịn, màu trắng của da tương phản rõ rệt với màu đen của quần áo.

Anh ta chọn thêm một chiếc áo len và quần trắng, sáng sủa thoải mái. Đường Minh Hạo khá hài lòng.

Lâm Từ nhìn Đường Minh Hạo, cảm thấy cậu nhóc này thích hợp với phong cách cool ngầu hơn. Cô lấy một chiếc áo khoác màu đen nhỏ, chọn một chiếc quần cộc màu đen, kết hợp với một đôi bốt cao cổ. Khi Đường Minh Hạo bước ra, Mặc Thành đã có cảm giác đây chính là một tên sát thủ vô tình, giết người chỉ trong chớp mắt.

Lâm Từ tán thưởng, quả nhiên đẹp trai thì mặc thế nào cũng đẹp, đúng là làm cho người ra phát hờn.

Lần đầu tiên được mặc đồ cool ngầu như thế này cảm giác thật vui sướng. Không chỉ Đường Vũ Kỳ thấy vui vẻ mà khóe môi Đường Minh Hạo cũng không nhịn được mà nhếch lên.

“Nếu mọi người thích đồ trang sức thì có thể qua bên kia xem thử, bên này chủ yếu chỉ là quần áo thôi.”

Lâm Từ nhìn đồng hồ, đã đến giờ cô phải đi rồi, vậy là quay sang nhắc nhở Mặc Thành. Nên nói như thế nào đây, người đẹp thì nên đeo thêm trang sức tinh xảo, tuy Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo còn nhỏ, nhưng vẻ đẹp thì không có giới hạn tuổi tác.

Mặc Thành gật đầu nhìn Lâm Từ, nói vài câu với Dụ Kiều Trúc rồi rời đi. Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo nhìn quần áo trên người mình, còn cả những bộ bọn họ thử qua đã được gói lại, cảm thấy như vậy là đủ rồi, không tiếp tục mua sắm nữa.

Mặc Thành biết quần áo ở đây rất đắt, nhưng không ngờ sau khi được giảm một nửa giá mà vẫn tốn hơn ba trăm triệu, còn chưa tính bộ trang sức hoa hướng dương có giá đắt nhất nữa, bộ trang sức đó Lâm Từ tặng cho Đường Vũ Kỳ. Đường Vũ Kỳ không quen nhận quà của người khác, cô bé nhìn Mặc Thành, muốn anh ta trả tiền.

Dụ Kiều Trúc trực tiếp đưa một tờ giấy ra, nói với Đường Vũ Kỳ: “Cô gái vừa rồi nói là nếu có thể thì mong cháu để lại cách thức liên lạc cho cô ấy. Cô ấy rất thích cháu, bộ trang sức này để làm quà gặp mặt cho cháu.”

Đường Vũ Kỳ nhận lấy tờ giấy, viết lên một dãy số, là số điện thoại. Cô bé gật đầu, nhận lấy món quà này.

“Chúng ta qua bên kia xem đi.”

Mặc Thành dắt Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo đến cửa hàng đối diện.

Tên cửa hàng là “Tìm”, cái tên rất đặc biệt.

Mặc Thành liếc mắt xem qua, những món đồ này đều không phải hàng hiệu, nhưng kiểu dáng rất đẹp.

Chủ tiệm là một người đàn ông để ria mép, trông rất lịch lãm. Anh ta nhìn thấy Lâm Từ cùng Mặc Thành, Đường Vũ Kỳ cùng Đường Minh Hạo, bốn người nối gót nhau bước ra từ phía cửa hàng đối diện, bèn hỏi Mặc Thành có nhìn thấy người phụ nữ đi trước mình không.

Mặc Thành cười nói Lâm Từ đã giúp họ chọn được không ít quần áo. Người đàn ông kia tươi cười, nói sẽ giảm giá 20% cho họ.

Chẳng lẽ hôm nay họ lại may mắn như vậy sao? Mặc Thành cảm thấy hôm nay mình đã đi chơi đúng ngày hoàng đạo rồi, ai gặp cũng giảm giá cho họ.

Đường Vũ Kỳ nhìn trúng một chiếc vòng tay cỏ bốn lá, chỉ đơn giản vì cô bé thích ý nghĩa của cỏ bốn lá thôi, mỗi phiến lá cây đều có một ý nghĩa riêng: hy vọng, niềm tin, tình yêu và sự may mắn.

Chiếc vòng tay cỏ bốn lá này rất đơn giản, hai bông màu vàng, hai bông màu trắng và một bông màu xám, vừa ấm áp vừa tươi mát.

Bình Luận (0)
Comment